Trịnh Anh Thư

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trịnh Anh Thư
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, nhân vật "em" đại diện cho người con gái thôn quê trong quá trình chuyển mình giữa những giá trị truyền thống và hiện đại. Ban đầu, "em" hiện lên với vẻ đẹp giản dị, mộc mạc, gắn bó với trang phục quê hương: “Hôm qua em đi tỉnh về / Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều”. Tuy nhiên, sau khi tiếp xúc với lối sống thành thị, "em" dần thay đổi, khoác lên mình những món đồ mới như áo lụa, khăn nhung, trang sức thời thượng. Sự thay đổi ấy khiến nhân vật "anh" – người trữ tình trong bài thơ – vừa tiếc nuối, vừa trách móc nhẹ nhàng, bởi nó biểu trưng cho sự mai một dần của những nét đẹp chân phương. Hình ảnh "em" không chỉ phản ánh sự biến chuyển trong cá nhân mà còn là sự vận động chung của xã hội, khi con người đứng trước làn sóng đổi mới. Qua đó, Nguyễn Bính bày tỏ nỗi niềm trăn trở trước sự phai nhạt của giá trị truyền thống, đồng thời khẳng định vẻ đẹp chân quê mới là điều đáng trân trọng và gìn giữ.

 

Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, khi xã hội ngày càng phát triển với sự bùng nổ của công nghệ và hội nhập quốc tế, câu hỏi về việc giữ gìn và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết. Văn hóa truyền thống không chỉ là bản sắc riêng của mỗi dân tộc mà còn là nền tảng để con người phát triển toàn diện. Vì thế, việc bảo tồn những giá trị ấy trong đời sống hiện đại không chỉ cần thiết mà còn mang ý nghĩa sâu sắc đối với tương lai.

Trước hết, văn hóa truyền thống là linh hồn của dân tộc, thể hiện bản sắc riêng biệt mà không thể trộn lẫn. Đó là hệ thống các phong tục, tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, ngôn ngữ, trang phục và cả những lối sống mang đậm dấu ấn lịch sử. Nếu đánh mất những giá trị này, một dân tộc có nguy cơ mất đi cội nguồn và đánh mất chính mình trong sự pha trộn của toàn cầu hóa. Chẳng hạn, những lễ hội truyền thống như Tết Nguyên Đán, Tết Trung Thu, hay các làn điệu dân ca như quan họ Bắc Ninh, cải lương Nam Bộ không chỉ là di sản văn hóa mà còn là sợi dây kết nối các thế hệ, giúp con người nhớ về cội nguồn.Tuy nhiên, trong thời đại hội nhập, văn hóa truyền thống đang đứng trước nhiều thách thức. Sự du nhập mạnh mẽ của văn hóa phương Tây, sự phát triển của công nghệ số và lối sống hiện đại khiến một bộ phận giới trẻ dần thờ ơ với những giá trị dân tộc. Nhiều người thích đón lễ Giáng Sinh hơn là Tết truyền thống, thích nghe nhạc Âu Mỹ hơn là dân ca quê hương. Điều đó không có nghĩa là chúng ta bài trừ những giá trị mới, nhưng nếu không có sự chọn lọc hợp lý, con người có thể dần rời xa những nét đẹp đã hun đúc qua bao thế hệ.Vậy làm thế nào để gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống trong đời sống hiện đại? Trước hết, mỗi cá nhân cần nâng cao ý thức về việc bảo vệ bản sắc dân tộc. Chúng ta có thể bắt đầu từ những điều đơn giản như trân trọng tiếng Việt, tìm hiểu và thực hành các phong tục đẹp, ủng hộ các sản phẩm văn hóa truyền thống như tranh Đông Hồ, áo dài, nhã nhạc cung đình Huế... Bên cạnh đó, giáo dục và truyền thông đóng vai trò quan trọng trong việc lan tỏa những giá trị tốt đẹp này đến thế hệ trẻ. Nhà trường cần đưa nhiều hơn các nội dung về văn hóa dân tộc vào chương trình học, khuyến khích học sinh tìm hiểu qua sách báo, phim ảnh, hoạt động ngoại khóa. Các nghệ sĩ và người làm văn hóa cũng cần sáng tạo để đưa văn hóa truyền thống đến gần hơn với đời sống hiện đại, chẳng hạn như lồng ghép chất liệu dân gian vào âm nhạc, thời trang, điện ảnh một cách sáng tạo và thu hút.

Tóm lại, trong thời đại hội nhập, việc giữ gìn văn hóa truyền thống không có nghĩa là quay lưng với cái mới mà là biết cách dung hòa giữa truyền thống và hiện đại. Chỉ khi biết trân trọng những giá trị cội nguồn, chúng ta mới có thể phát triển bền vững mà không đánh mất bản sắc dân tộc. Giữ gìn văn hóa không chỉ là trách nhiệm của một cá nhân, mà là sứ mệnh chung của cả một dân tộc trên con đường hội nhập và phát triển.

Thông điệp: hãy luôn trân trọng yêu quý vẻ đẹp bình dị quê hương mình. Vì những điều bình dị, mộc mạc ấy đã làm đẹp đời sống tâm hồn ta và giúp ta có thể sống, cống hiến. Cần luôn trân trọng, luôn khắc ghi bóng hình quê hương dẫu ta có đi nơi đâu đi chăng nữa

Câu thơ sử dụng ẩn dụhoán dụ:

  • "Hương đồng gió nội" tượng trưng cho vẻ đẹp mộc mạc, chân chất của con người thôn quê.
  • "Bay đi ít nhiều" hàm ý sự thay đổi khi tiếp xúc với môi trường mới.

Tác dụng:

  • Thể hiện sự tiếc nuối trước sự phai nhạt của nét đẹp quê hương.
  • Gợi sự đối lập giữa sự chân phương và ảnh hưởng từ xã hội.
  • Tạo giọng điệu trữ tình, sâu sắc.

-Liệt kê: Tác giả liệt kê hình ảnh yếm lụa sồi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen

-Trang phục ấy đại diện : để miêu tả về sự chân chất, giản dị đúng chất thôn quê ngày xưa của cô gái và liệt kê hình ảnh khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm để miêu tả sự thay đổi của nhân vật “em”.

Bài thơ Chân quê là một trong những sáng tác tiêu biểu cho hồn quê của Nguyễn Bính. Ở đây ta cảm nhận được nỗi bi kịch của một người muốn níu giữ những giá trị văn hóa quê hương xưa. Tuy nhiên lại không làm được, điều này đã làm con người ta ám ảnh khôn nguôi.

văn bản thuộc thể thơ lục bát