

Phạm Quỳnh Trang
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: PTBĐ chính: biểu cảm
Câu 1: Thể thơ: tự do
Câu 2: Hai hình ảnh cho thấy sự khắc nghiệt của thien nhiên miền Trung: "Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt", "Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ", "Eo đất nay thắt đáy lưng ong"
Câu 1: Thể thơ: tự do
Câu 2: Trong đoạn trích, nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn với những đối tượng: mẹ, cánh sẻ nâu, tuổi nhỏ mê ly, dấu chân bấm mặt đường xa
Câu 1: Thể thơ: 8 chữ
Câu 2: Một số từ ngữ tiêu biểu: Hoàng Sa, Tổ quốc, nước Việt, biển Tổ quốc
Câu 1: Văn bản thể hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh đang ở nơi đất khách quê người và nỗi nhớ quê hương da diết
Câu 1: Ngôi kể của người kể chuyện là: ngôi thứ ba
Câu 2: Một số chi tiết về cách ứng xử của chị Bớt Dương trong văn bản cho thấy chị không giận mẹ dù trước đó từng bị mẹ phân biệt đối xử:
- Thấy mẹ đem quần áo nồi niêu đến ở chung, Bớt rất mừng. Nhưng chị cố gắng mẹ cho hết lẽ.
- Bớt ôm lấy mẹ nói: "Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?" để mẹ không phải suy nghĩ, dằn vặt nhiều về chuyện cũ.
- Bớt không trách móc mẹ chuyện cũ mà vui vẻ vì mẹ đến ở cùng và cũng lo lắng mẹ sẽ thay đổi ý định.
Câu 3: Qua đoạn trích, ta nhận thấy nhân vật Bớt:
- Bớt là một người con vô cùng hiếu thảo, có lòng bao dung rộng lượng. Dù chị đã từng bị mẹ đối xử bất công nhưng khi mẹ dọn đến ở cùng, chị vẫn rất mừng rỡ, vui vẻ mà không hề oán trách, hờn giận mẹ.
- Đồng thời, Bớt mang đức tính chăm chỉ, đảm đang, chịu thương, chịu khó. Một mình chị vừa lo công tác với công việc đồng ruộng vừa chăm sóc, lo lắng cho các con ở nhà.
- Chị còn là một người vợ - người mẹ yêu thương gia đình. Bớt luôn cố gắng vun đắp cho gia đình, quan tâm, yêu thương với con cái và mẹ của mình.
- Đâu đó còn có thể thấy Bớt có một tâm hồn tinh tế, rộng mở và lòng đồng cảm, sẻ chia, vị tha to lớn.
Câu 4:
Hành động ôm lấy vai mẹ và câu nói của chị Bớt: "- Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế" mang ý nghĩa rất to lớn, góp phần tạo nên điểm nhấn cho đoạn kết. Hành động và câu nói đã thể hiện sự đồng cảm, bao dung sâu sắc của chị Bớt đối với mẹ của mình. Chị không những không oán trách, hờn giận mẹ mà còn yêu thương mẹ hơn để mẹ chẳng còn dằn vặt, day dứt về chuyện cũ. Đồng thời, chi tiết cũng thể hiện được vẻ đẹp tâm hồn của chị Bớt - một người phụ nữ giàu lòng trắc ẩn, vị tha, sẻ chia và biết buông bỏ những gì không trọn vẹn trong quá khứ. Cùng với đó, chi tiết trên còn khẳng định vai trò thiêng liêng của tình mẫu tử cũng như tình cảm gia đình. Dẫu sao được ở bên gia đình, bên những người thân yêu, trái tim ta sẽ luôn cảm thấy được nâng niu, yên bình và vẹn tròn.
Câu 5:
Qua văn bản, thông điệp mà em cảm thấy có ý nghĩa nhất đó là: "Dù chúng ta có là ai cũng cần phải biết yêu thương, nâng niu và trân trọng tình cảm gia đình". Bởi đây chính là chiếc nôi nuôi ta lớn và dang rộng vòng tay đón ta trở về khi mệt mỏi, vấp ngã. Chẳng có nơi đâu ấm áp hơn những bữa cơm của mẹ, những lời động viên, an ủi của bố hay bao khoảnh khắc sum họp bên gia đình. Vậy mà đôi khi vì bộn bề trăm ngả, con người thường hay trở nên cáu giận và thờ ơ, lãng quên với chính người thân yêu của mình. Chính vì vậy, sự đồng cảm, sẻ chia và thấu hiểu là điều vô cùng quan trọng mà mỗi người cần rèn luyện cho mình để xây dựng, gắn kết tình cảm giữa các thế hệ trong gia đình. Hãy để tình thân phá bỏ những điều khiến ta còn ngần ngại và mệt mỏi ngoài kia.