

Nguyễn Thị Mai Hương
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:Phân tích bài thơ "Ca sợi chỉ" của Hồ Chí Minh
Bài thơ "Ca sợi chỉ" của Hồ Chí Minh không chỉ ca ngợi giá trị của sợi chỉ mà còn ẩn chứa một triết lý sâu sắc về sức mạnh đoàn kết của con người. Qua hình tượng sợi chỉ, tác giả đã khéo léo nhấn mạnh rằng một cá nhân đơn lẻ có thể nhỏ bé, yếu ớt, nhưng khi nhiều cá nhân hợp sức lại, chúng ta có thể tạo nên sức mạnh phi thường.
Trước hết, bài thơ mở đầu bằng hình ảnh sợi bông, yếu ớt, dễ bị tác động: "Xưa tôi yếu ớt vô cùng / Ai vò cũng đứt, ai rung cũng rời." Đây là một cách so sánh ẩn dụ cho một con người đơn lẻ, khi không có sự hỗ trợ từ cộng đồng, dễ bị tổn thương và mất phương hướng. Tuy nhiên, khi các sợi chỉ liên kết với nhau, chúng trở thành một tấm vải kiên cố, không ai có thể "bứt xé cho ra". Tấm vải ở đây chính là biểu tượng của sự đoàn kết, là sức mạnh tập thể.
Không chỉ dừng lại ở sự so sánh đơn thuần, bài thơ còn mang ý nghĩa tuyên truyền sâu sắc. Hồ Chí Minh đã khéo léo liên hệ với phong trào cách mạng thông qua lời kêu gọi cuối bài: "Yêu nhau xin nhớ lời nhau, Việt Minh hội ấy mau mau phải vào." Đây không chỉ là một lời nhắn nhủ về sự đoàn kết trong cuộc sống mà còn là lời hiệu triệu người dân cùng đứng lên chiến đấu vì độc lập dân tộc.
Tóm lại, bài thơ "Ca sợi chỉ" vừa giản dị, vừa sâu sắc, giúp ta hiểu rõ hơn về ý nghĩa của đoàn kết. Thông điệp của bài thơ vẫn luôn mang giá trị thời đại, khẳng định rằng chỉ khi con người biết đoàn kết, chung sức, chúng ta mới có thể đạt được những thành tựu lớn lao.
Câu 2:Suy nghĩ về vai trò của sự đoàn kết
Đoàn kết là một trong những giá trị cốt lõi giúp con người vượt qua khó khăn và đạt được những thành tựu to lớn. Lịch sử đã chứng minh rằng, không có sự đoàn kết, con người khó có thể phát triển, xã hội khó có thể tiến bộ.
Trước hết, đoàn kết tạo nên sức mạnh tập thể. Nhìn lại quá khứ, chính tinh thần đoàn kết đã giúp dân tộc Việt Nam chiến thắng trong các cuộc kháng chiến chống giặc ngoại xâm, giành lại độc lập tự do. Khi mỗi cá nhân gắn kết với tập thể, họ sẽ trở thành một phần của sức mạnh vĩ đại, giúp vượt qua mọi thử thách.
Không chỉ trong chiến tranh, đoàn kết còn là chìa khóa của sự phát triển kinh tế và xã hội. Một công ty, một tổ chức chỉ có thể phát triển bền vững khi các thành viên cùng chung chí hướng, cùng nỗ lực vì mục tiêu chung. Nếu mỗi người chỉ biết lợi ích cá nhân mà không hợp tác, tổ chức đó khó có thể thành công.
Hơn thế, đoàn kết còn giúp con người gắn kết tình cảm, tạo nên một xã hội nhân văn, hòa bình. Một cộng đồng biết yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau sẽ tạo ra môi trường sống tốt đẹp, nơi mà ai cũng có cơ hội phát triển. Trái lại, khi con người chia rẽ, ganh đua, xã hội sẽ trở nên rối ren, đầy mâu thuẫn.
Để đoàn kết thực sự hiệu quả, mỗi cá nhân cần có tinh thần trách nhiệm và biết đặt lợi ích chung lên trên lợi ích cá nhân. Chúng ta cần học cách lắng nghe, tôn trọng ý kiến của nhau, cùng nhau tìm ra giải pháp tối ưu cho các vấn đề chung. Đoàn kết không chỉ là lời nói, mà cần thể hiện qua hành động cụ thể.
Tóm lại, đoàn kết là một trong những yếu tố quan trọng nhất giúp con người phát triển và xã hội thịnh vượng. Mỗi người hãy rèn luyện tinh thần đoàn kết ngay từ những việc nhỏ nhất trong cuộc sống, để góp phần tạo nên một cộng đồng vững mạnh và tốt đẹp hơn.
Câu 1 :
Phương thức biểu đạt chính trong bài thơ là biểu cảm kết hợp với tự sự và nghị luận.
Câu 2 :
Nhân vật "tôi" trong bài thơ đã trở thành sợi chỉ từ vật bông.
