

Nguyễn Khánh Huyền
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Trong thời đại ngày nay, sáng tạo là một yếu tố vô cùng quan trọng đối với thế hệ trẻ. Cuộc sống hiện đại luôn thay đổi nhanh chóng, đòi hỏi con người không chỉ có kiến thức mà còn phải có khả năng đổi mới và thích nghi. Tính sáng tạo giúp các bạn trẻ nghĩ ra những cách học tập hiệu quả hơn, tìm ra hướng đi riêng cho mình trong công việc và cuộc sống. Người trẻ có tư duy sáng tạo sẽ không bị bó hẹp bởi lối mòn cũ, luôn sẵn sàng đưa ra những ý tưởng mới, giải pháp mới để giải quyết vấn đề. Không chỉ trong khoa học, công nghệ hay nghệ thuật, mà ngay cả trong những việc nhỏ hàng ngày, sáng tạo cũng mang lại nhiều giá trị. Tuy nhiên, sáng tạo không phải là thứ có sẵn mà cần được rèn luyện, nuôi dưỡng qua việc học hỏi, trải nghiệm thực tế và không ngại thử thách. Vì vậy, thế hệ trẻ cần nhận thức rõ vai trò của sáng tạo để phát triển bản thân, đóng góp vào sự tiến bộ của xã hội và tạo nên một tương lai tốt đẹp hơn.
Câu 2:
Trong cuộc sống, có những con người dù nghèo khó, lặng lẽ nhưng lại mang trong mình tấm lòng giàu tình cảm, sống chân thành và đầy nghĩa tình. Qua truyện ngắn Biển người mênh mông, hình ảnh hai nhân vật Phi và ông Sáu Đèo đã giúp người đọc cảm nhận rõ nét vẻ đẹp bình dị mà sâu sắc của con người Nam Bộ: hiền lành, chất phác và thủy chung.
Nhân vật Phi là một thanh niên từng trải qua tuổi thơ thiếu thốn tình cảm. Từ nhỏ đã không có cha bên cạnh, năm tuổi rưỡi lại bị mẹ để lại cho bà ngoại nuôi. Mọi tình thương của Phi chỉ còn lại nơi bà. Khi bà mất, Phi rơi vào cảnh cô đơn, sống lôi thôi, không ai quan tâm chăm sóc. Nhưng điều đáng quý ở Phi là anh không hằn học, không oán trách cuộc đời mà vẫn giữ được tính cách hiền lành, tử tế. Mặc dù cuộc sống khó khăn, Phi vẫn tự lập, vừa học vừa làm, sống chững chạc và âm thầm. Đặc biệt, khi ông Sáu Đèo gửi gắm con bìm bịp trước lúc ra đi, Phi đã nhận nuôi nó như một cách giữ lại chút tình nghĩa, trách nhiệm mà ông Sáu đã đặt niềm tin nơi mình. Điều đó thể hiện rõ tấm lòng nhân hậu, biết quan tâm đến người khác và giàu nghĩa tình – một phẩm chất rất đẹp của người dân Nam Bộ.
Ông Sáu Đèo là nhân vật để lại nhiều ấn tượng sâu sắc. Ông là người từng sống trên sông, lang bạt đó đây, nghèo nhưng sống vui vẻ, lạc quan. Điều khiến người đọc xúc động là tình cảm ông dành cho người vợ đã rời bỏ mình. Gần bốn mươi năm, ông đi khắp nơi chỉ để tìm lại bà – không phải để trách móc, mà chỉ để nói một lời xin lỗi. Hành trình ấy thể hiện sự thủy chung, nặng lòng với quá khứ và khát khao được bù đắp. Câu nói “Tìm để xin lỗi chớ làm gì bây giờ” đã cho thấy tấm lòng bao dung, cao thượng của ông. Dù nghèo khổ, cô đơn, ông vẫn sống có nghĩa, có tình, sống với ký ức, với niềm day dứt và sự trân trọng một thời đã qua.
Qua hai nhân vật Phi và ông Sáu Đèo, Nguyễn Ngọc Tư đã làm nổi bật vẻ đẹp của con người Nam Bộ – những con người mộc mạc, thật thà, sống giản dị mà sâu sắc. Họ có thể nghèo về vật chất nhưng lại giàu tình thương, luôn biết sống trách nhiệm, thủy chung và tình nghĩa. Trong cuộc sống “biển người mênh mông”, những con người ấy có thể rất nhỏ bé, nhưng lại mang trong mình những giá trị tinh thần lớn lao, khiến ta phải suy ngẫm và trân trọng.
