

Đồng Thị Thu Trang
Giới thiệu về bản thân



































~2,58 tỉ năm
~6,25 lít
a) Bán kính hạt nhân Ra -226:
Sấp sỉ 8,52 nhân 10mũ -15
B ,năng lượng liên kết bằng sấp sỉ 16,85,6 MeV
Năng lượng liên kết riêng bằng sấp sỉ 7,64 MeV
Câu 1
Bài làm
Đoạn thơ trích từ bài Trăng hè của Đoàn Văn Cừ vẽ nên một bức tranh làng quê Việt Nam đậm chất trữ tình và yên bình đến lạ lùng. Trong cái tĩnh lặng của đêm hè, từng âm thanh, từng hình ảnh như thấm đẫm hơi thở của cuộc sống thôn quê. Tiếng võng đưa kẽo kẹt, chú chó nằm lim dim nơi thềm, bóng cây đổ nghiêng bên hàng dậu... tất cả gợi ra một khung cảnh thanh vắng, nhẹ nhàng, đầy thi vị. Không gian ấy như ngưng đọng lại trong ánh trăng ngân ngà rơi xuống sân gạch, nơi ông lão nằm chơi, thằng cu nhỏ dõi theo bóng con mèo ngoằn ngoèo dưới chân. Những hình ảnh tưởng chừng vụn vặt, đời thường ấy lại tạo nên một bức tranh quê sống động, vừa tĩnh tại vừa ấm cúng, vừa thực vừa mộng. Qua đó, ta cảm nhận được tình yêu sâu nặng của nhà thơ dành cho quê hương, nơi lưu giữ những giá trị đẹp đẽ, bình dị mà vĩnh hằng trong tâm hồn người Việt. Câu 2 Bài làm Tuổi trẻ là mùa xuân của cuộc đời tươi mới, căng tràn sức sống và đầy những khát vọng lớn lao. Đó là quãng thời gian quý giá nhất để mỗi con người nỗ lực, cống hiến và trưởng thành. Trong nhịp sống hiện đại đầy biến động, sự nỗ lực hết mình của tuổi trẻ càng trở nên quan trọng và đáng trân trọng hơn bao giờ hết. Nỗ lực chính là hành trình mỗi người tự bước đi, vượt lên chính mình để chạm tới những điều tốt đẹp. Không phải ai sinh ra cũng có điều kiện thuận lợi, nhưng người biết phấn đấu sẽ luôn có cơ hội vươn lên. Thực tế đã cho thấy, có biết bao bạn trẻ vượt nghèo, vượt khổ, vươn lên bằng tri thức, bằng ý chí không ngừng nghỉ. Những con người như thế đã chứng minh rằng nỗ lực là con đường ngắn nhất dẫn đến thành công, là sức mạnh giúp tuổi trẻ tỏa sáng dù xuất phát điểm có thể thấp hơn người khác. Không chỉ vì bản thân, sự nỗ lực còn là cách để tuổi trẻ đóng góp cho cộng đồng, cho đất nước. Mỗi người trẻ chăm chỉ học tập, không ngừng sáng tạo và hành động tích cực chính là những mắt xích quý giá tạo nên một xã hội tiến bộ, văn minh. Trong bối cảnh thế giới thay đổi không ngừng, chỉ khi tuổi trẻ dấn thân và cống hiến hết mình, dân tộc mới có thể đứng vững và đi xa hơn. Dẫu vậy, bên cạnh những người biết nỗ lực, vẫn còn không ít bạn trẻ sống hời hợt, dễ nản lòng, chạy theo những giá trị hư ảo. Điều đó thật đáng tiếc, bởi thời gian không chờ đợi ai, và tuổi trẻ thì không thể quay lại lần hai. Tuổi trẻ không nhất thiết phải rực rỡ, nhưng nhất định phải nỗ lực. Bởi mỗi giọt mồ hôi hôm nay chính là những hạt giống gieo cho ngày mai rạng rỡ. Hãy sống hết mình để khi ngoảnh lại, ta có thể tự hào vì đã không bỏ phí những năm tháng thanh xuân đầy cơ hội và nhiệt huyết.
