

Lê Trung Kiên
Giới thiệu về bản thân



































câu 1
Mark Twain đã nhấn mạnh tầm quan trọng của việc dám hành động và trải nghiệm trong cuộc sống. Cuộc đời mỗi người chỉ có một lần, nếu ta chỉ mãi an phận trong vùng an toàn, ta sẽ bỏ lỡ biết bao cơ hội quý giá để trưởng thành và hạnh phúc. Hai mươi năm sau, điều khiến chúng ta tiếc nuối nhất không phải là những thất bại, sai lầm, mà chính là những ước mơ dang dở vì chưa từng dám bắt đầu. Câu nói của Mark Twain thôi thúc mỗi người hãy can đảm hơn, bước ra khỏi những giới hạn tự đặt ra để khám phá thế giới rộng lớn. Dù hành trình có thể khó khăn, thất bại có thể xảy ra, nhưng chính những trải nghiệm ấy mới làm nên giá trị đích thực của cuộc đời. Bản thân em nhận ra rằng: muốn không hối tiếc về tuổi trẻ, em phải dám sống hết mình, dám thử thách, dám ước mơ và hành động ngay hôm nay.
câu 2
Trong đoạn trích “Trở về” của Thạch Lam, hình ảnh người mẹ hiện lên với tất cả sự tảo tần, nhẫn nại và yêu thương vô điều kiện. Bà cụ sống cô đơn trong ngôi nhà nghèo nàn, mái tranh xơ xác, chịu đựng sự lạnh lùng và thờ ơ của người con trai. Dù đã già yếu, bà vẫn cố gắng làm lụng, chăm sóc cho cuộc sống giản dị của mình. Khi gặp lại Tâm sau sáu năm xa cách, bà không trách móc mà chỉ ứa nước mắt vì mừng rỡ. Tình yêu của người mẹ thể hiện qua từng câu hỏi thăm vụng về, sự quan tâm chân thành, và nỗi lo lắng âm thầm cho con. Bà cụ sẵn sàng tha thứ cho sự vô tâm của Tâm, chỉ mong con ở lại ăn cùng một bữa cơm. Cử chỉ run run đỡ lấy gói bạc con đưa, giọt nước mắt rơm rớm của bà đã nói lên tất cả: một tình yêu bao la nhưng cũng đầy xót xa, tủi cực. Qua nhân vật người mẹ, Thạch Lam đã khắc họa vẻ đẹp bình dị, thiêng liêng của tình mẫu tử trong xã hội xưa, đồng thời lên án sự bội bạc, vô tâm của những kẻ bị cuốn theo đời sống vật chất mà quên đi cội nguồn. Hình ảnh người mẹ già lam lũ trong truyện ngắn đã để lại trong lòng người đọc nhiều ám ảnh và trăn trở về giá trị thiêng liêng của tình thân.
câu 1
Mark Twain đã nhấn mạnh tầm quan trọng của việc dám hành động và trải nghiệm trong cuộc sống. Cuộc đời mỗi người chỉ có một lần, nếu ta chỉ mãi an phận trong vùng an toàn, ta sẽ bỏ lỡ biết bao cơ hội quý giá để trưởng thành và hạnh phúc. Hai mươi năm sau, điều khiến chúng ta tiếc nuối nhất không phải là những thất bại, sai lầm, mà chính là những ước mơ dang dở vì chưa từng dám bắt đầu. Câu nói của Mark Twain thôi thúc mỗi người hãy can đảm hơn, bước ra khỏi những giới hạn tự đặt ra để khám phá thế giới rộng lớn. Dù hành trình có thể khó khăn, thất bại có thể xảy ra, nhưng chính những trải nghiệm ấy mới làm nên giá trị đích thực của cuộc đời. Bản thân em nhận ra rằng: muốn không hối tiếc về tuổi trẻ, em phải dám sống hết mình, dám thử thách, dám ước mơ và hành động ngay hôm nay.
câu 2
Trong đoạn trích “Trở về” của Thạch Lam, hình ảnh người mẹ hiện lên với tất cả sự tảo tần, nhẫn nại và yêu thương vô điều kiện. Bà cụ sống cô đơn trong ngôi nhà nghèo nàn, mái tranh xơ xác, chịu đựng sự lạnh lùng và thờ ơ của người con trai. Dù đã già yếu, bà vẫn cố gắng làm lụng, chăm sóc cho cuộc sống giản dị của mình. Khi gặp lại Tâm sau sáu năm xa cách, bà không trách móc mà chỉ ứa nước mắt vì mừng rỡ. Tình yêu của người mẹ thể hiện qua từng câu hỏi thăm vụng về, sự quan tâm chân thành, và nỗi lo lắng âm thầm cho con. Bà cụ sẵn sàng tha thứ cho sự vô tâm của Tâm, chỉ mong con ở lại ăn cùng một bữa cơm. Cử chỉ run run đỡ lấy gói bạc con đưa, giọt nước mắt rơm rớm của bà đã nói lên tất cả: một tình yêu bao la nhưng cũng đầy xót xa, tủi cực. Qua nhân vật người mẹ, Thạch Lam đã khắc họa vẻ đẹp bình dị, thiêng liêng của tình mẫu tử trong xã hội xưa, đồng thời lên án sự bội bạc, vô tâm của những kẻ bị cuốn theo đời sống vật chất mà quên đi cội nguồn. Hình ảnh người mẹ già lam lũ trong truyện ngắn đã để lại trong lòng người đọc nhiều ám ảnh và trăn trở về giá trị thiêng liêng của tình thân.