Ngô Trần Đà

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Ngô Trần Đà
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

"Hội chứng Ếch luộc" không chỉ là một phép ẩn dụ sinh học, mà còn là một trạng thái tâm lý đáng ngại, đặc biệt đối với những người trẻ đang định hình tương lai. Nó ám chỉ sự thỏa hiệp dần với sự ổn định bề ngoài, sự ru ngủ của những thói quen an toàn, khiến chúng ta đánh mất đi động lực phát triển và khả năng thích ứng với những biến động. Vậy, giữa vòng tay êm ái của sự an nhàn và những sóng gió tiềm ẩn của sự thay đổi để vươn lên, người trẻ chúng ta nên đưa ra lựa chọn nào?

Sự cám dỗ của lối sống an nhàn, ổn định là điều dễ hiểu. Nó mang đến một cảm giác chắc chắn, một vùng an toàn quen thuộc, nơi mọi thứ dường như nằm trong tầm kiểm soát. Chúng ta không phải đối mặt với những áp lực mới, không cần vượt qua những thử thách cam go. Tuy nhiên, sự "bình yên" này có thể là một cái bẫy ngọt ngào. Khi chúng ta quá quen với việc lặp đi lặp lại những công việc quen thuộc, sống trong một môi trường không có sự cạnh tranh, tư duy và kỹ năng của chúng ta sẽ dần trở nên trì trệ. Giống như con ếch không nhận ra sự thay đổi nhiệt độ từ từ, chúng ta có thể không nhận ra rằng mình đang dần đánh mất đi những cơ hội phát triển, trở nên lạc hậu so với nhịp điệu của cuộc sống.Ngược lại, lựa chọn dấn thân vào những môi trường mới, chấp nhận sự thay đổi đồng nghĩa với việc chúng ta tự nguyện bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân. Đây là một hành động đòi hỏi sự can đảm và một tinh thần cầu tiến mạnh mẽ. Mỗi môi trường mới mang đến những thách thức riêng, buộc chúng ta phải học hỏi những kiến thức và kỹ năng mới, xây dựng những mối quan hệ mới và đối diện với những khó khăn không lường trước. Quá trình này có thể đầy rẫy những vấp ngã và thất bại, nhưng chính những trải nghiệm đó lại là những bài học quý giá, giúp chúng ta trưởng thành, mạnh mẽ và linh hoạt hơn.Sự đánh đổi ở đây không chỉ là sự thoải mái hiện tại mà còn là cơ hội phát triển tiềm năng trong tương lai. Một cuộc sống ổn định quá sớm có thể khiến chúng ta bỏ lỡ những cơ hội khám phá bản thân, thử nghiệm những lĩnh vực mới và đạt được những thành tựu lớn hơn. Tuổi trẻ là thời điểm của sự khám phá, của những trải nghiệm và của những bước đi táo bạo. Việc lựa chọn sự an nhàn quá sớm có thể dẫn đến sự hối tiếc khi nhìn lại những năm tháng tuổi trẻ đã trôi qua một cách lặng lẽ và thiếu dấu ấn.

Đối với những người trẻ đang đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời, việc lựa chọn giữa sự an nhàn và sự phát triển là một quyết định mang tính chiến lược cho tương lai. "Hội chứng Ếch luộc" là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về sự nguy hiểm của việc tự mãn và thiếu đi sự chủ động thay đổi. Thay vì để bản thân dần "chín" trong nồi nước ấm của sự ổn định, chúng ta nên mạnh dạn nhảy ra ngoài, tìm kiếm những "ngọn lửa" của đam mê và thử thách để tôi luyện bản thân. Lựa chọn dấn thân, chấp nhận thay đổi và không ngừng phát triển chính là chìa khóa để người trẻ mở cánh cửa tương lai đầy hứa hẹn và sống một cuộc đời trọn vẹn.

Mạng xã hội lan tràn, thông tin đa chiều, thế hệ Gen Z lớn lên trong một thế giới phẳng và đầy biến động. Tuy nhiên, bên cạnh những cơ hội phát triển vượt bậc, chúng tôi cũng phải đối mặt với vô số những định kiến tiêu cực, những nhãn mác được gắn lên một cách vội vã và thiếu thiện chí về lối sống và cách làm việc. Từ góc nhìn của một người trẻ thuộc thế hệ này, tôi muốn bày tỏ những suy nghĩ về thực trạng đáng buồn này.

