

TRẦN THỊ MINH OANH
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Mùa thu Hà Nội trong áng thơ của Hoàng Cát không ồn ào sắc màu mà dịu dàng, phảng phất như một làn gió khẽ lướt qua tâm hồn lưu lại sự rung động khe khẽ. " Gió heo may", " lá vàng khô", " chiều nhạt nắng" - những hình ảnh quen thuộc ấy không chỉ là cảnh vật mà còn là những rung cảm, cái " bâng khuâng" của một tâm hồn thi sĩ trước cảnh vật dường như quen thuộc ấy. Trong cái không gian mơ hồ ấy, con người bỗng chốc nhỏ lại, lặng lẽ, cô đơn và mang trong lòng một nỗi nhớ khó thành lời. Câu thơ " Người xa nhớ ta chăng " khẽ khàng vang lên, như một lời tự vấn nhưng cũng chừa ra một khoảng trống rất dài của nỗi nhớ mong. Hà Nội thu ghé, hàng sấu vẫn im lìm bên đường, một quả, hai quả vàng rụng xuống đường, nhẹ như hơi thở mùa xưa còn quyến luyến chưa dứt. Trong cái khoảng khắc ấy, ta như được gặp lại một miền ký ức cũ, ấm áp, dịu dàng. Thu Hà Nội trong thơ của Hoàng Cát là thế đấy- đẹp đến nao lòng, buồn đến êm dịu.
Câu 2
Có những điều từng chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng như một chiếc máy biết nghĩ, biết trò chuyện, biết thấu hiểu con người. Vậy mà hôm nay, chúng ta đang sống trong một thế giới nơi những điều viển vông ấy dần trở thành hiện thực. Trí tuệ nhân tạo – thứ trí thông minh không mang hình hài con người – đang âm thầm nhưng mạnh mẽ len lỏi vào mọi ngóc ngách của cuộc sống, dẫn dắt thời đại bằng tốc độ phát triển như vũ bão. Có lẽ, chính lúc này đây nhân loại buộc phải đặt một câu hỏi nghiêm túc: Liệu chúng ta đang làm chủ AI hay đang bị cuốn theo nó?
AI là viết tắt của “Artificial Intelligence” – không chỉ còn là một thuật ngữ trong sách vở mà đang hiện hữu rõ ràng trong từng nhịp sống hiện đại. Từ trợ lý ảo, xe tự lái, đến robot phẫu thuật và phần mềm sáng tác nghệ thuật, AI đang từng bước thay đổi thế giới. Trong lĩnh vực giáo dục, AI mở ra những phương pháp học tập cá nhân hóa chưa từng có: mỗi học sinh có thể được tiếp cận nội dung học phù hợp với trình độ, sở thích và tốc độ riêng. Thầy cô được hỗ trợ chấm bài, xây dựng giáo án, phân tích dữ liệu học tập để hiểu rõ hơn từng học sinh. Nhưng cũng chính vì thế, người ta bắt đầu lo ngại: Liệu khi học sinh phụ thuộc quá nhiều vào AI, thói quen tư duy độc lập và khả năng tìm tòi, sáng tạo có dần mai một?
Không chỉ giáo dục, văn hóa cũng đang trải qua một làn sóng thay đổi âm thầm nhưng dữ dội. AI có thể viết truyện, làm thơ, vẽ tranh, thậm chí “tái tạo” giọng nói và phong cách sáng tác của các nghệ sĩ đã khuất. Những tác phẩm được tạo ra bởi AI đôi khi khiến ta ngỡ ngàng: quá đẹp, quá tròn trịa, quá hoàn hảo. Nhưng chính cái “hoàn hảo” ấy cũng khiến người ta lạc lõng. Bởi nghệ thuật thực sự không chỉ là sản phẩm, mà là hành trình: hành trình của cảm xúc, của day dứt, của những vết nứt mà chỉ con người mới có thể chạm tới. Khi văn hóa bị chi phối bởi thuật toán, điều gì sẽ xảy ra với bản sắc? Với chiều sâu tâm hồn? Với những giá trị truyền thống mà một cỗ máy không thể thấu hiểu?
Tất nhiên, AI không có lỗi. Nó chỉ phản chiếu cách con người sử dụng nó. Vấn đề không nằm ở công nghệ, mà nằm ở cách chúng ta lựa chọn: để AI trở thành người bạn đồng hành nâng đỡ tri thức và sáng tạo, hay để nó trở thành lớp sương mù che mờ khả năng cảm thụ sâu sắc của con người.
