

Hoàng Thành Đông
Giới thiệu về bản thân



































Bài Làm
Gia đình là tổ ấm đầu tiên và quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi con người. Đó không chỉ là nơi nuôi dưỡng thể chất mà còn hình thành nhân cách, cảm xúc và tư duy của trẻ. Tuy nhiên, không phải đứa trẻ nào cũng may mắn lớn lên trong một môi trường gia đình yêu thương, đùm bọc. Hiện nay, bạo lực gia đình vẫn đang tồn tại trong nhiều gia đình, để lại những hậu quả nặng nề đối với sự phát triển của trẻ em.
Trước hết, bạo lực gia đình ảnh hưởng tiêu cực đến tâm lý và cảm xúc của trẻ. Những đứa trẻ lớn lên trong môi trường đầy rẫy tiếng quát mắng, đòn roi hay chứng kiến cảnh cha mẹ xung đột thường bị ám ảnh, lo lắng và sợ hãi. Các em dễ rơi vào trạng thái trầm cảm, mất niềm tin vào gia đình và những người xung quanh. Nhiều trẻ em trở nên khép kín, thu mình hoặc ngược lại, có xu hướng trở nên hung hăng, dễ cáu giận. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại mà còn để lại những tổn thương tâm lý kéo dài đến tận khi trưởng thành.
Không chỉ dừng lại ở tâm lý, bạo lực gia đình còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến quá trình học tập và phát triển trí tuệ của trẻ. Một đứa trẻ phải sống trong sợ hãi, bất ổn sẽ khó tập trung vào việc học, dễ chán nản, sa sút kết quả học tập. Nhiều em thậm chí bỏ học giữa chừng vì không có động lực hoặc phải lao động kiếm sống trong khi bạn bè cùng trang lứa được đến trường. Khi bị tổn thương bởi bạo lực, các em không thể phát triển toàn diện về tư duy và sáng tạo, dẫn đến hạn chế cơ hội tương lai.
Ngoài ra, bạo lực gia đình còn có thể khiến trẻ em hình thành những hành vi và lối sống tiêu cực. Những đứa trẻ thường xuyên bị bạo hành hoặc chứng kiến cảnh bạo lực giữa cha mẹ có nguy cơ cao trở thành người sử dụng bạo lực khi trưởng thành. Các em có thể coi bạo lực là cách giải quyết vấn đề, lặp lại những hành vi mà mình đã trải qua trong gia đình. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân mà còn làm gia tăng nguy cơ bất ổn xã hội, tạo ra một vòng lặp bạo lực kéo dài qua các thế hệ.
Trước thực trạng này, gia đình và xã hội cần có những biện pháp mạnh mẽ để bảo vệ trẻ em khỏi bạo lực. Cha mẹ cần nhận thức rõ rằng yêu thương và tôn trọng là nền tảng vững chắc để nuôi dạy con cái. Việc giáo dục về kỹ năng kiểm soát cảm xúc, giải quyết xung đột trong gia đình một cách ôn hòa là vô cùng cần thiết. Bên cạnh đó, các cơ quan chức năng cần có những biện pháp xử lý nghiêm khắc đối với hành vi bạo hành trẻ em, đồng thời xây dựng các trung tâm hỗ trợ tâm lý, giúp trẻ em vượt qua tổn thương. Cả xã hội cần chung tay tạo ra một môi trường an toàn, lành mạnh để trẻ em phát triển toàn diện.
Tóm lại, bạo lực gia đình là một vấn đề nhức nhối, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển thể chất, tinh thần và tương lai của trẻ em. Để xây dựng một thế hệ tương lai mạnh mẽ, hạnh phúc, mỗi gia đình và toàn xã hội cần nỗ lực loại bỏ bạo lực, mang đến cho trẻ em một tuổi thơ tràn đầy yêu thương và sự bảo vệ.
Chi tiết gây ấn tượng mạnh nhất với em là cái chết của cái Gái, đặc biệt là hình ảnh “miệng nó ngoáp ngoáp mấy cái; đôi mắt lộn lòng trắng lên mấy lần rồi nhắm hẳn”.
Chi tiết này ám ảnh bởi nó miêu tả khoảnh khắc một đứa trẻ ngây thơ, vô tội lìa đời trong cảnh đói nghèo cùng cực. Cái chết của cái Gái không phải do chiến tranh hay bệnh tật, mà chỉ vì đi bắt nhái để có cái ăn. Đây là bi kịch đầy xót xa của những đứa trẻ sinh ra trong gia đình nghèo khổ – dù cố gắng đến đâu cũng không thể thoát khỏi số phận bi thảm.
Không chỉ vậy, hình ảnh người bố nhìn đứa con giãy chết rồi rú lên quái gở cũng gây ám ảnh. Người đàn ông từng quát tháo, dọa giết cả nhà giờ đây đau đớn tột cùng khi chứng kiến cái chết của con gái. Điều đó cho thấy, sâu thẳm bên trong lớp vỏ thô lỗ, cục cằn của anh Duyện vẫn là tình thương cha con, nhưng nó bị bóp nghẹt bởi nghèo đói và bế tắc.
Chi tiết này không chỉ là cao trào của câu chuyện mà còn là lời tố cáo mạnh mẽ xã hội phong kiến bất công. Nó cho thấy rằng cái đói không chỉ giết chết thể xác mà còn dập tắt cả những hy vọng nhỏ nhoi của con người.