Nguyễn Huy Hoàng

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Huy Hoàng
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:
Trong văn bản "Chiếu cầu hiền tài", Nguyễn Trãi đã vận dụng nghệ thuật lập luận chặt chẽ, thuyết phục để kêu gọi hiền tài ra giúp nước. Trước hết, ông sử dụng lý lẽ sắc bén khi khẳng định việc trọng dụng nhân tài là điều kiện quan trọng để đất nước thịnh trị. Ông dẫn chứng từ lịch sử, đề cập đến các bậc hiền tài thời Hán, Đường như Tiêu Hà, Địch Nhân Kiệt để chứng minh rằng các triều đại vững mạnh đều biết trọng dụng nhân tài. Ngoài ra, Nguyễn Trãi còn dùng lập luận nhân quả: nếu có hiền tài giúp sức, triều đình sẽ vững mạnh, đất nước sẽ phát triển, ngược lại, nếu không trọng dụng nhân tài, vua phải tự mình lo toan mọi việc, khó lòng giữ vững giang sơn. Bên cạnh đó, tác giả còn thể hiện thái độ chân thành, tha thiết khi nhấn mạnh rằng nhà vua luôn lo lắng vì chưa tìm được người tài giúp nước. Cách lập luận kết hợp giữa lý lẽ và cảm xúc đã giúp văn bản có sức thuyết phục mạnh mẽ, thể hiện tầm nhìn chiến lược của Nguyễn Trãi trong việc xây dựng đất nước.

Câu 2:
Hiện tượng “chảy máu chất xám” là một vấn đề đáng lo ngại tại Việt Nam hiện nay, khi nhiều nhân tài trong các lĩnh vực khoa học, công nghệ, kinh tế… rời bỏ đất nước để làm việc tại nước ngoài. Nguyên nhân của tình trạng này trước hết là do môi trường làm việc trong nước còn nhiều hạn chế, chưa thực sự tạo điều kiện thuận lợi để phát huy tối đa năng lực. Chế độ đãi ngộ, tiền lương không tương xứng cũng khiến nhiều người tài lựa chọn ra nước ngoài để có cơ hội phát triển tốt hơn. Ngoài ra, hệ thống giáo dục, nghiên cứu chưa thực sự đáp ứng được nhu cầu phát triển của nhân lực trình độ cao, dẫn đến việc nhiều người tìm kiếm môi trường học tập và làm việc tốt hơn ở nước ngoài.

Hậu quả của tình trạng này là đất nước mất đi nguồn nhân lực chất lượng cao, ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế, khoa học – kỹ thuật và công nghệ. Nếu không có chính sách giữ chân và thu hút nhân tài, Việt Nam sẽ ngày càng thụt lùi so với thế giới. Để giải quyết vấn đề này, nhà nước cần có chính sách đãi ngộ hợp lý, cải thiện môi trường làm việc, tạo điều kiện để người tài có thể phát huy năng lực. Đồng thời, cần thúc đẩy đầu tư vào nghiên cứu khoa học, công nghệ để tạo ra môi trường cạnh tranh lành mạnh, giúp nhân tài yên tâm cống hiến.

Mỗi người trẻ cũng cần có trách nhiệm với đất nước, không chỉ hướng đến lợi ích cá nhân mà còn cần suy nghĩ về sự phát triển chung của dân tộc. Nếu ai cũng rời bỏ quê hương để tìm kiếm cơ hội ở nơi khác, thì đất nước sẽ khó có thể tiến lên. Giải quyết vấn đề “chảy máu chất xám” không chỉ là trách nhiệm của nhà nước mà còn cần sự chung tay của toàn xã hội, để Việt Nam trở thành một môi trường lý tưởng cho nhân tài phát triển.

