Nguyễn Thị Hồng Nhung

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Thị Hồng Nhung
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1: ptbd dùng trong văn bản trên là nghị luận và biểu cảm 

câu 2: tình yêu của con người dành cho thiên nhiên 

câu 3: điệp từ "quen" nhấn mạnh việc con người luôn luôn làm tổn thương tự nhiên. Nhưng thiên nhiên luôn rộng lượng tha thứ, không phàn nàn hay trách móc càng không trả thù, tự nhiên như người mẹ bao dung hết thảy những lỗi lầm mà đứa con gây nên mà không hề kể công hay oán trách.

Câu 4: "ta cứ yên chí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa." Con người luôn vô tư, vô tình đến mức đáng trách. Đôi khi vô thức "giẫm đạp" lên thiên nhiên rồi lại tự an ủi mình "không cố ý thì không có lỗi". Để rồi tổn thương để lại cho thiên nhiên. Câu văn "thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm" thứ gì cũng cần có giới hạn, và sự vị tha  của tự nhiên cũng như thế. Đôi khi con người nên nhận được những "cái gai",những bài học để biết rằng. Cho dù có bao dung đến đâu đi chăng nữa thì thiên nhiên đến một lúc nào đó cũng sẽ vùng lên phản kháng.

Câu 5: qua văn bản trên tôi nhận ra rằng: thiên nhiên đã phải chịu những tổn thương như thế nào từ chính những con người mà được thiên nhiên nuôi dưỡng, bảo vệ. Những đứa trẻ được nuôi dưỡng để lớn lên bằng những dòng sữa nóng, được tắm dưới ánh nắng ấm áp, được trải nghiệm qua bao điều kỳ bí mà tự nhiên trao tặng. Những quả ngọt,những mật hoa, những hương thơm ngào ngạt vào sáng sớm. Văn bản trên là một lời cảnh tỉnh với rộng hơn là con người, hẹp hơn là bản thân em về những tội ác mà bản thân đã làm với "mẹ thiên nhiên" và lời khuyên về việc thay đổi.

 

   

Câu 1: ptbd dùng trong văn bản trên là nghị luận và biểu cảm 

câu 2: tình yêu của con người dành cho thiên nhiên 

câu 3: điệp từ "quen" nhấn mạnh việc con người luôn luôn làm tổn thương tự nhiên. Nhưng thiên nhiên luôn rộng lượng tha thứ, không phàn nàn hay trách móc càng không trả thù, tự nhiên như người mẹ bao dung hết thảy những lỗi lầm mà đứa con gây nên mà không hề kể công hay oán trách.

Câu 4: "ta cứ yên chí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa." Con người luôn vô tư, vô tình đến mức đáng trách. Đôi khi vô thức "giẫm đạp" lên thiên nhiên rồi lại tự an ủi mình "không cố ý thì không có lỗi". Để rồi tổn thương để lại cho thiên nhiên. Câu văn "thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm" thứ gì cũng cần có giới hạn, và sự vị tha  của tự nhiên cũng như thế. Đôi khi con người nên nhận được những "cái gai",những bài học để biết rằng. Cho dù có bao dung đến đâu đi chăng nữa thì thiên nhiên đến một lúc nào đó cũng sẽ vùng lên phản kháng.

Câu 5: qua văn bản trên tôi nhận ra rằng: thiên nhiên đã phải chịu những tổn thương như thế nào từ chính những con người mà được thiên nhiên nuôi dưỡng, bảo vệ. Những đứa trẻ được nuôi dưỡng để lớn lên bằng những dòng sữa nóng, được tắm dưới ánh nắng ấm áp, được trải nghiệm qua bao điều kỳ bí mà tự nhiên trao tặng. Những quả ngọt,những mật hoa, những hương thơm ngào ngạt vào sáng sớm. Văn bản trên là một lời cảnh tỉnh với rộng hơn là con người, hẹp hơn là bản thân em về những tội ác mà bản thân đã làm với "mẹ thiên nhiên" và lời khuyên về việc thay đổi.

 

   

Câu 1: ptbd dùng trong văn bản trên là nghị luận và biểu cảm 

câu 2: tình yêu của con người dành cho thiên nhiên 

câu 3: điệp từ "quen" nhấn mạnh việc con người luôn luôn làm tổn thương tự nhiên. Nhưng thiên nhiên luôn rộng lượng tha thứ, không phàn nàn hay trách móc càng không trả thù, tự nhiên như người mẹ bao dung hết thảy những lỗi lầm mà đứa con gây nên mà không hề kể công hay oán trách.

