

Trần Quang Tú
Giới thiệu về bản thân



































Chiều hôm qua, khi em và bạn ngồi chơi ở công viên, thì đã tình cờ được gặp một đàn bồ câu đến kiếm ăn. Một chú bồ câu đã rất bạo dạn, đáp lên ghế đá và ăn mẩu bánh mì rơi trên đó. Nhờ vậy mà em đã có cơ hội được quan sát kĩ con vật này.
Cơ thể chú chim có dáng hình thoi, khá to, cũng bằng cả bàn tay của em. Chiều cao của chú chừng 15cm, còn chiều dài cơ thể khoảng 18cm. Em đoán vậy, vì em đã đo qua cơ thể chú lúc bế chú trên tay bằng gang tay của mình. Bế lên tay mới thấy, tuy nhỏ nhưng chú bồ câu cũng khá nặng, cơ thể chắc nịch. Bộ lông trên cơ thể chú chạm vào có cảm giác như lông gà, nhưng mượt hơn, bám sát vào cơ thể. Phần lông ở đầu cổ và lưng, hai cánh của chú có màu xanh đen, còn phần lông trước ngực, bụng thì có màu nâu. Một phần nhỏ lông ở gần mỏ, giữa cổ và lưng, ngực cùng phần lông ở dưới hai cánh thì có màu trắng muốt. Sự đa dạng về màu sắc đó khiến chú chim trông rất xinh xắn. Điều thú vị là, đó chỉ là đặc điểm màu lông của chú chim bồ câu mà em bế trên tay, còn các chú chim khác thì có tỉ lệ phân bố màu sắc trên lông hoàn toàn khác, tạo nên sự đa dạng và bắt mắt cho đàn chim. Đầu bồ câu có dáng vuông bè, với cái trán phẳng, hơi dô ra. Hai con mắt nhỏ xíu, tròn xoe đen láy. Mỏ chú có dáng hơi cong, đầu mỏ nhọn hoắt, có màu vàng tươi, y như mỏ chim đại bàng thu nhỏ vậy. Cổ chú ta thon dài, linh hoạt, có thể xoay theo nhiều chiều hướng khác nhau. Phần thân to, bự, tròn trịa, là bộ phận lớn nhất trên cơ thể. Phía dưới là hai cái chân nhỏ, ngắn, có móng vuốt không quá sắc, bè ra, giúp chú dễ dàng đi lại trên mặt đất. Đuôi chim bồ câu nhỏ, ngắn không quá đặc sắc, nhọn và thẳng ra như đuôi mũi tên, góp phần giúp chú ta bay nhanh hơn. Vì là bồ câu được nuôi, nên chú bồ câu này và các người bạn trong đàn đều rất béo tốt, không hề sợ người lạ. Khi được em bế, chú đứng im, gật gù, thỉnh thoảng rù rù lên những âm thanh vui tai.
Nhìn đàn bồ câu đáng yêu ở công viên, em cảm thấy bản thân trở nên vui vẻ và thư giãn. Em mong chúng sẽ luôn bình yên, được chăm sóc tốt như bây giờ.
Câu 1:Những người nông dân lặng lẽ ra đồng, còn tôi thì thong dong đạp xe trên con đường làng đất đỏ
Câu 2 :Dù có đi đâu, làm gì, trái tim tôi vẫn không thể quên được hình ảnh quê nhà - nơi tôi đã sinh ra và lớn lên.
Câu 3:Em thích nhất hình ảnh: Mỗi lần nhớ về quê, tôi lại hình dung ra những buổi sáng sớm, khi sương mù còn giăng kín lối, cả làng như chìm trong màn sương huyền bí.
Câu 4:Có thể thay thế bằng từ ung dung.Tôi ung dung đi trên con đường đầu làng.
Mỗi năm, sau kì thi giữa học kì 1, trường em đều có tổ chức cho học sinh xem xiếc tại sân trường Nguyễn Du. Chúng em hơn nửa lớp 4A cùng với các bạn toàn trường đều tập trung trước trường chờ xem xiếc. Các chú chạy được xe đạp nhỏ xíu, phun lửa, nuốt kiếm và còn đội trên đầu cái chậu sành to đùng, hất lên hất xuống rất tài tình. Em thích nhất là xiếc ảo thuật chim bồ câu. Nhà ảo thuật Minh Quang như có phép lạ vậy. Chú đưa ra cho mọi người xem một chiếc khăn, vậy mà chỉ trong nháy mắt chú đã từ chiếc khăn biến thành một đàn bồ câu trắng xóa tung bay. Cả sân trường tràn ngập tiếng reo hò và vỗ tay khen ngợi. Em nhớ mãi buổi xem xiếc hôm đó và còn khâm phục tài nghệ của các chú ảo thuật hơn.
Vì khi giúp đỡ họ thì sau này mình có thể được họ giúp .
Thông điệp của câu chuyện là khi có một người cần được giúp đỡ, bạn hãy giúp họ.
Ông lão là một người tốt bụng.
Trong cuộc sống, vật nuôi gia đình đã trở nên rất phổ biến. Mỗi gia đình đều có một vật nuôi và nhà em có một chú chó đáng yêu và rất biết nghe lời. Chú tên Milu, chú đã ở bên gia đình em được 3 năm rồi.
