

Dương Minh Thái
Giới thiệu về bản thân



































Trong xã hội hiện đại, khi tốc độ phát triển không ngừng được đẩy mạnh, việc lựa chọn giữa một cuộc sống an nhàn, ổn định hay không ngừng thay đổi để phát triển bản thân là một câu hỏi không dễ trả lời, nhất là với những người trẻ. Cụm từ “hội chứng Ếch luộc” – hình ảnh ẩn dụ về việc chấp nhận sự ổn định một cách thụ động, dần mất đi sự nhạy bén và ý chí vươn lên – là một lời cảnh tỉnh sâu sắc. Là một người trẻ, tôi tin rằng, thay vì “sống trong nước ấm” cho đến khi bị luộc chín mà không hay, tôi sẽ chọn lối sống sẵn sàng thay đổi, bước ra khỏi vùng an toàn để phát triển bản thân và nắm bắt cơ hội.
Không thể phủ nhận rằng lối sống ổn định mang đến cảm giác an toàn và dễ chịu. Khi công việc đã quen thuộc, thu nhập đủ sống, các mối quan hệ không còn biến động, người ta dễ bị cuốn vào vòng quay đều đặn đó mà quên mất rằng mình đang dần “đứng yên”. Tuy nhiên, sự ổn định không phải lúc nào cũng là điều tích cực. Đặc biệt với người trẻ – lứa tuổi tràn đầy năng lượng, khao khát học hỏi và bứt phá – việc mãi an phận với những gì sẵn có là một sự lãng phí lớn. Chúng ta có cả một chặng đường dài phía trước, tại sao lại tự nhốt mình trong một chiếc hộp nhỏ, từ chối khám phá những điều mới mẻ bên ngoài?
Thay đổi môi trường sống hay công việc có thể đi kèm với rủi ro và áp lực, nhưng chính những thử thách đó lại là bàn đạp để mỗi người phát triển. Khi bước ra khỏi vùng an toàn, ta buộc phải học cách thích nghi, rèn luyện kỹ năng và làm mới tư duy. Có thể ban đầu sẽ vấp ngã, sẽ loay hoay và thất bại, nhưng những trải nghiệm ấy là chất liệu quý giá để ta trưởng thành hơn. Một người trẻ dám thay đổi là một người không chấp nhận sống mòn, mà luôn tìm kiếm cơ hội để bứt phá.
Bản thân tôi từng chứng kiến nhiều người trẻ dũng cảm từ bỏ công việc ổn định để đi du học, để khởi nghiệp, để chuyển hướng sang một lĩnh vực hoàn toàn mới. Họ không phải không sợ thất bại, nhưng họ hiểu rằng nếu không thay đổi, họ sẽ mãi mãi giậm chân tại chỗ. Và dù thành công hay chưa, điều đáng quý là họ đã dám sống hết mình với ước mơ, với khát vọng.
Tuy nhiên, tôi cũng hiểu rằng thay đổi không có nghĩa là bốc đồng hay phủ nhận hoàn toàn sự ổn định. Phát triển bản thân là một quá trình dài, cần có sự tính toán, mục tiêu rõ ràng và cả sự kiên trì. Quan trọng nhất là biết mình đang ở đâu, muốn gì và sẵn sàng bước ra khỏi nơi an toàn để tìm đến phiên bản tốt hơn của chính mình.
Tóm lại, là một người trẻ trong thời đại mới, tôi chọn lối sống không ngừng đổi mới, dám thử thách bản thân để phát triển. Bởi tôi tin rằng, tuổi trẻ không phải để “sống sót qua ngày” mà là để khám phá, trải nghiệm và tiến xa hơn mỗi ngày. Thay vì chờ đợi nước sôi như con ếch trong nồi, tôi chọn bước ra, tự tìm lấy con đường riêng – dù gập ghềnh, nhưng đầy hy vọng.