Câu 1. Văn bản thuộc kiểu văn bản thuyết minh kết hợp với miêu tả
Câu 2.
Một số hình ảnh, chi tiết tiêu biểu:
-Người buôn bán, người mua đều đi bằng xuồng, ghe (xuồng ba lá, ghe tam bản, tắc ráng, ghe máy).
- Các xuồng con len lỏi khéo léo giữa hàng trăm ghe thuyền.
- Hình ảnh “cây bẹo” – cây sào tre dài treo hàng hóa để khách dễ nhận biết và tìm đến.
-Một số ghe còn treo lá lợp nhà để rao bán ghe – như “biển rao bán nhà”.
- Các hình thức rao hàng bằng âm thanh như tiếng kèn, lời rao mời mọc (“Ai ăn bánh bò hôn?…”).
Câu 3.
Việc sử dụng tên các địa danh cụ thể như Cái Bè, Cái Răng, Ngã Bảy, Ngã Năm,… giúp:
- Tăng tính chân thực và thuyết phục cho nội dung văn bản.
- Giới thiệu đến người đọc/du khách những địa điểm tiêu biểu, đặc sắc của chợ nổi miền Tây.
- Gợi hình ảnh sinh động về một vùng sông nước trù phú, gắn bó với đời sống con người nơi đây.
Câu 4. tác dụng của phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ trong văn bản trên:
Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ như “cây bẹo” treo hàng, kèn đạp, kèn tay, lá lợp nhà có tác dụng:
-Truyền tải thông tin nhanh chóng, rõ ràng và dễ hiểu đến người mua từ khoảng cách xa.
-Tạo sự độc đáo, thú vị và mang đậm nét văn hóa dân gian miền sông nước.
- Giúp tăng sự nhận diện, phân biệt giữa các ghe bán hàng khác nhau trong một không gian chợ đông đúc.
Câu 5.
Chợ nổi không chỉ là nơi giao thương buôn bán, trao đổi hàng hóa mà còn là một phần hồn cốt của văn hóa miền Tây. Nó phản ánh lối sống sông nước đặc trưng, sự khéo léo, linh hoạt và tình làng nghĩa xóm đậm đà của người dân nơi đây. Chợ nổi còn góp phần phát triển du lịch, bảo tồn giá trị truyền thống và gắn bó mật thiết với đời sống sinh hoạt hàng ngày của bà con vùng sông nước.
Câu 1:
Lối sống chủ động là một yếu tố quan trọng trong cuộc sống hiện đại, giúp mỗi người đạt được những thành công bền vững và không bị cuốn theo những biến động của xã hội. Sống chủ động không chỉ thể hiện ở việc hoạch định mục tiêu, mà còn là việc có ý thức nắm bắt cơ hội và sẵn sàng đương đầu với thử thách. Trong công việc, lối sống này giúp chúng ta làm chủ cuộc sống của mình, chủ động học hỏi, sáng tạo và tìm kiếm giải pháp thay vì ngồi đợi cơ hội đến. Ngoài ra, sống chủ động cũng giúp chúng ta kiểm soát được cảm xúc và hành động, tránh bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh hay người khác. Trong xã hội ngày nay, khi mọi thứ đều thay đổi nhanh chóng, lối sống chủ động càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Những người sống chủ động có thể đối mặt với khó khăn một cách tự tin, tìm kiếm cơ hội phát triển trong mỗi hoàn cảnh, từ đó đạt được những mục tiêu dài hạn và có cuộc sống ý nghĩa.
Câu2:
Bài thơ “Bảo kính cảnh giới” của Nguyễn Trãi vẽ lên một bức tranh thiên nhiên và xã hội vừa tươi đẹp, vừa phản ánh những giá trị sâu sắc về cuộc sống và con người. Những hình ảnh thiên nhiên trong bài như “Hoè lục đùn đùn tán rợp trương”, “Thạch lựu hiên còn phun thức đỏ”, “Hồng liên trì đã tịn mùi hương” tạo ra một không gian thiên nhiên sống động, tươi mới và giàu sức sống. Các hình ảnh này không chỉ miêu tả vẻ đẹp của cây cối, hoa lá mà còn thể hiện sự trù phú, phong phú của đất đai, thiên nhiên, đồng thời nhấn mạnh sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên trong một cuộc sống bình yên, thanh thản.