C1 :
Trong đoạn trích "Người trong bao", nhân vật Bê-li-cốp hiện lên như một hình ảnh tiêu biểu của con người bảo thủ, chấp nhận sống theo khuôn mẫu cứng nhắc. Anh luôn tự giam mình trong “bao” an toàn, thể hiện qua cách ăn mặc kín đáo, luôn che giấu bản thân bằng áo khoác bành tô, kính râm và cách cư xử rụt rè. Bê-li-cốp dường như sợ hãi mọi điều mới mẻ, vì thế anh luôn cố gắng giữ vững những thói quen cũ, từ đó làm hạn chế sự phát triển và sáng tạo của bản thân. Qua những chi tiết miêu tả, ta cảm nhận được sự mâu thuẫn nội tâm khi anh vừa mong muốn được an toàn, vừa lạc hậu vì không dám thay đổi. Hình ảnh Bê-li-cốp không chỉ phản ánh một cá thể cụ thể mà còn ẩn dụ cho những con người gò bó, e ngại rời bỏ vùng an toàn của chính mình, từ đó đánh mất cơ hội trải nghiệm và phát triển. Tác giả dùng nhân vật này để gửi gắm thông điệp rằng, mặc dù an toàn có thể mang lại cảm giác ổn định, nhưng nếu mãi sống trong giới hạn đó, ta sẽ không bao giờ khám phá được những giá trị mới của cuộc sống.
C2 : 
 

    Việc bước ra khỏi vùng an toàn không chỉ là thử thách bản thân mà còn là chìa khóa mở ra những cơ hội phát triển trong cuộc sống. Mỗi người chúng ta, theo thói quen sinh hoạt hàng ngày, đều có một “vùng an toàn” riêng – nơi ta cảm thấy quen thuộc, thoải mái và ít rủi ro. Tuy nhiên, khi cứ bám víu vào những thói quen cũ, chúng ta dễ dàng bỏ lỡ những trải nghiệm quý báu và những bài học thực tế từ cuộc sống. Bước ra khỏi vùng an toàn giúp ta khám phá được thế giới rộng lớn hơn, mở ra cánh cửa dẫn đến sự đổi mới và sáng tạo.

    Mỗi khi đối mặt với thử thách mới, ta không chỉ học được cách giải quyết vấn đề mà còn rèn luyện được sự tự tin và khả năng thích nghi. Trải nghiệm những điều chưa từng biết, dù ban đầu có thể gây lo lắng hay sợ hãi, nhưng dần dần sẽ trở thành nguồn động lực để ta phát triển bản thân. Những khó khăn, thất bại ban đầu là những viên gạch xây dựng nền móng vững chắc cho thành công sau này. Khi ta dám bước ra khỏi vùng an toàn, ta sẽ nhận ra rằng ranh giới giữa “an toàn” và “thành công” chỉ là sự khác biệt về cách nhìn nhận và chấp nhận rủi ro.

   Trong xã hội hiện đại, nơi mà sự thay đổi diễn ra từng phút từng giây, nếu ta không dám đối mặt với thử thách, dễ dàng bị bỏ lại phía sau. Việc rời khỏi vùng an toàn không chỉ giúp ta mở rộng kiến thức, mà còn giúp ta nhận thức được giá trị của bản thân qua những sai lầm và thành công. Nó cũng góp phần làm phong phú thêm trải nghiệm sống, giúp ta trở nên linh hoạt và thích nghi với môi trường mới. Điều này càng trở nên quan trọng khi cuộc sống ngày càng đòi hỏi sự sáng tạo, khả năng tự học hỏi và đổi mới không ngừng.
Hơn nữa, mỗi trải nghiệm mới còn là cơ hội để ta gặp gỡ, kết nối với những con người khác, học hỏi từ họ và mở rộng mối quan hệ xã hội. Những mối quan hệ ấy có thể trở thành nguồn động viên, chia sẻ và cùng nhau vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Do đó, việc dám bước ra khỏi vùng an toàn không chỉ là hành động cá nhân mà còn mang tính cộng đồng, góp phần tạo nên một xã hội năng động và đổi mới.
    Tóm lại, dám rời khỏi vùng an toàn là một hành trình không dễ dàng nhưng lại cần thiết cho sự trưởng thành và phát triển của mỗi cá nhân. Nó không chỉ mở ra cánh cửa của tri thức, kinh nghiệm và thành công, mà còn giúp ta khám phá và hiểu sâu hơn về chính mình. Những bước đi táo bạo dù có thể đi kèm với rủi ro, nhưng chính từ đó, ta mới có thể biến những giới hạn thành những cơ hội để khẳng định giá trị của bản thân trong cuộc sống.

Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính của bài là nghị luận.
Câu 2:
Chủ thể bài viết là vua Lê Thái Tổ.
Câu 3:
Mục đích chính của văn bản là kêu gọi hiền tài ra giúp nước, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc trọng dụng nhân tài để xây dựng đất nước.
Những đường lối tiến cử hiền tài được đề cập trong văn bản:
Các quan văn võ từ tam phẩm trở lên phải tiến cử người tài.
Người tài có thể tự đề đạt, không cần chờ người khác tiến cử.
​Việc tiến cử hiền tài sẽ được ban thưởng xứng đáng.
Câu 4:
Người viết đã đưa ra các dẫn chứng về những bậc hiền tài trong lịch sử như Tiêu Hà tiến cử Tào Tham, Địch Nhân Kiệt tiến cử Trương Cửu Linh... để minh chứng cho luận điểm vua cần chọn người hiền tài giúp nước.
Nhận xét: Các dẫn chứng được lựa chọn từ thực tế lịch sử, có sức thuyết phục cao, giúp khẳng định tầm quan trọng của việc trọng dụng nhân tài.
Câu 5:
Thông qua văn bản, có thể thấy chủ thể bài viết là một vị vua có tầm nhìn xa, hiểu rõ vai trò của hiền tài trong việc xây dựng đất nước. Ông trọng dụng nhân tài, không câu nệ xuất thân, sẵn sàng tạo cơ hội cho người có thực tài. Đồng thời, vua Lê Thái Tổ còn thể hiện sự quyết đoán, minh bạch khi đặt ra quy tắc khen thưởng rõ ràng nhằm khuyến khích việc tiến cử hiền tài.

C1 : Đoạn trích chủ yếu sử dụng phương thức tự sự
C2 : 
Nhân vật trung tâm là bê li cốp
C3 : 
Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất, qua lời kể của một đồng nghiệp Bê-li-cốp.

Tác dụng: Tạo sự chân thực, giúp người đọc hiểu rõ nhân vật và thể hiện thái độ châm biếm, phê phán.
C4 : 
Chi tiết miêu tả chân dung Bê-li-cốp:
Luôn mặc áo khoác bành tô, ngay cả khi trời đẹp.
Đeo kính râm, kéo cổ áo cao, che kín mặt.
Đi giày cao su, cầm ô và luôn mang theo bao đựng ô.
​Khi ngủ cũng kéo rèm kín, chui vào chăn như chui vào bao.
Ý nghĩa nhan đề "Người trong bao":
Thể hiện lối sống khép kín, sợ hãi, tự giam mình trong những quy tắc cứng nhắc.
​Ẩn dụ cho con người bảo thủ, trì trệ, không dám thay đổi, phản ánh một bộ phận trong xã hội.
C5 : 
Đoạn trích "Người trong bao" gửi gắm bài học sâu sắc về lối sống và tư tưởng của con người. Hình tượng Bê-li-cốp phê phán những kẻ bảo thủ, sợ hãi mọi thứ, tự giam mình trong những quy tắc cứng nhắc, dẫn đến cuộc sống cô lập và vô nghĩa. Qua đó, tác giả khuyến khích con người sống cởi mở, mạnh dạn thay đổi, dám đối mặt với thử thách để phát triển bản thân. Đồng thời, đoạn trích cũng nhắc nhở về tác động tiêu cực của những khuôn mẫu xã hội gò bó, làm mất đi tự do và sự sáng tạo. Mỗi người cần biết cân bằng giữa quy tắc và sự linh hoạt để có một cuộc sống ý nghĩa hơn.


 