Câu 3 :
Biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ là ẩn dụ và so sánh.
Phân tích: Hình ảnh "sợi dọc, sợi ngang" tượng trưng cho sự đoàn kết, tập hợp của nhiều cá nhân để tạo thành một khối thống nhất, mạnh mẽ như tấm vải. Việc so sánh tấm vải "bền hơn lụa, lại điều hơn da" nhấn mạnh sức mạnh tập thể, không ai có thể bứt xé. Đây là cách Hồ Chí Minh khéo léo truyền tải tư tưởng về sự đoàn kết.
Câu 4 :
Đặc tính của sợi chỉ: Ban đầu yếu ớt, dễ đứt, nhưng khi hợp thành nhiều sợi, tạo nên tấm vải thì trở nên bền chắc.
Sức mạnh của sợi chỉ: Nằm ở sự đoàn kết, khi riêng lẻ thì yếu, nhưng khi kết hợp lại thì trở nên mạnh mẽ, không thể phá vỡ.
Câu 5 :
Bài học ý nghĩa nhất từ bài thơ là sự đoàn kết tạo nên sức mạnh. Một cá nhân có thể yếu đuối, nhưng khi biết đoàn kết với tập thể, cùng chung mục tiêu thì có thể làm nên những điều vĩ đại
Câu 1: Chỉ ra dấu hiệu để xác định thể thơ của đoạn trích:Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ tự do. Dấu hiệu nhận biết:Không có số câu, số chữ cố định.Nhịp điệu linh hoạt, tự nhiên theo mạch cảm xúc của tác giả.Cách gieo vần không theo khuôn mẫu chặt chẽ như các thể thơ truyền thống.
Câu 2: Đoạn thơ trên thể hiện cảm xúc gì của nhân vật trữ tình:
Nhân vật trữ tình bày tỏ:Niềm tự hào về tinh thần kiên cường, bất khuất của nhân dân trong kháng chiến.Sự xúc động, trân trọng đối với những hy sinh của các thế hệ đi trước.Niềm tin yêu, lạc quan vào tương lai của đất nước sau chiến tranh.
Câu 3: Phân tích ý nghĩa của một biện pháp tu từ trong đoạn thơ:
Biện pháp tu từ được sử dụng: Điệp cấu trúc câu (Mỗi… Đều…).
Ý nghĩa:Nhấn mạnh sự đối lập giữa hoàn cảnh sinh ra và lớn lên của thế hệ trẻ: các em bé, cô gái ngày nay đều trưởng thành từ bom đạn chiến tranh.Tôn vinh sức sống kiên cường của con người Việt Nam, dù trong hoàn cảnh khắc nghiệt vẫn vươn lên mạnh mẽ.Gợi cảm xúc xúc động, tự hào về sự hồi sinh của đất nước sau chiến tranh.
Câu 4: "Vị ngọt" trong câu thơ cuối có ý nghĩa gì? Vị ngọt đó có được từ đâu?
"Vị ngọt" là hạnh phúc, thành quả của hòa bình, của những hy sinh trong kháng chiến mang lại.Vị ngọt đó có được từ:Sự đấu tranh gian khổ của nhân dân.Những đau thương, mất mát mà dân tộc đã trải qua.Thành quả của độc lập, tự do mà thế hệ hôm nay được hưởng.
Câu 5: Suy nghĩ về ý nghĩa của lòng yêu nước.
Lòng yêu nước là tình cảm thiêng liêng, cao đẹp của mỗi công dân đối với Tổ quốc. Nó không chỉ thể hiện qua những thời khắc gian khó như chiến tranh mà còn trong đời sống hiện tại:Trong chiến tranh, yêu nước là sự hy sinh, cống hiến cho độc lập dân tộc.Trong hòa bình, yêu nước là trách nhiệm xây dựng và bảo vệ đất nước.Hành động cụ thể thể hiện lòng yêu nước: học tập, lao động, bảo vệ môi trường, giữ gìn bản sắc văn hóa,…
Câu 1:
Hình tượng đất nước trong đoạn thơ của Bằng Việt hiện lên với vẻ đẹp kiên cường, bất khuất, giàu sức sống và niềm tin vào tương lai. Trước hết, đất nước là nơi đã trải qua bao đau thương, mất mát của chiến tranh, thể hiện qua hình ảnh “gạch vụn”, “cầu sập”, “công sự bom vùi”. Những vết thương chiến tranh không chỉ in dấu trên cảnh vật mà còn hằn sâu trong tâm hồn con người. Thế nhưng, từ trong hoang tàn đổ nát, đất nước vẫn vươn lên mạnh mẽ với hình ảnh “cây nham nhở tàn tro vừa kịp nhú nhành hoa” – một biểu tượng đầy sức sống, thể hiện ý chí vươn lên không gì khuất phục của dân tộc. Không chỉ hồi sinh, đất nước còn mang trong mình niềm tin và hy vọng vào tương lai. Những em bé cắp sách đến trường, những cô gái chuẩn bị may áo cưới chính là minh chứng cho sự hồi sinh của một dân tộc kiên cường. Hình tượng đất nước trong thơ Bằng Việt không chỉ là nỗi đau chiến tranh mà còn là sự tái sinh, là sức mạnh của con người Việt Nam trong hành trình dựng xây và phát triển đất nước.
