

Vũ Anh Quốc
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Con người là một phần của tự nhiên, và mọi sinh vật trên Trái Đất đều có vai trò quan trọng trong hệ sinh thái. Vì vậy, yêu thương vạn vật không chỉ thể hiện lòng nhân ái mà còn là trách nhiệm của mỗi người đối với thế giới này. Khi con người biết trân trọng và bảo vệ môi trường, đối xử tốt với động vật và cây cối, chúng ta không chỉ gìn giữ sự cân bằng sinh thái mà còn góp phần tạo dựng một cuộc sống hài hòa, bền vững.
Yêu thương vạn vật còn thể hiện qua cách chúng ta đối xử với những sinh linh nhỏ bé quanh mình. Một hành động đơn giản như không xả rác bừa bãi, bảo vệ rừng, hay giúp đỡ một con vật bị thương cũng đủ để thể hiện lòng trắc ẩn. Ngược lại, sự vô tâm và ích kỷ có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như thiên tai, dịch bệnh, và sự hủy hoại thiên nhiên.
Do đó, yêu thương vạn vật không chỉ là biểu hiện của lòng tốt mà còn là nền tảng để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn, nơi con người chung sống hòa hợp với thiên nhiên và muôn loài.
câu 2
Trong thơ ca kháng chiến, hình ảnh quê hương luôn là đề tài được nhiều nhà thơ quan tâm, phản ánh nỗi đau chiến tranh và tình yêu đất nước sâu sắc. Hoàng Cầm, với bài thơ Bên kia sông Đuống, đã vẽ nên một bức tranh đối lập giữa vẻ đẹp thanh bình của quê hương trước chiến tranh và sự tàn phá khốc liệt khi giặc tràn đến. Đoạn thơ sau là một trong những khổ thơ thể hiện rõ nét sự biến đổi ấy:
“Bên kia sông Đuống, quê hương ta lúa nếp thơm hồng,
Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong.
Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp,
Quê hương ta từ ngày khủng khiếp…”
Trước khi chiến tranh ập đến, quê hương bên sông Đuống hiện lên với vẻ đẹp yên bình, trù phú. Hình ảnh “lúa nếp thơm hồng” không chỉ gợi lên cảnh đồng quê bội thu mà còn mang ý nghĩa tượng trưng cho sự ấm no, sung túc. Đặc biệt, hình ảnh tranh Đông Hồ xuất hiện như một biểu tượng văn hóa lâu đời, thể hiện bản sắc dân tộc với những nét vẽ “tươi trong” và màu sắc rực rỡ trên giấy điệp. Nghệ thuật dân gian chính là linh hồn của quê hương, gắn liền với cuộc sống giản dị nhưng đầy chất thơ của người dân.
Tuy nhiên, sự bình yên ấy đã bị xóa nhòa khi chiến tranh bùng nổ:
“Quê hương ta từ ngày khủng khiếp
Giặc kéo lên nguồn ngụt lửa hung tàn,
Đồng ta khô, nhà ta cháy.”
Tác giả sử dụng từ “khủng khiếp” để diễn tả sự tàn bạo của chiến tranh. Nếu như trước đó, quê hương là bức tranh thanh bình, trù phú thì giờ đây, tất cả chìm trong “ngụt lửa hung tàn”. Lửa của giặc đã thiêu rụi nhà cửa, đồng ruộng, khiến cuộc sống con người trở nên khốn cùng. Hình ảnh “đồng ta khô, nhà ta cháy” là những minh chứng đau đớn cho sự hủy diệt mà kẻ thù gây ra.
Đặc biệt, sự tàn ác của giặc còn được thể hiện rõ qua hình ảnh:
“Chó ngộ một đàn, lưỡi dài lê sắc máu,
Kẹt cùng ngõ hẻm, bờ hoang.”
Hình ảnh đàn chó ngụ mang tính ẩn dụ, tượng trưng cho bọn xâm lược hung tàn, khát máu. Cụm từ “lưỡi dài lê sắc máu” gợi lên sự man rợ, khát máu của kẻ thù khi gieo rắc đau thương lên mảnh đất quê hương. Cảnh tượng này đối lập hoàn toàn với vẻ đẹp thanh bình của bức tranh Đông Hồ trước đó.
Nỗi đau chiến tranh không chỉ dừng lại ở cảnh vật mà còn chạm đến những biểu tượng văn hóa của quê hương:
“Mẹ con đàn lợn âm dương,
Chia ly trăm ngả.
Đám cưới chuột đang tưng bừng rộn rã,
Bây giờ tan tác về đâu?”
Hình ảnh “mẹ con đàn lợn âm dương” và “đám cưới chuột” là những bức tranh nổi tiếng của dòng tranh dân gian Đông Hồ. Trước đây, chúng là biểu tượng của sự sum vầy, ấm áp, hạnh phúc. Nhưng giờ đây, những hình ảnh ấy đã bị đảo lộn: đàn lợn bị “chia ly trăm ngả”, đám cưới chuột vốn rộn ràng, vui tươi thì nay “tan tác”. Sự hoang mang, mất mát bao trùm lên cả cảnh vật, con người và cả những nét đẹp văn hóa truyền thống.
Như vậy, đoạn thơ đã thể hiện một sự chuyển biến mạnh mẽ trong không gian và thời gian của quê hương bên kia sông Đuống. Từ một vùng đất yên bình, giàu bản sắc, quê hương trở nên hoang tàn, đổ nát khi chiến tranh tràn đến. Sự đối lập ấy không chỉ khắc họa nỗi đau chiến tranh mà còn khơi dậy lòng căm thù giặc sâu sắc và tình yêu quê hương tha thiết. Qua đó, Hoàng Cầm không chỉ lên án chiến tranh mà còn bày tỏ niềm tiếc nuối đối với những giá trị văn hóa truyền thống bị hủy hoại, đồng thời thể hiện lòng yêu nước và khát vọng giành lại sự bình yên cho quê hương.
Câu 1 ptnd miêu tả biểu cảm
câu 2 thảm hoạ thiên nhiên
Câu3 liệt kê
tăng sức gợi hình gợi cảm
câu 4
Hình ảnh “bàn chân xéo lên quả hoa” tượng trưng cho sự thờ ơ, không để ý đến những điều đẹp đẽ xung quanh, có thể là thiên nhiên, có thể là tình cảm, giá trị tinh thần. Tuy nhiên, đôi khi, “gai đơm” – những điều đau đớn, tổn thương – lại xuất hiện, khiến con người giật mình nhận ra hậu quả của sự vô tâm ấy. Chính những vết thương này mới làm ta ý thức được giá trị của những gì mình đã bỏ qua hay vô tình làm tổn hại.
Vậy nên, câu văn mang ý nghĩa triết lý: đôi khi con người chỉ nhận ra sai lầm hoặc sự quý giá của điều gì đó khi đã chịu tổn thương.