

Lương Yến Nhi
Giới thiệu về bản thân



































câu 1:
Con người nên biết yêu thương vạn vật vì tất cả sinh linh xung quanh đều có vai trò quan trọng trong sự cân bằng của thiên nhiên. Mỗi loài động vật, thực vật hay một hệ sinh thái đều góp phần duy trì sự sống trên Trái Đất. Khi chúng ta yêu thương và bảo vệ cây cối, động vật, chúng ta không chỉ bảo vệ môi trường sống mà còn bảo vệ chính mình. Một môi trường sống trong lành, đa dạng sinh học sẽ mang lại sức khỏe và sự phát triển bền vững cho con người. Yêu thương vạn vật cũng là cách để chúng ta thể hiện sự tôn trọng đối với sự sống và trí tuệ của tạo hóa. Hơn nữa, yêu thương vạn vật giúp con người sống hòa hợp hơn với thiên nhiên, tăng cường ý thức bảo vệ và gìn giữ hành tinh này cho các thế hệ sau. Những hành động như trồng cây, bảo vệ động vật, giảm thiểu ô nhiễm không chỉ mang lại lợi ích cho môi trường mà còn giúp chúng ta phát triển tinh thần, sống có trách nhiệm và yêu thương hơn với mọi sinh linh. Vì vậy, yêu thương vạn vật là hành động cần thiết trong cuộc sống hiện đại.
câu 2:
bài thơ "Bên kia sông Đuống: của Hoàng Cẩm là một tác phẩm đầy ấn tượng trong sự nghiệp sáng tác của ông. Miêu tả về sự biến đổi của quê hương qua những đau thương, mất mát trước và sau chiến tranh. Đoạn thơ phản ánh sự thay đổi mạnh mẽ của quê hương ut một nơi yên bình trở thành vùng đất hoang tàn sau chiến tranh.
Vào mở đầu, tác giả đã vẽ nên một bức tranh quê huuowng yên bình qua những hình ảnh giản dị nhưng đầy cảm xúc. "Quê hương ta lúa nếp thơm nồng" gợi lên sự no ấm, tươi đẹp của một vùng đát đày màu sắc. Lúa nếp, một sản phẩm nông nghiệp quen thuộc của đồng quê Bắc Bộ, tượng trưng cho sự phồn thịnh, bội thu, và hạnh phúc của con người. Bên cạnh đó, "Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong" không chỉ là một sự mô tả về sản phẩm nghệ thuật đặc trưng của dân tộc, mà còn thể hiện sự bình dị, thanh thản trong cuộc sống hàng ngày của người dân nơi đây. Những bức tranh dân gian này không chỉ phản ánh sự sống động của thiên nhiên mà còn là biểu tượng cho vẻ đẹp văn hóa, những giá trị truyền thống của quê hương. Tuy nhiên, tất cả những hình ảnh ấy nhanh chóng bị xóa nhòa khi chiến tranh đến. "Quê hương ta từ ngày khủng khiếp" là câu thơ thể hiện sự đột ngột và tàn khốc của chiến tranh. Cái "khủng khiếp" ấy là sự xâm lược, những cơn giận dữ của giặc, những đợt tấn công dồn dập, khiến cho quê hương không còn giữ được vẻ yên bình như trước. "Giặc kéo lên ngùn ngụt lửa hung tàn" là hình ảnh sinh động về sự tàn phá mà chiến tranh đem lại. Ngọn lửa không chỉ thiêu rụi những ngôi nhà, những mùa màng, mà còn thiêu rụi cả niềm tin và hy vọng của con người. Chiến tranh làm cho mọi thứ trở nên hoang tàn, đổ nát. "Ruộng ta khô, Nhà ta cháy" là những hình ảnh miêu tả sự mất mát, kiệt quệ của quê hương sau chiến tranh. Những đồng ruộng đã không còn tươi tốt, những ngôi nhà cháy rụi không còn là mái ấm che chở cho con người. Đặc biệt, hình ảnh "Chó ngộ một đàn, Lưỡi dài lê sắc máu" là một sự mô tả đầy ám ảnh về cảnh hoang tàn, loạn lạc. Những con chó lang thang, lưỡi dài lê sắc máu, là biểu tượng của sự khổ đau, tuyệt vọng, không có nơi nương tựa trong hoàn cảnh chiến tranh. Cảnh tượng thiên nhiên và loài vật cũng bị tàn phá nặng nề. “Mẹ con đàn lợn âm dương, Chia lìa trăm ngả” là một hình ảnh rất đau lòng, biểu thị sự tan vỡ của các mối quan hệ tự nhiên trong một thế giới đang bị xáo trộn, chia cắt. Hình ảnh “Đám cưới chuột đang tưng bừng rộn rã” lại mang đậm tính châm biếm, tạo sự tương phản giữa cảnh tượng hoang tàn, đau thương và một hoạt động vui tươi trong thế giới động vật. Điều này cho thấy cuộc sống trở nên lộn xộn, vô nghĩa trong thời kỳ chiến tranh. Cuối cùng, câu hỏi “Bây giờ tan tác về đâu?” là lời thở dài đầy xót xa của tác giả. Nó không chỉ là câu hỏi về số phận của quê hương sau chiến tranh mà còn là tiếng kêu đau đớn của những con người đã mất hết tất cả. Họ lạc lõng trong cảnh hoang tàn, không biết sẽ đi đâu, về đâu sau những mất mát không thể hồi phục.
