Hứa Quang Minh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Hứa Quang Minh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Nhà văn Sê Khốp lừng danh có nhiều tác phẩm viết về thời kỳ xã hội của Nga trong đó nhân vật Bê-li-cốp trong truyện Người trong bao đại diện cho tầng lớp cũ của Nga cổ hủ, ích kỷ và cô lập với thế giới bên ngoài.

Truyện kể về nhân vật Bê-li-cốp làm giáo viên, con người kì quái và xa lạ với thế giới xung quanh, mọi thứ ông đều cất trong bao, từ ô, chiếc đồng hồ cho đến cả khuôn mặt, mọi thứ đều che giấu cẩn thận. Có thể thấy rõ hắn ta sợ mọi thứ xung quanh và lo ngại những thứ bên ngoài xã hội sẽ tác động đến mình.

Nhân vật có nhiều hành động kỳ là điều này thu hút người đọc diễn biến của truyện, ăn mặc khác người gương mặt trông lúc nào cũng nhợt nhạt, luôn đi giày cao su, mặc áo bành tô, đeo kính râm, đội mũ…. hắn ta sống lúc nào cũng trong không gian chật hẹp, ngột ngạt, khi đi ngủ dù trời lạnh hay nóng Bê-li-cốp vẫn đắp chăn kín đầu, cuộc sống của hắn ta lúc nào cũng gói gọn hệt như trong một chiếc bao, ông ta như sợ mọi thứ. Tác giả đã miêu tả nhân vật với nhiều chi tiết rất chân thực giúp lột tả lối sống của tầng lớp tri thức Nga giai đoạn cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20.

Nhân vật Bê-li-cốp khiến mọi người phải xa lánh và sợ hãi, ngay cả những đồng nghiệp hay lãnh đạo trong trường hắn cũng đến nhà, ngồi lì mà chẳng làm gì. Lối sống đó ảnh hưởng tiêu cực đến đồng nghiệp, những người xung quanh và rộng hơn là cả thành phố, những con người như hắn tác động xấu đến cả một thế hệ.

Kết cục có thể báo trước đó là cái chết đến với hắn, sau cuộc tranh luận nảy lửa với chị em Va-ren-ca hắn trở về trong sự tức giận và nhục nhã, chỉ trong thời gian ngắn Bê-li-cốp qua đời, hắn chết như là một hệ quả tất yếu của lối sống cổ hủ, bảo thủ. Sự kết thúc của một con người, tư tưởng dường như chỉ mang lại cảm giác nhẹ nhõm, thoải mái một thời gian ngắn bởi sự ngột ngạt, u ám đã quay trở lại. Lối sống tiêu cực của hắn đã gây ảnh hưởng đến mọi người, trong thành phố, đất nước này còn biết bao nhiêu “người trong bao” vẫn còn tồn tại.

Vấn đề cốt lõi mà tác giả muốn nói đến đó là cần phải xóa bỏ đi chế độ cũ, chừng nào xã hội thối nát, trì trệ còn tồn tại sẽ sản sinh ra rất nhiều Bê-li-cốp khác, đây là nhiệm vụ không hề đơn giản mà cần sự hành động của toàn xã hội để giúp xã hội tiến bộ, văn minh hơn.

Bê-li-cốp chính là đại diện cho kiểu người trong xã hội cũ của nước Nga trong thế kỷ 19, với lời lẽ biếm họa, sâu cay tác giả muốn phê phán, lên những kiểu người cũ đang làm trì trệ xã hội và mong muốn một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Câu 2:

