

Phạm Hải Anh
Giới thiệu về bản thân



































Bước ra khỏi không gian cũng giống như là bước ra khỏi một ngôi thánh đường lộng lẫy chưa từng thấy. Còn chạm vào mặt Hỏa Tinh lại giống như chạm chân xuống một vỉa hè bình thường bên ngoài thánh đường năm phút sau khi đã thực sự biết được tình yêu của mình dành cho Chúa từ chiếc hỏa tiễn vẫn còn bốc khói, các linh mục rón rén bước xuống và quỳ gối trên lớp cát Hỏa Tinh trong khi Đức Cha Peregrine làm lễ tạ ơn. - Lạy Cha, chúng con cám ơn Người đã đưa chúng con bình yên đi qua các gian phòng của Người. Chúng con đã đến miền đất mới, xin Cha cho chúng con những đôi mắt mới. Chúng con sẽ nghe thấy những âm thanh mới, xin Cha cho chúng con những đôi tai mới. Và sẽ có những tội lỗi mới, xin Cha cho chúng con những trái tim tốt đẹp hơn, cứng rắn hơn và thanh khiết hơn. Amen. Tất cả đứng lên. Và đây, Hoả Tinh, nơi họ đang nhọc nhằn lê bước. Đây, giang sơn của những tội lỗi tiềm tàng. Ôi, trên mảnh đất này họ phải cân nhắc, thận trọng xiết bao; e rằng ngay cả việc bước đi như thế này, hay việc hít thở, hoặc cả việc chay tịnh nữa, cũng có thể là tội lỗi! Và đây là viên thị trưởng của thành phố First Town ra đón họ với bàn tay xòe rộng: - Con có thể giúp được gì cho Cha đây, thưa Đức Cha Peregrine? - Chúng tôi muốn biết về các sinh vật của Hỏa Tinh này. Vì nếu chúng tôi hiểu biết họ thì chúng tôi sẽ xây dựng nhà thờ một cách thích hợp. Họ cao ba thước phải không? Chúng tôi sẽ làm các cánh cửa lớn hơn. Da họ màu lam, màu đỏ hay màu lục? Chúng tôi cần phải biết để tô màu các tượng thánh cho đúng với màu da của họ. Họ có nặng cân không? Chúng tôi sẽ làm các ghế nguyện kiên cố cho họ ngồi. - Thưa Đức Cha, - Viên thị trưởng đáp, - con không ngờ rằng Cha lại quá lo lắng cho dân Hỏa Tinh đến thế. Ở đây chỉ có hia giống loài mà thôi. Một giống thì gần như chết hết cả rồi. Một số ít đang lẩn trốn. Còn giống thứ hai thì… chà, chẳng phải là người như ta đâu. - Ủa? – Trái tim Đức Cha Peregrine đập dồn. - Chúng là những quả cầu ánh sáng, thưa Cha, chúng sống trong dãy đồi đằng kia. Người hay thú, ai mà biết được? Nhưng chúng hoạt động thông minh lắm đó, con nghe đồn thế. - Viên thị trưởng nhún vai. – Tất nhiên, chúng đâu phải là con người, cho nên con thấy là các đức cha không cần phải… - Trái lại kia, - Cha Peregrine vội vàng ngắt lời. – Anh nói là chúng thông minh, phải không nào? - Chỉ là tin đồn thôi. Có một nhân viên trắc địa bị gãy chân trong khu đồi đó và lẽ ra đã chết luôn ở đấy. Nhưng có nhiều quả cầu màu xanh tỏa sáng tiến đến
Văn bản “Những quả bóng lửa” của Ray Bradbury. Văn bản này kể về một nhóm người đến sao Hỏa để tìm hiểu về các sinh vật sống trên hành tinh này. Trong đó, những quả bóng lửa là một trong những sinh vật đó. Chúng là những quả bóng sáng lấp lánh, phát ra ánh sáng và nhiệt độ cao. Chúng được miêu tả như những sinh vật đầy màu sắc và sức sống. Tuy nhiên, chúng cũng có khả năng gây nguy hiểm cho con người. Văn bản này mang đến cho người đọc những suy nghĩ về tương lai của con người và cuộc sống trên các hành tinh khác
Vua Quang Trung (1753 - 1792) là một trong những vị anh hùng của dân tộc. Ông được gọi là người Anh hùng áo vải cờ đào, thủ lĩnh của phong trào khởi nghĩa Tây Sơn, lập nên những chiến công vang dội chống thù trong, giặc ngoài.
Từ tối 30 đến mùng 5 tháng Giêng năm Kỷ Dậu (1789), nghĩa quân của Quang Trung đã đánh bại hai mươi vạn quân thanh. Mở đầu, nghĩa quân tấn công nghĩa binh trấn thủ ở sông Gián, bắt sống không để sót một tên để chúng không thể báo tin cho quân ở đồn Hà Hồi và Ngọc Hồi. Nửa đêm ngày mùng 3, Quang Trung dẫn binh lính tiến đánh Hà Hồi, giành thắng lợi. Nghĩa quân đã tịch thu hết lương thực và vũ khí của kẻ thù. Ngày mùng 5, nghĩa quân giành được đồn Ngọc Hồi.
Chủ tướng Tôn Sĩ Nghị đã chạy trốn. Vua Lê Chiêu Thống ở trong cung nghe tin cũng tìm cách thoát thân. Nghĩa quân nhanh chóng giành được kinh thành Thăng Long.
Vua Quang Trung là một vị anh hùng dũng cảm, mưu lược cũng như biết thu phục lòng người và trở thành linh hồn của trận chiến. Ông chính là tấm gương sáng ngời, đáng khâm phục và tự h