

Trần Bảo Châu
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Bài làm
Ngôn ngữ là linh hồn của dân tộc, là nơi lưu giữ những giá trị truyền thống và bản sắc văn hóa. Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt chính là giữ gìn cội nguồn dân tộc mình. Trong thời đại hội nhập và phát triển mạnh mẽ hiện nay, tiếng Việt đang chịu nhiều ảnh hưởng từ ngoại ngữ, đặc biệt là tiếng Anh. Không ít người trẻ sử dụng tiếng Việt pha trộn ngoại ngữ một cách tùy tiện, thậm chí sai chính tả, làm mất đi vẻ đẹp vốn có của ngôn ngữ mẹ đẻ. Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt không chỉ là việc tránh dùng từ ngữ lệch chuẩn mà còn là nâng niu, trân trọng từng con chữ, từng câu văn. Đó là việc nói và viết đúng chính tả, dùng từ phù hợp, giữ gìn sự phong phú và giàu hình ảnh của tiếng mẹ. Mỗi chúng ta – đặc biệt là thế hệ trẻ – cần có trách nhiệm gìn giữ tiếng Việt như một biểu tượng thiêng liêng của tinh thần dân tộc.
Câu 2:
Bài làm
Bài thơ “Tiếng Việt của chúng mình trẻ lại trước mùa xuân” của Phạm Văn Tình là một khúc ca đầy cảm xúc tôn vinh vẻ đẹp của tiếng mẹ đẻ – tiếng Việt. Trên nền không khí mùa xuân tươi mới, nhà thơ đã làm nổi bật vai trò thiêng liêng, gắn bó của tiếng Việt trong dòng chảy lịch sử và trong đời sống thường ngày.
Nội dung bài thơ thể hiện một cách rõ ràng tình yêu và niềm tự hào sâu sắc đối với tiếng Việt. Từ thời dựng nước, tiếng Việt đã vang lên cùng bước chân giữ nước, gắn liền với những sự kiện hào hùng như “bài Hịch” – biểu tượng của tinh thần yêu nước. Tiếng Việt là phương tiện để diễn tả cảm xúc, là âm thanh thân thuộc trong lời ru, lời chúc Tết, là chiếc cầu nối quá khứ - hiện tại – tương lai. Bài thơ nhấn mạnh rằng tiếng Việt không già đi theo thời gian, mà trái lại, “trẻ lại trước mùa xuân”, luôn tươi mới và giàu sức sống.
Về nghệ thuật, tác giả sử dụng hình ảnh giàu sức gợi cảm như “bóng chim Lạc”, “mũi tên thần”, “lời chúc sớm mai”… kết hợp với cảm hứng lãng mạn và giọng điệu thiết tha, nồng nàn. Sự kết hợp giữa chất sử thi và trữ tình khiến bài thơ không chỉ là lời ngợi ca mà còn là lời nhắn nhủ về trách nhiệm bảo vệ và phát huy vẻ đẹp của tiếng Việt trong lòng người dân Việt Nam.
Tóm lại, bài thơ của Phạm Văn Tình không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật cảm xúc mà còn là lời kêu gọi mạnh mẽ về tình yêu, sự tự hào và ý thức giữ gìn tiếng Việt – tiếng nói của dân tộc.
Câu 1:
Bài làm
Ngôn ngữ là linh hồn của dân tộc, là nơi lưu giữ những giá trị truyền thống và bản sắc văn hóa. Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt chính là giữ gìn cội nguồn dân tộc mình. Trong thời đại hội nhập và phát triển mạnh mẽ hiện nay, tiếng Việt đang chịu nhiều ảnh hưởng từ ngoại ngữ, đặc biệt là tiếng Anh. Không ít người trẻ sử dụng tiếng Việt pha trộn ngoại ngữ một cách tùy tiện, thậm chí sai chính tả, làm mất đi vẻ đẹp vốn có của ngôn ngữ mẹ đẻ. Giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt không chỉ là việc tránh dùng từ ngữ lệch chuẩn mà còn là nâng niu, trân trọng từng con chữ, từng câu văn. Đó là việc nói và viết đúng chính tả, dùng từ phù hợp, giữ gìn sự phong phú và giàu hình ảnh của tiếng mẹ. Mỗi chúng ta – đặc biệt là thế hệ trẻ – cần có trách nhiệm gìn giữ tiếng Việt như một biểu tượng thiêng liêng của tinh thần dân tộc.
