Vàng Vinh Quang

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Vàng Vinh Quang
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

câu 1

Trong đoạn trích từ truyện ngắn Chị em họ của Phan Thị Vàng Anh, nhân vật Thùy hiện lên là một cô bé sống nội tâm, giàu lòng tự trọng và có phần thiệt thòi. Dù không học giỏi như Hà, Thùy vẫn cố gắng từng ngày bằng những hành động âm thầm: đi học sớm, dọn dẹp lớp học, phụ giúp việc nhà… nhưng lại không được ai ghi nhận. Thùy không ganh ghét Hà một cách trực tiếp, nhưng lại mang trong lòng nỗi buồn và sự mặc cảm khi liên tục bị so sánh. Tâm trạng của Thùy là sự giằng xé giữa khát khao được công nhận và sự cam chịu im lặng. Cô hiểu rất rõ con người của Hà, nhưng không vì thế mà nói xấu hay bôi nhọ chị em, cho thấy Thùy là người có nhân cách trong sáng, đầy lòng tự trọng. Thùy là hình ảnh điển hình của những đứa trẻ tuổi mới lớn, nhạy cảm, dễ tổn thương, luôn muốn khẳng định mình nhưng lại bị bỏ quên trong những cái nhìn định kiến của người lớn. Nhân vật Thùy đã góp phần làm nổi bật chủ đề nhân văn của truyện: sự thấu hiểu, chia sẻ và công bằng trong tình thân.


câu 2

Trong cuộc sống, mỗi con người đều mong muốn được sống hạnh phúc và là chính mình. Tác giả Giản Tư Trung từng viết: “Hạnh phúc đích thực là khi con người mà ta muốn thể hiện ra bên ngoài cho mọi người thấy cũng chính là con người thực của mình.” Câu nói gợi nhắc về sự hòa hợp giữa bản ngã bên trong và hình ảnh mà ta thể hiện trước xã hội. Khi con người được sống đúng với bản thân – không che giấu, không gồng mình, không giả tạo – đó chính là trạng thái tự do và hạnh phúc nhất. Trái lại, khi phải cố gắng xây dựng một hình ảnh không đúng với con người thật, ta sẽ mệt mỏi, cô đơn và đánh mất chính mình. Trong xã hội hiện đại, áp lực thành công, danh tiếng và sự công nhận khiến nhiều người phải sống “hai mặt”: một con người thật và một con người “diễn” cho xã hội xem. Hạnh phúc vì thế trở nên xa vời. Chỉ khi ta chấp nhận và tôn trọng bản thân, yêu những gì mình có, sống thật với cảm xúc và giá trị của mình, khi đó ta mới có thể tìm được sự bình yên nội tâm. Vì vậy, sống thật với chính mình không chỉ là điều kiện để hạnh phúc mà còn là cách để ta phát triển bền vững và nhân văn hơn trong cuộc đời.



câu 1

Trong đoạn trích từ truyện ngắn Chị em họ của Phan Thị Vàng Anh, nhân vật Thùy hiện lên là một cô bé sống nội tâm, giàu lòng tự trọng và có phần thiệt thòi. Dù không học giỏi như Hà, Thùy vẫn cố gắng từng ngày bằng những hành động âm thầm: đi học sớm, dọn dẹp lớp học, phụ giúp việc nhà… nhưng lại không được ai ghi nhận. Thùy không ganh ghét Hà một cách trực tiếp, nhưng lại mang trong lòng nỗi buồn và sự mặc cảm khi liên tục bị so sánh. Tâm trạng của Thùy là sự giằng xé giữa khát khao được công nhận và sự cam chịu im lặng. Cô hiểu rất rõ con người của Hà, nhưng không vì thế mà nói xấu hay bôi nhọ chị em, cho thấy Thùy là người có nhân cách trong sáng, đầy lòng tự trọng. Thùy là hình ảnh điển hình của những đứa trẻ tuổi mới lớn, nhạy cảm, dễ tổn thương, luôn muốn khẳng định mình nhưng lại bị bỏ quên trong những cái nhìn định kiến của người lớn. Nhân vật Thùy đã góp phần làm nổi bật chủ đề nhân văn của truyện: sự thấu hiểu, chia sẻ và công bằng trong tình thân.


