

BÙI ĐẶNG PHƯƠNG ANH
Giới thiệu về bản thân



































a,
- Nuôi cấy không liên tục: là môi trường nuôi cấy không được bổ sung chất dinh dưỡng và không được lấy đi các sản phẩm chuyển hóa vật chất.
- Nuôi cấy liên tục: là môi trường nuôi cấy được bổ sung chất dinh dưỡng và được lấy đi các sản phẩm chuyển hóa vật chất
b,
- Quần thể vi khuẩn trong nuôi cấy không liên tục sinh trưởng theo một đường cong gồm 4 pha :
+ Pha tiềm phát (pha lag) : quần thể thích nghi với môi trường, số lượng tế bào trong quần thể chưa tăng, enzim cảm ứng được hình thành để phân giải cơ chất.
+ Pha luỹ thừa (pha log) : quần thể sinh trưởng với tốc độ cực đại và không đổi, số lượng tế bào trong quần thể tăng rất nhanh do số tế bào sinh ra cao gấp nhiều lần so với số tế bào chết đi
+ Pha cân bằng : số lượng tế bào đạt cực đại và không đổi theo thời gian do số tế bào sinh ra tương đương với số tế bào chết đi.+ Pha suy vong : số lượng tế bào trong quần thể giảm dần do số tế bào sinh ra ít hơn số tế bào bị huỷ hoại, chất dinh dưỡng dần cạn kiệt và chất độc hại tích luỹ ngày càng nhiều.
Trong rễ cây đậu nành có sự cộng sinh giữa rễ cây và vi khuẩn Rhizobium. Trong mối quan hệ cộng sinh này, cây cung cấp sản phẩm quang hợp cho đời sống và hoạt động của vi khuẩn ngược lại vi khuẩn có vai trò cố định N2 tự do từ không khí thành NH3 vừa cung cấp cho cây vừa cung cấp cho đất. Như vậy, việc chuyển sang trồng đậu nành trên mảnh đất đã trồng khoai trước đó lại có tác dụng bổ sungg và duy trì nitrogen trong đất.
Câu 1:
Vẻ đẹp của mùa thu Hà Nội trong đoạn thơ “Thu Hà Nội” của Hoàng Cát được khắc họa qua những hình ảnh thơ mộng, tinh tế, đậm chất lãng mạn. Gió heo may “se sẽ”, “xào xạc lạnh” gợi không khí dịu dàng, mát lành đặc trưng của thu Hà Nội, mang theo chút u hoài. Hình ảnh “lá vàng khô lùa trên phố bâng khuâng” kết hợp với “chiều nhạt nắng” tạo nên một khung cảnh trầm lắng, đầy chất thơ, khơi gợi nỗi nhớ nhung da diết của lòng người. Đặc biệt, hình ảnh “hàng sấu” với “quả sót” và “trái vàng ươm” không chỉ tái hiện nét đặc trưng của Hà Nội mà còn như gói trọn hương vị mùa thu, gợi nhớ những ký ức đẹp đẽ. Từ “nhặt được cả chùm nắng hạ” trong “mùi hương trời đất” cho thấy sự giao thoa giữa quá khứ và hiện tại, giữa cái ấm áp của mùa hạ và cái dịu dàng của mùa thu. Qua đó, Hoàng Cát không chỉ ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên mà còn gửi gắm tình yêu sâu đậm với Hà Nội, nơi lưu giữ những cảm xúc tinh khôi và nỗi nhớ bất tận.
Câu 2:
Trong kỷ nguyên công nghệ 4.0, trí tuệ nhân tạo (AI) đang trở thành một trong những thành tựu vĩ đại nhất của nhân loại, với tốc độ phát triển như vũ bão, tác động sâu rộng đến mọi lĩnh vực của đời sống. Từ y tế, giáo dục, kinh tế đến văn hóa, AI không chỉ mang lại những lợi ích to lớn mà còn đặt ra nhiều thách thức cần được nhìn nhận một cách toàn diện.