Câu 2:
Bài làm
Bài thơ “Tiếng Việt của chúng mình trẻ lại trước mùa xuân” của Phạm Văn Tình là một khúc ca đầy cảm xúc tôn vinh vẻ đẹp của tiếng mẹ đẻ – tiếng Việt. Trên nền không khí mùa xuân tươi mới, nhà thơ đã làm nổi bật vai trò thiêng liêng, gắn bó của tiếng Việt trong dòng chảy lịch sử và trong đời sống thường ngày.
Nội dung bài thơ thể hiện một cách rõ ràng tình yêu và niềm tự hào sâu sắc đối với tiếng Việt. Từ thời dựng nước, tiếng Việt đã vang lên cùng bước chân giữ nước, gắn liền với những sự kiện hào hùng như “bài Hịch” – biểu tượng của tinh thần yêu nước. Tiếng Việt là phương tiện để diễn tả cảm xúc, là âm thanh thân thuộc trong lời ru, lời chúc Tết, là chiếc cầu nối quá khứ - hiện tại – tương lai. Bài thơ nhấn mạnh rằng tiếng Việt không già đi theo thời gian, mà trái lại, “trẻ lại trước mùa xuân”, luôn tươi mới và giàu sức sống.
Về nghệ thuật, tác giả sử dụng hình ảnh giàu sức gợi cảm như “bóng chim Lạc”, “mũi tên thần”, “lời chúc sớm mai”… kết hợp với cảm hứng lãng mạn và giọng điệu thiết tha, nồng nàn. Sự kết hợp giữa chất sử thi và trữ tình khiến bài thơ không chỉ là lời ngợi ca mà còn là lời nhắn nhủ về trách nhiệm bảo vệ và phát huy vẻ đẹp của tiếng Việt trong lòng người dân Việt Nam.
Tóm lại, bài thơ của Phạm Văn Tình không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật cảm xúc mà còn là lời kêu gọi mạnh mẽ về tình yêu, sự tự hào và ý thức giữ gìn tiếng Việt – tiếng nói của dân tộc.
1. Chọn giống cây phù hợp
- Ưu tiên giống cây chịu hạn tốt như:
- Xoài, ổi, mãng cầu, dừa, chà là, thanh long…
- Các giống cây có múi (bưởi, cam, quýt) nhưng cần tưới bổ sung.
- Sử dụng gốc ghép chịu hạn nếu trồng cây ghép (ví dụ: ghép cam, quýt lên gốc bưởi).
2. Chuẩn bị đất và kỹ thuật trồng
- Chọn đất tơi xốp, giàu hữu cơ, có khả năng giữ nước tốt.
- Bổ sung phân hữu cơ (phân chuồng hoai mục, mùn cưa, xơ dừa) để giữ ẩm.
- Đào hố trồng sâu hơn bình thường, đặt một lớp rơm hoặc trấu dưới đáy hố để giữ nước.
- Tạo rãnh thoát nước để tránh úng khi có mưa lớn đột ngột
3. Kỹ thuật tưới nước hợp lý
- Ưu tiên phương pháp tưới tiết kiệm nước như:
- Tưới nhỏ giọt hoặc tưới phun mưa dưới gốc để giảm bay hơi nước.
- Tưới vào sáng sớm hoặc chiều tối để tránh nước bốc hơi nhanh.
- Bổ sung chất giữ ẩm trong đất, như trộn Gel giữ nước sinh học.
4. Phủ gốc để giữ ẩm
- Dùng rơm rạ, cỏ khô, mùn cưa, lá cây… phủ quanh gốc giúp giữ ẩm, giảm nhiệt độ đất.
- Kết hợp trồng cây che phủ đất như đậu xanh, cỏ lạc để hạn chế mất nước.
5. Trồng xen cây che bóng và chắn gió
- Trồng cây cao như keo, bạch đàn, muồng để che bớt ánh nắng gay gắt.
