Đặng Hà Minh Anh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đặng Hà Minh Anh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1: Tính sáng tạo đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với thế hệ trẻ trong thời đại hiện nay – một thời đại của công nghệ, đổi mới và cạnh tranh không ngừng. Sáng tạo không chỉ là khả năng nghĩ ra những điều mới mẻ, mà còn là cách mỗi người trẻ nhìn thế giới bằng góc nhìn khác biệt, từ đó tìm ra giải pháp hiệu quả cho những vấn đề trong học tập, công việc và cuộc sống. Một người trẻ có tư duy sáng tạo sẽ không bị bó hẹp trong khuôn mẫu cũ kỹ, mà luôn biết làm mới bản thân, dám thử thách cái mới và không ngại thất bại. Chính sự sáng tạo giúp các bạn trẻ bứt phá khỏi giới hạn, tạo ra cơ hội, khởi nghiệp thành công, và góp phần đưa đất nước phát triển. Bên cạnh đó, sáng tạo còn giúp mỗi cá nhân khẳng định giá trị riêng, thể hiện cá tính và sự tự do trong tư duy. Tuy nhiên, để phát huy được tính sáng tạo, thế hệ trẻ cần tích lũy kiến thức, rèn luyện tư duy phản biện, học cách đặt câu hỏi và nuôi dưỡng đam mê. Có thể nói, sáng tạo chính là động lực giúp thế hệ trẻ không chỉ sống tốt trong hiện tại mà còn làm chủ tương lai một cách đầy tự tin và khác biệt.

Câu 2: Trong truyện ngắn Biển người mênh mông, nhà văn Nguyễn Ngọc Tư đã khắc họa hai nhân vật rất đời thường – Phi và ông Sáu Đèo – để từ đó làm nổi bật lên vẻ đẹp chân chất, tình nghĩa của con người Nam Bộ. Giữa dòng đời bao la, họ hiện lên không hào nhoáng nhưng khiến người đọc phải xúc động bởi cách họ sống, cách họ yêu thương và giữ gìn những giá trị tình cảm giản dị mà sâu sắc. Phi là một người đàn ông mang nhiều tổn thương, thiếu thốn tình cảm từ nhỏ. Anh sinh ra không có cha bên cạnh, mẹ thì bỏ đi, chỉ có bà ngoại là người duy nhất dành trọn tình yêu thương cho anh. Khi bà mất, Phi sống một mình, lôi thôi, không quan tâm đến hình thức. Ấy vậy mà trong cái vẻ ngoài lạnh nhạt, u sầu ấy lại chứa đựng một tấm lòng hiền hậu, âm thầm mà sâu nặng. Anh không than thân trách phận, cũng không nổi loạn, mà sống lặng lẽ, chấp nhận và biết chia sẻ. Chi tiết Phi nhận nuôi con bìm bịp thay ông Sáu Đèo như một minh chứng cho tấm lòng tử tế, nhân hậu – một nét đẹp rất riêng của người miền Tây sông nước. Còn ông Sáu Đèo – một người già nghèo khổ, đơn độc nhưng sống đầy tình cảm. Câu chuyện đời của ông như một khúc sông lặng, âm ỉ nỗi day dứt, nỗi buồn của một người đàn ông từng nặng lời khiến vợ bỏ đi không một lời từ biệt. Gần bốn mươi năm, ông lặn lội khắp nơi chỉ để tìm lại người vợ cũ và xin một lời tha thứ. Cái cách ông gìn giữ mối tình xưa, sự thủy chung son sắt, lòng ăn năn khôn nguôi đã cho thấy một con người đầy nhân bản, chân thành, sống nặng tình nặng nghĩa. Dù nghèo, dù cô độc, ông vẫn luôn nghĩ đến người khác, đặt niềm tin vào Phi và gửi gắm cả “quỷ sứ” – con bìm bịp cuối cùng của cuộc đời mình – cho một người hàng xóm mới quen. Qua hai nhân vật, Nguyễn Ngọc Tư không chỉ kể chuyện đời, mà còn vẽ nên một bức tranh giàu cảm xúc về con người Nam Bộ – những con người có thể sống lam lũ, đơn sơ, nhưng luôn sống trọn tình trọn nghĩa, không quên yêu thương và bao dung. Họ là hiện thân của một vùng đất tuy nghèo nhưng đậm đà nhân nghĩa, một tâm hồn miền Tây mộc mạc mà sâu lắng, chất phác mà không hề khô cằn.

Câu 1. Kiểu văn bản của ngữ liệu trên: Văn bản trên thuộc kiểu văn bản thuyết minh kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm.

Câu 2. Một số hình ảnh, chi tiết cho thấy cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi: -Người bán và người mua sử dụng xuồng, ghe để di chuyển, buôn bán. -Dùng “cây bẹo” để treo hàng hóa lên cao giúp khách dễ nhìn thấy từ xa. -Một số “cây bẹo” còn treo lá lợp nhà để rao bán ghe. -Dùng âm thanh như tiếng kèn tay, kèn chân, tiếng rao mời để thu hút khách.

Câu 3. Tác dụng của việc sử dụng tên các địa danh trong văn bản trên: Việc sử dụng tên các địa danh giúp: -Cung cấp thông tin cụ thể, chính xác về những chợ nổi tiêu biểu ở miền Tây. -Gợi lên bản sắc vùng miền, làm tăng tính chân thực và hấp dẫn cho bài viết. -Giúp người đọc dễ hình dung và liên hệ thực tế nếu đã từng đến những nơi đó.

Câu 4. Tác dụng của phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ trong văn bản trên: Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ như “cây bẹo”, tiếng kèn,... giúp: -Tạo sự thuận tiện trong việc rao bán, quảng bá hàng hóa mà không cần nói nhiều. -Góp phần hình thành nét văn hóa độc đáo, sinh động cho chợ nổi miền Tây. -Thu hút sự chú ý và tạo ấn tượng mạnh với người mua lẫn du khách.

Câu 5: Chợ nổi không chỉ là nơi giao thương buôn bán mà còn là một phần không thể thiếu trong đời sống văn hóa, tinh thần của người dân miền Tây. Nó phản ánh lối sống sông nước đặc trưng, thể hiện sự khéo léo, sáng tạo và thân thiện của con người nơi đây. Chợ nổi còn góp phần phát triển du lịch, giữ gìn nét đẹp truyền thống và gắn kết cộng đồng