

Lê Trần Ngọc Mai
Giới thiệu về bản thân



































Các bạn có nhớ tôi là ai không, tôi chính là người vợ của người em trong câu chuyện cây khế đây. Bây giờ tôi sẽ kể cho các bạn về cuộc đời của tôi nhé.
Tôi nghe mọi người nói rằng hai anh chồng và chồng tôi rất yêu thương nhau nhưng từ khi lập gia đình thì người anh chồng tôi lại có thói lười biếng. Từ ngày tôi về, đến mâm cơm cũng tới tay vợ chồng tôi.còn anh và chị thì đi chơi khắp nơi. Cho tới khi anh chồng nói muốn chia tài sản, tôi nghĩ với bao công lao của vợ chồng tôi thì chắc cũng được một phần của ngôi nhà. Nhưng anh chồng lại chỉ cho chúng tôi một căn nhà nhỏ ở góc vườn và một cây khế.
Hai vợ chồng tôi rất buồn nhưng nghĩ phận mình là em nên vậy cũng đủ rồi. Những ngày khế chín, vợ chồng tôi thường bán đi để lấy tiền mua đồ ăn và cơm. Hôm đó khi đang ra hái khế thì chúng tôi thấy một con chim đang ăn khế. Hai vợ chồng tôi không quan tâm nhưng ròng ra cả tháng trời cấy khế cũng trỏ nên ít quả. Vậy là hôm đó, đợi chim ăn xong tôi nói: ông chim ơi, ống ăn vậy thì hai vợ chồng con làm gì còn gì ăn nữ ạ. Sau đó, bỗng có một tiếng nói. Ăn một quả, trả một cục vàng,may túi ba gang mang đi mà đựng. Phải nghe đến lần thứ ba tôi mới biết là chin nói. Vậy là tôi may túi đúng lời chim dặn rồi sáng hôm sau chim đếm đón tôi đi. Đi một quãng đường dài thì tới nơi. Vì hàng tối nên tôi không vào, chì nhặt ít vàng bên ngoài.
Về nhà hai vợ chồng tôi đã trở nên giàu có. Tin đó cũng lan tới tai người anh. Sau đó anh tôi muốn đổi gia tài để lấy cây khế và ngôi nhà.
Sau đó chúng tôi đi giúp đỡ các người nghèo khó. Đi mấy hôm thì tôi về. Tính sang thăm chồng và chị dâu. Tới nơi thì chị dâu kể anh tôi đi lấy vàng mãi không về. Chắc giờ nay cũng không còn sống
Tôi nói cho các bạn điều mà tôi tâm đắc nhất ở hiền gặp lành, ác giả ác báo
Em rút ra bài học rằng tình yêu gia đình là đáng quý nhất