Những cụm từ như "lười biếng", "vô trách nhiệm", "sống ảo", "chỉ biết hưởng thụ" dường như đã trở thành "thương hiệu" mặc định khi nhắc đến Gen Z. Chúng ta bị quy chụp là những người trẻ lớn lên trong nhung lụa, thiếu ý chí phấn đấu, chỉ giỏi thể hiện bản thân trên mạng xã hội mà xa rời thực tế. Trong công việc, chúng tôi bị cho là thiếu kiên nhẫn, nhảy việc liên tục, không có tinh thần cống hiến lâu dài. Những định kiến này không chỉ gây ra sự khó chịu, bức xúc mà còn tạo ra những rào cản vô hình trong giao tiếp và cơ hội phát triển của thế hệ trẻ.Tuy nhiên, liệu những định kiến đó có thực sự phản ánh đúng bản chất của Gen Z? Chúng ta là những người trẻ lớn lên trong kỷ nguyên số, tiếp cận thông tin một cách nhanh chóng và có khả năng thích ứng linh hoạt với những thay đổi của thế giới. Chúng tôi coi trọng sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống, không ngần ngại đặt ra những câu hỏi và tìm kiếm những giải pháp sáng tạo. Sự năng động, tư duy đổi mới và khả năng làm việc độc lập của Gen Z đã và đang đóng góp không nhỏ vào sự phát triển của nhiều lĩnh vực.Thực tế cho thấy, đằng sau những màn hình điện thoại là những con người trẻ đầy hoài bão, khát khao khẳng định bản thân và đóng góp cho xã hội. Chúng tôi không ngại thử thách, sẵn sàng học hỏi và đối mặt với những khó khăn. Có lẽ, cách chúng tôi thể hiện bản thân và tiếp cận công việc khác với những thế hệ trước, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc chúng tôi thiếu đi sự nghiêm túc và trách nhiệm. Việc vội vàng đưa ra những đánh giá phiến diện, dựa trên một vài biểu hiện bề ngoài, đã bỏ qua những nỗ lực thầm lặng và tiềm năng to lớn của thế hệ trẻ.Thay vì gắn mác và quy chụp, xã hội cần có một cái nhìn cởi mở và thấu hiểu hơn đối với Gen Z. Hãy nhìn nhận chúng tôi như những cá thể độc lập với những ưu điểm và hạn chế riêng, thay vì một tập thể đồng nhất với những đặc điểm tiêu cực được gán ghép. Việc tạo điều kiện để thế hệ trẻ được thể hiện bản thân, được lắng nghe và được trao cơ hội sẽ giúp chúng tôi phát huy tối đa tiềm năng và đóng góp một cách tích cực hơn cho sự phát triển chung của xã hội.

Tóm lại, những định kiến tiêu cực về Gen Z là một vấn đề đáng suy ngẫm. Chúng không chỉ gây ra sự bất công cho thế hệ trẻ mà còn bỏ lỡ những đóng góp tiềm năng mà chúng tôi có thể mang lại. Thay vì vội vàng phán xét, hãy dành thời gian để lắng nghe, thấu hiểu và tạo điều kiện để Gen Z được khẳng định mình. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể nhìn nhận một cách toàn diện và công bằng về thế hệ của những người trẻ đang kiến tạo tương lai này.

Tìm kiếm trên mạng, ta dễ dàng bắt gặp những lời khuyên về việc góp ý chân thành, xây dựng. Nhưng thực tế, khi lời nhận xét được thốt ra giữa đám đông, nó không còn đơn thuần là một hành động thiện chí nữa. Nó khoác lên mình một chiếc áo mới, mang theo sức nặng của sự chú ý, của ánh mắt dò xét, và đôi khi, cả sự phán xét nghiệt ngã. Vậy, việc "vạch áo cho người xem lưng" này, rốt cuộc là nghệ thuật tinh tế hay một "đòn chí mạng" giáng vào lòng tự trọng của người khác?

Thử tưởng tượng, bạn đang trong một buổi họp, một buổi thuyết trình, hay đơn giản là một cuộc trò chuyện nhóm. Bất chợt, một lời nhận xét, dù đúng đắn đến đâu, nhắm thẳng vào bạn trước sự chứng kiến của bao người. Khoảnh khắc ấy, có bao nhiêu phần trăm sự tập trung của bạn còn dành cho nội dung góp ý? Hay phần lớn tâm trí đã bị chiếm lĩnh bởi sự xấu hổ, cảm giác bị bêu riếu, thậm chí là sự giận dữ âm ỉ? Rõ ràng, bối cảnh "đám đông" đã khuếch đại mọi cảm xúc tiêu cực. Lời góp ý, vốn dĩ có thể được đón nhận một cách bình tĩnh trong không gian riêng tư, nay trở thành một mũi tên nhọn chĩa vào lòng tự ái. Nó khơi dậy bản năng phòng vệ, khiến người nhận khó lòng lắng nghe một cách cởi mở. Thay vì suy ngẫm về lỗi sai, họ có xu hướng tìm cách biện minh, đổ lỗi, hoặc thậm chí phản kháng một cách gay gắt.Tuy nhiên, không thể phủ nhận hoàn toàn những trường hợp ngoại lệ. Đôi khi, trong những tình huống mang tính tập thể cao, một lời nhận xét công khai, khéo léo và mang tính xây dựng lại có thể tạo ra hiệu ứng lan tỏa tích cực. Nó có thể giúp cả nhóm nhận ra một vấn đề chung, thúc đẩy sự thay đổi và cải thiện đồng bộ. Nhưng điều kiện tiên quyết là người góp ý phải thực sự tinh tế, lựa chọn ngôn từ cẩn trọng, và quan trọng nhất, xuất phát từ một động cơ trong sáng, hướng đến sự phát triển chung chứ không phải để hạ bệ cá nhân.Nhưng liệu mấy ai có đủ sự khéo léo và thấu hiểu đến vậy? Rất dễ để lời góp ý biến tướng thành một màn "bóc phốt" công khai, nơi người góp ý vô tình (hoặc cố ý) phô bày những khuyết điểm của người khác trước ánh mắt của những người xung quanh. Trong một xã hội mà sự sĩ diện cá nhân đôi khi được đặt lên hàng đầu, hành động này chẳng khác nào một "đòn chí mạng" vào lòng tự trọng, để lại những vết sẹo khó lành trong tâm hồn người bị nhận xét.

