

Tráng Văn Nguyên
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Thể thơ của đoạn trích là thơ tám chữ Câu 2: Một số từ ngữ tiêu biểu thể hiện hình ảnh của biển đảo và đất nước trong đoạn thơ thứ hai và thứ ba: “sóng dữ phía Hoàng Sa” “bám biển”, “giữ biển” “máu ngư dân”, “bài ca giữ nước” “Mẹ Tổ quốc”, “màu cờ nước Việt” => Những từ ngữ này gợi hình ảnh biển cả dữ dội, những người con kiên cường giữ biển, và tình yêu Tổ quốc thiêng liêng. Câu 3: Biện pháp tu từ so sánh: Câu: “Như máu ấm trong màu cờ nước Việt” Phân tích tác dụng: So sánh “mẹ Tổ quốc” với “máu ấm” làm nổi bật hình ảnh đất nước luôn đồng hành, chở che, tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho những người con bám biển. Nó gợi cảm giác ấm áp, thiêng liêng và đầy tự hào về tình yêu quê hương Câu 4: Đoạn trích thể hiện tình cảm yêu nước sâu sắc, lòng tự hào dân tộc, và niềm biết ơn, khâm phục đối với những người con đang ngày đêm bảo vệ biển đảo Tổ quốc, dù gian khó vẫn bền gan vững chí Câu 5: Từ đoạn trích, em nhận thức rằng việc bảo vệ biển đảo là trách nhiệm thiêng liêng của mỗi người dân Việt Nam. Chúng ta cần biết ơn và ủng hộ những chiến sĩ, ngư dân đang ngày đêm giữ biển. Là học sinh, em sẽ cố gắng học tập tốt, tìm hiểu về chủ quyền biển đảo và tuyên truyền cho mọi người cùng chung tay bảo vệ Tổ quốc.
Câu 1: Văn bản thể hiện tâm trạng nhớ quê hương da diết của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh sống nơi đất khách quê người – cụ thể là tại San Diego (Mỹ). Dù ở phương xa, mọi hình ảnh quen thuộc như nắng, mây, đồi... vẫn khiến nhân vật liên tưởng đến quê nhà. Câu 2: Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta: “Nắng cũng quê ta” “Trắng màu mây bay phía xa” “Đồi cũng nhuộm vàng trên đỉnh ngọn” “Nắng xuống vào cây, soi tận lá” “Cây lạ không là cây lá quen” Câu 3: Cảm hứng chủ đạo của văn bản là nỗi nhớ quê hương sâu sắc và tình yêu tha thiết với quê nhà, được khơi gợi qua những hình ảnh quen thuộc nơi đất khách. Câu 4: Tâm trạng nhân vật trữ tình khi cảm nhận nắng vàng, mây trắng: Khổ đầu: Các hình ảnh “nắng”, “mây”, “đồi” mang đến cảm giác quen thuộc, gần gũi, khiến tác giả ngỡ như đang ở quê nhà, tạo nên cảm giác ấm áp và bồi hồi. Khổ ba: Khi nhìn “mũi giày thi lữ thứ” (người đi xa), tác giả nhận ra mình đang tha hương, cảm giác trở nên buồn bã, lạc lõng và nhớ quê hơn bao giờ hết. => Tâm trạng chuyển từ mơ hồ, tưởng nhớ sang hiện thực đầy trống vắng và xót xa. Câu 5: Hình ảnh ấn tượng nhất là: “Bụi đường cũng bụi của người ta.” Vì :Hình ảnh này thể hiện sâu sắc sự xa lạ, lạc lõng nơi đất khách, đồng thời nhấn mạnh nỗi nhớ quê hương và khát vọng trở về. Dù là thứ đơn giản như “bụi đường”, ở quê thì thân quen, nhưng nơi đây lại khiến tác giả cảm thấy “không thuộc về”.