Câu 4: "ta cứ yên chí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa." Con người luôn vô tư, vô tình đến mức đáng trách. Đôi khi vô thức "giẫm đạp" lên thiên nhiên rồi lại tự an ủi mình "không cố ý thì không có lỗi". Để rồi tổn thương để lại cho thiên nhiên. Câu văn "thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm" thứ gì cũng cần có giới hạn, và sự vị tha  của tự nhiên cũng như thế. Đôi khi con người nên nhận được những "cái gai",những bài học để biết rằng. Cho dù có bao dung đến đâu đi chăng nữa thì thiên nhiên đến một lúc nào đó cũng sẽ vùng lên phản kháng.

Câu 5: qua văn bản trên tôi nhận ra rằng: thiên nhiên đã phải chịu những tổn thương như thế nào từ chính những con người mà được thiên nhiên nuôi dưỡng, bảo vệ. Những đứa trẻ được nuôi dưỡng để lớn lên bằng những dòng sữa nóng, được tắm dưới ánh nắng ấm áp, được trải nghiệm qua bao điều kỳ bí mà tự nhiên trao tặng. Những quả ngọt,những mật hoa, những hương thơm ngào ngạt vào sáng sớm. Văn bản trên là một lời cảnh tỉnh với rộng hơn là con người, hẹp hơn là bản thân em về những tội ác mà bản thân đã làm với "mẹ thiên nhiên" và lời khuyên về việc thay đổi.

 

   

Câu 1: ptbd dùng trong văn bản trên là nghị luận và biểu cảm 

câu 2: tình yêu của con người dành cho thiên nhiên 

câu 3: điệp từ "quen" nhấn mạnh việc con người luôn luôn làm tổn thương tự nhiên. Nhưng thiên nhiên luôn rộng lượng tha thứ, không phàn nàn hay trách móc càng không trả thù, tự nhiên như người mẹ bao dung hết thảy những lỗi lầm mà đứa con gây nên mà không hề kể công hay oán trách.

Câu 4: "ta cứ yên chí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa." Con người luôn vô tư, vô tình đến mức đáng trách. Đôi khi vô thức "giẫm đạp" lên thiên nhiên rồi lại tự an ủi mình "không cố ý thì không có lỗi". Để rồi tổn thương để lại cho thiên nhiên. Câu văn "thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm" thứ gì cũng cần có giới hạn, và sự vị tha  của tự nhiên cũng như thế. Đôi khi con người nên nhận được những "cái gai",những bài học để biết rằng. Cho dù có bao dung đến đâu đi chăng nữa thì thiên nhiên đến một lúc nào đó cũng sẽ vùng lên phản kháng.

Câu 5: qua văn bản trên tôi nhận ra rằng: thiên nhiên đã phải chịu những tổn thương như thế nào từ chính những con người mà được thiên nhiên nuôi dưỡng, bảo vệ. Những đứa trẻ được nuôi dưỡng để lớn lên bằng những dòng sữa nóng, được tắm dưới ánh nắng ấm áp, được trải nghiệm qua bao điều kỳ bí mà tự nhiên trao tặng. Những quả ngọt,những mật hoa, những hương thơm ngào ngạt vào sáng sớm. Văn bản trên là một lời cảnh tỉnh với rộng hơn là con người, hẹp hơn là bản thân em về những tội ác mà bản thân đã làm với "mẹ thiên nhiên" và lời khuyên về việc thay đổi.

 

   

Câu 1: ptbd dùng trong văn bản trên là nghị luận và biểu cảm 

câu 2: tình yêu của con người dành cho thiên nhiên 

câu 3: điệp từ "quen" nhấn mạnh việc con người luôn luôn làm tổn thương tự nhiên. Nhưng thiên nhiên luôn rộng lượng tha thứ, không phàn nàn hay trách móc càng không trả thù, tự nhiên như người mẹ bao dung hết thảy những lỗi lầm mà đứa con gây nên mà không hề kể công hay oán trách.

Câu 4: "ta cứ yên chí đi qua thế giới này với bước chân quen xéo lên cỏ hoa." Con người luôn vô tư, vô tình đến mức đáng trách. Đôi khi vô thức "giẫm đạp" lên thiên nhiên rồi lại tự an ủi mình "không cố ý thì không có lỗi". Để rồi tổn thương để lại cho thiên nhiên. Câu văn "thỉnh thoảng bàn chân nên bị gai đâm" thứ gì cũng cần có giới hạn, và sự vị tha  của tự nhiên cũng như thế. Đôi khi con người nên nhận được những "cái gai",những bài học để biết rằng. Cho dù có bao dung đến đâu đi chăng nữa thì thiên nhiên đến một lúc nào đó cũng sẽ vùng lên phản kháng.

