

Hoàng Công Mạnh
Giới thiệu về bản thân



































"Hội chứng Ếch luộc" là một ẩn dụ sâu sắc về sự trì trệ của con người khi sống quá lâu trong vùng an toàn. Con ếch nếu bị ném vào nước sôi sẽ lập tức nhảy ra, nhưng nếu đun sôi nước từ từ khi con ếch đang trong đó, nó sẽ chết mà không hề hay biết. Tương tự, con người nếu cứ mãi chìm đắm trong sự ổn định dễ chịu, rất có thể sẽ đánh mất khả năng thích nghi, tiến bộ và đánh mất chính mình. Là một người trẻ, tôi cho rằng,luôn sẵn sàng thay đổi là lựa chọn đúng đắn và cần thiết trong thời đại hiện nay.
Tuổi trẻ là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời – thời điểm lý tưởng để khám phá thế giới, khám phá chính mình và tích lũy trải nghiệm. Nếu chỉ vì sợ hãi khó khăn mà chọn sự ổn định, sống ngày qua ngày không mục tiêu, không thử thách, thì ta đã tự đóng khung bản thân trong chiếc hộp nhỏ bé do chính mình tạo ra. Một công việc ổn định, thu nhập vừa đủ, ngày ngày lặp lại những điều giống nhau – có thể mang lại cảm giác an toàn trong ngắn hạn, nhưng về lâu dài, điều đó có thể trở thành “chiếc nồi nước sôi” khiến tuổi trẻ bị lãng phí một cách êm ái.
Trong khi đó, việc dám thay đổi môi trường sống, dám chấp nhận rủi ro và thử thách bản thân ở những điều mới sẽ giúp chúng ta trưởng thành, mạnh mẽ và hiểu rõ hơn về bản thân. Đó có thể là chuyển sang một công việc mới, học thêm một kỹ năng mới, hay thậm chí là rời bỏ thành phố quen thuộc để bắt đầu lại ở một nơi khác. Mỗi lần thay đổi là một lần ta buộc mình phải thích nghi, phải học hỏi và phải tiến lên.
Tuy nhiên, tôi cũng không phủ nhận rằng sự ổn định và an nhàn cũng có những giá trị nhất định – nó mang đến cảm giác an tâm, giúp con người sống chậm lại, tận hưởng cuộc sống. Vấn đề không nằm ở sự an nhàn, mà là khi an nhàn làm ta quên diii mục tiêu sống lý tưởng sống thì đó là lúc ta đang bị "luộc chín" một cách âm thầm.
Thế giới đang thay đổi từng ngày – công nghệ, kinh tế, văn hóa,… tất cả đều vận động không ngừng. Trong guồng quay đó, người trẻ càng cần phải không ngừng học hỏi, thích nghi và đổi mới chính mình. Nếu không, chúng ta sẽ bị tụt lại phía sau, bị thay thế và dần đánh mất giá trị của bản thân.
Tóm lại, là một người trẻ, tôi chọn sống không ngừng phát triển. Dù biết rằng con đường ấy có thể đầy thử thách và bất định, nhưng đó mới là cách để sống trọn vẹn và xứng đáng với tiềm năng của tuổi trẻ.
Hiện nay, thế hệ Gen Z – những người sinh từ cuối thập niên 1990 đến đầu những năm 2010 – đang đối mặt với nhiều định kiến tiêu cực về lối sống và cách làm việc. Họ thường bị gắn mác là lười biếng, thiếu kiên nhẫn, sống ảo, và không có tinh thần trách nhiệm. Tuy nhiên, dưới góc nhìn của một người trẻ thuộc thế hệ này, tôi cho rằng những định kiến đó không phản ánh đúng bản chất và tiềm năng của Gen Z.
Trước hết, cần hiểu rằng Gen Z sinh ra và lớn lên trong bối cảnh công nghệ phát triển vượt bậc, với sự phổ biến của Internet, mạng xã hội và trí tuệ nhân tạo. Điều này ảnh hưởng sâu sắc đến cách họ tiếp cận thông tin, giao tiếp và làm việc. Việc sử dụng mạng xã hội không chỉ để giải trí mà còn để học hỏi, kết nối và phát triển bản thân. Do đó, việc cho rằng Gen Z "sống ảo" là một cái nhìn phiến diện, bỏ qua những giá trị tích cực mà công nghệ mang lại cho thế hệ này.
Về cách làm việc, Gen Z thường bị đánh giá là thiếu kiên nhẫn và không chịu được áp lực. Tuy nhiên, thực tế cho thấy họ có xu hướng tìm kiếm sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống, đề cao sức khỏe tinh thần và giá trị cá nhân. Họ không ngại thay đổi công việc nếu cảm thấy môi trường không phù hợp, điều này thể hiện sự chủ động và dám theo đuổi điều mình tin tưởng. Thay vì trung thành tuyệt đối với một công ty, họ trung thành với giá trị và mục tiêu cá nhân.
Hơn nữa, Gen Z là thế hệ có tinh thần học hỏi cao, linh hoạt và sáng tạo. Họ không ngừng cập nhật kiến thức mới, sẵn sàng thử nghiệm và thích nghi với những thay đổi nhanh chóng của thế giới. Nhiều bạn trẻ Gen Z đã khởi nghiệp thành công, tạo ra những sản phẩm, dịch vụ độc đáo và mang lại giá trị cho cộng đồng. Điều này chứng tỏ họ không hề lười biếng hay thiếu trách nhiệm như một số định kiến.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng một bộ phận Gen Z còn thiếu kinh nghiệm và cần thời gian để hoàn thiện bản thân. Việc lớn lên trong môi trường số cũng khiến họ dễ bị ảnh hưởng bởi thông tin tiêu cực và áp lực từ mạng xã hội. Do đó, sự hướng dẫn và hỗ trợ từ các thế hệ đi trước là rất cần thiết để Gen Z phát huy tối đa tiềm năng của mình.
