

Dương Thanh Phong
Giới thiệu về bản thân



































- Đất: Giun đất, dế trũi, sâu đục thân.
- Nước: Cá đuối, bạch tuộc.
- Cạn: Nấm linh chi, xương rồng, hươu cao cổ, chim bồ câu.
- Kí sinh: E. coli có môi trường sống đặc biệt trong đường ruột động vật hoặc môi trường ô nhiễm.
Để ngăn chặn ô nhiễm và bảo vệ hệ sinh thái trong đầm nước, cần thực hiện các biện pháp sau:
- Giảm ô nhiễm đầu vào: Kiểm soát chất thải sinh hoạt và nông nghiệp, xử lý nước thải trước khi đưa vào đầm.
- Nạo vét đáy đầm: Loại bỏ bùn chứa chất dinh dưỡng, giảm nguồn cung cấp cho vi khuẩn lam và tảo phát triển.
- Bổ sung sinh vật có lợi: Thả cá ăn tảo và phù du, sử dụng vi sinh vật phân giải chất hữu cơ.
- Theo dõi chất lượng nước: Kiểm tra định kỳ các chỉ số chất lượng nước để phát hiện ô nhiễm và xử lý kịp thời.
Những biện pháp này giúp khôi phục và duy trì cân bằng sinh thái trong đầm nước.
1. Xác định tên các kiểu tháp tuổi
Quần thể A:
- Tuổi trước sinh sản: 2.980 (ít nhất)
- Tuổi sinh sản: 6.815
- Tuổi sau sinh sản: 5.855
➡ Nhóm tuổi trẻ ít, già nhiều, chứng tỏ số cá thể sinh sản mới không đủ thay thế → quần thể suy giảm.
Quần thể B:
- Tuổi trước sinh sản: 5.598
- Tuổi sinh sản: 5.223
- Tuổi sau sinh sản: 3.524
➡ Số lượng các nhóm tuổi khá cân đối, nhóm trẻ gần bằng nhóm sinh sản → quần thể ổn định.
Quần thể C:
- Tuổi trước sinh sản: 8.934 (cao nhất)
- Tuổi sinh sản: 6.066
- Tuổi sau sinh sản: 3.103
➡ Nhóm tuổi trẻ chiếm tỷ lệ lớn → quần thể đang phát triển.
Kết luận:
Quần thể | Kiểu tháp tuổi |
---|---|
A | Quần thể suy giảm |
B | Quần thể ổn định |
C | Quần thể phát triển |
2. Vẽ cấu trúc thành phần nhóm tuổi (biểu đồ cột)
Mỗi quần thể gồm 3 cột: Trước sinh sản – Sinh sản – Sau sinh sản.
Dưới đây là dạng mô tả để em có thể vẽ tay hoặc trình bày vào vở/bài thi:
Quần thể A (Suy giảm)
Cột 1: Thấp nhất
Cột 2: Cao nhất
Cột 3: Gần bằng cột 2
→ Dạng biểu đồ thu hẹp đáy
Quần thể B (Ổn định)
Cột 1 ≈ Cột 2 > Cột 3
→ Dạng biểu đồ hình tháp đều
Quần thể C (Phát triển)
Cột 1: Cao nhất
Cột 2: Thấp hơn
Cột 3: Thấp nhất
→ Dạng biểu đồ đáy rộng
Nếu em cần mình vẽ biểu đồ bằng hình ảnh, chỉ cần nói nhé!
Iodine (i-ốt) là một vi chất dinh dưỡng rất quan trọng để tuyến giáp tổng hợp hormone tuyến giáp (T3 và T4). Các hormone này có vai trò điều hòa quá trình trao đổi chất, tăng trưởng và phát triển của cơ thể.
Khi khẩu phần ăn thiếu iodine, tuyến giáp không có đủ nguyên liệu để sản xuất hormone tuyến giáp. Để bù lại, tuyến yên trong não sẽ tiết ra nhiều hormone TSH (hormone kích thích tuyến giáp) nhằm kích thích tuyến giáp hoạt động mạnh hơn.
Sự kích thích kéo dài khiến tuyến giáp phình to ra, gây nên hiện tượng bướu cổ. Đây là cách cơ thể cố gắng hấp thu thêm iodine từ máu để tạo ra đủ hormone tuyến giáp, nhưng nếu iodine vẫn thiếu thì bướu cổ ngày càng to hơn.
=> Vì vậy, thiếu iodine trong khẩu phần ăn là nguyên nhân chính dẫn đến bệnh bướu cổ.
Em nặng 39 kg. Theo khuyến nghị của Viện Dinh dưỡng Quốc gia, trẻ vị thành niên cần 40 mL nước cho mỗi 1 kg thể trọng mỗi ngày.
Ta tính:
39 kg × 40 mL = 1560 mL
Vậy em cần uống khoảng 1560 mL nước mỗi ngày, tức là 1,56 lít nước.
b. Nếu không uống đủ nước và nhịn tiểu có ảnh hưởng như thế nào đến hệ bài tiết?
Nếu không uống đủ nước, lượng nước tiểu sẽ giảm, nước tiểu đậm đặc hơn và các chất thải sẽ bị cô đặc lại. Điều này làm tăng nguy cơ hình thành sỏi thận, sỏi đường tiết niệu và có thể gây nhiễm trùng đường tiết niệu.
Nếu thường xuyên nhịn tiểu, nước tiểu bị giữ lâu trong bàng quang sẽ tạo điều kiện cho vi khuẩn phát triển, gây viêm nhiễm đường tiết niệu. Ngoài ra, việc nhịn tiểu lâu ngày có thể khiến bàng quang bị giãn, yếu dần và dẫn đến rối loạn chức năng bài tiết.
=> Vì vậy, để hệ bài tiết hoạt động tốt, cần uống đủ nước hằng ngày và không nên nhịn tiểu.
Khi di chuyển người bị đột quỵ, cần để người bệnh ở tư thế nằm, di chuyển nhẹ nhàng, ít gây chấn động và nâng đầu cao hơn chân vì những lý do rất quan trọng. Tư thế nằm giúp người bệnh ổn định, tránh ngã hoặc làm tổn thương thêm đến não. Việc di chuyển nhẹ nhàng và không gây chấn động nhằm hạn chế tình trạng tăng áp lực nội sọ, tránh làm tổn thương vùng não đang bị ảnh hưởng nặng hơn. Đồng thời, nâng đầu người bệnh cao hơn chân sẽ giúp máu lưu thông ra khỏi não tốt hơn, làm giảm áp lực trong não, hỗ trợ hô hấp và hạn chế nguy cơ phù não. Những điều này giúp bảo vệ tối đa vùng não chưa bị tổn thương và tăng khả năng sống sót cho người bị đột quỵ.