câu 2

Trong cuộc sống, mỗi con người đều mong muốn được sống hạnh phúc và là chính mình. Tác giả Giản Tư Trung từng viết: “Hạnh phúc đích thực là khi con người mà ta muốn thể hiện ra bên ngoài cho mọi người thấy cũng chính là con người thực của mình.” Câu nói gợi nhắc về sự hòa hợp giữa bản ngã bên trong và hình ảnh mà ta thể hiện trước xã hội. Khi con người được sống đúng với bản thân – không che giấu, không gồng mình, không giả tạo – đó chính là trạng thái tự do và hạnh phúc nhất. Trái lại, khi phải cố gắng xây dựng một hình ảnh không đúng với con người thật, ta sẽ mệt mỏi, cô đơn và đánh mất chính mình. Trong xã hội hiện đại, áp lực thành công, danh tiếng và sự công nhận khiến nhiều người phải sống “hai mặt”: một con người thật và một con người “diễn” cho xã hội xem. Hạnh phúc vì thế trở nên xa vời. Chỉ khi ta chấp nhận và tôn trọng bản thân, yêu những gì mình có, sống thật với cảm xúc và giá trị của mình, khi đó ta mới có thể tìm được sự bình yên nội tâm. Vì vậy, sống thật với chính mình không chỉ là điều kiện để hạnh phúc mà còn là cách để ta phát triển bền vững và nhân văn hơn trong cuộc đời.



Câu 1:

Thể thơ: Thơ tự do.




Câu 2:

Một số từ ngữ tiêu biểu thể hiện hình ảnh biển đảo và đất nước:


  • Biển, Hoàng Sa, bám biển, Mẹ Tổ quốc, máu ngư dân, giữ biển, màu cờ nước Việt.





Câu 3:


  • Biện pháp tu từ so sánh: “Mẹ Tổ quốc vẫn luôn ở bên ta / Như máu ấm trong màu cờ nước Việt”.
  • Tác dụng: So sánh làm nổi bật tình cảm thiêng liêng, gần gũi và bền chặt của Tổ quốc đối với mỗi người dân, đặc biệt trong hoàn cảnh khó khăn. Hình ảnh “máu ấm” gợi liên tưởng đến sự sống, sự kết nối máu thịt giữa con người và quê hương.





Câu 4:

Đoạn trích thể hiện tình cảm yêu nước sâu sắc, lòng biết ơn và sự ngưỡng mộ của nhà thơ đối với những người đã và đang ngày đêm canh giữ, bảo vệ biển đảo Tổ quốc.




Câu 5:

Là học sinh, em nhận thức được rằng việc bảo vệ biển đảo không chỉ là trách nhiệm của người lính mà còn là bổn phận của mỗi công dân. Em sẽ tích cực tìm hiểu kiến thức về chủ quyền biển đảo, tuyên truyền, lan tỏa tình yêu Tổ quốc đến mọi người xung quanh. Đồng thời, em sẽ cố gắng học tập tốt để sau này góp phần xây dựng và bảo vệ đất nước bằng chính khả năng của mình.


Câu 1:

Văn bản thể hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh đang sống nơi đất khách, xa quê hương.


Câu 2:

Các hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta gồm: nắng, mây bay, đồi nhuộm vàng trên đỉnh ngọn.


Câu 3:

Cảm hứng chủ đạo của văn bản là nỗi nhớ quê hương da diết của người xa xứ.


Câu 4:


  • Ở khổ thơ đầu: nắng vàng, mây trắng gợi cảm giác thân thuộc, gần gũi, khiến nhân vật trữ tình tưởng như đang ở quê nhà.
  • Ở khổ thơ thứ ba: những hình ảnh ấy gợi nỗi nhớ quê hương sâu sắc, nhưng cũng thể hiện sự nhận thức rõ ràng về sự xa cách (bụi đường là của người ta, không phải của mình).



Câu 5:

Hình ảnh ấn tượng nhất: “Ngó xuống mũi giày thì lữ thứ / Bụi đường cũng bụi của người ta”.

Vì hình ảnh này thể hiện rất sâu sắc cảm giác lạc lõng, cô đơn và nỗi buồn của người xa xứ, dù xung quanh có vẻ thân quen nhưng vẫn không phải là quê hương mình.