Câu2:
Chúng ta không xúc động trước những bài giảng lịch sử. Chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử.
Lịch sử là tấm gương phản chiếu quá khứ, giúp con người hiểu về nguồn cội và những giá trị thiêng liêng của dân tộc. Tuy nhiên, không phải lúc nào những bài giảng lịch sử cũng có thể khiến ta rung động. Điều chạm đến trái tim con người không phải những con số, sự kiện khô khan, mà chính là những con người đã hy sinh, cống hiến để viết nên những trang sử hào hùng. Câu nói "Chúng ta không xúc động trước những bài giảng lịch sử. Chúng ta xúc động trước những người làm nên lịch sử." đã phản ánh sâu sắc cách con người cảm nhận về lịch sử: chính những câu chuyện về con người mới thực sự khơi dậy cảm xúc và niềm tự hào dân tộc.
Lịch sử thường được dạy thông qua những bài giảng mang tính học thuật, ghi chép lại các sự kiện, con số, ngày tháng. Tuy nhiên, những điều đó nhiều khi trở nên khô cứng, xa vời. Trái lại, khi nghe về những con người đã trực tiếp tạo nên lịch sử – những anh hùng, chiến sĩ, nhân dân bình dị nhưng có đóng góp vĩ đại – ta lại cảm thấy xúc động, tự hào. Ý kiến trên nhấn mạnh rằng: để lịch sử thực sự chạm đến trái tim, nó phải gắn liền với câu chuyện về con người. Chính con người làm nên lịch sử mới tạo nên sự xúc động và truyền cảm hứng mạnh mẽ.
Thực tế cho thấy, lịch sử không chỉ là những con số, mà là câu chuyện của con người. Khi nhắc đến chiến thắng Điện Biên Phủ, ta không chỉ nhớ đến ngày 7/5/1954, mà còn xúc động trước hình ảnh những người lính hành quân ròng rã, gùi từng viên đạn, từng khẩu pháo vượt đèo cao, rừng sâu để làm nên chiến thắng. Nếu chỉ học về lịch sử thông qua sách vở, có thể ta sẽ thấy khô khan, nhưng khi nghe kể về những câu chuyện như người lính cụt hai chân vẫn quyết tâm bò lên đồi A1, ta mới thực sự thấm thía sự hy sinh cao cả.
Không chỉ vậy, những con người làm nên lịch sử giúp ta hiểu giá trị của độc lập, tự do. Những chiến sĩ cách mạng như Võ Thị Sáu, Nguyễn Văn Trỗi, anh Kim Đồng… đã hy sinh khi tuổi đời còn rất trẻ. Những bà mẹ Việt Nam anh hùng đã tiễn chồng, con ra trận mà không biết ngày về. Khi ta biết đến những câu chuyện ấy, lòng ta không thể không xúc động, tự hào và biết ơn. Chính họ đã khiến lịch sử trở nên sống động và giàu ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Hơn thế nữa, tình cảm con người trong lịch sử mang lại bài học sâu sắc hơn bất kỳ con số nào. Khi học về chiến tranh, nếu chỉ nhìn vào số lượng bom rơi, số người hy sinh, ta có thể thấy nó khốc liệt, nhưng chính những bức thư viết vội của người lính gửi về gia đình trước lúc ra trận mới thực sự khiến ta nghẹn ngào. Họ không chỉ chiến đấu bằng súng đạn, mà còn bằng cả trái tim yêu nước, bằng những tình cảm thiêng liêng đối với quê hương, gia đình. Đó chính là những điều khiến lịch sử trở nên ý nghĩa và giàu cảm xúc hơn.
Từ thực tế đó, mỗi chúng ta cần có cách nhìn đúng đắn hơn về việc học lịch sử. Học lịch sử không chỉ là ghi nhớ sự kiện, mà quan trọng hơn là hiểu về những con người đã tạo nên lịch sử ấy. Muốn vậy, cần có phương pháp giáo dục lịch sử sinh động hơn, thay vì chỉ dạy qua sách vở, nên kết hợp với những câu chuyện thực tế, những thước phim tư liệu, những buổi trò chuyện với nhân chứng lịch sử để giúp thế hệ trẻ cảm nhận được tinh thần của những người đi trước.
Lịch sử không đơn thuần là những sự kiện khô khan, mà là câu chuyện về những con người với lý tưởng và khát vọng vĩ đại. Chúng ta xúc động không phải vì những trang sách lịch sử, mà vì những con người đã viết nên lịch sử ấy bằng chính cuộc đời của họ. Vì thế, mỗi người cần học lịch sử bằng cả trái tim, để hiểu, trân trọng và tiếp nối những giá trị cao đẹp mà cha ông ta đã để lại.