Câu 2
Bài làm Tuổi trẻ là mùa xuân của cuộc đời – tươi mới, căng tràn sức sống và đầy những khát vọng lớn lao. Đó là quãng thời gian quý giá nhất để mỗi con người nỗ lực, cống hiến và trưởng thành. Trong nhịp sống hiện đại đầy biến động, sự nỗ lực hết mình của tuổi trẻ càng trở nên quan trọng và đáng trân trọng hơn bao giờ hết. Nỗ lực chính là hành trình mỗi người tự bước đi, vượt lên chính mình để chạm tới những điều tốt đẹp. Không phải ai sinh ra cũng có điều kiện thuận lợi, nhưng người biết phấn đấu sẽ luôn có cơ hội vươn lên. Thực tế đã cho thấy, có biết bao bạn trẻ vượt nghèo, vượt khổ, vươn lên bằng tri thức, bằng ý chí không ngừng nghỉ. Những con người như thế đã chứng minh rằng nỗ lực là con đường ngắn nhất dẫn đến thành công, là sức mạnh giúp tuổi trẻ tỏa sáng dù xuất phát điểm có thể thấp hơn người khác. Không chỉ vì bản thân, sự nỗ lực còn là cách để tuổi trẻ đóng góp cho cộng đồng, cho đất nước. Mỗi người trẻ chăm chỉ học tập, không ngừng sáng tạo và hành động tích cực chính là những mắt xích quý giá tạo nên một xã hội tiến bộ, văn minh. Trong bối cảnh thế giới thay đổi không ngừng, chỉ khi tuổi trẻ dấn thân và cống hiến hết mình, dân tộc mới có thể đứng vững và đi xa hơn. Dẫu vậy, bên cạnh những người biết nỗ lực, vẫn còn không ít bạn trẻ sống hời hợt, dễ nản lòng, chạy theo những giá trị hư ảo. Điều đó thật đáng tiếc, bởi thời gian không chờ đợi ai, và tuổi trẻ thì không thể quay lại lần hai. Tuổi trẻ không nhất thiết phải rực rỡ, nhưng nhất định phải nỗ lực. Bởi mỗi giọt mồ hôi hôm nay chính là những hạt giống gieo cho ngày mai rạng rỡ. Hãy sống hết mình để khi ngoảnh lại, ta có thể tự hào vì đã không bỏ phí những năm tháng thanh xuân đầy cơ hội và nhiệt huyết.
Câu 1. Ngôi kể: Ngôi thứ ba (người kể chuyện giấu mình, không xuất hiện trực tiếp trong truyện, kể về các nhân vật như “bà”, “chị Bớt”, “chị Nở”...).
Câu 2. Một số chi tiết cho thấy chị Bớt không giận mẹ: Khi mẹ xuống ở chung, chị rất mừng. Chị gặng hỏi mẹ cho hết lẽ, nhưng không hề trách móc. Chị ôm lấy mẹ khi thấy mẹ áy náy. Chị nói: "Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?"
Câu 3. Nhân vật Bớt là người: Hiếu thảo, vị tha, không chấp mẹ dù từng bị đối xử bất công. Chịu thương chịu khó, gánh vác công việc và gia đình. Yêu thương con cái, biết trân trọng tình cảm và quan tâm đến người thân.
Câu 4. Hành động và lời nói đó thể hiện: Tấm lòng bao dung và tình yêu thương chân thành của Bớt dành cho mẹ. Chị muốn mẹ yên tâm, không mặc cảm hay dằn vặt quá khứ. Thể hiện sự gắn bó và tha thứ, vượt lên nỗi đau để giữ gìn tình cảm gia đình.