Trong xã hội hiện đại, khi tốc độ phát triển không ngừng được đẩy mạnh, việc lựa chọn giữa một cuộc sống an nhàn, ổn định hay không ngừng thay đổi để phát triển bản thân là một câu hỏi không dễ trả lời, nhất là với những người trẻ. Cụm từ “hội chứng Ếch luộc” – hình ảnh ẩn dụ về việc chấp nhận sự ổn định một cách thụ động, dần mất đi sự nhạy bén và ý chí vươn lên – là một lời cảnh tỉnh sâu sắc. Là một người trẻ, tôi tin rằng, thay vì “sống trong nước ấm” cho đến khi bị luộc chín mà không hay, tôi sẽ chọn lối sống sẵn sàng thay đổi, bước ra khỏi vùng an toàn để phát triển bản thân và nắm bắt cơ hội.
Không thể phủ nhận rằng lối sống ổn định mang đến cảm giác an toàn và dễ chịu. Khi công việc đã quen thuộc, thu nhập đủ sống, các mối quan hệ không còn biến động, người ta dễ bị cuốn vào vòng quay đều đặn đó mà quên mất rằng mình đang dần “đứng yên”. Tuy nhiên, sự ổn định không phải lúc nào cũng là điều tích cực. Đặc biệt với người trẻ – lứa tuổi tràn đầy năng lượng, khao khát học hỏi và bứt phá – việc mãi an phận với những gì sẵn có là một sự lãng phí lớn. Chúng ta có cả một chặng đường dài phía trước, tại sao lại tự nhốt mình trong một chiếc hộp nhỏ, từ chối khám phá những điều mới mẻ bên ngoài?
Thay đổi môi trường sống hay công việc có thể đi kèm với rủi ro và áp lực, nhưng chính những thử thách đó lại là bàn đạp để mỗi người phát triển. Khi bước ra khỏi vùng an toàn, ta buộc phải học cách thích nghi, rèn luyện kỹ năng và làm mới tư duy. Có thể ban đầu sẽ vấp ngã, sẽ loay hoay và thất bại, nhưng những trải nghiệm ấy là chất liệu quý giá để ta trưởng thành hơn. Một người trẻ dám thay đổi là một người không chấp nhận sống mòn, mà luôn tìm kiếm cơ hội để bứt phá.
Bản thân tôi từng chứng kiến nhiều người trẻ dũng cảm từ bỏ công việc ổn định để đi du học, để khởi nghiệp, để chuyển hướng sang một lĩnh vực hoàn toàn mới. Họ không phải không sợ thất bại, nhưng họ hiểu rằng nếu không thay đổi, họ sẽ mãi mãi giậm chân tại chỗ. Và dù thành công hay chưa, điều đáng quý là họ đã dám sống hết mình với ước mơ, với khát vọng.
Tuy nhiên, tôi cũng hiểu rằng thay đổi không có nghĩa là bốc đồng hay phủ nhận hoàn toàn sự ổn định. Phát triển bản thân là một quá trình dài, cần có sự tính toán, mục tiêu rõ ràng và cả sự kiên trì. Quan trọng nhất là biết mình đang ở đâu, muốn gì và sẵn sàng bước ra khỏi nơi an toàn để tìm đến phiên bản tốt hơn của chính mình.
Tóm lại, là một người trẻ trong thời đại mới, tôi chọn lối sống không ngừng đổi mới, dám thử thách bản thân để phát triển. Bởi tôi tin rằng, tuổi trẻ không phải để “sống sót qua ngày” mà là để khám phá, trải nghiệm và tiến xa hơn mỗi ngày. Thay vì chờ đợi nước sôi như con ếch trong nồi, tôi chọn bước ra, tự tìm lấy con đường riêng – dù gập ghềnh, nhưng đầy hy vọng.