Tiếp theo, Nguyễn Trãi mô tả sự nhộn nhịp, sôi động trong đời sống xã hội qua câu thơ: “Lao xao chợ cá làng ngư phủ”, “Dắng dỏi cầm ve lầu tịch dương”. Những hình ảnh này phản ánh sự phát triển của xã hội, cuộc sống con người đang đầy đủ và phát triển. Tiếng động của chợ cá, tiếng ve kêu râm ran khi chiều buông xuống như minh chứng cho một đất nước thịnh vượng, nơi con người có thể sống và làm việc trong điều kiện tốt đẹp.
Tuy nhiên, thông qua bài thơ này, Nguyễn Trãi cũng muốn nhấn mạnh đến một thông điệp sâu sắc về giá trị của sự công bằng, thịnh vượng và dân chủ: “Dân giàu đủ khắp đòi phương”. Đó là khát vọng về một xã hội công bằng, nơi mọi người đều có cơ hội phát triển, được hưởng cuộc sống đầy đủ, bình yên và hạnh phúc. Hình ảnh này thể hiện mong muốn của tác giả về một xã hội không chỉ giàu có về vật chất mà còn giàu có về tình cảm, công lý và đạo đức.
Qua bài thơ, Nguyễn Trãi không chỉ muốn miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên và cuộc sống xã hội mà còn thể hiện niềm tin và mong ước về một đất nước thịnh vượng, công bằng và hạnh phúc. Bài thơ là một sự kết hợp hoàn hảo giữa hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp và những tư tưởng sâu sắc về lẽ sống và trách nhiệm của con người đối với cộng đồng. Nguyễn Trãi không chỉ là một nhà thơ tài năng mà còn là một nhà tư tưởng vĩ đại, với những tư tưởng về đất nước, xã hội đầy nhân văn và sâu sắc.
Câu 1:
Thể thơ của văn bản trên là thể thơ thất ngôn bát cú
Câu 2:
Những hình ảnh nói về nét sinh hoạt hàng ngày đạm bạc, thanh cao của tác giả là
- “Một mai, một cuốc, một cần câu”
- “Thu ăn măng trúc, đông ăn giá”
- “Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao”
- “Rượu, đến cội cây, ta sẽ uống”
Câu 3:
Biện pháp tu từ liệt kê có trong hai câu:
- “Một mai, một cuốc, một cần câu”
- “Thơ thẩn dầu ai vui thú nào”
Là biện pháp liệt kê
tác dụng:
Biện pháp liệt kê giúp tác giả liệt kê một loạt những hình ảnh giản dị, bình dị trong cuộc sống của mình. cho thấy lối sống giản dị, không cầu kỳ. thể hiện sự thảnh thơi, tự do của tác giả, không bị cuốn theo những xô bồ, bon chen của đời sống.
Câu 4:
Quan niệm dại – khôn của tác giả trong hai câu:
- “Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chốn lao xao”
Phân tích:
Quan niệm của tác giả khá đặc biệt khi khẳng định rằng “ta dại” nhưng lại chọn cách sống yên tĩnh, vắng vẻ, không bon chen. Còn “người khôn” lại tìm đến những nơi xô bồ, náo nhiệt. Điều này thể hiện rằng tác giả coi trọng sự thanh thản, bình yên của tâm hồn hơn là những hào nhoáng, phồn vinh của cuộc đời. Đây là một sự phê phán những giá trị xã hội, đồng thời ca ngợi vẻ đẹp của lối sống thanh cao, tự tại.
Câu 5:
Cảm nhận về vẻ đẹp nhân cách của Nguyễn Bỉnh Khiêm:
Nguyễn Bỉnh Khiêm là một người có nhân cách cao đẹp, thể hiện qua cách sống giản dị, thanh cao, không màng danh lợi. Ông sống hòa mình với thiên nhiên, tránh xa sự bon chen, xô bồ của cuộc đời, coi trọng sự bình yên và tự tại. Thông qua những hình ảnh giản đơn như cuốc, câu, măng trúc, hay rượu uống dưới gốc cây, ta cảm nhận được phẩm hạnh của một bậc trí giả, luôn tìm kiếm sự an nhiên trong tâm hồn. Vẻ đẹp nhân cách của ông thể hiện rõ qua quan niệm sống “dại” nhưng lại là lối sống khôn ngoan, thanh thản.