- Dùng lưới che nắng cho cây non trong giai đoạn đầu.
6. Bón phân hợp lý
- Tăng cường phân hữu cơ giúp cây phát triển bộ rễ mạnh hơn, tăng khả năng hút nước.
- Hạn chế bón phân hóa học vào mùa khô vì có thể làm đất khô nhanh hơn.
7. Chăm sóc, cắt tỉa hợp lý
- Cắt tỉa bớt cành lá không cần thiết để giảm thoát hơi nước.
- Kiểm tra sâu bệnh thường xuyên, đặc biệt là nhện đỏ, rệp sáp (thường phát triển mạnh trong điều kiện khô nóng).
1. Chọn cây mẹ và cành giống
-Chọn cây mẹ khỏe mạnh: Cây mẹ phải có sức khỏe tốt, không có bệnh tật, khả năng sinh trưởng tốt để đảm bảo cành chiết có chất lượng cao.
-Chọn cành chiết: Chọn cành trưởng thành, khỏe mạnh, không quá non cũng không quá già (thường chọn cành 1-2 năm tuổi), có chiều dài từ 20-30 cm, không có dấu hiệu bệnh tật.
2. Chuẩn bị dụng cụ và vật liệu
-Dụng cụ: Dao sắc, kéo, bọc nilon, dây thun, bình xịt nước, đất ủ (hoặc xơ dừa, đất tơi xốp), thuốc kích rễ (nếu cần).
-Vật liệu: Dùng đất tơi xốp hoặc xơ dừa làm chất nền để rễ phát triển, nilon hoặc bao bọc kín để giữ ẩm cho cành chiết.
3. Cắt và xử lý cành chiết
-Cắt cành chiết: Cắt cành mẹ, sau đó tách cành chiết dài khoảng 20-30 cm.
-Xử lý cành chiết: Dùng dao sắc để tạo một vết cắt dọc trên thân cành (vết cắt theo chiều dài từ 5-10 cm) ở phần giữa cành. Sau đó, dùng kéo hoặc dao cắt sạch lớp vỏ của cành tại vết cắt để lộ phần thịt gỗ.
-Xử lý thuốc kích rễ: Nếu cần, có thể sử dụng thuốc kích rễ bôi vào phần vết cắt để kích thích quá trình ra rễ.
4. Bọc cành chiết và giữ ẩm
-Bọc nilon: Quấn nilon hoặc túi nilon xung quanh vị trí đã làm vết cắt, tạo thành một khoang kín, giữ cho môi trường ẩm ướt.
-Chèn đất vào khoang chiết: Cho đất tơi xốp (hoặc xơ dừa) vào khoang nilon, đảm bảo có đủ ẩm để cành chiết phát triển rễ. Cố định phần bao nilon với dây thun hoặc dây buộc để giữ kín.
5. Chăm sóc cành chiết
-Giữ ẩm: Vị trí chiết cần được duy trì độ ẩm, tránh khô hoặc quá ướt. Bạn có thể phun nước lên bề mặt nilon để duy trì độ ẩm cho cành.
-Che chắn ánh sáng trực tiếp: Đặt cành chiết ở nơi có ánh sáng nhẹ, không quá mạnh, tránh làm mất nước quá nhanh.
-Kiểm tra định kỳ: Sau khoảng 3-4 tuần, kiểm tra cành chiết, nếu có rễ mới mọc ra thì cành đã phát triển tốt.
6. Tách cây con ra khỏi cây mẹ
-Tách cành chiết: Khi cây con đã có bộ rễ đầy đủ và phát triển mạnh, có thể cắt cành chiết ra khỏi cây mẹ.
-Chuyển cây con: Sau khi tách, cây con được trồng vào chậu hoặc khu vực đất mới, tiếp tục chăm sóc cho đến khi cây con phát triển ổn định.
7. Chăm sóc cây con
-Tưới nước: Tưới nước đầy đủ để cây con không bị khô hạn trong giai đoạn đầu.
-Bón phân: Bón phân để cung cấp dưỡng chất cho cây con phát triển tốt, đặc biệt là các loại phân hữu cơ hoặc phân vi lượng.