Lê Hương Giang

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Lê Hương Giang
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Phần II)

Câu 1:

Qua bài thơ " bàn giao" trong em dường như có chút cảm giác gì đó, không thể nói rõ là sự thấu hiểu, xót xa hay đơn thuần là cảm giác đồng cảm vô bờ với nhân vật người ông. Người ông hiện lên với hình ảnh của một trưởng bối với nhiều sự trải nghiệm, trong đó có bao nhiêu phần là day dứt, bao nhiêu là lo lắng cho đứa cháu nhỏ. Nhưng dù là gì đi chăng nữa, bài thơ cũng bộc lộ rõ ràng tình yêu chân thành và thiêng liêng mà gia đình luôn đem lại cho chúng ta. Đó không đơn giản chỉ là sự " bàn giao", không chỉ là một hành động đó là cả bầu trời tình thương, mà trong đó từng bước đi của họ đều là những kinh nghiệm quý báu, họ chắt chiu lại từng chút một chỉ mong dành tặng cho thế hệ mai sau thành quả ngọt ngào nhất. Giống như nhân vật người ông, đó không còn là sự quan tâm mà là cả bầu trời tâm tư âm thầm để lại, không quá da diết hay bứt rứt chỉ êm đềm, nhẹ nhàng nhưng lại khiến cho bất kì ai cũng phải ngậm ngùi mà cảm nhận. Qua đó, người ông thể hiện tấm lòng yêu thương, bao bọc, luôn mong muốn cháu mình được sống hạnh phúc, yên bình.Từ sự lựa chọn bàn giao của ông, ta cảm nhận được thông điệp sâu sắc hãy gìn giữ những điều đẹp đẽ và truyền lại cho thế hệ sau bằng tất cả yêu thương và trách nhiệm. Bài thơ vừa giản dị, vừa đậm chất nhân văn, khơi gợi trong lòng người đọc niềm biết ơn với thế hệ đi trước cùng ý thức trân trọng cuộc sống hôm nay. Đồng thời cũng thể hiện tài năng sử dụng ngôn từ khéo léo và tinh tế của tác giả, từ đó đưa ra những bài học sâu sắc cho người đọc.

Câu 2:

Cuộc sống giống như một bản nhạc lớn, trong đó mỗi giai đoạn đời người là một chương nhạc riêng biệt , có lúc du dương, khi dồn dập, khi lặng im. Và nếu có một chương nhạc nào vang lên đầy rạo rực, khiến con tim ta rung lên trong từng nhịp đập, thì đó chính là tuổi trẻ. Tuổi trẻ không chỉ là độ tuổi của cơ thể căng tràn sức sống, mà còn là khoảng thời gian ta vừa ngây thơ vừa mạnh mẽ, vừa mong manh vừa bất chấp. Đó là lúc những giấc mơ chưa từng bị phủ bụi, là khi lòng tin vào thế giới vẫn còn nguyên vẹn, và là thời khắc trái tim ta không biết sợ hãi trước tương lai. Nhưng liệu chỉ thế đã đủ để làm nên một tuổi trẻ đáng nhớ? Hay sâu xa hơn, thứ khiến tuổi trẻ trở nên đáng giá lại nằm ở sự trải nghiệm?

Tuổi trẻ – hai tiếng ấy vang lên như một bản nhạc rộn ràng, chứa đựng cả bầu trời ước mơ, khát vọng và những hoài bão chưa từng phai nhạt. Đó là mùa xuân của đời người, là những tháng ngày trái tim đập rộn ràng trước những chân trời mới, nơi ta dám yêu, dám sai, dám ngã và cũng dám đứng lên một cách kiêu hãnh. Nếu cuộc đời là một chuyến tàu dài, thì tuổi trẻ là những đóa hoa đầu tiên nơi ta hăm hở lao về phía trước mà chưa từng biết đến nỗi sợ. Nhưng cũng chính tuổi trẻ, nếu không biết trân quý, sẽ trôi qua như một giấc đẹp nhưng ngắn ngủi để rồi khi ngoảnh lại, chỉ còn lại những tiếc nuối muộn màng. Vậy nên, sống trọn vẹn tuổi trẻ không chỉ là tận hưởng thanh xuân, mà còn là tận dụng từng khoảnh khắc để viết nên những trang đời rực rỡ nhất.

Và để viết nên những trang đời rực rỡ ấy, tuổi trẻ không thể thiếu đi trải nghiệm. Trải nghiệm là những bước chân đầu tiên bước ra khỏi vùng an toàn, là khi ta chấp nhận thử và sai, học và sửa, vấp và đứng dậy. Đó có thể là lần đầu làm thêm dưới cơn mưa chiều mùa hạ, là chuyến đi xa khiến ta hiểu hơn về con người và thế giới, là những lần cãi vã rồi thấu hiểu với gia đình, bạn bè. Đó cũng có thể là lần đầu đi làm thêm ở một quán cà phê nhỏ để hiểu giá trị của đồng tiền, là chuyến đi tình nguyện đến một vùng quê nghèo để học cách biết ơn, hay đơn giản là việc một học sinh dám bước lên sân khấu chia sẻ suy nghĩ của mình trước đám đông.

