TỐNG THẾ VĨNH

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của TỐNG THẾ VĨNH
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1: Ngôi kể của văn bản trên là ngôi thứ ba.

 

Câu 2: Điểm nhìn trong đoạn trích chủ yếu là điểm nhìn của nhân vật Chi-hon, con gái của người mẹ bị lạc.

Câu 3:

Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn văn là tương phản, đối lập giữa tình cảnh của người mẹ bị lạc và sự bận rộn của người con gái trong công việc.

Tác dụng: Nhấn mạnh sự xa cách giữa hai mẹ con, thể hiện sự vô tâm của Chi-hon khi không kịp thời quan tâm đến mẹ, đồng thời gợi lên nỗi day dứt, ân hận trong lòng cô.

 

 

Câu 4:

Những phẩm chất của người mẹ: Yêu thương con, giàu đức hy sinh, luôn quan tâm đến con cái.

Câu văn thể hiện phẩm chất ấy: “Mẹ nắm chặt tay cô, bước đi giữa biển người với phong thái có thể đe dọa cả những tòa nhà lừng lững đang từ trên cao nhìn thẳng xuống, rồi băng qua quảng trường và đợi anh cả dưới chân tháp đồng hồ.”

Câu 5:

Sự vô tâm có thể khiến những người thân yêu tổn thương mà đôi khi chúng ta không nhận ra. Một lời nói thờ ơ, một lần từ chối sự quan tâm hay một phút chểnh mảng có thể để lại tiếc nuối mãi mãi. Như Chi-hon trong câu chuyện, cô đã không lắng nghe mẹ, không thấu hiểu mong muốn nhỏ bé của mẹ, để rồi khi mẹ mất tích, cô mới nhận ra sự thiếu sót của mình. Cuộc sống bận rộn khiến ta dễ quên đi những điều quan trọng, nhưng đừng để đến khi đánh mất rồi mới nhận ra giá trị của tình thân. Vì vậy, hãy yêu thương và trân trọng những người bên cạnh khi còn có thể.

 

Câu1:

Trong đoạn trích, diễn biến tâm lý của Chi-hon được khắc họa rõ nét qua những cung bậc cảm xúc từ bực tức, hoang mang đến day dứt và hối hận sâu sắc. Ban đầu, khi nghe tin mẹ bị lạc, cô tức giận vì không ai trong gia đình ra đón bố mẹ, nhưng chính cô cũng chợt nhận ra rằng mình đã thờ ơ, vô tâm khi đến bốn ngày sau mới hay tin. Sự bối rối và dằn vặt đẩy cô đến ga Seoul – nơi mẹ biến mất, khiến cô dần hình dung ra cảnh mẹ bị lạc giữa dòng người đông đúc. Cảm giác tội lỗi và ân hận trỗi dậy mãnh liệt khi cô nhớ lại những ký ức về mẹ, đặc biệt là lần mẹ muốn cô thử một chiếc váy nhưng cô đã từ chối. Chính khoảnh khắc ấy khiến cô nhận ra sự vô tâm của mình đối với những mong muốn giản dị của mẹ. Sự hối hận càng lớn hơn khi cô liên hệ đến thời điểm mẹ lạc mất—cô đang bận rộn trong sự nghiệp mà không hề biết mẹ gặp nạn. Diễn biến tâm lý của Chi-hon thể hiện rõ sự thức tỉnh muộn màng, phản ánh nỗi đau của những đứa con chỉ nhận ra giá trị của mẹ khi đã quá muộn.

 

Câu 2:

Ký ức về những người thân yêu là một phần quan trọng trong cuộc đời mỗi người, bởi nó không chỉ lưu giữ những khoảnh khắc quý giá mà còn nhắc nhở chúng ta về tình yêu thương, sự gắn kết và những bài học ý nghĩa.

Trước hết, ký ức về người thân giúp ta giữ gìn và trân trọng tình cảm gia đình. Cuộc sống bận rộn có thể khiến con người vô tình quên đi giá trị của những phút giây bên cạnh cha mẹ, anh chị em. Nhưng khi ngoảnh lại, chính những ký ức về những bữa cơm sum vầy, những lời dạy bảo hay cả những lần trách mắng lại trở thành điều nuôi dưỡng tâm hồn ta, giúp ta hiểu rõ hơn về tình thân.

Hơn nữa, những ký ức ấy còn giúp ta học cách trân trọng hiện tại. Như nhân vật Chi-hon trong Hãy chăm sóc mẹ, cô chỉ thực sự nhận ra những khoảnh khắc giản dị bên mẹ quan trọng thế nào khi bà đã lạc mất. Nhiều người cũng vậy, chỉ đến khi đánh mất một ai đó, ta mới nhận ra họ đã yêu thương ta nhiều ra sao. Những ký ức về người thân không chỉ là niềm an ủi, mà còn là lời nhắc nhở rằng hãy yêu thương khi còn có thể.

Bên cạnh đó, ký ức về người thân còn giúp ta trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Những bài học từ cha mẹ, những lần vấp ngã mà có người thân bên cạnh động viên sẽ trở thành động lực giúp ta vững bước trong cuộc sống. Ký ức về những lời dạy của ông bà, cha mẹ cũng là hành trang quý giá, giúp ta sống có đạo đức, biết yêu thương và chia sẻ nhiều hơn.