Câu 5. Thông điệp: "Tình cảm gia đình là thiêng liêng, có thể chữa lành mọi tổn thương." Lí do: Trong xã hội hiện đại, con người dễ bị cuốn vào guồng quay của công việc, vật chất mà quên đi giá trị của tình thân. Thông điệp nhắc nhở ta hãy trân trọng, bao dung và giữ gìn tình cảm với những người thân yêu, bởi đó là nơi duy nhất luôn chờ đón ta trở về.
Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính trong văn bản là nghị luận
Câu 2 :Nội dung chính của văn bản:
Tác giả muốn nhắc nhở con người không nên quá ỷ lại vào sự dễ dàng, thuận lợi trong cuộc sống. Đôi khi, những khó khăn, tổn thương (hình ảnh “bị gai đâm”) là cần thiết để giúp ta tỉnh ngộ, nhận ra giá trị của những điều xung quanh và trưởng thành hơn.
Câu 3
Biện pháp tu từ trong đoạn 7 là biện pháp tu từ nổi bật trong đoạn văn là ẩn dụ.
Phân tích:
Hình ảnh “bước chân quen xéo lên cỏ hoa” tượng trưng cho sự chủ quan, vô tư, thậm chí là thờ ơ trước những giá trị tốt đẹp của cuộc sống.
“Gai đâm” là ẩn dụ cho những khó khăn, thử thách mà con người gặp phải.
“Giật mình: tổn thương là rỉ máu” mang ý nghĩa thức tỉnh, nhận ra rằng cuộc sống không chỉ toàn điều tốt đẹp mà còn có đau đớn và thử thách
=> Tác giả sử dụng ẩn dụ để truyền tải thông điệp: Đôi khi con người cần đối mặt với khó khăn để hiểu và trân trọng hơn cuộc sống.
Câu 4
Tác giả lại nói “Thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm” vì:
Câu văn mang ý nghĩa sâu sắc: Những tổn thương, vấp ngã trong cuộc sống là điều cần thiết. Nếu lúc nào cũng đi trên con đường bằng phẳng, ta sẽ dễ dàng quên đi sự cẩn trọng và trân trọng cuộc sống.
Khi bị "gai đâm", con người sẽ có cơ hội nhìn lại, suy ngẫm và trưởng thành hơn.
Đây là cách nhắc nhở rằng khó khăn không phải lúc nào cũng xấu, mà có thể là động lực để phát triển.
Câu 5 :
Bài học ý nghĩa nhất rút ra từ văn bản:
Cuộc sống không phải lúc nào cũng êm đềm, dễ dàng.
Những thử thách, khó khăn có thể giúp con người trưởng thành và nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống.
Chúng ta không nên trốn tránh khó khăn mà hãy đối mặt, vượt qua nó để hoàn thiện bản thân.
Câu 1 : phân tích đoạn thơ sau để thấy sự biến đổi của quê hương trước và sau chiến tranh.
Trong cuộc sống, con người không chỉ cần biết yêu thương đồng loại mà còn phải biết trân trọng và yêu quý vạn vật xung quanh. Thiên nhiên, động vật và mọi thứ tồn tại trên Trái Đất đều có giá trị và vai trò riêng, góp phần tạo nên sự cân bằng và hài hòa trong cuộc sống. Khi con người biết yêu thương vạn vật, họ sẽ có ý thức bảo vệ môi trường, không tàn phá rừng, không làm ô nhiễm nguồn nước và không săn bắt động vật bừa bãi. Điều này không chỉ giúp duy trì hệ sinh thái mà còn tạo điều kiện để thế hệ sau có một hành tinh xanh tươi, đáng sống.