Trong thế giới đang thay đổi chóng mặt này, điều quan trọng không phải là chạy đua với máy móc, mà là giữ được sự người trong thời đại máy. Biết học hỏi từ AI, nhưng cũng biết khi nào cần tắt máy, để ngồi lại với chính mình, với một cuốn sách cũ, một khúc nhạc xưa, một câu chuyện kể qua nhiều thế hệ. Đó chính là cách con người gìn giữ văn hóa, giáo dục bản thân và nhau – không chỉ bằng tri thức, mà bằng tình cảm và ký ức.
Tóm lại, sự phát triển như vũ bão của trí tuệ nhân tạo là một cơ hội lớn nhưng cũng là phép thử sâu sắc cho trí tuệ, bản lĩnh và nhân tính của con người. AI có thể giúp thế giới trở nên hiệu quả hơn, thông minh hơn, nhưng chỉ con người mới có thể làm thế giới trở nên nhân văn hơn.
Câu 1: PTBĐ chính: Biểu cảm
Câu 2:
- Những từ ngữ, hình ảnh thể hiện năm tháng khốn khó trong đoạn trích:
+ " Đồng sau lụt, bờ đê sụt lở"
+ " Anh em con chịu đói suốt ngày tròn"
+ " Trong chạng vạng ngồi co ro bậu cửa/ Có gì nấu đâu mà nhóm lửa"
Câu 3;
- BPTT: Nói giảm nói tránh
- Tác dụng: Tác giả không trực tiếp nói đến sự ra đi của mẹ, thay vào đó dùng hình ảnh " vuông đất mẹ nằm" để nói giảm nói tránh, nhằm bộ lộ sự kính trọng, yêu mến của mình dành cho mẹ cũng đồng thời giảm bớt sự đau xót của mình đối với người mẹ dấu yêu đã mất
Câu 4:
Hình ảnh " Mẹ gánh gồng xộc xệch hoàng hôn." gợi cho ta thấy hình ảnh mẹ- người phụ nữ cần cù, chăm chỉ, lam lũ, chịu thương chịu khó để mưu sinh của người mẹ trong đoạn thơ. Hình ảnh mẹ với đôi quang gánh nặng trĩu gánh trên vai, là mưu sinh cho cả gia đinh là lo toan cho con cái sao không để cho con thua thiệt. Sự vất vả kéo dài từ sáng sớm sớm cho tới hoàng hôn, khi chân trời chỉ còn lưu lại những vệt cam thấp thoáng. Từ " xộc xệch" là từ láy với hai tầng ý nghĩa sâu sắc mà tác giả muốn gửi gắm. Tầng nghĩa thứ nhất là sự lam lũ, vất vả đến quên đi mình của mẹ, vội vã đến quên mất việc chỉnh sửa quần áo gọn gàng mà chỉ lo lắng liệu chuyện nhà, chuyện con cái. Tầng nghĩa thứ hai, là sự xúc động tột cùng khi nghĩ về mẹ cùng những năm tháng lam lũ ấy, tâm trí rung lên từng hồi, là nhớ thương, là xót xa khiến kí ức dường như " xộc xệch".
Câu 5:
Thông điệp em tâm đắc nhất là : Tình cảm, sự trân trọng vô bờ đối với những hi sinh của mẹ.
Mẹ luôn là vầng dưới chiếu sáng cho con, dù mẹ có thể không sành điệu, không hiểu những thứ con mình đang làm, nhưng mẹ chưa bao giờ ngừng yêu thương con cái. Từ khi có mang đến khi sinh ra chúng ta thành hình hài, mẹ đã tốn không biết bao nhiêu sức lực, dồn tình yêu thương và cả sự trông ngóng. Mẹ sẽ luôn cho con cái tất thảy những thứ trong khả năng của mẹ. Đứng trước sự hi sinh cao cả ấy, mỗi người con càng nên yêu thương, trân trọng mẹ. Bởi vì thế gian dài rộng, muôn người muôn ngả nhưng mẹ chỉ có một mà thôi.
a. Độ dãn của lò xo khi hệ cân bằng:
Áp dụng định luật Hooke ở trạng thái cân bằng:
\(F_{đ h} = P \Rightarrow k \cdot \Delta l = m \cdot g\)
\(\Delta l=\frac{m \cdot g}{k}=\frac{0 , 5 \cdot9 , 8}{100}=\frac{4 , 9}{100}=0,049\text{m}=4,9\text{cm}\)
b. Lò xo có độ dãn cực đại là 10 cm → biên độ là phần dao động thêm so với vị trí cân bằng.