Trong thời đại bùng nổ công nghệ và toàn cầu hóa, Gen Z – thế hệ những người trẻ sinh ra từ cuối thập niên 1990 đến đầu những năm 2010 – đang dần trở thành lực lượng lao động chủ chốt, là những người góp phần định hình tương lai. Tuy nhiên, cùng với sự nổi bật đó, Gen Z cũng đang phải đối diện với không ít định kiến và sự quy chụp tiêu cực từ một bộ phận xã hội. Nhiều người cho rằng Gen Z là thế hệ “sống ảo”, thiếu kiên nhẫn, dễ bỏ cuộc, hoặc không tôn trọng những giá trị truyền thống. Từ góc nhìn của một người trẻ, tôi cho rằng những nhận định phiến diện ấy không những thiếu công bằng mà còn làm lu mờ đi những phẩm chất đáng quý và tiềm năng to lớn của thế hệ này.
Trước hết, cần thừa nhận rằng Gen Z trưởng thành trong bối cảnh công nghệ phát triển vượt bậc, điều này tạo nên sự khác biệt rõ rệt trong lối sống và tư duy so với các thế hệ đi trước. Gen Z năng động, nhanh nhạy, có khả năng thích ứng cao và thường lựa chọn những phương thức thể hiện bản thân rất khác biệt. Chính điều đó đôi khi khiến người khác cảm thấy “lệch pha” và vội vàng đánh giá rằng Gen Z “thiếu nghiêm túc” hay “sống ảo”. Nhưng thực tế, sự năng động ấy lại là minh chứng cho tinh thần đổi mới, sáng tạo – những yếu tố vô cùng cần thiết trong thời đại số. Việc Gen Z sử dụng mạng xã hội như một công cụ thể hiện cá tính không đồng nghĩa với việc họ lười biếng hay thiếu chiều sâu, mà là cách họ kết nối, học hỏi và chia sẻ giá trị riêng theo cách của mình.
Ngoài ra, Gen Z là thế hệ đề cao sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân. Họ không chấp nhận làm việc một cách mù quáng hay sống chỉ để “chạy deadline”. Điều này đôi khi bị hiểu lầm là thiếu trách nhiệm hoặc thiếu sự kiên trì. Nhưng trên thực tế, Gen Z đang theo đuổi một lối sống lành mạnh và bền vững hơn. Họ dám nói “không” với những điều phi lý, dám lên tiếng bảo vệ quyền lợi cá nhân và đấu tranh vì công bằng xã hội – những điều mà các thế hệ trước có thể ngần ngại.
Tuy nhiên, cũng cần thẳng thắn nhìn nhận rằng không phải mọi người trẻ đều hoàn hảo. Một bộ phận nhỏ trong Gen Z thực sự có biểu hiện lệch chuẩn như ỷ lại, ngại khó hoặc chạy theo xu hướng một cách mù quáng. Nhưng việc lấy hiện tượng cá biệt để đại diện cho cả một thế hệ là điều không công bằng và phản khoa học. Mỗi thế hệ đều có ưu điểm và hạn chế riêng, và sự khác biệt không nên bị coi là tiêu cực, mà là cơ hội để các thế hệ cùng học hỏi và bổ sung cho nhau.
Quan trọng hơn cả, thay vì chỉ trích hay áp đặt, xã hội cần tạo điều kiện để Gen Z thể hiện giá trị của mình, được lắng nghe, được đồng hành và hướng dẫn. Ngược lại, chính Gen Z cũng cần học cách lắng nghe, thấu hiểu và tiếp thu những giá trị cốt lõi từ thế hệ đi trước. Chỉ có sự thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau mới tạo nên một cộng đồng phát triển và bền vững.
Tóm lại, định kiến tiêu cực về Gen Z là một rào cản không đáng có trong quá trình kết nối giữa các thế hệ. Là người trẻ, tôi tin rằng Gen Z không phải là một thế hệ “hư hỏng”, mà là thế hệ của sự chuyển mình – dám nghĩ, dám làm và dám khác biệt. Thay vì gắn mác hay phán xét, hãy cho Gen Z cơ hội để chứng minh năng lực và khẳng định tiếng nói của mình trong một thế giới đang không ngừng thay đổi.
