Dương Thủy Tiên

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Dương Thủy Tiên
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 9:

Bài làm

Em hoàn toàn đồng tình với quan điểm của tác giả: “Giá trị nổi bật toàn cầu của Hội Gióng thể hiện ở chỗ nó chính là một hiện tượng văn hóa được bảo tồn, lưu truyền khá liên tục và toàn vẹn qua nhiều thế hệ.” Bởi lẽ, giữa dòng chảy không ngừng của lịch sử và sự du nhập mạnh mẽ của văn hóa hiện đại, Hội Gióng vẫn giữ được những nét đặc sắc truyền thống như các nghi lễ rước, hoạt cảnh đánh giặc, diễn xướng dân gian,... Điều đó thể hiện sự bền bỉ trong ý thức gìn giữ bản sắc văn hóa của cộng đồng dân cư. Hơn thế nữa, Hội Gióng không chỉ đơn thuần là một lễ hội dân gian, mà còn là biểu tượng thiêng liêng của lòng yêu nước, tinh thần đoàn kết và khát vọng hòa bình – những giá trị có sức lan tỏa vượt khỏi biên giới quốc gia.

Câu 10:

Bài làm

Để bảo tồn và phát huy lễ hội truyền thống của dân tộc, mỗi cá nhân, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần có những hành động thiết thực như: tìm hiểu và tuyên truyền về ý nghĩa lịch sử – văn hóa của lễ hội; tích cực tham gia các hoạt động lễ hội với thái độ nghiêm túc, văn minh; giữ gìn cảnh quan, vệ sinh môi trường trong lễ hội; lên án và không cổ vũ các hành vi lợi dụng lễ hội để trục lợi cá nhân. Bên cạnh đó, nhà trường và các tổ chức xã hội cần phối hợp tổ chức các hoạt động trải nghiệm văn hóa giúp học sinh gắn bó và thêm yêu di sản quê hương.

II văn

Bài làm

Trong thời đại công nghệ số phát triển mạnh mẽ, con người có thể tiếp cận thông tin chỉ trong tích tắc. Thế nhưng, giữa dòng chảy vội vã ấy, thói quen đọc sách – một nét đẹp văn hóa truyền thống – đang dần mai một, đặc biệt là trong giới học sinh. Trước thực trạng đó, việc thành lập câu lạc bộ đọc sách trong trường học là một ý tưởng thiết thực và mang nhiều ý nghĩa sâu sắc, không chỉ góp phần lan tỏa văn hóa đọc mà còn giúp học sinh phát triển toàn diện cả về tri thức lẫn nhân cách. Đọc sách từ lâu đã được xem là “chìa khóa vàng” mở ra kho tàng tri thức nhân loại. Sách nuôi dưỡng tâm hồn, mở rộng tư duy, bồi đắp đạo đức và giúp con người hoàn thiện bản thân. Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng ngày nay, học sinh đang ngày càng rời xa sách vở bởi sự chi phối của các thiết bị công nghệ và mạng xã hội. Trong bối cảnh ấy, câu lạc bộ đọc sách chính là “cứu cánh” để khơi lại tình yêu với sách một cách tự nhiên, gần gũi và sáng tạo. Việc thành lập câu lạc bộ đọc sách trong trường học mang lại nhiều lợi ích thiết thực. Trước hết, đó là môi trường lý tưởng để học sinh chia sẻ và lan tỏa văn hóa đọc. Thay vì đọc sách trong cô đơn, các em có thể cùng nhau thảo luận, tranh biện và phản biện về nội dung tác phẩm, từ đó phát triển tư duy phản biện và năng lực diễn đạt. Thứ hai, câu lạc bộ còn tạo điều kiện để học sinh tiếp cận đa dạng thể loại sách, từ văn học, lịch sử, khoa học đến kỹ năng sống, giúp mở rộng vốn hiểu biết và nâng cao năng lực học tập. Ngoài ra, những hoạt động như tổ chức tọa đàm, viết cảm nhận sách, vẽ tranh minh họa,… không chỉ làm phong phú đời sống tinh thần học đường mà còn góp phần phát hiện và bồi dưỡng những học sinh có năng khiếu ngôn ngữ, nghệ thuật. Tuy nhiên, để câu lạc bộ thực sự phát huy hiệu quả, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa nhà trường, giáo viên và học sinh. Nhà trường cần tạo điều kiện về không gian đọc, nguồn sách phong phú và hỗ trợ tổ chức các hoạt động định kỳ. Giáo viên đóng vai trò định hướng, truyền cảm hứng, còn học sinh phải là những người chủ động, sáng tạo và nghiêm túc khi tham gia. Quan trọng hơn cả, chính từ những hoạt động ấy, học sinh sẽ nhận ra rằng đọc sách không phải là nghĩa vụ mà là một niềm vui, một hành trình khám phá chính mình. Tóm lại, việc thành lập câu lạc bộ đọc sách trong trường học là bước đi quan trọng nhằm khơi dậy lại thói quen và niềm đam mê đọc sách trong thế hệ trẻ. Đây không chỉ là hoạt động giáo dục văn hóa mà còn là cách thiết thực để vun bồi trí tuệ, đạo đức và lý tưởng sống cho học sinh – những chủ nhân tương lai của đất nước. Mỗi trang sách mở ra là một bước tiến của tâm hồn, và mỗi câu lạc bộ đọc sách được thành lập chính là một ngọn lửa nhỏ góp phần thắp sáng cả một thế hệ.