\(A=10\text{cm}-4,9\text{cm}=5,1\text{cm}\)
c. Độ dãn tổng cộng:
\(\Delta l=4,9\text{cm}+6\text{cm}=10,9\text{cm}=0,109\text{m}\)
Lực kéo:
\(F=k\cdot\Delta l=100\cdot0,109=10,9\text{N}\)
a. \(r\) = 150 triệu km = 150.109 m
\(T_{1}\) = 365,25 ngày
\(\omega_{1} = \frac{2 \pi}{T_{1}} = 2.1 0^{- 7}\) rad/s
\(v_{1} = \omega_{1} \left(\right. r + R \left.\right) = 30001\) m/s
b. \(R\) = 6400 km = 6400.103 m
\(T_{2}\) = 24 giờ
\(\omega_{2} = \frac{2 \pi}{T_{2}} = 7 , 27.1 0^{- 5}\) rad/s
\(v_{2} = \omega_{2} R = 465\) m/s
c. \(R = 6400. cos 3 0^{0} = \frac{6400. \sqrt{3}}{2}\) m
\(T_{3}\) = 24 giờ
\(\omega_{3} = \frac{2 \pi}{T_{3}} = 7 , 27.1 0^{- 5}\) rad/s
\(v_{3} = \omega_{3} R = 402\) m/s
Coi hệ gồm hai viên bi là một hệ kín.
Theo định luật bảo toàn động lượng ta có:
\(\overset{\rightarrow}{p_{1}} + \overset{\rightarrow}{p_{2}} = \overset{\rightarrow}{p}\) hay \(m_{1} \left(\overset{\rightarrow}{\text{v}}\right)_{1} + m_{2} \left(\overset{\rightarrow}{\text{v}}\right)_{2} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \overset{\rightarrow}{\text{v}}\)
a. Sau va chạm chúng dính vào nhau và chuyển động với vận tốc \(\text{v}\) = 3m/s theo hướng chuyển động ban đầu của viên bi 1.
Chọn chiều dương là chiều chuyển động của bi 1, bi 2 ban đầu.
Ta có: \(m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \text{v}\)
\(\Rightarrow \text{v}_{2} = \frac{\left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \text{v} - m_{1} \text{v}_{1}}{m_{2}} = \frac{\left(\right. 0 , 5 + 0 , 3 \left.\right) . 3 - 0 , 5.4}{0 , 3} = 1 , 33\) m/s
b. Sau va chạm chúng dính vào nhau và chuyển động động với vận tốc \(\text{v}\) = 3 m/s theo hướng vuông góc với hướng chuyển động ban đầu của viên bi 1.
Từ hình vẽ ta suy ra: \(p_{2} = \sqrt{p^{2} + p_{1}^{2}}\)
\(p = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \text{v} = \left(\right. 0 , 5 + 0 , 3 \left.\right) . 3 = 2 , 4\) kg.m/s
\(p_{1} = m_{1} \text{v}_{1} = 0 , 5.4 = 2\) kg.m/s
\(\Rightarrow p_{2} = 3 , 12\) kg.m/s
\(\text{v}_{2} = \frac{p_{2}}{m_{2}} = \frac{3 , 12}{0 , 3} = 10 , 4\) m/s
a. Khi vật ở vị trí cân bằng: \(F_{đ h} = P = m g = 0 , 5.10 = 5\) N
Theo Định luật Hooke: \(F_{đ h} = k . \mid \Delta l \mid \Rightarrow \mid \Delta l \mid = \frac{F_{đ h}}{k} = \frac{5}{100} = 0 , 05 m = 5 c m\)
Do lò xo bị biến dạng kéo nên \(\Delta l = 5 c m\)
\(\Delta l = l - l_{0} \Rightarrow l = l_{0} + \Delta l = 40 + 5 = 45 c m\)
b. Độ biến dạng của lò xo khi đó là:
\(\Delta l^{'} = l^{'} - l_{0} = 48 - 40 = 8 c m = 0 , 08 m\)
Theo Định luật Hooke: \(F_{đ h}^{'} = k . \mid \Delta l^{'} \mid = 100.0 , 08 = 8\) N
Khi vật ở vị trí cân bằng: \(F_{đ h}^{'} = P^{'} = 8\) N
Vậy khối lượng vật cần treo khi đó là:
\(m = \frac{P^{'}}{g} = \frac{8}{10} = 0 , 8 k g\)
Coi hệ gồm người và xe là một hệ kín.
