

Đỗ Phương Anh
Giới thiệu về bản thân



































Bức tranh quê trong đoạn thơ “Trăng hè” của Đoàn Văn Cừ hiện lên thật yên bình và đầy chất thơ. Cảnh vật thôn quê được miêu tả bằng những hình ảnh thân thuộc, gần gũi: tiếng võng kẽo kẹt, con chó ngủ lơ mơ, bóng cây bên hàng dậu, ánh trăng lấp loáng trên tàu cau… Tất cả tạo nên một không gian tĩnh lặng, thanh bình, mang đậm hồn quê Việt. Trong sự vắng lặng của đêm hè, từng chi tiết nhỏ như hơi thở cuộc sống đều được cảm nhận tinh tế và sâu sắc. Cảnh vật không chỉ được tả bằng thị giác mà còn sống động qua thính giác, qua cảm nhận của tâm hồn thi sĩ. Không chỉ thiên nhiên, con người trong tranh cũng góp phần làm nên vẻ đẹp ấy: ông lão thư thái nằm chơi, thằng cu say mê ngắm bóng mèo. Đó là những khoảnh khắc đời thường, giản dị nhưng thấm đẫm tình yêu quê hương và sự an yên trong tâm hồn. Qua đó, ta thấy được vẻ đẹp của làng quê Việt Nam – một vẻ đẹp dung dị, êm đềm, gợi nhớ gợi thương.
Bức tranh quê trong đoạn thơ “Trăng hè” của Đoàn Văn Cừ hiện lên thật yên bình và đầy chất thơ. Cảnh vật thôn quê được miêu tả bằng những hình ảnh thân thuộc, gần gũi: tiếng võng kẽo kẹt, con chó ngủ lơ mơ, bóng cây bên hàng dậu, ánh trăng lấp loáng trên tàu cau… Tất cả tạo nên một không gian tĩnh lặng, thanh bình, mang đậm hồn quê Việt. Trong sự vắng lặng của đêm hè, từng chi tiết nhỏ như hơi thở cuộc sống đều được cảm nhận tinh tế và sâu sắc. Cảnh vật không chỉ được tả bằng thị giác mà còn sống động qua thính giác, qua cảm nhận của tâm hồn thi sĩ. Không chỉ thiên nhiên, con người trong tranh cũng góp phần làm nên vẻ đẹp ấy: ông lão thư thái nằm chơi, thằng cu say mê ngắm bóng mèo. Đó là những khoảnh khắc đời thường, giản dị nhưng thấm đẫm tình yêu quê hương và sự an yên trong tâm hồn. Qua đó, ta thấy được vẻ đẹp của làng quê Việt Nam – một vẻ đẹp dung dị, êm đềm, gợi nhớ gợi thương.