

Dương Thị Mai Lan
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Phương thức biểu đạt chính là trữ tình. Câu 2: Văn bản gợi nhắc đến các tác phẩm cổ tích của Andersen, đặc biệt là những câu chuyện về nàng tiên cá và cô bé bán diêm. Câu 3: Việc gợi nhắc các tác phẩm của Andersen tạo nên sự liên tưởng, làm sâu sắc thêm chủ đề tình yêu, tuổi thơ và sự mất mát trong bài thơ. Nó cũng góp phần tạo nên giọng điệu nhẹ nhàng, mơ mộng, mang màu sắc cổ tích. Câu 4: So sánh "Biển mặn mòi như nước mắt của em" là phép so sánh ngang bằng, gợi tả sự đau khổ, xót xa của người con gái (em) được ví với sự mặn mòi của biển cả. Hình ảnh này vừa giàu hình ảnh, vừa giàu cảm xúc, khắc họa nỗi buồn sâu lắng. Câu 5: Nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối thể hiện sự dịu dàng, bao dung, an ủi người yêu. Họ chấp nhận sự thật phũ phàng của tình yêu, nhưng vẫn giữ niềm tin vào tình yêu mãnh liệt, bất chấp khó khăn ("Que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu"). Vẻ đẹp của nhân vật là sự lạc quan, mạnh mẽ và hy vọng dù trong hoàn cảnh khó khăn.
Câu 1: Thơ tự do. Câu 2: Hai hình ảnh thể hiện sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung là: "gió bão là tốt tươi như cỏ" và "mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt, lúa con gái mà gầy còm úa đỏ". Cả hai đều cho thấy sự nghèo nàn, khô cằn và dễ bị tàn phá bởi thiên tai. Câu 3: Hình ảnh "Eo đất này thắt đáy lưng ong/ Cho tình người đọng mật" cho thấy sự gian khó, vất vả của mảnh đất miền Trung nhưng cũng thể hiện sự giàu có về tình người, sự đùm bọc, gắn kết của con người nơi đây. Tình người ngọt ngào như mật ong bù đắp cho sự khắc nghiệt của thiên nhiên. Câu 4: Việc sử dụng thành ngữ "mồng tơi không kịp rớt" tạo nên hình ảnh giàu sức gợi, thể hiện sự nghèo khó, thiếu thốn, cuộc sống lam lũ, vất vả của người dân miền Trung. Thành ngữ này giúp người đọc hình dung cụ thể hơn về cảnh nghèo đói, sự khắc nghiệt của thiên nhiên. Câu 5: Tác giả thể hiện tình cảm sâu nặng, trân trọng và đầy thấu hiểu đối với miền Trung. Đó là sự xót xa trước cảnh nghèo khó, khắc nghiệt nhưng cũng là sự ngưỡng mộ trước sức sống mãnh liệt và tình người ấm áp của con người nơi đây. Tình cảm ấy được thể hiện qua giọng điệu vừa da diết, vừa trìu mến, đầy xúc cảm.
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính là trữ tình. Câu 2: Văn bản gợi nhắc đến các tác phẩm cổ tích của Andersen, đặc biệt là những câu chuyện về nàng tiên cá và cô bé bán diêm. Câu 3: Việc gợi nhắc các tác phẩm của Andersen tạo nên sự liên tưởng, làm sâu sắc thêm chủ đề tình yêu, tuổi thơ và sự mất mát trong bài thơ. Nó cũng góp phần tạo nên giọng điệu nhẹ nhàng, mơ mộng, mang màu sắc cổ tích. Câu 4: So sánh "Biển mặn mòi như nước mắt của em" là phép so sánh ngang bằng, gợi tả sự đau khổ, xót xa của người con gái (em) được ví với sự mặn mòi của biển cả. Hình ảnh này vừa giàu hình ảnh, vừa giàu cảm xúc, khắc họa nỗi buồn sâu lắng. Câu 5: Nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối thể hiện sự dịu dàng, bao dung, an ủi người yêu. Họ chấp nhận sự thật phũ phàng của tình yêu, nhưng vẫn giữ niềm tin vào tình yêu mãnh liệt, bất chấp khó khăn ("Que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu"). Vẻ đẹp của nhân vật là sự lạc quan, mạnh mẽ và hy vọng dù trong hoàn cảnh khó khăn.