Để đối mặt với những khó khăn và thử thách trong cuộc sống, mỗi người cần chuẩn bị cho mình những hành trang vững chắc, mà một trong số đó là sự dũng cảm để bước ra khỏi vùng an toàn. Vùng an toàn không khác gì một chiếc kén, nơi mang lại cảm giác thoải mái nhưng cũng giới hạn khả năng của chúng ta. Chỉ khi mạnh dạn thoát khỏi sự an toàn ấy, chúng ta mới có cơ hội khám phá bản thân, trải nghiệm những điều mới mẻ và trở nên kiên cường, trưởng thành hơn. Hành trình vươn lên của Khang A Tủa, chàng sinh viên người Mông đầu tiên của Đại học Fulbright, là minh chứng rõ nét cho sức mạnh của việc bước ra khỏi vùng an toàn. Thay vì ở lại quê nhà, lập gia đình và gắn bó với nương rẫy như nhiều người đồng trang lứa, Tủa đã chọn con đường học vấn để thay đổi cuộc đời mình và giúp đỡ quê hương thoát nghèo. Dù phải đối mặt với không ít khó khăn, từ sự khác biệt văn hóa đến môi trường học tập hoàn toàn mới mẻ, anh vẫn kiên trì vượt qua. Chính những thử thách ấy đã tôi luyện Tủa thành một con người trưởng thành, bản lĩnh và đầy nghị lực. Câu chuyện của Tủa là nguồn cảm hứng cho tất cả chúng ta, đặc biệt là những người trẻ. Cuộc sống vốn dĩ không chỉ là một hành trình tìm kiếm sự an toàn, mà còn là cơ hội để học hỏi, khám phá và chinh phục. Bước ra khỏi vùng an toàn là lúc ta dám đối mặt với những điều chưa biết, biến thử thách thành động lực và thất bại thành bài học quý giá. Chỉ khi dám mạo hiểm, chúng ta mới thực sự nhận ra tiềm năng của bản thân và mở ra những cánh cửa dẫn đến thành công. Hãy nhớ rằng, cuộc sống này là một bức tranh đầy sắc màu, và việc dấn thân vào những thử thách chính là cách để tô điểm cho bức tranh ấy thêm sống động. Vì vậy, hãy dũng cảm bước ra khỏi vùng an toàn của mình, khám phá thế giới rộng lớn ngoài kia và biến giấc mơ thành hiện thực. Chỉ khi dám hành động, chúng ta mới thực sự sống hết mình và cảm nhận ý nghĩa sâu sắc của cuộc đời.

Câu 1:Phương thức biểu đạt của văn bản trên là Tự sự

Câu 2:Nhân vật trung tâm của đoạn trích là nhân vật "tôi:

Câu 3:Đoạn trích trên được sử dụng ngôi kể thứ Ba

Tác dụng:

Người kể giấu mình giúp kể cả được những biểu hiện sâu kín nhất trong nội tâm nhân vật .

Câu 4:

-Chi tiết:

+ Hàng ngày đều đi giày cao su,

+cầm ô

+ nhất thiết cầm bành tô ấm cốt bông

+Chiếc đồng hồ quả quýt

+ Chiếc dao nhỏ để gọt bút chì

=> tất cả đều được đựng trong một cái bao

+ Mặt cũng được so sánh như ở trong chiếc bao vì lúc nào cũng giấu mặt sau chiếc cổ áo bành tô bẻ đứng lên.

- Theo em lý do đoạn trích được đặt là " Người trong bao vì " Nhân vật chính của Câu chuyện được kể đến là một người cái gì cũng liên quan đến chiếc bao. Là một người có khát vọng mãnh liệt thu mình lại với thế giới giống như núp trong một cái bao và không muốn tiếp xúc với ai tự cô lập chính bản thân mình. Nên đoạn trích có tên " Người trong bao" là như thế.

Câu 5:

+ Hãy sống một cuộc sống lành mạnh, vui tươi, hòa đồng với mọi người xung quanh để xây dựng một cuộc sống lành mạnh.

+ Không nên có tính cách thu mình lại với thế giới hay cô lập chính bản thân mình với mọi người xung quanh, học cách giao tiếp, cởi mở , thân thiện với mọi người xung quanh.

+ Hãy đối mặt với cuộc sống hiện tại và không nên quá bận tâm về quá khứ. trong quá khứ ai cũng có niềm vui và nỗi buồn riêng. Việc khơi gợi lại quá khứ là một chuyện không tốt.