Trước hết, sự phát triển của AI đã mở ra những cơ hội chưa từng có. Trong y tế, AI hỗ trợ chẩn đoán bệnh chính xác hơn, như các hệ thống phân tích hình ảnh y khoa có thể phát hiện ung thư sớm. Trong giáo dục, AI cá nhân hóa việc học, giúp học sinh tiếp cận kiến thức phù hợp với năng lực. Trong kinh tế, các công ty sử dụng AI để tối ưu hóa quy trình sản xuất, tăng năng suất và giảm chi phí. Ví dụ, các chatbot thông minh hay trợ lý ảo như Grok đã cải thiện đáng kể trải nghiệm khách hàng. Hơn nữa, AI còn thúc đẩy sự sáng tạo trong nghệ thuật, với những bức tranh, bản nhạc do máy tạo ra, mở ra một kỷ nguyên mới của sự giao thoa giữa con người và máy móc.
Tuy nhiên, sự phát triển nhanh chóng của AI cũng đi kèm với không ít thách thức. Một trong những vấn đề lớn nhất là nguy cơ mất việc làm. Các công việc lặp đi lặp lại như lắp ráp, nhập liệu hay thậm chí một số công việc đòi hỏi kỹ năng cao như phân tích dữ liệu đang dần bị AI thay thế. Theo một báo cáo của Diễn đàn Kinh tế Thế giới, đến năm 2030, hàng triệu việc làm có thể bị tự động hóa. Bên cạnh đó, vấn đề đạo đức trong AI cũng ngày càng nổi cộm. Làm thế nào để đảm bảo AI được sử dụng công bằng, không phân biệt đối xử hay lạm dụng quyền riêng tư? Các vụ việc như dữ liệu cá nhân bị thu thập trái phép hay AI được dùng trong các mục đích không minh bạch đã gióng lên hồi chuông cảnh báo. Ngoài ra, sự phụ thuộc quá mức vào AI có thể làm suy giảm khả năng tư duy độc lập và sáng tạo của con người.
Trước những cơ hội và thách thức đó, con người cần có những giải pháp phù hợp để tận dụng tối đa lợi ích của AI. Các chính phủ cần ban hành chính sách quản lý chặt chẽ, đảm bảo AI được phát triển theo hướng minh bạch và công bằng. Đồng thời, cần đầu tư vào giáo dục, đào tạo lại lực lượng lao động để thích nghi với thị trường việc làm mới. Mỗi cá nhân cũng cần chủ động học hỏi, nâng cao kỹ năng để không bị tụt hậu trong thời đại công nghệ. Quan trọng hơn, việc sử dụng AI cần đi đôi với ý thức đạo đức, đặt lợi ích của con người làm trung tâm.
Tóm lại, sự phát triển như vũ bão của trí tuệ nhân tạo là một bước tiến vĩ đại, mở ra cánh cửa cho một tương lai đầy tiềm năng. Tuy nhiên, để AI thực sự trở thành công cụ phục vụ con người, chúng ta cần sử dụng nó một cách khôn ngoan, cân bằng giữa lợi ích và rủi ro. Chỉ khi đó, AI mới trở thành người bạn đồng hành, chứ không phải mối đe dọa đối với nhân loại.
Câu 1.
Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là biểu cảm.
Câu 2. Những từ ngữ, hình ảnh nào thể hiện năm khốn khó trong đoạn trích?
Những từ ngữ và hình ảnh thể hiện năm khốn khó:
Từ ngữ: “khốn khó”, “đói suốt ngày tròn”, “chẳng thể nào vang vọng”.
Hình ảnh:
+“Đồng sau lụt, bờ đê sụt lở”: gợi cảnh thiên tai, đất đai ngập lụt, mất mùa.
+“Mẹ gánh gồng xộc xệch hoàng hôn”: hình ảnh người mẹ tần tảo, vất vả mưu sinh trong cảnh túng quẫn.
+“Anh em con chịu đói suốt ngày tròn / Trong chạng vạng ngồi co ro bậu cửa”: cảnh anh em đói khát, co ro trong bóng tối, chờ mẹ về.
Câu 3.