Câu 1.
Thể thơ của văn bản là thể thơ tự do.
Câu 2.
Một số từ ngữ, hình ảnh miêu tả ký ức tuổi học trò:
Sân trường, cây phượng, tiếng ve, tà áo mỏng bay qua cổng trường, gió heo may, sách giáo khoa xưa, thầy cô, nụ cười hiền, mái tóc chớm màu mưa, tấm bảng xanh, mái trường như bóng mẹ.
Câu 3.
Các dòng thơ in đậm:
Thôi đừng nghe tiếng ve kêu cháy ruột
Để người lính bình yên nằm dưới cánh rừng già
Biện pháp nghệ thuật:
Ẩn dụ và nhân hóa được sử dụng trong cụm "tiếng ve kêu cháy ruột", gợi nỗi nhớ mùa hè da diết, xốn xang đến “cháy lòng”.
Hoán dụ trong hình ảnh "người lính bình yên nằm dưới cánh rừng già", tượng trưng cho những người đã hy sinh trong chiến tranh.
Hiệu quả:
Tăng tính biểu cảm, khơi gợi cảm xúc sâu lắng, gắn ký ức tuổi học trò với lịch sử dân tộc và sự tri ân những người đã ngã xuống cho hoà bình hôm nay.
Câu 4.
Tình cảm của nhân vật trữ tình là nỗi nhớ da diết, chan chứa yêu thương về tuổi học trò, mái trường, thầy cô và quá khứ. Đó cũng là sự biết ơn sâu sắc đối với những giá trị tinh thần và những người đã âm thầm vun đắp, hy sinh để nuôi dưỡng tâm hồn và tương lai thế hệ trẻ.
Câu 5.
Từ nội dung văn bản, em rút ra bài học:
Cần biết trân trọng quá khứ, giữ gìn những ký ức đẹp và giá trị tinh thần như tình thầy trò, bạn bè, tình yêu quê hương, lòng biết ơn. Những điều ấy là hành trang quý giá để mỗi người trưởng thành. Em sẽ luôn sống tử tế, biết ơn và nỗ lực học tập, rèn luyện để xứng đáng với những gì đã được trao tặng từ mái trường và cuộc sống.
Câu 1: Đoạn thơ trích từ bài Trăng hè của Đoàn Văn Cừ đã vẽ nên một bức tranh làng quê yên bình, tĩnh lặng nhưng đầy sức sống và chất thơ. Tiếng võng kẽo kẹt đưa trong đêm, con chó nằm mơ, bóng cây in lên hàng rào… tất cả tạo nên một khung cảnh rất đỗi quen thuộc, gần gũi với mỗi người dân quê. Hình ảnh ông lão nằm chơi, thằng cu đứng ngắm con mèo dưới trăng ngàn càng làm nổi bật vẻ đẹp dung dị, đời thường mà ấm áp của cuộc sống thôn quê. Từ ngôn ngữ mộc mạc đến những hình ảnh giàu chất tạo hình, tác giả đã khắc họa thành công một không gian đêm quê hương đầy thơ mộng, gợi nhớ, gợi thương. Qua đó, ta cảm nhận được tình yêu quê hương tha thiết và sự trân trọng vẻ đẹp bình dị của cuộc sống thường nhật mà nhà thơ gửi gắm. Câu 2: Tuổi trẻ là quãng thời gian quý giá nhất trong đời người, là khi con người có nhiều nhiệt huyết, sức lực và khát vọng vươn lên. Trong xã hội hiện đại, sự nỗ lực hết mình của tuổi trẻ không chỉ là chìa khóa mở ra cánh cửa thành công cá nhân, mà còn là đóng góp thiết thực cho sự phát triển của cộng đồng