Trong thời đại bùng nổ công nghệ và toàn cầu hóa, Gen Z – thế hệ những người trẻ sinh ra từ cuối thập niên 1990 đến đầu những năm 2010 – đang dần trở thành lực lượng lao động chủ chốt, là những người góp phần định hình tương lai. Tuy nhiên, cùng với sự nổi bật đó, Gen Z cũng đang phải đối diện với không ít định kiến và sự quy chụp tiêu cực từ một bộ phận xã hội. Nhiều người cho rằng Gen Z là thế hệ “sống ảo”, thiếu kiên nhẫn, dễ bỏ cuộc, hoặc không tôn trọng những giá trị truyền thống. Từ góc nhìn của một người trẻ, tôi cho rằng những nhận định phiến diện ấy không những thiếu công bằng mà còn làm lu mờ đi những phẩm chất đáng quý và tiềm năng to lớn của thế hệ này.
Trước hết, cần thừa nhận rằng Gen Z trưởng thành trong bối cảnh công nghệ phát triển vượt bậc, điều này tạo nên sự khác biệt rõ rệt trong lối sống và tư duy so với các thế hệ đi trước. Gen Z năng động, nhanh nhạy, có khả năng thích ứng cao và thường lựa chọn những phương thức thể hiện bản thân rất khác biệt. Chính điều đó đôi khi khiến người khác cảm thấy “lệch pha” và vội vàng đánh giá rằng Gen Z “thiếu nghiêm túc” hay “sống ảo”. Nhưng thực tế, sự năng động ấy lại là minh chứng cho tinh thần đổi mới, sáng tạo – những yếu tố vô cùng cần thiết trong thời đại số. Việc Gen Z sử dụng mạng xã hội như một công cụ thể hiện cá tính không đồng nghĩa với việc họ lười biếng hay thiếu chiều sâu, mà là cách họ kết nối, học hỏi và chia sẻ giá trị riêng theo cách của mình.
Ngoài ra, Gen Z là thế hệ đề cao sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống cá nhân. Họ không chấp nhận làm việc một cách mù quáng hay sống chỉ để “chạy deadline”. Điều này đôi khi bị hiểu lầm là thiếu trách nhiệm hoặc thiếu sự kiên trì. Nhưng trên thực tế, Gen Z đang theo đuổi một lối sống lành mạnh và bền vững hơn. Họ dám nói “không” với những điều phi lý, dám lên tiếng bảo vệ quyền lợi cá nhân và đấu tranh vì công bằng xã hội – những điều mà các thế hệ trước có thể ngần ngại.
Tuy nhiên, cũng cần thẳng thắn nhìn nhận rằng không phải mọi người trẻ đều hoàn hảo. Một bộ phận nhỏ trong Gen Z thực sự có biểu hiện lệch chuẩn như ỷ lại, ngại khó hoặc chạy theo xu hướng một cách mù quáng. Nhưng việc lấy hiện tượng cá biệt để đại diện cho cả một thế hệ là điều không công bằng và phản khoa học. Mỗi thế hệ đều có ưu điểm và hạn chế riêng, và sự khác biệt không nên bị coi là tiêu cực, mà là cơ hội để các thế hệ cùng học hỏi và bổ sung cho nhau.
Quan trọng hơn cả, thay vì chỉ trích hay áp đặt, xã hội cần tạo điều kiện để Gen Z thể hiện giá trị của mình, được lắng nghe, được đồng hành và hướng dẫn. Ngược lại, chính Gen Z cũng cần học cách lắng nghe, thấu hiểu và tiếp thu những giá trị cốt lõi từ thế hệ đi trước. Chỉ có sự thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau mới tạo nên một cộng đồng phát triển và bền vững.
Tóm lại, định kiến tiêu cực về Gen Z là một rào cản không đáng có trong quá trình kết nối giữa các thế hệ. Là người trẻ, tôi tin rằng Gen Z không phải là một thế hệ “hư hỏng”, mà là thế hệ của sự chuyển mình – dám nghĩ, dám làm và dám khác biệt. Thay vì gắn mác hay phán xét, hãy cho Gen Z cơ hội để chứng minh năng lực và khẳng định tiếng nói của mình trong một thế giới đang không ngừng thay đổi.