Milu nhà em có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 3 tuổi Milu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn bằng một bắp chân. Đôi mắt Milu đen đen và tròn, mỗi khi muốn ăn cái gì chú sẽ nhìn em một cách đáng thương tỏ ý muốn ăn cái đó. Mỗi lúc như vậy trông chú thật đáng yêu biết mấy. Milu thì rất hiền lành, nhưng mỗi khi có kẻ lạ vào nhà, chú trở nên rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẹm, cái lưỡi hồng hồng thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên như hai lá mít. Dáng người chú oai về như một người lính canh gác trung thành vậy, cái đuôi Milu sẽ vẫy xoắn tít mỗi khi thấy em đi học về và chạy vòng quanh em như vui mừng khôn xiết. Milu nhà em rất thích nằm sưởi nắng vào mỗi buổi sáng, chú lim dim đôi mắt nằm ườn trên cái bệ trước nhà, cái tai thỉnh thoảng vẫy lên nghe ngóng đôi chút lại cụp xuống lười nhác. Vì thế mà lông Milu lúc nào cũng sạch sẽ mềm mại và không có những con giận đáng ghét. Nhà em tuy không có mèo, nhưng chẳng một con chuột nào to gan dám bò vào vì có “vệ sĩ” Milu, chú bắt chuột rất cừ, mỗi lần vồ được con chuột trong bếp hoặc sau vườn, chú lại quẫy đuôi chạy quanh em như khoe chiến công hào hùng của mình. Gia đình em quý chú lắm, mỗi khi đi xa là nhớ và lo lắng xem chú ở nhà ăn uống như thế nào, ở một mình có buồn không. Đối với gia đình em Milu trở thành người bạn chứ không phải là một con vật không biết suy nghĩ. Chú thông minh lắm, dạy chú cái gì chú làm được ngay và rất nghe lời em, biết đi vệ sinh đúng chỗ và không bao giờ trèo lên giường. Cứ đêm đến Milu lại âm thầm canh gác cho giấc ngủ của mọi người trong nhà. Quả chú là một vệ sĩ rất cừ, một thành viên nhỏ dễ thương của gia đình em.
Cả nhà và em ai cũng rất yêu quý Milu, dần dần dường như không thể thiếu được bóng dáng của chú một người bạn trung thành.
Việt-Lào là một hai nước hoà bình.
Chị Sáu là người dũng cảm,yêu nước.
Chiều hôm qua, khi em và bạn ngồi chơi ở công viên, thì đã tình cờ được gặp một đàn bồ câu đến kiếm ăn. Một chú bồ câu đã rất bạo dạn, đáp lên ghế đá và ăn mẩu bánh mì rơi trên đó. Nhờ vậy mà em đã có cơ hội được quan sát kĩ con vật này.
Cơ thể chú chim có dáng hình thoi, khá to, cũng bằng cả bàn tay của em. Chiều cao của chú chừng 15cm, còn chiều dài cơ thể khoảng 18cm. Em đoán vậy, vì em đã đo qua cơ thể chú lúc bế chú trên tay bằng gang tay của mình. Bế lên tay mới thấy, tuy nhỏ nhưng chú bồ câu cũng khá nặng, cơ thể chắc nịch. Bộ lông trên cơ thể chú chạm vào có cảm giác như lông gà, nhưng mượt hơn, bám sát vào cơ thể. Phần lông ở đầu cổ và lưng, hai cánh của chú có màu xanh đen, còn phần lông trước ngực, bụng thì có màu nâu. Một phần nhỏ lông ở gần mỏ, giữa cổ và lưng, ngực cùng phần lông ở dưới hai cánh thì có màu trắng muốt. Sự đa dạng về màu sắc đó khiến chú chim trông rất xinh xắn. Điều thú vị là, đó chỉ là đặc điểm màu lông của chú chim bồ câu mà em bế trên tay, còn các chú chim khác thì có tỉ lệ phân bố màu sắc trên lông hoàn toàn khác, tạo nên sự đa dạng và bắt mắt cho đàn chim. Đầu bồ câu có dáng vuông bè, với cái trán phẳng, hơi dô ra. Hai con mắt nhỏ xíu, tròn xoe đen láy. Mỏ chú có dáng hơi cong, đầu mỏ nhọn hoắt, có màu vàng tươi, y như mỏ chim đại bàng thu nhỏ vậy. Cổ chú ta thon dài, linh hoạt, có thể xoay theo nhiều chiều hướng khác nhau. Phần thân to, bự, tròn trịa, là bộ phận lớn nhất trên cơ thể. Phía dưới là hai cái chân nhỏ, ngắn, có móng vuốt không quá sắc, bè ra, giúp chú dễ dàng đi lại trên mặt đất. Đuôi chim bồ câu nhỏ, ngắn không quá đặc sắc, nhọn và thẳng ra như đuôi mũi tên, góp phần giúp chú ta bay nhanh hơn. Vì là bồ câu được nuôi, nên chú bồ câu này và các người bạn trong đàn đều rất béo tốt, không hề sợ người lạ. Khi được em bế, chú đứng im, gật gù, thỉnh thoảng rù rù lên những âm thanh vui tai.
Nhìn đàn bồ câu đáng yêu ở công viên, em cảm thấy bản thân trở nên vui vẻ và thư giãn. Em mong chúng sẽ luôn bình yên, được chăm sóc tốt như bây giờ.