Dù tiếng lòng con chẳng thể nào vang vọng / Tới vuông đất mẹ nằm lưng núi quê hương.
Biện pháp tu từ: Ẩn dụ
Hình ảnh “vuông đất mẹ nằm lưng núi quê hương” là ẩn dụ chỉ nơi mẹ an nghỉ (mộ phần của mẹ) ở vùng núi quê nhà.
Tác dụng:
+Gợi sự xa cách về không gian và thời gian giữa người con và người mẹ đã mất, nhấn mạnh nỗi đau không thể nối kết với mẹ.
+Tạo cảm giác thiêng liêng, trang trọng khi nhắc đến nơi mẹ yên nghỉ, đồng thời khơi gợi nỗi nhớ và lòng thành kính của người con.
+Làm tăng tính hàm súc, giàu cảm xúc cho câu thơ, khiến người đọc đồng cảm với nỗi mất mát.
Câu 4.
Câu thơ khắc họa hình ảnh người mẹ tảo tần, vất vả mưu sinh trong cảnh nghèo khó. “Gánh gồng” gợi sự nặng nhọc, cơ cực của mẹ khi phải gánh vác cả gia đình. “Xộc xệch” thể hiện sự lam lũ, tiều tụy, không còn chỉnh tề vì mệt mỏi. “Hoàng hôn” không chỉ là thời điểm cuối ngày mà còn mang ý nghĩa ẩn dụ, gợi sự tàn tạ, mệt mỏi của mẹ sau một ngày dài lao động. Qua đó, dòng thơ thể hiện sự hy sinh lớn lao của người mẹ, đồng thời gợi lên nỗi xót xa, thương cảm của người con khi nhớ lại hình ảnh mẹ trong những năm tháng khốn khó.
Câu 5.
Tình mẫu tử là thiêng liêng, bất diệt; dù trong hoàn cảnh khó khăn hay khi mẹ đã đi xa, hình ảnh và tình yêu của mẹ vẫn mãi khắc sâu trong lòng con.
Lý do:
Đoạn trích khắc họa sâu sắc hình ảnh người mẹ tần tảo, hy sinh vì con trong những năm tháng khốn khó, đồng thời thể hiện nỗi đau, niềm nhớ nhung của người con khi mẹ không còn. Điều này chạm đến trái tim người đọc, gợi nhắc về giá trị của tình mẫu tử – một tình cảm cao đẹp, vượt qua mọi ranh giới của thời gian và không gian
Thông điệp này có ý nghĩa nhân văn sâu sắc, khơi gợi lòng biết ơn và sự trân trọng đối với đấng sinh thành, đồng thời nhắc nhở mỗi người phải sống sao cho xứng đáng với tình yêu và sự hy sinh của mẹ
Câu 1:
Tính sáng tạo là yếu tố then chốt giúp thế hệ trẻ hiện nay khẳng định bản thân và đóng góp cho xã hội trong thời đại không ngừng đổi mới. Với sự bùng nổ của công nghệ và toàn cầu hóa, sáng tạo giúp các bạn trẻ tìm ra những giải pháp mới, độc đáo để giải quyết vấn đề, từ học tập, công việc đến các thách thức xã hội. Chẳng hạn, nhiều bạn trẻ đã khởi nghiệp thành công nhờ ý tưởng sáng tạo, tạo ra sản phẩm, dịch vụ đáp ứng nhu cầu thị trường. Sáng tạo còn khơi dậy đam mê, giúp thế hệ trẻ vượt qua giới hạn, tự tin thể hiện cá tính và bản lĩnh. Hơn nữa, nó rèn luyện tư duy linh hoạt, khả năng thích nghi với những thay đổi nhanh chóng của thời đại. Tuy nhiên, để phát huy tính sáng tạo, người trẻ cần môi trường khuyến khích tư duy mở, dám thử nghiệm và chấp nhận thất bại. Chính sự sáng tạo sẽ là động lực để thế hệ trẻ không chỉ vươn xa mà còn góp phần xây dựng một tương lai bền vững, giàu ý nghĩa cho cộng đồng và đất nước.