Câu 9: Văn bản khẳng định tầm quan trọng của việc hội nhập văn hóa trong thời kỳ toàn cầu hóa, nhấn mạnh đến nguyên tắc “nhận” và “cho” – tức tiếp thu có chọn lọc tinh hoa văn hóa nhân loại để làm giàu bản sắc dân tộc, đồng thời quảng bá giá trị văn hóa Việt Nam ra thế giới. Hội nhập văn hóa không đồng nghĩa với đánh mất mình, mà phải trên nền tảng vững chắc của cốt cách dân tộc. Trong bối cảnh các giá trị ngoại lai thâm nhập mạnh mẽ và có xu hướng “xâm lăng mềm”, giữ gìn bản sắc văn hóa chính là giữ gìn căn cước tinh thần của một dân tộc, là điều kiện để văn hóa Việt vừa hội nhập vừa vững vàng không bị hòa tan.

Câu 10 Giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc trong thời đại hội nhập không chỉ là một yêu cầu tất yếu mà còn là biểu hiện của lòng tự tôn dân tộc. Bản sắc văn hóa chính là linh hồn, là “hồn cốt” làm nên sự khác biệt của mỗi quốc gia trên bản đồ văn hóa thế giới. Nếu đánh mất bản sắc, dân tộc ấy sẽ trở nên nhạt nhòa, dễ bị đồng hóa trong dòng chảy toàn cầu hóa. Ngược lại, một dân tộc biết trân trọng và gìn giữ giá trị truyền thống

Văn:

Tuổi học trò được ví như quãng đời tươi đẹp nhất của mỗi con người – là khoảng thời gian đầy ắp những tiếng cười, niềm vui, tình bạn trong sáng và khát vọng vươn lên. Thế nhưng, thật đáng buồn khi những hình ảnh ấy ngày càng bị hoen ố bởi vấn nạn bạo lực học đường – một hiện tượng tiêu cực đang dần trở nên phổ biến và nhức nhối trong xã hội hiện đại. Bạo lực học đường là những hành vi, lời nói thiếu chuẩn mực đạo đức, xâm hại đến thể chất và tinh thần người khác trong môi trường giáo dục. Nó có thể là những cái tát, cú đấm, hay thậm chí chỉ là những câu nói mỉa mai, chế giễu khiến nạn nhân cảm thấy tổn thương sâu sắc. Điều nguy hiểm là bạo lực học đường không chỉ dừng lại ở những hành vi cụ thể, mà còn ẩn mình dưới những ánh nhìn khinh thường, những tin đồn thất thiệt hay sự thờ ơ, im lặng của những người xung quanh. Thực tế cho thấy, chỉ với một vài thao tác đơn giản trên công cụ tìm kiếm Google, chúng ta có thể tìm thấy hàng loạt đoạn video, hình ảnh ghi lại cảnh học sinh đánh nhau, lăng mạ bạn bè, thậm chí là hành hung cả thầy cô giáo. Những hình ảnh ấy không chỉ khiến dư luận phẫn nộ, mà còn phản ánh rõ nét sự xuống cấp trong nhận thức và hành xử của một bộ phận học sinh hiện nay. Nguyên nhân dẫn đến tình trạng bạo lực học đường rất đa dạng. Trước hết, đó là do nhận thức lệch lạc của bản thân học sinh – chưa hiểu được giá trị của lòng nhân ái, chưa được trang bị đầy đủ kỹ năng ứng xử văn minh. Thêm vào đó, môi trường giáo dục thiếu lành mạnh, gia đình thiếu quan tâm, nhà trường còn xem nhẹ vai trò giáo dục đạo đức cũng là những yếu tố gián tiếp nuôi dưỡng hành vi bạo lực. Hậu quả của bạo lực học đường là vô cùng nghiêm trọng. Người bị bạo lực không chỉ bị tổn thương về thể chất mà còn có thể mang theo vết thương tâm lý suốt đời – trở nên sợ hãi, trầm cảm, thu mình hoặc mất niềm tin vào cuộc sống. Người gây ra bạo lực cũng không tránh khỏi hệ lụy: bị xã hội lên án, bạn bè xa lánh, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tương lai và nhân cách. Để ngăn chặn tình trạng này, điều quan trọng là mỗi học sinh cần phải tự rèn luyện nhận thức đúng đắn, tránh xa những hành vi tiêu cực. Gia đình cần quan tâm, lắng nghe và thấu hiểu con cái nhiều hơn. Nhà trường cần xem trọng việc giáo dục đạo đức, kỹ năng sống, đồng thời xây dựng một môi trường học đường thân thiện, nơi học sinh được chia sẻ, cảm thông và phát triển toàn diện. Là một học sinh, em hiểu rằng bạo lực học đường không chỉ là hành vi sai trái mà còn là mối nguy hại đối với tương lai của chính thế hệ trẻ. Em sẽ luôn nỗ lực xây dựng mối quan hệ hài hòa với bạn bè và góp phần lên án, ngăn chặn những hành vi bạo lực học đường nếu bắt gặp trong cuộc sống. Tóm lại, bạo lực học đường là một hành vi sai trái, cần phải bị lên án và ngăn chặn kịp thời. Chỉ khi chúng ta cùng nhau chung tay xây dựng một môi trường giáo dục an toàn, nhân văn thì tuổi học trò mới thực sự là quãng đời đẹp nhất, xứng đáng được trân trọng và gìn giữ.

Biện pháp tu từ được sử dụng:

 

Liệt kê

 

Chỉ ra và nêu tác dụng:

 

Câu văn sử dụng biện pháp liệt kê ("Khi đám cưới, lúc tang ma, trong các dịp lễ hội") để liệt kê các tình huống khác nhau mà người dân ăn trầu cau và vôi.

 

Tác dụng: Nhấn mạnh sự gắn bó sâu sắc của tục ăn trầu trong đời sống văn hóa, đồng thời làm nổi bật ý nghĩa thiêng liêng của trầu cau trong việc nhắc nhở về tình nghĩa vợ chồng, anBiện pháp tu từ được sử dụng:

 

Liệt kê

 

Chỉ ra và nêu tác dụng:

 

Câu văn sử dụng biện pháp liệt kê ("Khi đám cưới, lúc tang ma, trong các dịp lễ hội") để liệt kê các tình huống khác nhau mà người dân ăn trầu cau và vôi.

 

Tác dụng:

+ Làm cho câu văn thêm gợi hình gợi cảm

Nhấn mạnh sự gắn bó sâu sắc của tục ăn trầu trong đời sống văn hóa

+ Đồng thời còn làm nổi bật ý nghĩa thiêng liêng của trầu cau trong việc nhắc nhở về tình nghĩa vợ chồng, anh em.

Câu10

Bài làm:

Câu chuyện “Sự tích trầu cau” mang đến nhiều bài học ý nghĩa về tình cảm gia đình và đạo lý làm người. Trước hết, câu chuyện đề cao tình nghĩa anh em, nhắc nhở chúng ta phải luôn yêu thương, đoàn kết và nhường nhịn nhau. Đồng thời, chuyện cũng ca ngợi tình vợ chồng thủy chung, thể hiện qua nỗi đau của người vợ khi mất chồng. Bên cạnh đó, hình ảnh cây cau, lá trầu và vôi quyện vào nhau như một biểu tượng thiêng liêng về sự gắn bó bền chặt trong cuộc sống. Câu chuyện giúp em hiểu rằng, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, tình cảm gia đình vẫn là điều quan trọng nhất. Từ đó, em càng trân trọng hơn những người thân yêu của mình.

