

Sùng Thị Phương Lan
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1. Thể thơ tự do.
Câu 2. Một số từ ngữ tiêu biểu: “Hoàng Sa”, “bám biển”, “máu ngư dân”, “giữ nước”, “Tổ quốc”, “sóng dữ”, “màu cờ nước Việt”.
Câu 3. Biện pháp tu từ so sánh: Mẹ Tổ quốc được so sánh như “máu ấm trong màu cờ nước Việt”.Gợi lên hình ảnh Tổ quốc gần gũi, thân thiết như máu thịt trong cơ thể mỗi con người. So sánh này làm nổi bật sự thiêng liêng, sâu nặng của tình yêu quê hương đất nước, thể hiện Tổ quốc luôn hiện diện, chở che và gắn bó máu thịt với mỗi người dân.
Câu 4. Đoạn thơ thể hiện lòng yêu nước sâu sắc, niềm tự hào dân tộc, sự biết ơn và cảm phục những người bảo vệ biển đảo, đặc biệt là những ngư dân dũng cảm bám biển giữa sóng dữ.
Câu 5. Là một công dân trẻ, em nhận thức rõ trách nhiệm của mình trong việc bảo vệ biển đảo quê hương. Em sẽ tích cực tìm hiểu về chủ quyền biển đảo, tuyên truyền nâng cao nhận thức cho mọi người xung quanh. Đồng thời, em sẽ học tập thật tốt để sau này góp phần xây dựng đất nước vững mạnh, bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ. Biển đảo là máu thịt của Tổ quốc, và mỗi người dân đều cần ý thức rõ điều đó.
Câu 1. Nhân vật trữ tình đang ở nơi đất khách quê người (thành phố San Diego, Mỹ), trong hoàn cảnh xa quê hương, nên mang tâm trạng nhớ quê da diết và luôn so sánh cảnh vật nơi xa lạ với quê nhà.
Câu 2. Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta gồm:
Nắng trên cao
Màu trắng của mây bay
Đồi nhuộm vàng
Nắng xuống vào cây, soi tận lá
Câu 3. Cảm hứng chủ đạo của bài thơ là nỗi nhớ quê hương da diết và sự nhạy cảm trước vẻ đẹp thiên nhiên nơi đất khách – những điều khiến nhân vật trữ tình liên tưởng đến quê nhà.
Câu 4.
Khổ thơ đầu: Những hình ảnh nắng, mây, đồi khiến nhân vật trữ tình xao xuyến, ngỡ ngàng, vì gợi nhớ đến quê hương một cách tự nhiên, đầy cảm xúc.
Khổ thơ thứ ba: Cũng là nắng và mây, nhưng giờ đây được nhìn bằng ánh mắt chấp nhận xa xứ, lặng lẽ, như một cách tự an ủi khi “bụi đường cũng bụi của người ta”. Tâm trạng chuyển từ ngỡ ngàng sang trầm
Câu 5.Em ấn tượng nhất với hình ảnh: “Ngó xuống mũi giày thì lữ thứ / Bụi đường cũng bụi của người ta.”
Vì hai câu thơ gợi cảm giác cô đơn và thân phận nhỏ bé của một người xa quê. Cái nhìn xuống mũi giày là cái nhìn hướng vào nội tâm, khiến nỗi nhớ quê trở nên thấm thía và sâu sắc hơn. Hình ảnh “bụi của người ta” cũng thể hiện rõ cảm giác lạc lõng nơi đất khách.
Câu 1: ngôi thứ ba;
Câu 2: điểm nhìn của nhân vật Chi-hon (người con gái thứ ba của bà Park So Nyo).;
Câu 3 Biện pháp nghệ thuật: Tương phản . Nhấn mạnh sự đối lập giữa sự lạc lõng, mất phương hướng của mẹ và sự bận rộn, vô tâm của con. Điều này gợi lên cảm giác day dứt, ân hận về sự thờ ơ của con cái đối với mẹ. ;
Câu 4: Yêu thương con vô điều kiện, Tần tảo, hy sinh, Kiên cường, mạnh mẽ.;
Câu 5:Chi-hon hối tiếc vì đã không trân trọng những khoảnh khắc bên mẹ, đã vô tâm trước những mong muốn nhỏ bé của mẹ, điển hình như việc không thử chiếc váy mẹ chọn cho. ; Đoạn văn:Sự vô tâm của con cái có thể khiến những người thân yêu tổn thương mà ta không nhận ra. Nhiều khi, chúng ta mải mê với công việc, cuộc sống riêng mà quên mất những điều nhỏ bé nhưng ý nghĩa đối với cha mẹ. Một câu hỏi thăm, một hành động quan tâm hay đơn giản là dành thời gian bên gia đình cũng có thể làm ấm lòng người thân. Chỉ khi mất đi, chúng ta mới thấy hối tiếc vì đã không dành đủ tình yêu thương cho họ. Vì vậy, hãy trân trọng từng khoảnh khắc với gia đình khi còn có thể.
Câu 1 : tự sự ; câu 2:tránh bị bà đánh; câu 3:tạo sự ngập ngừng, nhấn mạnh cảm xúc giúp câu văn chở nên tự nhiên, sinh động hơn ; câu 4: một người hiền hậu bao dung , yêu thương và luôn che chở cho cháu ; câu 5: gia đình có vài trò vô cùng quan trọng đối với mỗi người.Đó là nơi ta được yêu thương,che chở và nuôi dưỡng cả về thể chất lẫn tinh thần.Gian đình không chỉ là chỗ dựa vững chắc trong lúc khó khăn mà còn là nơi ta có thể tìm thấy sự bình yên, hạnh phúc. Vì vậy mỗi người cần biết trân trọng và yêu thương gia đình của mình