Hơn nữa, yêu thương vạn vật còn giúp con người trở nên nhân ái, bao dung và sống có trách nhiệm hơn. Một người biết quan tâm đến động vật, cây cối thường có tâm hồn nhạy cảm, sống tử tế và biết trân trọng những giá trị nhỏ bé xung quanh. Chính sự yêu thương này tạo nên một xã hội tốt đẹp hơn, nơi mà mọi sinh vật đều được tôn trọng và đối xử công bằng. Vì vậy, mỗi người chúng ta cần học cách yêu thương vạn vật từ những hành động nhỏ nhất, để cuộc sống trở nên ý nghĩa và tốt đẹp hơn.
Câu 2
Bài thơ Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm là một trong những tác phẩm tiêu biểu viết về quê hương Kinh Bắc trong thời kỳ chiến tranh. Đoạn thơ trên thể hiện rõ sự đối lập giữa vẻ đẹp bình yên của quê hương trước chiến tranh và nỗi đau thương, tang tóc mà quân xâm lược đã gieo rắc. Qua đó, tác giả bày tỏ niềm xót xa, tiếc thương cũng như khát vọng về một ngày quê hương được hồi sinh.
Trước chiến tranh, quê hương hiện lên với những hình ảnh đẹp đẽ, thanh bình. “Lúa nếp thơm nồng” gợi lên khung cảnh đồng quê trù phú, no ấm. Đặc biệt, hình ảnh “tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong” là biểu tượng của nét đẹp văn hóa dân gian, của đời sống tinh thần phong phú. “Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp” thể hiện niềm tự hào về truyền thống quê hương. Những câu thơ này vẽ nên một bức tranh quê rực rỡ sắc màu, nơi con người sống hạnh phúc, ấm êm.
Nhưng khi chiến tranh ập đến, tất cả đều bị tàn phá. Cụm từ “từ ngày khủng khiếp” như một dấu mốc tang thương, mở ra viễn cảnh đầy đau thương. Hình ảnh “giặc kéo lên ngùn ngụt lửa hung tàn” thể hiện sự hủy diệt ghê gớm của chiến tranh. Ruộng đồng “khô”, nhà cửa “cháy”, chó “ngộ một đàn” – tất cả đều trở nên hoang tàn, đổ nát. Những hình ảnh “lưỡi dài lê sắc máu”, “kiệt cùng ngõ thẳm bờ hoang” càng làm nổi bật sự tang thương, mất mát. Cảnh vật không còn sự sống mà chỉ còn lại màu sắc của chết chóc, đau thương.
Nỗi đau ấy còn thể hiện qua sự chia ly của con người. Câu thơ “Mẹ con đàn lợn âm dương / Chia lìa trăm ngả” mang tính biểu tượng sâu sắc. Bức tranh Đông Hồ vốn tươi vui với hình ảnh mẹ con đàn lợn, nay lại mang ý nghĩa bi thương: âm dương cách biệt, gia đình ly tán. Ngay cả “đám cưới chuột” – biểu tượng cho niềm vui, hạnh phúc – cũng tan tác, mất phương hướng. Câu hỏi tu từ “Bây giờ tan tác về đâu?” vang lên như một lời ai oán, thể hiện sự mất mát vô bờ của quê hương và con người trong chiến tranh.
Đoạn thơ với nghệ thuật đối lập đã khắc họa sự biến đổi to lớn của quê hương trước và sau chiến tranh. Từ một miền quê thanh bình, tươi đẹp, quê hương Kinh Bắc đã trở thành vùng đất hoang tàn, đau thương. Qua đó, nhà thơ bày tỏ nỗi đau xót, căm hờn trước tội ác của giặc, đồng thời thể hiện tình yêu quê hương tha thiết và niềm tin vào ngày quê hương hồi sinh.
