

Nguyễn Đức Toàn
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1 (2 điểm):
Trong văn bản Chiếu cầu hiền tài, Nguyễn Trãi đã thể hiện nghệ thuật lập luận tinh tế và logic, góp phần làm nên sức nặng của tư tưởng chính trị. Ngay từ những câu đầu, ông khẳng định mối liên hệ mật thiết giữa sự thịnh trị và việc cử hiền tài, mở ra lập luận bằng cách so sánh sự khác biệt giữa thời kỳ thịnh trị và thời cuộc hỗn loạn. Nguyễn Trãi sử dụng dẫn chứng lịch sử một cách linh hoạt, nhắc đến các tấm gương nổi bật của các triều đại như Hán, Đường để minh chứng cho giá trị của nhân tài. Các ví dụ như Tiêu Hà tiến Tào Tham hay Nguy Vô Tri tiến Trần Bình không chỉ làm tăng tính thuyết phục mà còn tạo nên sự liên kết giữa quá khứ và hiện tại, cho thấy rằng phương pháp tiến cử hiền tài là di sản quý báu của lịch sử. Bên cạnh đó, cách sắp xếp ý tưởng mạch lạc, dẫn dắt từ lý luận đến dẫn chứng và kết luận đã thể hiện quan điểm quyết đoán, khẳng định rằng chỉ có nhân tài mới giúp đất nước đạt được sự thịnh trị lâu dài. Nghệ thuật lập luận của ông không chỉ dựa trên lý lẽ logic mà còn ẩn chứa tình cảm sâu sắc và niềm tin vững chắc vào giá trị của con người, tạo nên một thông điệp mạnh mẽ cho mọi người quan liêu trong triều đình.
Câu 2 (4 điểm):
Hiện tượng “chảy máu chất xám” tại Việt Nam hiện nay
Trong những năm gần đây, hiện tượng “chảy máu chất xám” – tình trạng nhiều người có trình độ học vấn cao và tài năng chuyển hướng sang làm việc ở nước ngoài – đang trở thành vấn đề nan giải đối với sự phát triển bền vững của Việt Nam. Đầu tiên, nguyên nhân chính của hiện tượng này xuất phát từ điều kiện kinh tế, xã hội chưa thực sự ổn định, mức lương, phúc lợi và môi trường làm việc tại Việt Nam còn nhiều hạn chế so với các quốc gia phát triển. Các tài năng trẻ, sau khi tốt nghiệp đại học hay có những bằng cấp cao, thường mong muốn tìm kiếm cơ hội phát triển bản thân trong môi trường chuyên nghiệp, sáng tạo và được công nhận toàn cầu. Khi không được đánh giá đúng mức và cơ hội thăng tiến bị hạn chế, họ buộc phải lựa chọn rời bỏ quê hương.
Thứ hai, yếu tố văn hóa cũng đóng góp một phần không nhỏ. Hệ thống giáo dục và đào tạo tại Việt Nam đôi khi còn quá tập trung vào lý thuyết mà thiếu thực tiễn, chưa thực sự kết nối được với nhu cầu của thị trường lao động hiện đại. Điều này khiến cho những người có năng lực thực sự lại cảm thấy bế tắc, thiếu cơ hội để thể hiện và phát huy tài năng của mình. Đồng thời, môi trường quản lý và sự minh bạch trong các tổ chức, doanh nghiệp còn nhiều bất cập, từ đó làm mất đi niềm tin vào khả năng phát triển ở quê nhà.
Hậu quả của “chảy máu chất xám” là sự thiếu hụt nguồn nhân lực chất lượng, đặc biệt là ở các lĩnh vực công nghệ, y tế, giáo dục và nghiên cứu khoa học – những ngành có vai trò then chốt trong việc thúc đẩy sự phát triển của đất nước. Khi tài năng liên tục rời bỏ, Việt Nam không chỉ mất đi những chuyên gia, những người sáng tạo mà còn mất đi cả những ý tưởng đổi mới, làm chậm quá trình chuyển đổi công nghệ và đổi mới sáng tạo trong nền kinh tế.
Để giải quyết hiện tượng này, cần có những chính sách ưu đãi thiết thực, tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển của các cá nhân tài năng. Cần cải cách hệ thống đào tạo, nâng cao chất lượng giáo dục, đồng thời tạo ra môi trường làm việc năng động, sáng tạo và cạnh tranh công bằng. Chính phủ và các doanh nghiệp cần tập trung đầu tư vào nghiên cứu khoa học, công nghệ cao và phát triển nguồn nhân lực nội địa, đồng thời cải thiện chế độ phúc lợi, tạo động lực để các tài năng được ở lại và cống hiến cho đất nước. Qua đó, “chảy máu chất xám” sẽ được hạn chế, nguồn nhân lực chất lượng cao sẽ góp phần đưa Việt Nam tiến xa trên con đường hội nhập và phát triển bền vững.