

Lê Thị Bích Đào
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Đoạn thơ "Trăng hè" của Đoàn Văn Cừ đã vẽ nên một bức tranh quê thanh bình, êm ả, đậm chất hồn Việt. Bức tranh ấy được tạo nên từ những hình ảnh quen thuộc, gần gũi của làng quê Việt Nam: tiếng võng kẽo kẹt, con chó ngủ lơ mơ, bóng cây lơi lả, ánh trăng ngân... Tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một không gian tĩnh lặng, yên bình, chỉ có những âm thanh, hình ảnh nhẹ nhàng, chậm rãi của cuộc sống thôn quê. Trong bức tranh ấy, con người hiện lên với những hoạt động đời thường, giản dị: ông lão nằm chơi ở giữa sân, thằng bé đứng vịn bên thành chõng ngắm bóng mèo... Những hình ảnh này gợi lên một cảm giác ấm áp, thân thương, gắn bó với quê hương. Bằng ngôn ngữ thơ giản dị, giàu hình ảnh, Đoàn Văn Cừ đã tái hiện lại một cách sinh động vẻ đẹp của làng quê Việt Nam, khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến về một thời đã qua.
Câu 1: Ngôi kể của người kể chuyện là ngôi thứ ba.
Câu 2: Một số chi tiết cho thấy chị Bớt không giận mẹ dù trước đó từng bị mẹ phân biệt đối xử: Chị mừng khi thấy mẹ đem quần áo, nồi niêu đến ở chung. Chị cố gặng mẹ suy nghĩ kỹ, lo lắng mẹ sẽ phiền khi ở với mình, thể hiện sự quan tâm đến mẹ. Khi mẹ nhắc lại chuyện cũ và tỏ ra ân hận, chị Bớt vội ôm lấy mẹ và nói: "- Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?". Câu nói này thể hiện sự bao dung, không muốn mẹ phải day dứt về quá khứ.
Câu 3: Qua đoạn trích, nhân vật Bớt hiện lên là một người: Hiếu thảo: Mừng khi mẹ đến ở cùng, quan tâm, lo lắng cho mẹ. Bao dung, vị tha: Không hề oán trách mẹ về những đối xử bất công trong quá khứ. Thương con: Vừa lo làm việc, vừa chăm sóc con cái chu đáo. Giản dị, chân thật: Cách nói năng, ứng xử mộc mạc, tình cảm.
Câu 4: Hành động ôm lấy vai mẹ và câu nói của chị Bớt có ý nghĩa: An ủi, xoa dịu: Giúp mẹ quên đi những ân hận, dằn vặt trong lòng. Thể hiện tình yêu thương, sự tha thứ: Bớt không hề trách móc mẹ mà chỉ muốn mẹ được thanh thản. Khẳng định tình mẫu tử thiêng liêng: Vượt lên trên mọi lỗi lầm, sai sót, tình cảm gia đình vẫn là điều quan trọng nhất.
Câu 5: Một thông điệp có ý nghĩa nhất đối với cuộc sống hôm nay là sự tha thứ và lòng bao dung. Trong cuộc sống, ai cũng có thể mắc sai lầm, quan trọng là biết tha thứ cho nhau, hướng đến những điều tốt đẹp hơn. Lòng bao dung giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, hàn gắn những vết thương và xây dựng một xã hội nhân ái, yêu thương.
Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong bài là: Biểu cảm.
Câu 2:
Nhân vật “tôi” trong bài thơ đã trở thành sợi chỉ từ: Cái bông.
Câu 3
*Biện pháp tu từ có trong đoạn thơ là so sánh:
Dệt nên tấm vải mỹ miều,
Đã bền hơn lụa, lại điều hơn da.
-Tác dụng:
+ Làm câu thơ trở nên sinh động, hấp dẫn hơn.
+ Nhấn mạnh vẻ đẹp và sự vững bền của tình đoàn kết.
Câu 4:
-Đặc tính của sợi chỉ: Mỏng manh nhưng dẻo dai, có thể hợp lại với các sợi chỉ khác để tạo nên cái đẹp và sự bền vững.
- Sức mạnh chủ yếu của sợi chỉ nằm ở việc có thể kết hợp với các sợi chỉ khác để tạo nên một mảnh vải đẹp, đó là sức mạnh của sự đoàn kết.
Câu 5:
- Bài học: Sức mạnh của tình đoàn kết tạo ra những thắng lợi vẻ vang.
- Ý nghĩa: Phải biết yêu đồng bào, yêu dân tộc, biết nhường nhịn và cùng nỗ lực để đạt đến thành công.
9,555 cm
0,001152 V
0,00126 V