Hà Trần Minh Anh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Hà Trần Minh Anh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1 Phương thức biểu đạt chính: Tự sự.


Câu 2 (0.5 điểm):

Tình huống truyện:
Cậu bé Bào – người ở đợ nghèo khổ – cố gắng trèo lên cây để bắt con chim vàng làm vui lòng cậu chủ nhỏ, nhằm tránh bị đánh đập, nhưng không may bị ngã, chấn thương nặng trong khi con chim cũng bị chết.


Câu 3 (1.0 điểm):

Ngôi kể: Ngôi thứ ba.
Tác dụng:

  • Giúp người kể linh hoạt trong việc miêu tả, khắc họa tâm lý và hành động của các nhân vật.
  • Tạo ra cái nhìn toàn diện, khách quan về hoàn cảnh, số phận của nhân vật Bào.
  • Gợi nên sự xót xa, thương cảm nơi người đọc trước bi kịch của một đứa trẻ nghèo bị đày đọa trong xã hội bất công.

Câu 4 (1.0 điểm):

Phân tích ý nghĩa chi tiết:

  • Hình ảnh giàu tính biểu tượng: Bào như đang chìm dần vào cái chết, cậu cố vươn tới một hy vọng cứu rỗi – tưởng là bàn tay cứu giúp.
  • Bi kịch trớ trêu: Cái mà Bào cố với tới không phải là sự cứu vớt, mà chỉ là bàn tay vô cảm của bà chủ đang nhặt lấy con chim chết.
  • Tố cáo sự tàn nhẫn: Chi tiết này tố cáo sự vô nhân đạo đến lạnh lùng của giai cấp thống trị – họ không màng đến tính mạng con người mà chỉ quan tâm đến “con chim vàng”.
  • Khơi gợi cảm xúc thương tâm: Làm nổi bật sự đơn độc, tuyệt vọng và số phận bi thảm của một đứa trẻ nghèo trong xã hội đầy bất công.

Câu 5 (1.0 điểm):

Nhận xét về nhân vật Bào:

  • Là cậu bé hiền lành, ngoan ngoãn, chăm chỉ, sống trong cảnh nghèo khổ và chịu nhiều áp bức.
  • Dù bị đánh đập, Bào vẫn nỗ lực làm vừa lòng người khác, với khát vọng được yêu thương, được tha thứ.
  • Bào chịu đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần, trở thành nạn nhân của sự phân biệt giai cấp và sự vô tâm độc ác.

Tình cảm, thái độ của tác giả:

  • Xót thương sâu sắc cho số phận những đứa trẻ nghèo.
  • Lên án, phê phán mạnh mẽ sự bất công trong xã hội phong kiến cũ, sự thờ ơ và tàn nhẫn của tầng lớp thống trị.
  • Đồng thời, đánh thức lương tri, kêu gọi tình người, sự yêu thương, cảm thông trong xã hội.

CÂU 1

Trong đoạn trích "Người trong bao", nhân vật Bê-li-cốp hiện lên như một hình mẫu tiêu biểu cho kiểu người sống khép kín, bảo thủ và sợ hãi cuộc sống. Ông luôn thu mình trong những "cái bao" cả theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng: từ trang phục đến suy nghĩ, hành động. Với chiếc áo bành tô cốt bông, giày cao su, kính râm, tai nhét bông... Bê-li-cốp không chỉ cố tách mình khỏi môi trường bên ngoài mà còn thể hiện sự ám ảnh, sợ hãi với cuộc sống thực tại. Ông ta coi quá khứ – nơi chỉ tồn tại trong tưởng tượng – là lý tưởng, và né tránh mọi đổi thay, sáng tạo. Thậm chí những mối quan hệ xã hội của ông cũng lạnh lùng, vô cảm và giả tạo. Nhân vật Bê-li-cốp không chỉ là một cá nhân dị biệt mà còn là hình tượng ẩn dụ cho cả một lớp người trong xã hội Nga cuối thế kỉ XIX – đầu thế kỉ XX, những kẻ sống trong sự hèn nhát, bảo thủ, làm trì trệ sự phát triển của cộng đồng. Qua đó, tác giả gửi gắm lời cảnh tỉnh: con người cần thoát ra khỏi những "cái bao" vô hình để sống tự do, cởi mở và nhân văn hơn.