và đất nước. Sự nỗ lực được thể hiện ở nhiều khía cạnh: học tập chăm chỉ, không ngừng trau dồi kỹ năng, dám nghĩ dám làm, không ngại thất bại. Một người trẻ có thể bắt đầu từ con số 0, nhưng nếu có ý chí và quyết tâm, họ có thể đạt được những thành tựu khiến người khác khâm phục. Tuy nhiên, trên hành trình đó, tuổi trẻ cũng sẽ đối diện với vô số khó khăn, thử thách và cám dỗ. Chính vì thế, cần có sự kiên định, tinh thần cầu tiến và lòng tin vào bản thân. Bên cạnh đó, mỗi người trẻ cũng cần ý thức được trách nhiệm xã hội: sống tử tế, chia sẻ, giúp đỡ cộng đồng, truyền cảm hứng tích cực cho người khác. Sự nỗ lực không chỉ là vì bản thân mà còn để lan tỏa giá trị tốt đẹp, đóng góp cho xã hội tốt đẹp hơn. Tóm lại, sự nỗ lực hết mình là phẩm chất đáng quý của tuổi trẻ. Mỗi bạn trẻ hôm nay hãy sống hết mình, dám dấn thân, không ngừng học hỏi và luôn giữ niềm tin vào tương lai. Đó chính là cách để tuổi trẻ trở nên ý nghĩa và rực rỡ nhất
Câu 1: Ngôi kể trong đoạn trích là ngôi thứ ba (người kể chuyện giấu mình). Câu 2: Một số chi tiết cho thấy chị Bớt không giận mẹ dù trước đó từng bị phân biệt đối xử: Khi mẹ đến ở cùng, Bớt rất mừng nhưng vẫn hỏi lại mẹ để mẹ suy nghĩ kỹ. Chị không trách móc mẹ mà chỉ lo mẹ sẽ lại thay đối ý định. Chị tận tình chăm sóc mẹ, để mẹ ở cùng mà không oán giận chuyện cũ. Khi mẹ ân hận, Bớt vội ôm lấy mẹ và trấn an để mẹ không phải suy nghĩ nhiều. Câu 3: Nhân vật Bớt là một người: Bao dung, hiếu thảo: Dù từng bị mẹ phân biệt đối xử, chị vẫn mở lòng đón mẹ về sống cùng, không oán trách. Chăm chỉ, tần tảo: Một mình chị vừa lo công tác, vừa nuôi con, làm ruộng. Yêu thương gia đình: Chị quan tâm, lo lắng cho mẹ và các con, luôn cố gắng vun vén gia đình. Câu 4: Hành động ôm lấy mẹ và câu nói "- Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhi?" có ý nghĩa: An ủi mẹ, giúp mẹ bớt mặc cảm, không dằn vặt về những lỗi lầm trong quá khứ. Thể hiện sự bao dung của Bớt, chị không hề trách mẹ mà ngươc lai còn muốn me sống thanh thản. Khẳng định tình cảm mẹ con: Dù trước kia có chuyện gì xảy ra, Bớt vẫn yêu thương và kính trọng mẹ. Câu 5: Thông điệp ý nghĩa nhất: "Hãy bao dung và yêu thương gia đình, bởi gia đình là nơi cuối cùng ta có thế trở về." Lí do: Gia đình có thể xảy ra mâu thuẫn, nhưng nếu biết tha thứ và yêu thương, mọi vết thương đều có thể hàn gắn. Như chị Bớt, dù từng chịu thiệt thòi, chị vẫn mở lòng với mẹ, giữ gìn tình cảm gia đình. Trong cuộc sống hiện đại, nhiều người vì những mâu thuẫn nhỏ mà xa cách người thân, nên thông điệp này càng trở nên ý nghĩa.