Câu 2:
Giữa mênh mông sông nước Nam Bộ, nơi những con sóng kể câu chuyện đời, Nguyễn Ngọc Tư đã vẽ nên bức tranh sống động về con người trong Biển người mênh mông. Như một khúc dân ca đậm chất miền Tây, qua nhân vật Phi và ông Sáu Đèo, nhà văn không chỉ khắc họa những số phận riêng mà còn gửi gắm hình ảnh con người Nam Bộ – giản dị, kiên cường, và đong đầy tình nghĩa. Họ là những mảnh ghép, vừa nhỏ bé vừa vĩ đại, trong bức tranh rộng lớn của vùng đất chín rồng.
Phi, một chàng trai lớn lên trong sự thiếu thốn tình thân, là hiện thân của nghị lực và lòng nhân hậu. Sinh ra không biết cha, bị mẹ bỏ lại từ năm năm tuổi, Phi sống bên bà ngoại trong những ngày tháng khó khăn ở Rạch Vàm Mấm. Dù mang trên vai nỗi đau bị cha nghi ngờ nguồn gốc, ánh mắt “lạnh lẽo, chua chát” của ông như vết dao cứa vào lòng, Phi vẫn tự mình vươn lên. Hết cấp hai, anh lên thị xã học, làm thêm, tự lo cho cuộc sống. Khi bà ngoại qua đời, sự lôi thôi trong sinh hoạt của Phi hé lộ nỗi cô đơn sâu thẳm, nhưng anh vẫn chọn sống tử tế. Việc nhận nuôi con bìm bịp theo lời nhắn nhủ của ông Sáu Đèo cho thấy tấm lòng trọng tình nghĩa, sẵn sàng gánh vác trách nhiệm vì người khác. Phi đại diện cho thế hệ trẻ Nam Bộ, dù chịu nhiều tổn thương, vẫn kiên cường đứng dậy, giữ trọn lòng nhân ái – một phẩm chất cốt lõi của con người miền Tây.
Bên cạnh Phi, ông Sáu Đèo là hình ảnh người đàn ông Nam Bộ phóng khoáng, thủy chung và đầy day dứt. Từng sống đời sông nước, ông cùng vợ rong ruổi trên chiếc ghe, tìm niềm vui trong cuộc sống nghèo khó. Thế nhưng, một lần lỡ lời trong cơn say đã khiến vợ ông rời đi không lời từ biệt. Suốt bốn mươi năm, ông Sáu dời nhà ba mươi ba lần, lội gần “rã cặp giò” để tìm vợ, không phải để trách móc mà chỉ để nói lời xin lỗi. Hành trình ấy không chỉ thể hiện sự chân thành, mà còn là minh chứng cho tấm lòng thủy chung, trọng tình nghĩa của người Nam Bộ. Dù mang nỗi đau mất mát, ông vẫn giữ sự lạc quan, gửi gắm niềm tin vào Phi khi交托 con bìm bịp – biểu tượng cho hy vọng và sự tiếp nối. Ông Sáu Đèo là đại diện cho những con người miền sông nước, dù đời bấp bênh, vẫn sống hết mình vì tình yêu và trách nhiệm.
Qua Phi và ông Sáu Đèo, Nguyễn Ngọc Tư đã khéo léo lồng ghép những phẩm chất tiêu biểu của con người Nam Bộ. Họ vừa mạnh mẽ, chịu thương chịu khó, vừa giàu tình cảm, luôn hướng về những giá trị nhân văn. Cả hai nhân vật, dù mang những vết thương lòng, đều chọn cách sống tử tế, trọng nghĩa tình, góp phần làm nên bản sắc độc đáo của vùng đất phương Nam. Chính sự kết hợp giữa nỗi đau và lòng nhân ái đã tạo nên sức sống bền bỉ, khiến hình ảnh con người Nam Bộ trở nên gần gũi mà sâu sắc.