Vậy, thay vì mạo hiểm với con dao hai lưỡi mang tên "góp ý trước đám đông", tại sao chúng ta không ưu tiên những cuộc trò chuyện riêng tư, nơi sự chân thành và thấu hiểu có cơ hội nảy nở? Một không gian an toàn, không có sự dòm ngó của người ngoài, sẽ giúp người nhận cảm thấy thoải mái hơn để lắng nghe, suy ngẫm và chấp nhận những lời góp ý. Đó mới thực sự là cách xây dựng, là hành động thể hiện sự tôn trọng và quan tâm thực sự đến sự phát triển của người khác.Tóm lại, việc góp ý, nhận xét trước đám đông giống như đi trên một sợi dây mong manh. Nó đòi hỏi sự tinh tế, khéo léo và một trái tim thực sự hướng thiện. Nếu không cẩn trọng, hành động tưởng chừng như vô hại này có thể trở thành một "đòn chí mạng" gây tổn thương sâu sắc. Vì vậy, hãy cân nhắc kỹ lưỡng trước khi "vạch áo cho người xem lưng", bởi đôi khi, sự im lặng và một lời góp ý riêng tư lại mang đến sức mạnh lớn hơn nhiều.

Câu 1: Thể thơ của đoạn trích là thể thơ tám chữ.

Câu 2: Một số từ ngữ tiêu biểu thể hiện hình ảnh của biển đảo và đất nước: "sóng dữ phía Hoàng Sa," "bám biển," "máu ngư dân," "bài ca giữ nước," "màu cờ nước Việt.".

Câu 3: Biện pháp tu từ so sánh: "Như máu ấm trong màu cờ nước Việt."

  • Tác dụng: So sánh này làm nổi bật sự gắn bó thiêng liêng giữa Tổ quốc và người dân, thể hiện tình yêu nước sâu sắc và sự hy sinh cao cả của những người giữ biển.

Câu 4: Đoạn trích thể hiện tình yêu sâu sắc, lòng tự hào và sự tri ân của nhà thơ đối với biển đảo Tổ quốc, cũng như sự cảm phục trước tinh thần hy sinh của những người con đất Việt.

Câu 5: Là một công dân, tôi nhận thức rõ trách nhiệm bảo vệ biển đảo quê hương. Tôi sẽ tích cực học tập, nâng cao hiểu biết về chủ quyền biển đảo, tham gia các hoạt động tuyên truyền và bảo vệ môi trường biển, góp phần xây dựng một đất nước vững mạnh và bền vững.

Câu 1: Văn bản thể hiện tâm trạng nhớ quê hương sâu sắc của nhân vật trữ tình khi đang ở nơi đất khách, cụ thể là thành phố Xan-đi-ê-gô.

Câu 2: Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta bao gồm: nắng trên cao, màu trắng của mây bay, và đồi nhuộm vàng trên đỉnh ngọn.

Câu 3: Cảm hứng chủ đạo của văn bản là nỗi nhớ quê hương da diết và tâm trạng cô đơn, lạc lõng nơi đất khách.

Câu 4:

  • Trong khổ thơ đầu tiên, nhân vật trữ tình cảm nhận hình ảnh nắng vàng, mây trắng với cảm giác quen thuộc và gần gũi, giống như quê hương.
  • Trong khổ thơ thứ ba, các hình ảnh này lại gợi lên nỗi nhớ quê hương sâu sắc và cảm giác lữ thứ, lạc lõng, như một người xa xứ.

Câu 5: Hình ảnh ấn tượng nhất là "Bụi đường cũng bụi của người ta". Vì câu thơ này cô đọng nỗi cô đơn và sự xa cách quê hương, khi cả những thứ quen thuộc như bụi đường cũng mang dấu ấn của nơi xa lạ.