C1 :
Trong nhịp sống hiện đại, lối sống chủ động đóng vai trò hết sức quan trọng. Chủ động giúp con người nắm bắt cơ hội, không chờ đợi vận may một cách thụ động. Khi có thái độ chủ động, ta dám đặt mục tiêu, lên kế hoạch và hành động quyết đoán, từ đó tăng khả năng thành công. Thế giới thay đổi từng ngày, nếu chỉ dậm chân tại chỗ, ta dễ đánh mất thời cơ và bị tụt lại phía sau. Không chỉ vậy, lối sống chủ động còn tạo nên nguồn năng lượng tích cực, giúp mỗi người thêm tự tin, lạc quan khi đối diện với khó khăn. Chúng ta có thể chủ động rèn luyện bản thân qua việc học tập, trau dồi kỹ năng và sẵn sàng đổi mới. Khi tự giác làm chủ cuộc sống, ta sẽ biết quý trọng thời gian, sắp xếp công việc khoa học, đồng thời cân bằng tốt giữa công việc và giải trí. Nhờ vậy, cuộc sống sẽ trở nên ý nghĩa hơn. Tóm lại, chủ động không chỉ là yếu tố then chốt để vươn lên mà còn là cách mỗi người khẳng định bản lĩnh, tạo dựng giá trị bền vững cho bản thân.
C2 :
Trong bài thơ trên, Nguyễn Trãi đã khắc họa bức tranh thiên nhiên đầy sức sống và đồng thời bộc lộ tâm hồn thanh cao, yêu đời của mình. Mở đầu là hình ảnh cây hòe “đùn đùn tán rợp giương”, gợi cảm giác xanh tốt, lan tỏa, thể hiện sự sinh sôi mãnh liệt của mùa hè. Cạnh đó, hoa lựu “phun thức đỏ” như những đốm lửa, làm bừng sáng không gian. Hương sen trong ao đã phai tàn, nhưng dư âm thanh khiết vẫn đọng lại, khiến cảnh vật thêm phần êm dịu. Xen lẫn khung cảnh yên ả ấy, tiếng chợ cá “lao xao” cùng âm thanh “dắng dỏi cầm ve” vang lên nơi lầu tịch dương, gợi liên tưởng đến một cuộc sống thường nhật phong phú, vui tươi.
Đặc biệt, hai câu cuối “Đề lao Ngu cầm nào ai đó / Lẫn cùng hoa cỏ, một sân hương” cho thấy nỗi niềm ẩn dật của thi nhân. Tác giả muốn tìm về với thiên nhiên, sống bình dị, tĩnh tại, không vướng bận danh lợi. Lời thơ khẽ gợi ý một không gian thanh u, nơi tâm hồn con người có thể hòa quyện trọn vẹn cùng cỏ cây. Qua bức tranh giàu sắc màu và thanh âm, Nguyễn Trãi đã gửi gắm triết lý sống hòa hợp với tự nhiên, trân quý từng khoảnh khắc bình yên. Đồng thời, ông cũng bày tỏ ước mong được thảnh thơi, thong dong, để giữ trọn tâm hồn trong sáng giữa đời. Có thể nói, bài thơ vừa vẽ nên bức tranh phong cảnh sinh động, vừa khắc họa chiều sâu tâm hồn con người, qua đó làm nổi bật vẻ đẹp tài hoa và nhân cách cao quý của Nguyễn Trãi.

C1 : Bài thơ “Nhàn” được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú đường luật .
C2 : 
Những hình ảnh nói về nét sinh hoạt hàng ngày đạm bạc, thanh cao của tác giả:

"Một mai, một cuốc, một cần câu" → Cuộc sống lao động giản dị, gần gũi với thiên nhiên.

"Thu ăn măng trúc, đông ăn giá" → Thói quen ăn uống thanh đạm, không cầu kỳ.

"Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao" → Sự hòa hợp với thiên nhiên, tận hưởng cuộc sống đơn giản.|
C3 :
Biện pháp tu từ liệt kê trong hai câu:
"Một mai, một cuốc, một cần câu" → Liệt kê các vật dụng quen thuộc gắn liền với cuộc sống lao động giản dị.
Tác dụng: Nhấn mạnh lối sống giản đơn, không vướng bận danh lợi của tác giả.
C4 :
Quan niệm "dại – khôn" của Nguyễn Bỉnh Khiêm:
"Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ / Người khôn, người đến chốn lao xao" thể hiện quan niệm đối lập về trí tuệ và cách sống.
"Dại" ở đây là chủ động tránh xa vòng danh lợi, tìm đến sự thanh tịnh.
"Khôn" là những người bon chen, tranh giành nơi chốn quan trường.
​Tác giả tự nhận mình "dại", nhưng thực chất đó là sự khôn ngoan trong việc lựa chọn một cuộc sống thanh nhàn, an nhiên.
C5 :
Nguyễn Bỉnh Khiêm thể hiện vẻ đẹp nhân cách qua bài thơ "Nhàn". Ông đề cao lối sống giản dị, thanh cao, tránh xa danh lợi để giữ tâm hồn trong sạch. Qua hình ảnh thiên nhiên và những câu thơ mang triết lý sâu sắc, tác giả gửi gắm quan niệm về một cuộc sống an nhiên, hòa hợp với trời đất. Như vậy, bài thơ không chỉ thể hiện sự ung dung, tự tại mà còn phản ánh trí tuệ uyên thâm của Nguyễn Bỉnh Khiêm.

 

chất oxi hóa : KMnO4 chất khử FeSO4
quá trình oxi hóa : Fe+3 ->Fe+3 + 1e
quá trình khử : Mn+7 + 5e -> Mn+2