Biển người mênh mông không chỉ là câu chuyện về Phi và ông Sáu Đèo, mà còn là khúc hát về con người Nam Bộ – những con người bình dị nhưng kiên cường, đau khổ nhưng tràn đầy tình nghĩa. Qua ngòi bút tinh tế của Nguyễn Ngọc Tư, ta nhận ra rằng, giữa dòng đời mênh mông, chính lòng nhân hậu và nghị lực đã giúp họ vượt qua sóng gió, giữ vững bản sắc. Hình ảnh ấy như ngọn gió sông nước, mãi thổi vào lòng người đọc niềm trân trọng và yêu mến đối với vùng đất chín rồng.
Câu 1. Xác định kiểu văn bản của ngữ liệu trên.
Kiểu văn bản thuyết minhCâu 2. Liệt kê một số hình ảnh, chi tiết cho thấy cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi.
Hình ảnh giao thương : Người buôn bán và người mua di chuyển bằng xuồng, ghe (xuồng ba lá, năm lá, ghe tam bản, tắc ráng, ghe máy); các loại con len kiệt kiệt giữa hàng trăm thuyền mà hiếm khi và chạm. Đa dạng mặt hàng : Từ trái cây, rau củ, bông kiểng, hàng thủ công, thực phẩm, động vật đến cả da, ghe, cây kim, sợi chỉ.Âm thanh : Ghe bán hàng dạo dùng kèn báo tay, kèn chân chân (kèn cóc) để thu hút khách.
Lời rao : Các cô gái bán đồ ăn thức uống rao lảnh lót như “Ai ăn chè đậu đen, nước dừa đường hôn ...? Ai ăn bánh bò hôn...?”.
Câu 3. Nêu tác dụng của việc sử dụng tên các địa danh trong văn bản trên.
Việc sử dụng tên các địa danh như Cái Bè, Cái Răng, Ngã Bảy, Ngã Năm... trong văn bản giúp cụ thể hóa thông tin, cho thấy sự phổ biến và đa dạng của chợ nổi ở miền Tây, tạo cảm giác chân thực, gần gũi với người đọc. Đồng thời, các địa danh này khẳng định giá trị văn hóa vùng miền, góp phần quảng bá nét đặc sắc của từng địa phương. Bên cạnh đó, phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ như “cây bẹo” treo hàng hóa, âm thanh kèn bấm tay, kèn đạp chân thu hút sự chú ý của khách hàng, tăng hiệu quả giao thương mà không cần nhiều lời nói. Những cách giao tiếp này không chỉ thể hiện sự sáng tạo, khéo léo của người dân sông nước mà còn tạo nên bản sắc độc đáo, làm nổi bật nét văn hóa chợ nổi miền Tây.
Câu 4:
Thu hút sự chú ý : “Cây bẹo” treo hàng hóa (trái cây, rau củ, tấm lá lợp) giúp khách dễ dàng nhận biết mặt hàng từ xa, tạo ấn tượng thị giác mạnh mẽ.
Tăng hiệu quả giao thương : Các phương tiện tiện lợi như cây bụi hay âm thanh từ kèn giúp người bán quảng bá hàng hóa một cách nhanh chóng, hiệu quả mà không cần nhiều lời nói.
Thể hiện sự sáng tạo : Những cách giao tiếp phi ngôn ngữ này phản ánh ánh sáng sự khéo léo, sự sáng tạo của người dân miền Tây trong việc thích nghi với môi trường sông nước.
Tạo vết độc độc văn hóa : Các tiện phương tiện phi ngôn ngữ như cây dưới, âm thanh lời khuyên tạo nên bản sắc đặc biệt của chợ nổi, làm nổi bật bút mực hóa sông nước.
Câu 5:
Chợ nổi là biểu tượng văn hóa đặc sắc của miền Tây, đóng vai trò quan trọng trong đời sống người dân. Về kinh tế, chợ nổi là nơi trao đổi đa dạng hàng hóa, từ nông sản đến hàng thủ công, thúc đẩy sinh kế địa phương. Về văn hóa, nó thể hiện lối sống sông nước, sự sáng tạo qua “cây bẹo”, kèn, lời rao, lưu giữ bản sắc vùng miền. Chợ nổi còn là điểm giao lưu, gắn kết cộng đồng và thu hút du khách, góp phần phát triển du lịch. Để bảo tồn nét đẹp này, cần nỗ lực gìn giữ trước sự đổi thay của thời đại.