Đàm Thị Ngọc Khánh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Đàm Thị Ngọc Khánh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 9 : 

1.biện pháp tu từ được sử dụng :

*nhân hóa : hìn ảnh "sáo biết hối hận và nhớ quê hương" gán cho con sáo những cảm xúc , tâm trạng như con người(hối hận, nhớ quê hương).

2.tác dụng của biện pháp tu từ :

*làm cho hình ảnh con sáo trở lên sinh động,gần gũi hơn với con người ,gợi lên sự đồng cảm,xúc động từ người đọc .

* truyền tải cảm xúc của nhân vật hoặc sự việc thông qua hình tượng con vật này ( cis thể thể hiện ý nghĩa sâu xa về nỗi nhớ quê hương,sự hối hân và xa cách trong cảm xúc của tác giả ).

Câu 10: 

 Truyện "chào mào và sáo sậu"đã để lại cho em nhiều ấn tương sâu sắc.Bài học lớn nhất mà em rút ra dược là về tình bạn chân thành Chào mài và sáo sậu,dù khác biệt về ngoại hình và tính cách, nhưng vẫn luôn yêu thương, giúp đỡ nhau.Tình bạn của chúng đã vượt qua mọi khó khăn,thử thách.Em nghĩ rằng,trong cuộc sống , tình bạn là vô cùng quý giá. Chúng ta cần trân trọng và vun đắp những mối quan hệ tốt đẹp để cuộc sống thêm ý nghĩa.

Ở quê em, từ rằm tháng Chạp là không khí Tết đã râm ran khắp thôn cùng ngõ nhỏ.

 

Các hàng quán là nơi tín hiệu Tết được thắp lên đầu tiên. Khi thấy các bác, các cô trưng lên những hộp bánh kẹo mứt Tết đỏ rực, xếp những bộ ấm chén, khay đựng hạt, rồi cả những thùng nước ngọt, giấy vàng mã nữa chứ. Rồi trên đường, thật dễ để gặp những dọc bán nào là quất, nào là đào, rồi mai, rồi cúc, chao ôi là đủ sắc đủ màu. Vùng thôn quê tẻ nhạt theo đó mà rực rỡ hẳn lên. Theo đó, nhà nhà cũng dọn dẹp, sắm sửa cho Tết. Đi đâu cũng thấy người người chở thùng đồ, thùng quà, cắp thêm cái nhánh mai, nhánh đào. Thoảng đâu cũng là mấy khúc ca xuân tuy cũ mà nghe thì vẫn thấy vui tai. Rồi trong cái xốn xang ấy, ba ngày Tết bảy ngày xuân cũng đến. Mọi người xúng xính trong áo quần mới. Con nít thì háo hức nhận lì xì, mặc đồ mới, ăn bánh kẹo. Người lớn thì thảnh thơi ngồi tâm sự, chúc tụng nhau. Ai cũng vui vẻ, phấn khởi. Chuyện gì cũng trở nên kém quan trọng trong mấy ngày xuân này. Có lẽ vì vui quá, nên thấy như chớp mắt cái đã hết mùa Tết rồi.

 

Có thể Tết ở quê em không được sôi động, rộn ràng như ở thành phố. Nhưng đối với em nó vẫn vô cùng vui và hạnh phúc, không nơi nào có thể sánh được.