Từ đoạn thơ này, ta thấy rõ sự biến đổi mạnh mẽ của quê hương trước và sau chiến tranh. Quê hương trước chiến tranh là một vùng đất trù phú, yên bình, nhưng chiến tranh đã tàn phá, để lại những đau thương, mất mát không thể vãn hồi. Qua đó, bài thơ không chỉ phản ánh nỗi đau của con người và quê hương, mà còn gửi gắm bài học về sự quý trọng hòa bình. Chúng ta cần bảo vệ và gìn giữ những giá trị tốt đẹp của quê hương, để tránh những tàn khốc mà chiến tranh gây ra.
Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính là: Nghị luận
Câu 2 :Nội dung: Con người gây ra những tổn thương sâu sắc cho thiên nhiên và những người khác, nên đôi khi cũng cần phải đối diện với những tổn thương
Câu 3 :
-Biện pháp tu từ là điệp cấu trúc: “Những...quen...”
- Tác dụng:
+ Nhấn mạnh sự bao dung của thiên nhiên với con người.
+ Tạo nhịp điệu và tăng tính liên kết cho đoạn văn
-Biện pháp tu từ là nhân hóa: mặt đất tha thứ, đại dương độ lượng...
- Tác dụng:
+ Làm câu văn trở nên sinh động, hấp dẫn hơn
+ Cho thấy sự bao dung của vạn vật đối với con người
câu
câu 4:
Tác giả nói “Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm” để nhấn mạnh rằng đôi khi những khó khăn, đau đớn trong cuộc sống là cần thiết. Chúng giúp ta nhận ra giá trị của tổn thương và khiến ta suy ngẫm, trưởng thành hơn. Tổn thương giúp ta thức tỉnh và mạnh mẽ hơn trong hành trình sống
câu 5:
Bài học ý nghĩa nhất từ văn bản là cần cẩn thận trong cách cư xử với người khác để tránh làm họ tổn thương. Để làm được điều này, ta cần chú ý đến những gì đang xảy ra xung quanh và biết đặt mình vào vị trí của người khác, từ đó có những hành động đúng đắn và thấu cảm.
Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính là: Nghị luận
Câu 2 :Nội dung: Con người gây ra những tổn thương sâu sắc cho thiên nhiên và những người khác, nên đôi khi cũng cần phải đối diện với những tổn thương
Câu 3 :
-Biện pháp tu từ là điệp cấu trúc: “Những...quen...”
- Tác dụng:
+ Nhấn mạnh sự bao dung của thiên nhiên với con người.
+ Tạo nhịp điệu và tăng tính liên kết cho đoạn văn
-Biện pháp tu từ là nhân hóa: mặt đất tha thứ, đại dương độ lượng...
- Tác dụng:
+ Làm câu văn trở nên sinh động, hấp dẫn hơn
+ Cho thấy sự bao dung của vạn vật đối với con người
câu
câu 4:
Tác giả nói “Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm” để nhấn mạnh rằng đôi khi những khó khăn, đau đớn trong cuộc sống là cần thiết. Chúng giúp ta nhận ra giá trị của tổn thương và khiến ta suy ngẫm, trưởng thành hơn. Tổn thương giúp ta thức tỉnh và mạnh mẽ hơn trong hành trình sống
câu 5:
Bài học ý nghĩa nhất từ văn bản là cần cẩn thận trong cách cư xử với người khác để tránh làm họ tổn thương. Để làm được điều này, ta cần chú ý đến những gì đang xảy ra xung quanh và biết đặt mình vào vị trí của người khác, từ đó có những hành động đúng đắn và thấu cảm.