Dương Thủy Tiên

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Dương Thủy Tiên
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Biện pháp tu từ được sử dụng:

 

Liệt kê

 

Chỉ ra và nêu tác dụng:

 

Câu văn sử dụng biện pháp liệt kê ("Khi đám cưới, lúc tang ma, trong các dịp lễ hội") để liệt kê các tình huống khác nhau mà người dân ăn trầu cau và vôi.

 

Tác dụng: Nhấn mạnh sự gắn bó sâu sắc của tục ăn trầu trong đời sống văn hóa, đồng thời làm nổi bật ý nghĩa thiêng liêng của trầu cau trong việc nhắc nhở về tình nghĩa vợ chồng, anBiện pháp tu từ được sử dụng:

 

Liệt kê

 

Chỉ ra và nêu tác dụng:

 

Câu văn sử dụng biện pháp liệt kê ("Khi đám cưới, lúc tang ma, trong các dịp lễ hội") để liệt kê các tình huống khác nhau mà người dân ăn trầu cau và vôi.

 

Tác dụng:

+ Làm cho câu văn thêm gợi hình gợi cảm

Nhấn mạnh sự gắn bó sâu sắc của tục ăn trầu trong đời sống văn hóa

+ Đồng thời còn làm nổi bật ý nghĩa thiêng liêng của trầu cau trong việc nhắc nhở về tình nghĩa vợ chồng, anh em.

Câu10

Bài làm:

Câu chuyện “Sự tích trầu cau” mang đến nhiều bài học ý nghĩa về tình cảm gia đình và đạo lý làm người. Trước hết, câu chuyện đề cao tình nghĩa anh em, nhắc nhở chúng ta phải luôn yêu thương, đoàn kết và nhường nhịn nhau. Đồng thời, chuyện cũng ca ngợi tình vợ chồng thủy chung, thể hiện qua nỗi đau của người vợ khi mất chồng. Bên cạnh đó, hình ảnh cây cau, lá trầu và vôi quyện vào nhau như một biểu tượng thiêng liêng về sự gắn bó bền chặt trong cuộc sống. Câu chuyện giúp em hiểu rằng, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, tình cảm gia đình vẫn là điều quan trọng nhất. Từ đó, em càng trân trọng hơn những người thân yêu của mình.

II làm văn

Bài làm:

Hôm nay, ta ngồi đây, trong chính hoàng cung lộng lẫy này, nhưng với một trái tim đã đổi khác. Trước mặt ta vẫn là những ngọn đèn rực rỡ, những bức tường dát vàng, những chiếc cốc pha lê lấp lánh. Nhưng giờ đây, ta không còn là nàng công chúa kiêu kỳ ngày nào, mà là hoàng hậu của một vị vua vĩ đại – người ta từng ngạo mạn chê bai, gọi bằng cái tên "Vua Chích Chòe".

 

Nhớ lại ngày ấy, ta không khỏi cảm thấy hổ thẹn. Là con gái nhà vua, ta lớn lên trong nhung lụa, được cung phụng và ngợi ca. Ta xinh đẹp, thông minh, nhưng cũng vô cùng kiêu ngạo. Khi đến tuổi kén phò mã, bao hoàng tử, vương công từ khắp nơi đổ về. Họ đều là những người quyền quý, nhưng trong mắt ta, chẳng ai đủ hoàn hảo. Người thì quá thấp, kẻ lại quá cao, người quá béo, kẻ lại quá gầy. Ta không ngần ngại chê bai họ ngay giữa đại điện, thậm chí bật cười khi nhìn thấy một vị vua khôi ngô nhưng có chiếc cằm hơi nhọn. "Nhìn kìa! Trông hắn chẳng khác gì con chim chích chòe!" – ta buông lời chế nhạo, và cái tên ấy theo chàng kể từ đó.

 

Nhưng ta đâu ngờ, sự kiêu ngạo ấy lại khiến ta trả giá đắt. Phẫn nộ trước thái độ của ta, vua cha quyết định gả ta cho một người ăn mày để dạy ta một bài học. Không còn lụa là gấm vóc, không còn ngai vàng hay quyền lực, ta bị đuổi ra khỏi hoàng cung, lê bước trên con đường gồ ghề với bộ quần áo thô ráp, theo một người đàn ông nghèo khổ về túp lều xiêu vẹo.

 

Những ngày sau đó là chuỗi ngày khốn khổ nhất đời ta. Ta không biết nấu ăn, không biết dệt vải, không biết làm bất cứ việc gì để kiếm sống. Khi vào rừng hái củi, ta bị gai nhọn đâm rách tay. Khi thử dệt vải, ta làm rối tung cả khung cửi. Khi ra chợ bán gốm, ta vụng về làm vỡ hết tất cả. Mỗi lần như vậy, ta chỉ biết khóc, nhưng nước mắt chẳng thể thay đổi được số phận.

 

Dần dần, ta hiểu ra rằng, thế giới này không xoay quanh ta. Ta không còn là công chúa cao quý mà người ta phải cung phụng. Ta phải tự mình lao động để sinh tồn. Ta dần học cách thích nghi, học cách sống một cuộc đời giản dị nhưng chân thực. Và cũng từ đó, ta bắt đầu trân trọng những người xung quanh, những con người trước đây ta chưa từng để mắt tới.

 

Một ngày nọ, chồng ta bảo rằng ta sẽ đến hoàng cung làm hầu gái trong một bữa tiệc lớn. Ta run rẩy bước vào đại sảnh huy hoàng, nơi từng là thế giới của ta. Nhưng trước mắt ta lúc này, trên ngai vàng lộng lẫy, không ai khác chính là Vua Chích Chòe – người đàn ông ta từng cười nhạo.

 

Ta bàng hoàng nhận ra tất cả chỉ là một bài học. Người ăn mày mà ta lấy làm chồng, những tháng ngày cơ cực mà ta đã trải qua – tất cả đều do chàng sắp đặt để ta hiểu thế nào là khiêm nhường, thế nào là giá trị của lao động, thế nào là sự trân trọng những gì ta có.

 

Ta quỳ xuống, nước mắt lăn dài, nghẹn ngào xin lỗi. Nhưng chàng không trách ta. Chàng đỡ ta dậy, nói rằng nếu ta thực sự đã thay đổi, chàng sẵn lòng tha thứ. Giây phút ấy, ta nhận ra, trái tim ta đã thuộc về chàng – không phải vì vương miện hay ngai vàng, mà vì sự bao dung và nhân hậu của chàng.

 

Từ đó, ta trở thành hoàng hậu, không còn là nàng công chúa kiêu kỳ ngày nào. Ta hiểu rằng vẻ đẹp thật sự không nằm ở ngoại hình hay sự giàu có, mà nằm ở tâm hồn và trái tim yêu thương