Tóm lại, việc gắn mác và quy chụp Gen Z bằng những định kiến tiêu cực là không công bằng và thiếu khách quan. Thay vì chỉ trích, chúng ta nên thấu hiểu, đồng hành và tạo điều kiện để thế hệ trẻ phát triển toàn diện. Bởi lẽ, Gen Z chính là lực lượng quan trọng, góp phần định hình tương lai của xã hội.
Trong cuộc sống hàng ngày, không ai là hoàn hảo. Ai cũng có lúc mắc sai lầm, và việc góp ý, nhận xét để người khác tiến bộ là điều cần thiết. Tuy nhiên, một câu hỏi luôn khiến chúng ta phải cân nhắc đó là: Có nên góp ý người khác trước đám đông hay không? Đây là một hành động tưởng như nhỏ, nhưng lại thể hiện sâu sắc văn hóa giao tiếp và sự tôn trọng giữa người với người.
Góp ý là cách chúng ta thể hiện sự quan tâm và mong muốn người khác tốt lên. Nhưng cách góp ý – đặc biệt là việc nói ra lỗi sai của ai đó trước nhiều người – lại là chuyện hoàn toàn khác. Một lời góp ý đúng lúc, đúng cách có thể như “liều thuốc tinh thần” giúp người nghe nhận ra và thay đổi. Ngược lại, một lời nhận xét thiếu tế nhị giữa chốn đông người rất dễ khiến người nghe tổn thương, xấu hổ, thậm chí sinh ra tâm lý tự ti, chống đối.
Chúng ta cần hiểu rằng, ai cũng có lòng tự trọng. Khi bị phê bình trước mặt người khác, đặc biệt là trong môi trường tập thể như lớp học, công ty, gia đình…, cảm giác bị bẽ mặt là điều không thể tránh khỏi. Có người có thể tiếp thu để sửa sai, nhưng cũng có người sẽ trở nên tổn thương, thu mình lại hoặc phản ứng tiêu cực. Như vậy, mục tiêu của lời góp ý – là giúp người khác tiến bộ – đã không còn đạt được.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là không bao giờ được góp ý trước đám đông. Trong một số trường hợp nhất định, như đánh giá công khai hay góp ý để rút kinh nghiệm chung cho tập thể, việc nhận xét công khai là cần thiết. Nhưng ngay cả khi đó, người góp ý cần giữ thái độ tôn trọng, không công kích cá nhân, không dùng lời lẽ nặng nề hay hạ thấp danh dự người khác. Quan trọng hơn hết là phải phân biệt rõ giữa “phê bình để xây dựng” và “chỉ trích để hạ thấp”.
Một lời góp ý văn minh nên được đặt trên nền tảng của sự đồng cảm. Hãy thử đặt mình vào vị trí người được góp ý để hiểu cảm xúc của họ. Có thể họ không cố ý sai, có thể họ đang chịu nhiều áp lực, hoặc đơn giản chỉ là họ chưa biết cách làm đúng. Thay vì trách móc hay làm họ xấu hổ, hãy trò chuyện riêng, nhẹ nhàng chỉ ra điểm chưa đúng, đưa ra gợi ý cải thiện. Như thế, họ sẽ cảm thấy được tôn trọng và dễ dàng tiếp nhận.
Tóm lại, góp ý là điều cần thiết, nhưng góp ý trước đám đông là một việc đòi hỏi sự tinh tế và khéo léo. Một lời nhận xét đúng lúc, đúng cách không chỉ giúp người khác thay đổi, mà còn thể hiện phẩm chất nhân văn và trí tuệ của người nói. Trong bất kỳ tình huống nào, hãy chọn cách nói để người khác muốn lắng nghe, chứ không phải chỉ để chúng ta được nói.
câu 1
- Văn bản thể hiện tâm trạng cảm xúc của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh xa quê hương , nỗi nhớ quê hương da diết của nhân vật trữ tình
Câu 2
- Những hình ảnh được liệt kê khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta: " Nắng cũng quê ta " , "cũng trắng màu mây","Cũng nhuộm vàng trên đỉnh ngọn "
Câu 3
-cảm hứng chủ đạo cả văn bản là nỗi nhớ quê hương da diết của người nơi đất khách quê người
Câu 4
-Khổ 1: Nhân vật trữ tình cảm nhận hình ảnh nắng vàng, mây trắng một cách gần gũi, quen thuộc như đang ở quê nhà, cảm xúc nhẹ nhàng, ấm áp.
-Khổ 3: Dù vẫn là nắng và mây, nhưng cảm xúc lúc này mang nỗi buồn, cô đơn của kẻ lữ thứ, thấy rõ sự xa lạ và nhớ quê sâu sắc hơn.
Câu 5
-Hình ảnh em cảm thấy ấn tượng nhất đó là hình ảnh "Ngó xuống mũi giày thì lữ thứ","bụi đương cũng bụi nhà người ta " điểm ấn tượng ở đây đó là nhân vật trữ tình đi đâu cũng thấy khung cảnh quen thuộc nhưng khi nhìn và những ngừi xung quanh thì toàn là những người xa lạ
-