Câu 2: Viết bài văn khoảng 600 chữ trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của việc bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân

Trong cuộc sống, mỗi người đều có cho mình một “vùng an toàn” – nơi ta cảm thấy quen thuộc, dễ chịu và không bị tổn thương. Tuy nhiên, nếu mãi ở trong giới hạn đó, con người dễ rơi vào trạng thái trì trệ, thiếu động lực và sợ hãi trước thay đổi. Việc bước ra khỏi vùng an toàn không chỉ là thử thách mà còn là cơ hội để phát triển và khẳng định giá trị bản thân.

Bước ra khỏi vùng an toàn nghĩa là chấp nhận đối mặt với những điều chưa biết, có thể là thất bại, khó khăn, hay cả nỗi cô đơn. Nhưng chính trong những trải nghiệm đó, con người học cách trưởng thành, rèn luyện bản lĩnh và làm phong phú tâm hồn. Không có ai thành công mà không từng bước qua sợ hãi, dám làm điều mới mẻ. Những lần mạnh dạn thử sức, dù là học một kỹ năng mới, thay đổi lối sống, hay nói ra điều mình nghĩ… đều giúp ta tiến gần hơn tới con người mà mình muốn trở thành.

Ngược lại, nếu mãi sống trong vùng an toàn, con người dễ bị bó hẹp trong cái tôi nhỏ bé, sống nhạt nhòa và dễ đánh mất cơ hội. Xã hội phát triển không ngừng, ai không dám thay đổi sẽ bị bỏ lại phía sau. Hơn nữa, vùng an toàn đôi khi là lớp vỏ ngụy trang cho sự lười biếng hoặc nỗi sợ hãi bị phơi bày. Vì thế, vượt qua nó chính là cách thể hiện lòng can đảm và khát vọng sống thật với bản thân.

Thực tế đã chứng minh, rất nhiều người chỉ thật sự "tỏa sáng" khi dám bước ra khỏi vùng an toàn: từ những nghệ sĩ dám thử nghiệm phong cách mới, đến các bạn trẻ mạnh dạn khởi nghiệp hoặc dấn thân vào lĩnh vực mình chưa từng thử. Họ có thể không thành công ngay lập tức, nhưng chính trải nghiệm ấy làm nên sự trưởng thành quý giá.

Tóm lại, việc bước ra khỏi vùng an toàn là hành trình khó khăn nhưng xứng đáng. Đó là con đường để mỗi người khám phá chính mình, vươn tới những điều tốt đẹp hơn và sống một cuộc đời có ý nghĩa. Hãy nhớ rằng: "Chỉ khi rời khỏi bến bờ, con tàu mới ra được biển lớn"

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính : TỰ SỰ

CÂU 2: Nhân vật trung tâm : Bê li cốt

CÂU 3: Ngôi kể: Ngôi thứ nhất - người kể xưng tôi

Tác dụng là

+ Giúp câu chuyện trở nên chân thực gần gũi sinh động qua cái nhìn trực tiếp

+ Bộc lộ rõ cảm xúc thái độ của người kể

+ Tăng tính thuyết phục cho câu chuyện và đánh giá mang tính cá nhân nhưng sâu sắc

Câu 4: Chi tiết miêu tả chân dung BÊ LI CỐP

+ Lúc nào cũng mặc áo bành tô đi giày cao su mang ô

+ Đeo kính râm nhét bông vào tai

+ Đồng hồ, dao gọt bút chì

+Lối sống khép kín co cụm luôn sự hãi lẩn tránh cuộc sống

Nhan đề là người trong bao vì

+ Bao ở đây là hình ảnh mang tính biểu tượng cho lối sống khép kín sợ hãi thứ gì đó

+ Ông ta muốn thu mình vào vỏ bọc tránh tiếp xúc với bên ngoài

+Phê phán lối sống bảo thủ cá nhân

Câu5:

Con người không nên sống khép kín sợ hãi trốn tránh cuộc sống

Lối sống bảo thủ rập khuôn sẽ kìm hãm sự phát triển của cá nhân và ảnh hưởng tới công động

Cần sống cởi mở chan hoà với mọi người