Đỗ Trà My

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đỗ Trà My
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

 

Ngôi kể thứ ba, nhưng có sự kết hợp với điểm nhìn của nhân vật Chi-hon (con gái thứ ba).

 

Câu 2: Xác định điểm nhìn trong đoạn trích.

 

Điểm nhìn của nhân vật Chi-hon – con gái thứ ba trong gia đình.

 

Câu chuyện được kể theo góc nhìn của Chi-hon, giúp người đọc cảm nhận được sự hối tiếc, dằn vặt và nhận thức muộn màng của cô đối với mẹ mình.

 

Câu 3: Biện pháp nghệ thuật và tác dụng

 

Biện pháp nghệ thuật được sử dụng: Tương phản (đối lập)

 

Tác dụng:Thể hiện sự đối lập giữa cuộc sống bận rộn, thành công của Chi-hon với hoàn cảnh đau buồn của mẹ cô – người đang bị lạc, cô đơn giữa thành phố xa lạ.

 

Nhấn mạnh sự vô tâm của người con, khi mải mê theo đuổi sự nghiệp mà không nhận ra mẹ mình đang cần giúp đỡ.

 

Câu 4: Những phẩm chất của người mẹ

 

Phẩm chất của người mẹ:

 

Hy sinh, yêu thương gia đình thầm lặng.

 

Cam chịu, không muốn làm phiền con cái.

 

Giản dị, quê mùa, nhưng già đi mà không ai nhận ra.

 

Câu văn thể hiện phẩm chất ấy:

 

"Có điều gì đã xảy ra với mẹ ư? Đó là suy nghĩ của những người muốn nghĩ mẹ là một bà già quê mùa."

 

→ Câu văn này cho thấy sự hi sinh thầm lặng của mẹ, nhưng lại bị chính những người thân yêu vô tình xem nhẹ.

 

Câu 5: Chi-hon đã hối tiếc điều gì?

 

Chi-hon hối tiếc vì đã không quan tâm đến mẹ nhiều hơn, không nhận ra sự thay đổi về sức khỏe và tâm lý của mẹ. Cô cảm thấy có lẽ cả gia đình đã vô tâm, không nhận ra mẹ ngày càng già yếu, không còn minh mẫn như trước.

 

Viết đoạn văn (4-5 câu) về sự vô tâm với người thân

 

Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta quá bận rộn với công việc, học tập mà quên đi những người thân yêu. Chúng ta nghĩ rằng họ luôn ở đó, luôn chờ đợi mình, nhưng thực tế thời gian không ngừng trôi, và những người thân yêu cũng dần già đi, yếu đi. Chính sự vô tâm ấy có thể khiến họ tổn thương, cảm thấy cô đơn và bị lãng quên. Đến khi nhận ra, có thể đã quá muộn để nói lời yêu thương hay bù đắp những điều chưa làm. Vì vậy, hãy trân trọng và dành th

 

ời gian quan tâm đến gia đình khi còn có thể.

Câu 1: (2 điểm):

 

          Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích diễn biến tâm lý nhân vật Chi-hon trong đoạn trích.

 

Câu 2: (4 điểm):

 

          Viết bài văn ngắn (khoảng 600 chữ) trình bày suy nghĩ của em về tầm quan trọng của kí ức về những người thân yêu trong cuộc đời mỗi người.

 

Câu1 viết văn

 

Trong đoạn trích từ tiểu thuyết Hãy chăm sóc mẹ của Shin Kyung Sook, nhân vật Chi-hon trải qua những biến đổi tâm lý sâu sắc, từ hoang mang, lo lắng đến dằn vặt và hối hận. Ban đầu, cô chỉ xem việc mẹ bị lạc như một tình huống khó hiểu, không nghĩ rằng đó là dấu hiệu của sự vô tâm lâu dài mà cả gia đình đã dành cho mẹ. Khi nhớ lại việc gia đình để bố mẹ tự tìm đường đến nhà anh trai – điều chưa từng xảy ra trước đó – cô bắt đầu nghi ngờ và trách móc chính mình. Cô nhận ra rằng mẹ đã già, đã yếu đi mà không ai kịp nhận thấy, và có thể bà đã bị lạc không chỉ trong thành phố mà còn trong chính sự thờ ơ của con cái. Cảm giác bất lực, hoảng sợ dần trở thành nỗi ân hận, khi cô hiểu ra rằng gia đình chưa từng thực sự quan tâm đến mẹ. Tâm lý của Chi-hon là lời cảnh tỉnh về sự vô tâm của những người con, khiến người đọc trăn trở về tình yêu thương gia đình và trách nhiệm đối với bậc sinh thành.

 

---

 

Câu 2: Bài văn về tầm quan trọng của ký ức về những người thân yêu (khoảng 600 chữ)

 

Trong cuộc đời mỗi con người, ký ức về những người thân yêu chính là một phần quan trọng của tâm hồn. Đó không chỉ là những kỷ niệm đẹp, những hồi ức ấm áp, mà còn là những bài học, giá trị sống giúp ta trưởng thành. Ký ức về gia đình, về cha mẹ, về những người đã từng yêu thương ta vô điều kiện chính là sợi dây gắn kết ta với cội nguồn, giúp ta trân trọng hiện tại và định hướng tương lai.

 

 Ký ức về những người thân yêu giúp con người nuôi dưỡng tình cảm, lòng biết ơn.Những khoảnh khắc bên cha mẹ, ông bà, anh chị em là món quà quý giá mà mỗi người mang theo suốt đời.Khi nhớ về những kỷ niệm ấy, chúng ta cảm nhận được tình yêu thương, sự hy sinh và công lao nuôi dưỡng của người thân.Những ký ức ấy nuôi dưỡng lòng biết ơn, giúp ta biết trân trọng những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Ký ức về người thân là động lực để con người sống tốt hơn.Khi đối diện với khó khăn, nhớ về lời dạy, sự quan tâm của cha mẹ, người thân sẽ giúp ta có thêm động lực để vượt qua thử thách.Những kỷ niệm hạnh phúc giúp ta có thêm niềm tin vào tình yêu thương, biết trân trọng những người đang ở bên cạnh mình.Với những người đã mất, ký ức chính là cách duy nhất để giữ họ trong tim, để tiếp tục sống một cuộc đời ý nghĩa như họ từng mong muốn. Nếu lãng quên ký ức về người thân, con người sẽ đánh mất chính mình.Một người quên đi cội nguồn, quên đi những người thân yêu chính là đánh mất một phần bản thân.Khi mải mê với công việc, cuộc sống bận rộn, ta có thể vô tình bỏ quên những người thân, đến khi nhận ra thì có thể đã quá muộn.Cuốn tiểu thuyết Hãy chăm sóc mẹ chính là một lời nhắc nhở rằng hãy trân trọng những người thân khi còn có thể, đừng để ký ức chỉ còn là nỗi ân hận.

 

Ký ức về những người thân yêu là tài sản tinh thần vô giá, giúp ta sống có trách nhiệm, biết yêu thương và trân trọng hiện tại. Hãy dành thời gian cho những người thân khi còn có thể, bởi một ngày nào đó, khi họ không còn bên ta nữa, chỉ còn ký ức là điều duy nhất giúp ta giữ họ trong trái tim mình.