

Nguyễn Quỳnh Mai
Giới thiệu về bản thân



































1:
Mỗi đất nước khác nhau sẽ có những ngôn ngữ khác nhau và đó cũng là thứ để chúng ta trao đổi thông tin với nhau. Ngôn ngữ giúp chúng ta truyền đạt cảm xúc, suy nghĩ của chúng ta nên ngôn ngữ sẽ vô cùng phong phú. Với thời đại mới như hiện nay ngôn ngữ cũng được cải cách đi khá nhiều sẽ có những câu nói mang những ý nghĩa khác nhau. Các bạn trẻ thời nay cũng dùng những từ ngữ mới mẻ hơn làm tăng sự mới mẻ về ngôn ngữ. Nhưng cải cách về ngôn ngữ thì đi cùng đó cũng cần sự tôn trọng và giữ được sự trong sáng về mặt ngôn ngữ. Để giữ được sự trong sáng đó thì mỗi còn người chúng ta cần phải biết được giới hạn của việc cải cách và sự biến tấu thô tục. Có nhiều bạn trẻ hiện nay đang sự dụng những từ ngữ hết sức thô tục, nó mang những hàm ý rất đen tối như sỉ nhục người khác hay chế giễu. Một số bằng chứng cho thấy điều đó thì rất dễ dàng để chúng ta bắt gặp chỉ cần quan sát trên mạng xã hội thì đã có thể thấy những từ ngữ đó xuất hiện. Ngôn ngữ của mỗi dân tộc là rất cần sự tôn trọng vậy nên mỗi chúng ta cần phải biết cách sử dụng ngôn ngữ một cách hợp lý. Giữ gìn sự trong sáng của ngôn ngữ dân tộc còn giúp đến sự đi lên của đất nước nên đó là một điều vô cùng quan trong. Ai trong chúng ta cũng cần phải tôn trọng và giữ gìn sự trong sáng của ngôn ngữ dân tộc.
2:
Mùa xuân trong thi ca là đề tài được nhiều nhà thơ khai thác. Mùa xuân là mùa của tuổi trẻ, là mùa của khát khao sống mãnh liệt, là mùa của niềm tin vào cuộc đời. Trong bài thơ "Tiếng việt của chúng mình trẻ lại trước mùa xuân'" cũng nói về mùa xuân nó nói về tiếng việt,nói về tiếng việt đã xuất hiện từ thời xa xưa.
Ở khổ thơ đầu tiên:
Tiếng Việt chúng mình có từ thời xa lắm
Vó ngựa hãm Cổ Loa, mũi tên thần bắn trả
Vẽ nên hồn Lạc Việt giữa trời xanh.
đã nói về ngôn ngữ của người Việt chúng ta đã xuất hiện từ thời xa xưa từ thời An Dương Vương rất lâu về trước, từ thời còn mang gươm mở nước, từ những mũi tên thần vẽ nên hồn Lạc Việt đã cho ta thấy đước tiếng Việt đã xuất hiện từ rất rất lâu về trước. Chúng xuất hiện từ lúc mới dựng nước lúc mà người Việt chúng ta mới xuất hiện ngôn ngữ ấy đã gắn liền với chúng ta.
Rồi từ bao thế hệ đam mê sống lại thời chiến trận . Bài Hịch năm nào hơn mười vạn tinh binh. Nàng Kiều được dân tộc thương vì nàng rơi lệ hay lời của Bác truyền gọi chúng ta biết vượt lên chính mình. Suốt chiều dài lịch sử ngôn ngữ ấy luôn gắn liền với người việt chúng ta đó là thứ không thể nào bị tách rời. Nó xuất hiện từ rất lâu đi theo chúng ta gắn kết với chúng ta cả nghìn năm.
Tiếng Việt ngàn năm trong ta là tiếng mẹ
Là tiếng em thơ bập bẹ hát theo bà
Xốn xang lời ru tình cờ qua xóm nhỏ
Ơi tiếng Việt mãi nồng nàn trong câu hát dân ca!
Tiếng việt từ ngàn năm ở trong chúng ta là tiếng của mẹ là tiếng thơ của em hát theo bà là lời ru tình cờ qua xóm nhỏ. Tiếng việt luôn mãi nồng nàn trong mỗi câu hát dẫn ca. Qua khổ thơ trên cho ta thấy được tiếng Việt luôn gắn bó với chúng ta từ lúc còn nhỏ từ những ngày mới chào đời. Trong đời sống nó luôn hiện hữu, gắn kết với chúng ta.
