Nguyễn Thị Ngọc Điệp

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Thị Ngọc Điệp
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Đoạn thơ trích từ bài Trăng hè của Đoàn Văn Cừ đã khắc họa thành công một bức tranh quê đầy chất thơ và đậm đà tình quê. Không gian làng quê hiện lên thật yên ả, thanh bình với tiếng võng kẽo kẹt, con chó ngủ lơ mơ, bóng cây lơi lả bên hàng dậu, ánh trăng ngân trên tàu cau. Từng hình ảnh đều gần gũi, thân thuộc, gợi cảm giác ấm cúng, giản dị của cuộc sống thôn quê. Cảnh vật như chìm trong sự tĩnh lặng của đêm hè, khiến lòng người cũng trở nên nhẹ nhàng, thư thái. Con người trong thơ – ông lão, thằng cu – hiện lên bình dị, gắn bó với cảnh vật, tạo nên sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên. Ánh trăng lấp loáng, bóng con mèo dưới chân trẻ nhỏ đều được miêu tả sinh động, giàu chất tạo hình và gợi cảm. Đoạn thơ không chỉ phản ánh vẻ đẹp của một làng quê Việt Nam yên bình mà còn gợi nhớ đến những ký ức tuổi thơ, những khoảnh khắc đời thường đầy yêu thương. Qua đó, ta cảm nhận sâu sắc hơn vẻ đẹp mộc mạc, thanh tao của quê hương – nơi lưu giữ tâm hồn dân tộc.


Câu 1:

Ngôi kể trong đoạn trích là ngôi thứ ba (người kể chuyện giấu mình).

Câu 2:

Một số chi tiết cho thấy chị Bớt không giận mẹ dù trước đó từng bị phân biệt đối xử:

Khi mẹ đến ở cùng, Bớt rất mừng nhưng vẫn hỏi lại mẹ để mẹ suy nghĩ kỹ.

Chị không trách móc mẹ mà chỉ lo mẹ sẽ lại thay đổi ý định.

Chị tận tình chăm sóc mẹ, để mẹ ở cùng mà không oán giận chuyện cũ.

Khi mẹ ân hận, Bớt vội ôm lấy mẹ và trấn an để mẹ không phải suy nghĩ nhiều.

Câu 3:

Nhân vật Bớt là một người:

Bao dung, hiếu thảo: Dù từng bị mẹ phân biệt đối xử, chị vẫn mở lòng đón mẹ về sống cùng, không oán trách.

Chăm chỉ, tần tảo: Một mình chị vừa lo công tác, vừa nuôi con, làm ruộng.

Yêu thương gia đình: Chị quan tâm, lo lắng cho mẹ và các con, luôn cố gắng vun vén gia đình.

Câu 4:

Hành động ôm lấy mẹ và câu nói "- Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?" có ý nghĩa:

An ủi mẹ, giúp mẹ bớt mặc cảm, không dằn vặt về những lỗi lầm trong quá khứ.

Thể hiện sự bao dung của Bớt, chị không hề trách mẹ mà ngược lại còn muốn mẹ sống thanh thản.

Khẳng định tình cảm mẹ con: Dù trước kia có chuyện gì xảy ra, Bớt vẫn yêu thương và kính trọng mẹ.

Câu 5:

Thông điệp ý nghĩa nhất: "Hãy bao dung và yêu thương gia đình, bởi gia đình là nơi cuối cùng ta có thể trở về."

Lí do:

Gia đình có thể xảy ra mâu thuẫn, nhưng nếu biết tha thứ và yêu thương, mọi vết thương đều có thể hàn gắn.

Như chị Bớt, dù từng chịu thiệt thòi, chị vẫn mở lòng với mẹ, giữ gìn tình cảm gia đình.

Trong cuộc sống hiện đại, nhiều người vì những mâu thuẫn nhỏ mà xa cách người thân, nên thông điệp này càng trở nên ý nghĩa.