II làm văn

Bài làm:

Hôm nay, ta ngồi đây, trong chính hoàng cung lộng lẫy này, nhưng với một trái tim đã đổi khác. Trước mặt ta vẫn là những ngọn đèn rực rỡ, những bức tường dát vàng, những chiếc cốc pha lê lấp lánh. Nhưng giờ đây, ta không còn là nàng công chúa kiêu kỳ ngày nào, mà là hoàng hậu của một vị vua vĩ đại – người ta từng ngạo mạn chê bai, gọi bằng cái tên "Vua Chích Chòe".

 

Nhớ lại ngày ấy, ta không khỏi cảm thấy hổ thẹn. Là con gái nhà vua, ta lớn lên trong nhung lụa, được cung phụng và ngợi ca. Ta xinh đẹp, thông minh, nhưng cũng vô cùng kiêu ngạo. Khi đến tuổi kén phò mã, bao hoàng tử, vương công từ khắp nơi đổ về. Họ đều là những người quyền quý, nhưng trong mắt ta, chẳng ai đủ hoàn hảo. Người thì quá thấp, kẻ lại quá cao, người quá béo, kẻ lại quá gầy. Ta không ngần ngại chê bai họ ngay giữa đại điện, thậm chí bật cười khi nhìn thấy một vị vua khôi ngô nhưng có chiếc cằm hơi nhọn. "Nhìn kìa! Trông hắn chẳng khác gì con chim chích chòe!" – ta buông lời chế nhạo, và cái tên ấy theo chàng kể từ đó.

 

Nhưng ta đâu ngờ, sự kiêu ngạo ấy lại khiến ta trả giá đắt. Phẫn nộ trước thái độ của ta, vua cha quyết định gả ta cho một người ăn mày để dạy ta một bài học. Không còn lụa là gấm vóc, không còn ngai vàng hay quyền lực, ta bị đuổi ra khỏi hoàng cung, lê bước trên con đường gồ ghề với bộ quần áo thô ráp, theo một người đàn ông nghèo khổ về túp lều xiêu vẹo.

 

Những ngày sau đó là chuỗi ngày khốn khổ nhất đời ta. Ta không biết nấu ăn, không biết dệt vải, không biết làm bất cứ việc gì để kiếm sống. Khi vào rừng hái củi, ta bị gai nhọn đâm rách tay. Khi thử dệt vải, ta làm rối tung cả khung cửi. Khi ra chợ bán gốm, ta vụng về làm vỡ hết tất cả. Mỗi lần như vậy, ta chỉ biết khóc, nhưng nước mắt chẳng thể thay đổi được số phận.

 

Dần dần, ta hiểu ra rằng, thế giới này không xoay quanh ta. Ta không còn là công chúa cao quý mà người ta phải cung phụng. Ta phải tự mình lao động để sinh tồn. Ta dần học cách thích nghi, học cách sống một cuộc đời giản dị nhưng chân thực. Và cũng từ đó, ta bắt đầu trân trọng những người xung quanh, những con người trước đây ta chưa từng để mắt tới.

 

Một ngày nọ, chồng ta bảo rằng ta sẽ đến hoàng cung làm hầu gái trong một bữa tiệc lớn. Ta run rẩy bước vào đại sảnh huy hoàng, nơi từng là thế giới của ta. Nhưng trước mắt ta lúc này, trên ngai vàng lộng lẫy, không ai khác chính là Vua Chích Chòe – người đàn ông ta từng cười nhạo.

 

Ta bàng hoàng nhận ra tất cả chỉ là một bài học. Người ăn mày mà ta lấy làm chồng, những tháng ngày cơ cực mà ta đã trải qua – tất cả đều do chàng sắp đặt để ta hiểu thế nào là khiêm nhường, thế nào là giá trị của lao động, thế nào là sự trân trọng những gì ta có.

 

Ta quỳ xuống, nước mắt lăn dài, nghẹn ngào xin lỗi. Nhưng chàng không trách ta. Chàng đỡ ta dậy, nói rằng nếu ta thực sự đã thay đổi, chàng sẵn lòng tha thứ. Giây phút ấy, ta nhận ra, trái tim ta đã thuộc về chàng – không phải vì vương miện hay ngai vàng, mà vì sự bao dung và nhân hậu của chàng.

 

Từ đó, ta trở thành hoàng hậu, không còn là nàng công chúa kiêu kỳ ngày nào. Ta hiểu rằng vẻ đẹp thật sự không nằm ở ngoại hình hay sự giàu có, mà nằm ở tâm hồn và trái tim yêu thương