Ở khổ thơ thứ tư thì cho ta thấy anh cùng em bước vào thiên niên kỷ rồi gặp lại quê hương trong những câu chúc những câu chúc sớm mai ngày mồng 1 tết ở trong tấm thiệp gửi thăm thầy thăm mẹ thăm cha. Nó xuất hiện trong mọi tình huống nó hiện trong những câu chúc hay ở trong tấm thiệp gưởi thầy, cha mẹ. Ngôn ngữ ấy cho chúng ta thể hiện suy nghĩ, cảm xúc.
Tiếng Việt ngàn đời hôm nay như trẻ lại
Bánh chưng xanh, xanh đến tận bây giờ
Bóng chim Lạc bay ngang trời, thả hạt vào lịch sử
Nảy lộc đâm chồi, thức dậy những vần thơ.
khổ thơ cuối cùng nói rằng tiếng việt đã xuất hiện cả ngàn đời thì hôm nay như trẻ lại. Bánh chưng xanh thì vẫn xanh. Bóng chim Lạc bay thả hạt vào lịch sử để rồi nảy lộc đâm chồi, thức dậy những vần thơ được sử dụng ngôn ngữ tiếng việt của dân tộc ta.
Bài thơ trên được viết theo thể thơ tự do nên sẽ thể hiện được hết những cảm xúc của tác giả mộ cách tự nhiên nhất. Những câu từ được tác giả viết nên cũng chan chứa tình cảm dành cho tiếng Việt. Ông viết từ những trang đầu của lịch sử, từ thời dùm gươm để dựng nước. Trong hai câu thơ cuối cùng tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa làm cho câu thơ trở nên sinh động và hấp dẫn hơn khi nói rằng chim Lạc đã thả hạt vào lịch sử làm đâm chồi nảy lộc những vần thơ được viết nên bởi tiếng việt.
Tác giả đã viết nên một bài thơ hết sức ý nghãi khi nói về sự quan trọng và thời gian gắn bó của tiếng việt đối với chúng ta để cho chúng ta thấy tiếng việt quan trọng như thế nào. Chúng gắn bó từ thời mà nước ta mới được lập ra. Mọi thứ đều gắn liền với tiếng việt, từ khi chúng ta còn nhỏ nó đã hiện hữu bên chúng ta. Những ngày tết, đến mùa xuân tiếng việt lại như sống lại từ hàng nghìn năm lại bắt đầu một hành trình mới.
Tiếng Việt đối với chúng ta là vô cùng quan trọng và quý giá vậy nên mỗi con người chúng ta cần phải biết cách trân trọng nó. Nó sẽ luôn gắn kết với chúng ta là một điều không thể thiếu trong mỗi con người Việt Nam vậy nên hãy biết cách sử dụng nó một cách trong sáng không nên sử dụng nó vào những từ ngữ mang ý nghĩa tồi tệ.
1:
-Văn bản trên thuộc kiểu văn bản thuyết minh
2:
-Vấn đề được đề cập là về chữ viết của mỗi nước nó nói về sự trân trọng chữ viết của mỗi nước
3:
-Để làm sáng tỏ luận điểm tác giả đã đưa ra những lí lẽ bằng chứng như đất nước Hàn Quốc khi có những quảng cáo thương mại chúng có chữ tiếng anh nhưng chúng chỉ được in nhỏ còn lại chữ Hàn Quốc được in nổi bật nhất trên nhưng quảng cáo thương mại
4:
-Thông tin khách quan được tác giả đưa ra trong văn bản là đất nước Hàn Quốc luôn in chữ của nước họ luôn được viết to đi trên còn tiếng anh thì được viết nhỏ lại
-Về ý kiến chủ quan mà tác giả đưa ra là ở đất nước Việt Nam chúng ta thì chữ nước ngoài được in ở những trang cuối để cho "oai" có những người còn bị thiệt mất một vài thộng tin
5:
-Cách lập luận của tác giả trong văn bản trên hết sức chặt chẽ, tác giả đã lấy dẫn chứng về một đất nước có nền văn minh khá tiên tiến nhưng họ luôn trân trọng chữ viết của chính đất nước họ. Tiếng nước ngoài được in rất nhỏ còn chữ của nước họ mới là trung tâm của sự chú ý. Qua đó cho chúng ta thấy được sự trân trọng chữ viết của nước họ.