Theo định luật bảo toàn động lượng ta có: \(m_{1} \left(\overset{\rightarrow}{\text{v}}\right)_{1} + m_{2} \left(\overset{\rightarrow}{\text{v}}\right)_{2} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \overset{\rightarrow}{\text{v}^{'}}\)
Chọn chiều dương là chiều chuyển động của xe.
a. Nếu người nhảy cùng chiều chuyển động của xe, ta có:
\(m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \text{v}^{'}\)
\(\Rightarrow \text{v}^{'} = \frac{m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2}}{m_{1} + m_{2}} = \frac{60.4 + 100.3}{60 + 100} = 3 , 375\) m/s
b. Nếu người nhảy ngược chiều chuyển động của xe, ta có:
\(- m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \text{v}^{'}\)
\(\Rightarrow \text{v}^{'} = \frac{- m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2}}{m_{1} + m_{2}} = \frac{- 60.4 + 100.3}{60 + 100} = 0 , 375\) m/s
Hợp lực của lực căng dây \(T\) và trọng lực \(P\) đóng vai trò lực hướng tâm.
Ta có: \(\left(\overset{\rightarrow}{F}\right)_{h t} = \overset{\rightarrow}{P} + \overset{\rightarrow}{T}\)
Chọn hệ quy chiếu gắn với mặt đất, chiều dương hướng xuống.
Ở điểm cao nhất của quỹ đạo: \(F_{h t} = P + T\)
\(\Rightarrow T = m \omega^{2} r - m g = 0 , 3. 8^{2} . 0 , 5 - 0 , 3.10 = 6 , 6 N\)
Ở điểm thấp nhất của quỹ đạo: \(F_{h t} = T - P\)
\(\Rightarrow T = m \omega^{2} r + m g = 0 , 3. 8^{2} . 0 , 5 + 0 , 3.10 = 12 , 6 N\)
Áp suất xe tăng tác dụng lên mặt đường:
\(p_{1} = \frac{F_{1}}{S_{1}} = \frac{P_{1}}{S_{1}} = \frac{m_{1} g}{S_{1}} = \frac{2600.10}{1 , 3} = 20000\) N/m2
b. Áp suất của người tác dụng lên mặt đường:
\(p_{2} = \frac{F_{2}}{S_{2}} = \frac{P_{2}}{S_{2}} = \frac{m_{2} g}{S_{2}} = \frac{45.10}{200.1 0^{- 4}} = 22500\) N/m2
Áp suất của người tác dụng lên mặt đường là lớn hơn áp suất của xe tăng tác dụng lên mặt đường.
Coi hệ gồm người và xe là một hệ kín.
Theo định luật bảo toàn động lượng ta có: \(m_{1} \left(\overset{\rightarrow}{\text{v}}\right)_{1} + m_{2} \left(\overset{\rightarrow}{\text{v}}\right)_{2} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \overset{\rightarrow}{\text{v}^{'}}\)
Chọn chiều dương là chiều chuyển động của xe.
a. Trường hợp hòn đá bay theo phương ngang, ngược chiều xe với vận tốc \(\text{v}_{2} = 12\) m/s, áp dụng định luật bảo toàn động lượng của hệ theo phương ngang ta có:
\(m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \text{v}^{'}\)
\(\Rightarrow \text{v}^{'} = \frac{m_{1} \text{v}_{1} + m_{2} \text{v}_{2}}{m_{1} + m_{2}} = \frac{300.10 + 0 , 5. \left(\right. - 12 \left.\right)}{300 + 0 , 5} = 9 , 96\) m/s
b. Trường hợp hòn đá rơi theo phương thẳng đứng, áp dụng định luật bảo toàn động lượng của hệ theo phương ngang ta có:
\(m_{1} \text{v}_{1} = \left(\right. m_{1} + m_{2} \left.\right) \text{v}\)
\(\Rightarrow \text{v} = \frac{m_{1} \text{v}_{1}}{m_{1} + m_{2}} = \frac{300.10}{300 + 0 , 5} = 9 , 98\) m/s