Những trải nghiệm như thế không hề lấp lánh, nhưng lại âm thầm nuôi dưỡng bản lĩnh, sự trưởng thành và một trái tim thấu cảm. Như nhà văn Nguyễn Nhật Ánh từng viết: “Tuổi trẻ giống như một cơn mưa rào, dù có bị cảm, bạn vẫn muốn được tắm thêm lần nữa” bởi chính những điều ta từng thử, từng dấn thân, từng vấp ngã mới khiến thanh xuân không trôi qua hoài phí. Mỗi lần trải nghiệm, dù nhỏ bé hay lớn lao, đều để lại trong ta một dấu ấn, một bài học, một phần trưởng thành. Trải nghiệm không đơn thuần là hành động, mà là sự thấm nhuần từ trong tim, là cách ta sống thật với chính mình, khám phá chính mình, và học cách đối diện với thế giới.

Ngược lại, nếu tuổi trẻ thiếu đi trải nghiệm, con người sẽ ra sao? Có lẽ sẽ là những năm tháng trôi qua nhàn nhạt như dòng nước êm đềm nhưng vô vị. Không trải nghiệm là không dám thử, không dám mạo hiểm, không biết sai để biết sửa. Người trẻ khi ấy dễ rơi vào trạng thái sống mờ nhạt, không định hướng, không ký ức sâu đậm, và khi ngoảnh lại, chỉ thấy thời gian đã đi qua mà không để lại gì ngoài cảm giác lỡ làng. Nhưng nếu biết trải nghiệm đúng cách, có chọn lọc và có mục tiêu, tuổi trẻ sẽ trở thành một cánh cửa mở rộng đưa ta đến những chân trời mới , nơi bản thân ta không còn là một đứa trẻ ngơ ngác, mà là một con người tự tin, hiểu đời, hiểu mình, hiểu người.

Để có những trải nghiệm đúng khi còn trẻ, điều đầu tiên cần có chính là sự chủ động. Đừng chờ cơ hội đến, hãy tự tạo ra chúng – bằng cách dấn thân vào những điều mới, từ việc tham gia một câu lạc bộ, một chuyến đi xa cho đến một công việc nhỏ giúp bạn rèn luyện kỹ năng. Tuy nhiên, trải nghiệm đúng không có nghĩa là thử tất cả một cách bừa bãi. Hãy học cách lắng nghe chính mình, hiểu rõ điều mình muốn, mình cần và đâu là giới hạn an toàn. Chọn trải nghiệm giúp bạn trưởng thành, biết thêm điều gì đó về thế giới hoặc về bản thân, chứ không phải để chạy theo đám đông hay những hào nhoáng nhất thời. Ngoài ra, đừng sợ sai vì trải nghiệm không phải lúc nào cũng suôn sẻ, nhưng từ những điều không hoàn hảo ấy, bạn sẽ học được nhiều nhất. Và quan trọng hơn hết, hãy giữ cho mình một trái tim cởi mở, sẵn sàng tiếp nhận mọi điều đến trong cuộc sống dù là niềm vui hay nỗi buồn, vì tất cả đều đáng giá trên hành trình lớn lên.

Trải nghiệm không biến tuổi trẻ trở nên hoàn hảo, nhưng khiến nó trở nên đáng nhớ. Dù đôi lúc sẽ mệt, sẽ đau, sẽ hoang mang, nhưng chính những vết xước nhỏ ấy mới là minh chứng rằng ta từng sống thật không né tránh, không ngại ngần. Vì vậy, tuổi trẻ không cần phải hoàn hảo, chỉ cần đủ dũng cảm để sống hết mình, để thử và để sai, để yêu và để học.

Tuổi trẻ là tài sản quý giá nhất của mỗi đời người, và trải nghiệm chính là cách để biến tài sản ấy trở thành kho báu thật sự. Mỗi lựa chọn, mỗi vấp ngã, mỗi giọt nước mắt hay nụ cười tất cả đều là màu sắc tô nên bức tranh thanh xuân của chúng ta. Vậy nên, hãy sống hết mình với tuổi trẻ, hãy trải nghiệm để trưởng thành, để khắc ghi những dấu chân thật đậm, để khi mai này ngoảnh lại, ta có thể mỉm cười và nói rằng: “Mình đã sống một tuổi trẻ không hối tiếc.”