Câu 1 : Bài thơ Tự miễn thể hiện tinh thần lạc quan và ý chí kiên cường của Hồ Chí Minh trước những gian truân của cuộc đời. Với hình ảnh mùa đông và mùa xuân đối lập, tác giả khẳng định rằng nếu không có những khó khăn, con người sẽ không thể cảm nhận hết giá trị của thành công. Hai câu thơ đầu thể hiện triết lý nhân sinh sâu sắc: nghịch cảnh chính là điều kiện để tạo nên vẻ đẹp và sự vinh quang. Hai câu thơ sau, với giọng điệu mạnh mẽ, khẳng định rằng bản thân Người không nản chí trước thử thách mà coi đó là cơ hội để rèn luyện bản thân, hun đúc tinh thần thép. Bài thơ không chỉ phản ánh tinh thần của Hồ Chí Minh mà còn gửi gắm bài học sâu sắc về ý chí, nghị lực và niềm tin vào tương lai. Qua đó, tác phẩm trở thành nguồn động viên mạnh mẽ cho mỗi người khi đối diện với khó khăn trong cuộc sống.
Câu 2 Cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận lợi, mỗi người đều sẽ đối mặt với những khó khăn, thử thách. Tuy nhiên, thay vì lo sợ hay né tránh, chúng ta cần nhìn nhận chúng như cơ hội để phát triển và hoàn thiện bản thân. Thử thách không chỉ giúp con người rèn luyện ý chí mà còn là bước đệm để đạt đến thành công.
Trong thực tế, những người thành công nhất đều đã từng trải qua thất bại. Nguyễn Ngọc Ký – một người không may bị liệt cả hai tay từ nhỏ, nhưng ông không đầu hàng số phận mà kiên trì tập viết bằng chân. Nhờ ý chí phi thường, ông đã trở thành một nhà giáo ưu tú, truyền cảm hứng cho biết bao thế hệ học sinh. Nếu không có thử thách, ông khó có thể rèn luyện sự kiên trì và đạt được thành tựu lớn lao như vậy.
Bên cạnh đó, thử thách giúp con người nhận ra giới hạn của bản thân và không ngừng vươn lên. Những khó khăn trong cuộc sống giống như những bài kiểm tra giúp ta đánh giá năng lực và tinh thần của chính mình. Khi vượt qua một chướng ngại vật, ta không chỉ đạt được mục tiêu mà còn trở nên mạnh mẽ hơn. Nếu không dám đối diện với thử thách, con người sẽ mãi dậm chân tại chỗ và không bao giờ khám phá hết khả năng của mình.
Cuộc sống luôn đặt ra những thử thách, nhưng chính nhờ đó, con người mới có cơ hội rèn luyện ý chí và phát triển bản thân. Nếu biết kiên trì và nỗ lực, mỗi thử thách sẽ trở thành bệ phóng giúp ta tiến xa hơn trên con đường chinh phục ước mơ và xây dựng một tương lai vững chắc.
Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài thơ là biểu cảm.
Câu 2 Bài thơ được viết theo thể thất ngôn tứ tuyệt Đường luật.
Câu 3Biện pháp tu từ được sử dụng: Tương phản (đối lập)
- Phân tích: Hai câu thơ thể hiện sự đối lập giữa mùa đông lạnh lẽo, tiêu điều với mùa xuân ấm áp, rực rỡ.
Hình ảnh mùa đông tượng trưng cho khó khăn, gian khổ, trong khi mùa xuân biểu tượng cho thành công, tươi sáng.
Qua biện pháp tu từ tương phản, tác giả nhấn mạnh tư tưởng: không có gian khổ thì cũng không thể cảm nhận được hạnh phúc và vẻ đẹp của thành công.
Câu 4
Nhân vật trữ tình xem khó khăn, thử thách là cơ hội để rèn luyện ý chí, giúp tinh thần mạnh mẽ hơn.
Quan điểm này thể hiện thái độ kiên cường, bản lĩnh và tinh thần lạc quan của Hồ Chí Minh trước mọi gian khổ
Câu 5 Bài thơ mang đến bài học về tinh thần lạc quan, ý chí kiên cường Chính nhờ vượt qua nghịch cảnh, con người mới có thể đạt đến thành công và tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống.