Câu 5: qua văn bản trên tôi nhận ra rằng: thiên nhiên đã phải chịu những tổn thương như thế nào từ chính những con người mà được thiên nhiên nuôi dưỡng, bảo vệ. Những đứa trẻ được nuôi dưỡng để lớn lên bằng những dòng sữa nóng, được tắm dưới ánh nắng ấm áp, được trải nghiệm qua bao điều kỳ bí mà tự nhiên trao tặng. Những quả ngọt,những mật hoa, những hương thơm ngào ngạt vào sáng sớm. Văn bản trên là một lời cảnh tỉnh với rộng hơn là con người, hẹp hơn là bản thân em về những tội ác mà bản thân đã làm với "mẹ thiên nhiên" và lời khuyên về việc thay đổi.

 

   

Áp dụng quy tắc bàn tay phải, suy ra thanh dẫn M'N' đóng vai trò như nguồn điện có cực âm ở M', cực dương ở N'.

Suất điện động xuất hiện ở hai đầu thanh M'N' là

|e|=B.l.v=0,3.0,4.2=0,24V.e=B.l.v=0,3.0,4.2=0,24  V.

Cường độ dòng điện trong thanh M'N' là

I=|e|R=0,243=0,08

Áp dụng quy tắc bàn tay phải, suy ra thanh dẫn M'N' đóng vai trò như nguồn điện có cực âm ở M', cực dương ở N'.

Suất điện động xuất hiện ở hai đầu thanh M'N' là

|e|=B.l.v=0,3.0,4.2=0,24V.e=B.l.v=0,3.0,4.2=0,24  V.

Cường độ dòng điện trong thanh M'N' là

I=|e|R=0,243=0,08

Dòng điện là dòng điện tích chuyển động theo một hướng. Ví dụ, các electron chuyền động trong dây dẫn điện.

Ta đã biết, cường độ dòng điện có giá trị bằng lượng điện tích chuyển qua một tiết diện thẳng của dây dẫn trong một đơn vị thời gian. Nếu trong một đoạn dài l của dây dẫn có n hạt điện tích q chuyển qua tiết diện thẳng của dây dẫn trong thời gian t thì dòng điện trong dây dẫn là I=nqt. Thay vào công thức (3.2), ta được lực do từ trường tác dụng lên hạt điện tích q chuyển động trong từ trường là

F=Bqvsinθ

trong đó, v=lt là tốc độ của chuyền động có hướng (để tạo thành dòng điện) của hạt điện tích, θ là góc tạo bởi vận tốc và cảm ứng từ.

Như vậy, lực do từ trường tác dụng lên một dây dẫn mang dòng điện được xác định bằng công thức (3.2) là tổng hợp lực do tù truoòng tác dưng lên tùng hạt tích điện chuyển động thành dòng điện trong dây dẫn. Lực này luôn vuông góc với vận tốc chuyển động theo dòng của điện tích.

Lực từ đóng vai trò lực lực hướng tâm, nên ta có: mv2r=Bev.

Bán kính của quỹ đạo electron là

r=mvBe

Thay các giá trị đã cho: m=9,11031kg;v=8,4106m/s;B=0,50.103T;e=1,61019C, ta được: r=9,6cm

 

Dòng điện là dòng điện tích chuyển động theo một hướng. Ví dụ, các electron chuyền động trong dây dẫn điện.

Ta đã biết, cường độ dòng điện có giá trị bằng lượng điện tích chuyển qua một tiết diện thẳng của dây dẫn trong một đơn vị thời gian. Nếu trong một đoạn dài l của dây dẫn có n hạt điện tích q chuyển qua tiết diện thẳng của dây dẫn trong thời gian t thì dòng điện trong dây dẫn là I=nqt. Thay vào công thức (3.2), ta được lực do từ trường tác dụng lên hạt điện tích q chuyển động trong từ trường là

F=Bqvsinθ

trong đó, v=lt là tốc độ của chuyền động có hướng (để tạo thành dòng điện) của hạt điện tích, θ là góc tạo bởi vận tốc và cảm ứng từ.

Như vậy, lực do từ trường tác dụng lên một dây dẫn mang dòng điện được xác định bằng công thức (3.2) là tổng hợp lực do tù truoòng tác dưng lên tùng hạt tích điện chuyển động thành dòng điện trong dây dẫn. Lực này luôn vuông góc với vận tốc chuyển động theo dòng của điện tích.

Lực từ đóng vai trò lực lực hướng tâm, nên ta có: mv2r=Bev.

Bán kính của quỹ đạo electron là

r=mvBe

Thay các giá trị đã cho: m=9,11031kg;v=8,4106m/s;B=0,50.103T;e=1,61019C, ta được: r=9,6cm