Trong cuộc sống hàng ngày, việc góp ý và nhận xét người khác là điều không thể tránh khỏi. Đây là một phần quan trọng trong giao tiếp và phát triển cá nhân, giúp chúng ta hoàn thiện bản thân cũng như hỗ trợ người khác tiến bộ. Tuy nhiên, cách thức góp ý như thế nào cho đúng lại là một vấn đề đáng bàn. Một trong những cách thường thấy là góp ý, nhận xét người khác trước đám đông – việc này liệu có nên hay không? Theo tôi, việc góp ý trước đám đông là một con dao hai lưỡi và cần được cân nhắc kỹ lưỡng.
Trước hết, không thể phủ nhận rằng góp ý công khai đôi khi mang lại hiệu quả tích cực. Trong môi trường học tập, làm việc hay các tổ chức, việc đưa ra nhận xét công khai giúp tạo ra sự minh bạch, công bằng và đôi khi là động lực để cá nhân thay đổi. Ví dụ, trong các buổi họp lớp hay họp nhóm, việc nhận xét công khai về tinh thần trách nhiệm, sự hợp tác hay thái độ học tập có thể giúp mỗi thành viên tự nhìn nhận lại bản thân. Đồng thời, những lời góp ý chân thành, mang tính xây dựng còn giúp người được góp ý nhận ra khuyết điểm một cách rõ ràng, tránh việc lặp lại sai lầm trong tương lai.
Tuy nhiên, việc góp ý trước đám đông cũng tiềm ẩn nhiều hệ lụy tiêu cực nếu không được thực hiện đúng cách. Đặt mình vào vị trí người bị góp ý, không phải ai cũng đủ bản lĩnh và bình tĩnh để tiếp nhận những lời nhận xét, nhất là khi chúng được đưa ra trước sự chứng kiến của nhiều người. Trong nhiều trường hợp, những lời phê bình công khai dễ khiến người nghe cảm thấy xấu hổ, tổn thương hoặc thậm chí sinh ra tâm lý chống đối. Đặc biệt với những người có lòng tự trọng cao hoặc tính cách nhạy cảm, điều này có thể tạo ra áp lực tâm lý, làm họ mất niềm tin vào bản thân hoặc ảnh hưởng đến các mối quan hệ xã hội.
Ngoài ra, nếu việc nhận xét mang tính chất chỉ trích, mỉa mai hay chế giễu, nó không chỉ làm tổn thương cá nhân mà còn tạo ra môi trường giao tiếp tiêu cực. Những góp ý không có mục đích xây dựng, thiếu tinh tế dễ biến thành công cụ để hạ thấp người khác, gây chia rẽ nội bộ và làm xói mòn tinh thần đoàn kết trong tập thể.
Vì vậy, để việc góp ý đạt hiệu quả, người góp ý cần phải lựa chọn thời điểm, hoàn cảnh và cách thức phù hợp. Góp ý nên hướng đến sự xây dựng và tôn trọng. Nếu khuyết điểm không quá nghiêm trọng hoặc liên quan đến vấn đề cá nhân, nên chọn cách góp ý riêng tư để tránh làm người khác mất mặt. Ngược lại, nếu đó là vấn đề ảnh hưởng đến tập thể hoặc mang tính chất phổ biến, việc góp ý công khai cần được trình bày với thái độ khách quan, nhẹ nhàng và có mục đích rõ ràng.
Tóm lại, góp ý và nhận xét người khác trước đám đông là việc cần hết sức thận trọng. Để lời góp ý trở thành động lực chứ không phải vết thương, người đưa ra nhận xét cần có sự tinh tế, hiểu biết và đồng cảm. Trong một xã hội văn minh, lời góp ý đúng lúc, đúng cách không chỉ giúp người khác tiến bộ mà còn góp phần xây dựng một cộng đồng gắn kết và phát triển.