Phần I) Đọc Hiểu

Câu 1:                                                                                           

-          Thể thơ của văn bản trên là thể thơ tự do

Câu 2:

-          Trong bài thơ, nhân vật ông sẽ bàn giao cho người cháu:

+ Gió heo mây

+ Góc phố có mùi ngô nướng bay

+ Tháng giêng hương bưởi

+ Cỏ mùa xuân xanh

+ Những mặt người đẫm nắng, đẫm yêu thương

+ Một chút buồn, một chút ngậm ngùi và một chút cô đơn

+ Câu thơ vững gót làm người

Câu 3:

-         Qua khổ thơ thứ hai chúng ta có thể thấy được những điều mà ông sẽ chẳng bao giờ bàn giao là:

+ Những ngày vất vả

+ Sương muối đêm lạnh lẽo

+ Đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc

+ Ngọn đèn mờ, mưa bụi rơi

-          Theo em, lý do mà ông chẳng bao giờ muốn bàn giao lại những điều ấy có lẽ là vì:

+ Đối với ông, những ngày tháng khó khăn, rét mướt, tiêu điều đầy đói khổ ấy là những ngày tháng đầy đau thương và mất mát. Ông không muốn đứa cháu của mình cũng phải trải qua những cảm giác ấy một lần nữa, trong thâm tâm người ông luôn mong muốn đứa cháu sống trong hòa bình, ấm no và hạnh phúc còn những điều không vui, những tháng ngày vất vả ấy ông sẽ giữ lại cho riêng  mình. Chỉ cho đi những gì ông coi là tốt đẹp nhất.

=> Từ những chi tiết đó, có thể cảm nhận sâu sắc hơn về tình cảm chân thành mà người ông gửi gắm tới người cháu nhỏ. Giống như những gì mà thế hệ trước đã trải qua và đó cũng là ước vọng mà họ đã dùng chính thân mình hy sinh, đánh đổi để cho thế hệ mai sau nhận được những gì rực rỡ nhất, tươi đẹp nhất.

Câu 4:

-          Biện pháp điệp ngữ được sử dụng:

+ Từ “ bàn giao”

+ Từ “ ông”

-          Tác dụng của biện pháp điệp ngữ được sử dụng trong bài thơ:

+  Làm nổi bật nên những tình cảm gia đình thiêng liêng, bền chặt mà người ông muốn gửi gắm tới người cháu qua hành động truyền giao lại những giá trị, trải nghiệm và cảm xúc. Hình ảnh người ông hiện lên chân thực như vẽ ra trước mặt người đọc một nhân vật của thế hệ đi trước dù trải qua bao sương gió, gian khổ cũng luôn mong có thể để lại cho thế hệ mai sau những điều tốt đẹp nhất. Nhấn mạnh ý nghĩa của hành động “bàn giao”, giúp chúng ta thêm trân trọng những kỉ niệm đã qua của thế hệ trước và tiếp tục phát triển từ đó.

 + Tô đậm nên đó là những cảm xúc lưu luyến nhưng đầy yêu thương và cả đâu đó là chút lo lắng của người ông dành cho cháu mình. Đó là những tình cảm chân thành nhất, dù đó là tâm tư không được bộc lộ một cách rõ ràng cũng khiến người ta phải ngậm ngùi xuýt xoa. Qua đó, tác giả thể hiện sự trân trọng những giá trị sống tích cực, sự gìn giữ và kế thừa truyền thống. Đồng thời khơi gợi nên những cảm xúc khó phai trong lòng người đọc.

 + Tạo nhịp điệu nhẹ nhàng, âm hưởng sâu lắng cho từng câu thơ

 + Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho từng ý thơ.

 

Câu 5:

    Để có bầu trời rực rỡ ánh vàng như ngày hôm nay là công lao của biết bao thế hệ cha ông, nhờ có sự hy sinh quên mình của họ, chúng ta được hưởng độc lập, tự do, hòa bình và một xã hội nhân văn không ngừng phát triển. Trước những điều quá đỗi thiêng liêng ấy, chúng ta cần có thái độ trân trọng, tự hào và một lòng biết ơn sâu sắc. Không những bày tỏ sự coi trọng với những điều được bàn giao đó, chúng ta cũng cần không ngừng cố gắng,  nỗ lực học tập, phát triển đất nước, cống hiến hết mình để tiếp tục tạo nên một dòng chảy không bao giờ phai. Sống có trách nhiệm với bản thân, nhân ái với mọi người, cũng là một phần thiết thực để chúng ta xứng đáng với sự bàn giao quý báu đó. Chỉ cần trong tim còn khắc ghi những kí ức, giá trị của thời máu lửa ấy, sẽ luôn có những người đốt cháy lên ngọn lửa của lòng biết ơn và từ đấy tạo ra những giá trị cho mãi về sau.