APA TƯ APA TƯ
Câu 1
Bài thơ Cá sợi chỉ của Hồ Chí Minh sử dụng hình ảnh sợi chỉ để truyền tải bài học sâu sắc về sức mạnh của sự đoàn kết. Trong bài thơ, nhân vật "tôi" – sợi chỉ – khi đứng một mình thì yếu ớt, nhỏ bé. Nhưng khi hợp lại với nhiều sợi khác, chúng tạo thành tấm vải bền chặt, không gì có thể phá vỡ.
Bác Hồ đã sử dụng biện pháp nhân hóa để giúp sợi chỉ có tiếng nói, thể hiện niềm tự hào khi góp phần vào tập thể. Hình ảnh sợi chỉ tượng trưng cho mỗi con người trong xã hội: khi đơn lẻ, chúng ta không có nhiều ý nghĩa, nhưng khi biết hợp tác và đoàn kết, chúng ta có thể tạo nên giá trị lớn lao.
Qua bài thơ, Hồ Chí Minh muốn gửi gắm thông điệp rằng sức mạnh không nằm ở một cá nhân mà ở sự đoàn kết. Đây là một bài học quan trọng, nhắc nhở mỗi chúng ta phải luôn biết hợp tác, gắn kết để cùng nhau phát triển và tạo dựng thành công.
Câu 2
Trong cuộc sống, con người không thể tồn tại và phát triển nếu chỉ dựa vào bản thân. Đoàn kết chính là chìa khóa để vượt qua khó khăn, tạo nên những thành công lớn. Hồ Chí Minh từng khẳng định: "Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết. Thành công, thành công, đại thành công." Điều đó cho thấy vai trò quan trọng của tinh thần đoàn kết trong mọi lĩnh vực của đời sống.
Trước hết, đoàn kết tạo nên sức mạnh tập thể to lớn, giúp con người đạt được những mục tiêu vĩ đại. Lịch sử dân tộc Việt Nam đã chứng minh điều này. Nhờ sự đoàn kết, nhân dân ta đã đánh bại những kẻ thù hùng mạnh, giành lại độc lập, tự do cho đất nước. Nếu không có tinh thần đoàn kết, chúng ta khó có thể làm nên những chiến thắng vĩ đại ấy.
Không chỉ trong chiến tranh, mà ngay cả trong cuộc sống hiện đại, tinh thần đoàn kết vẫn giữ vai trò quan trọng. Trong công việc, một nhóm làm việc hiệu quả luôn dựa trên sự phối hợp, hỗ trợ lẫn nhau. Nếu mỗi cá nhân chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân mà không hợp tác, công việc sẽ trở nên rời rạc, kém hiệu quả.
Trong xã hội, sự đoàn kết giữa con người giúp tạo nên môi trường sống tốt đẹp. Khi mọi người biết giúp đỡ, chia sẻ, cộng đồng sẽ trở nên văn minh, tiến bộ. Ngược lại, sự chia rẽ sẽ khiến xã hội mất đi sự ổn định, gây ra những mâu thuẫn, xung đột không đáng có.
Tuy nhiên, để có sự đoàn kết thực sự, mỗi cá nhân cần ý thức được vai trò của mình trong tập thể. Chúng ta cần biết lắng nghe, tôn trọng lẫn nhau và sẵn sàng hợp tác vì lợi ích chung. Đoàn kết không chỉ đơn thuần là tập hợp đông người mà còn là sự thấu hiểu và đồng lòng hướng đến mục tiêu chung.
Đoàn kết không chỉ là sức mạnh, mà còn là chìa khóa mở ra cánh cửa thành công cho mỗi cá nhân, tập thể và cả dân tộc. Một cây không thể làm nên rừng, nhưng nhiều cây sẽ tạo thành khu rừng vững chãi. Mỗi người chúng ta hãy luôn nuôi dưỡng tinh thần đoàn kết, biết gắn kết và hỗ trợ lẫn nhau, vì chỉ khi cùng chung tay, chúng ta mới có thể vượt qua thử thách và xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.