Phạm Lê Minh Vương (2)

Giới thiệu về bản thân

Học không phải là để trở thành người giỏi nhất, mà là để trở thành người biết hỏi đúng câu hỏi.
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

\(\frac{5}{-7}-\frac{-3}{21}\)

\(=\frac{-5}{7}-\frac{-3}{21}\)

\(=\frac{-105}{147}-\frac{-21}{147}\)

\(=\frac{-105-\left(-21\right)}{147}\)

\(=\frac{-105+21}{147}\)

\(=\frac{-84}{147}\)

\(=\frac{-4}{7}\)

\(\frac{14}{-11}+\frac{8}{22}\)

\(=\frac{-14}{11}+\frac{8}{22}\)

\(=\frac{-308}{242}+\frac{88}{242}\)

\(=\frac{-220}{242}\)

\(=\frac{-10}{11}\)

\(\left(\frac17\right)^{x+1}\) \(=\frac{1}{49}\)

\(\left(\frac17\right)^{x+1}\) \(=\left(\frac17\right)^2\)

\(x+1=2\)

\(x=2-1\)

\(x=1\)

Quê hương tôi như một bức tranh thủy mặc dịu dàng, nơi mỗi con đường, hàng cây đều mang hồn thiêng của đất mẹ. Buổi sớm, mặt trời vén mây lộ ánh hồng lấp lánh trên cánh đồng lúa mơn mởn, gió thổi nhẹ làm rì rào tiếng thì thầm của thiên nhiên. Dòng sông quê lặng lẽ trôi, mang theo những cánh lục bình tím biếc và những ký ức tuổi thơ trôi xa dần theo con nước. Trong khói bếp lam chiều, dáng mẹ gầy gò bên nồi cơm khét nhẹ đã in sâu vào trái tim tôi như một dấu ấn không thể xóa mờ. Tiếng gọi nhau í ới giữa lũ trẻ mục đồng, tiếng cuốc đất đều đặn của cha, tất cả như những giai điệu giản dị mà thiết tha. Những mùa gặt, mùi rơm nồng nàn quyện trong nắng vàng óng ánh, khiến tôi ngỡ như mình đang sống giữa một miền cổ tích. Ngay cả những buổi trưa hè nắng gắt, bóng cây đa đầu làng vẫn ôm trọn lũ trẻ vào giấc mơ tròn trịa, ngọt ngào. Quê hương không chỉ là nơi tôi sinh ra, mà là cả thế giới dịu dàng tôi mang theo suốt đời. Ở đó, mỗi bông hoa, ngọn cỏ đều thì thầm kể chuyện ân tình, thủy chung và sâu lắng. Dù mai này có đi xa đến đâu, trái tim tôi vẫn luôn có một chốn để quay về - nơi gọi là “quê hương”. Đó là nơi không cần lý do để yêu, chỉ cần lặng nhìn thôi cũng đủ ấm cả một đời.

Mình nghĩ có thể do bạn chưa thực sự nắm vững kiến thức nền tảng hoặc đọc đề chưa kỹ. Những lỗi này nếu không sửa sẽ ảnh hưởng đến cách bạn làm các bài tương tự sau này. Mình khuyên bạn nên xem lại phần lý thuyết liên quan, ôn lại bài, thử làm lại bài một cách cẩn thận hơn. Nếu có chỗ nào chưa hiểu, bạn cứ hỏi mình và các bạn khác trên diễn đàn sẽ rất sẵn lòng giúp đỡ. Việc sai là hoàn toàn bình thường trong quá trình học, quan trọng là mình rút được kinh nghiệm từ đó. Mong bạn đừng nản lòng mà hãy xem đây là cơ hội để tiến bộ. Chúc bạn học tốt !

Chào bạn, hiện tại câu hỏi của bạn chưa hiển thị trên diễn đàn. Có thể file bạn tải lên bị lỗi nên không hiển thị được. Bạn nên gõ trực tiếp đề bài lên Olm để tránh lỗi này và nhận được sự hỗ trợ nhanh hơn từ cộng đồng nhé!

\(\frac{-30}{17}:\frac{-15}{-34}\)

\(=\frac{-30}{17}:\frac{15}{34}\)

\(=\frac{-30}{17}.\frac{34}{15}\)

\(=\frac{-1020}{255}\)

\(=-4\)

\(\left(\frac{x}{7}+0,25\right)=\frac{-1}{28}\)

\(\frac{x}{7}+0,25=\frac{-1}{28}\)

\(\) \(\frac{x}{7}=\frac{-1}{28}-0,25\)

\(\frac{x}{7}=\frac{-2}{7}\)

\(x=2\)

Vậy \(x=2\)

Đoạn thơ chỉ vỏn vẹn hai câu nhưng gói trọn cả một thế giới an yên. “Gió đến nghe gió, mưa đến nghe mưa” – câu đầu như lời thì thầm của một tâm hồn đã học cách lắng nghe, không cưỡng cầu, không kháng cự. Câu thứ hai “Thuận theo ý trời, nhân sinh trăm vị” lại như một cái gật đầu với số phận, nhẹ nhàng chấp nhận mọi điều đến đi trong đời. Từng chữ đều thấm đẫm sự bình thản, như thể người viết đã đi qua bao nhiêu sóng gió để rồi nhận ra: sống là để thấu hiểu và buông nhẹ. Một đoạn thơ ngắn, nhưng để lại dư vị rất lâu trong lòng người đọc.