Nguyễn Cẩm Phương

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Cẩm Phương
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

câu 1
Hình ảnh “giậu giầu” và “cau” (trong một số dị bản là “giậu giầu”, trong một số là “giậu cau”) mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, thể hiện vẻ đẹp truyền thống của tình yêu đôi lứa nơi làng quê. Giầu là loài hoa nhỏ bé, trắng ngần, tỏa hương thơm dịu, thường mọc trên giậu hàng rào – biểu tượng cho sự tinh khôi, kín đáo của người con gái. Cau lại gắn liền với nghi lễ cưới hỏi, là hình ảnh gợi nhắc đến tình yêu chân thành và mong ước gắn bó dài lâu. Cả hai hình ảnh đều gợi ra sự gần gũi, giản dị mà đậm chất tình quê. Việc sử dụng những biểu tượng mộc mạc ấy, Nguyễn Bính đã khéo léo chuyển từ nỗi nhớ đơn phương sang khát khao được gắn bó, kết nối – thể hiện qua câu “anh sang lấy cớ, bắt đầu làm quen”. Qua đó, tình yêu quê mùa hiện lên vừa e ấp, vừa chân thật, tha thiết và rất đỗi nên thơ.
c2
Trái Đất là ngôi nhà duy nhất của chúng ta" - lời khẳng định đầy tính nhân văn của Leonardo DiCaprio không chỉ là lời cảnh tỉnh mà còn là lời kêu gọi khẩn thiết về trách nhiệm bảo vệ hành tinh xanh của toàn nhân loại. Trong vũ trụ bao la, Trái Đất thực sự là thiên đường duy nhất mà con người có thể sinh tồn, và việc gìn giữ môi trường sống này trở thành nghĩa vụ tối cao của mỗi chúng ta.

Sự độc nhất vô nhị của Trái Đất trong vũ trụ đã được khoa học chứng minh rõ ràng. Sau hàng thập kỷ nghiên cứu vũ trụ, NASA khẳng định chưa tìm thấy hành tinh nào có điều kiện lý tưởng như Trái Đất để duy trì sự sống. Chúng ta may mắn được sở hữu bầu khí quyển hoàn hảo với tỷ lệ oxy lý tưởng, hệ thống nước ngọt dồi dào và nhiệt độ cân bằng. Nhưng chính sự ưu ái của tự nhiên này đang bị con người lạm dụng một cách thái quá. Rừng Amazon - lá phổi xanh của hành tinh - đã mất 17% diện tích chỉ trong 50 năm qua, trong khi các đại dương đang oằn mình gánh hơn 8 triệu tấn rác thải nhựa mỗi năm.

Những hệ lụy của việc hủy hoại môi trường đã hiện hữu ngày càng rõ nét. Biến đổi khí hậu không còn là mối đe dọa xa vời khi nhiệt độ toàn cầu liên tục phá vỡ kỷ lục, gây ra các hiện tượng thời tiết cực đoan. Năm 2023, thế giới chứng kiến đợt nắng nóng kỷ lục ở châu Âu với nhiệt độ vượt 40°C, trong khi lũ lụt kinh hoàng tại Pakistan nhấn chìm 1/3 diện tích đất nước. Theo báo cáo của Liên Hợp Quốc, ô nhiễm môi trường đang cướp đi sinh mạng của 9 triệu người mỗi năm - gấp 3 lần số ca tử vong do đại dịch COVID-19 gây ra. Những con số này là hồi chuông cảnh báo rằng chúng ta đang tự hủy hoại chính ngôi nhà của mình.

Bảo vệ Trái Đất không còn là lựa chọn mà là yêu cầu bắt buộc để đảm bảo sự tồn vong của nhân loại. Ở cấp độ toàn cầu, các hiệp định như Thỏa thuận Paris 2015 đã thiết lập khuôn khổ chung cho cuộc chiến chống biến đổi khí hậu. Nhiều quốc gia đang chuyển dịch mạnh mẽ sang năng lượng tái tạo, với Đức và Trung Quốc dẫn đầu về công suất điện mặt trời lắp đặt. Ở cấp độ cá nhân, phong trào "sống xanh" đang lan tỏa mạnh mẽ thông qua việc giảm thiểu rác thải nhựa, sử dụng phương tiện giao thông bền vững và tiêu dùng có trách nhiệm. Những sáng kiến như thùng rác thông minh phân loại tự động hay vật liệu xây dựng từ rác thải nhựa đang chứng minh rằng công nghệ có thể trở thành đồng minh đắc lực trong cuộc chiến bảo vệ môi trường.

Tuy nhiên, những nỗ lực hiện tại vẫn chưa đủ để đảo ngược xu hướng suy thoái môi trường. Theo WWF (Quỹ Quốc tế Bảo vệ Thiên nhiên), mỗi năm thế giới mất đi 10 triệu hecta rừng - tương đương diện tích của Iceland. Lượng khí thải CO2 toàn cầu vẫn tiếp tục tăng bất chấp các cam kết cắt giảm. Điều này đòi hỏi sự chung tay mạnh mẽ hơn nữa từ tất cả các quốc gia, tổ chức và mỗi cá nhân.

Lời kêu gọi của Leonardo DiCaprio nhắc nhở chúng ta rằng Trái Đất không phải là tài sản thừa kế từ tổ tiên, mà là món quà vay mượn từ thế hệ tương lai. Bảo vệ hành tinh xanh không chỉ là trách nhiệm mà còn là biểu hiện của tình yêu thương đối với chính cuộc sống của chúng ta và con cháu mai sau. Như nhà bảo tồn nổi tiếng Jane Goodall từng nói: "Bạn không thể trải qua một ngày mà không có tác động đến thế giới xung quanh. Điều quan trọng là bạn lựa chọn tạo ra tác động gì". Hãy cùng nhau hành động ngay hôm nay để bảo vệ ngôi nhà chung duy nhất của nhân loại, bởi không có kế hoạch B nào cho Trái Đất này.

câu 1
Trong văn bản Áo Tết, tình bạn giữa Bích và bé Em được thể hiện chân thực và cảm động thông qua sự đan xen khéo léo điểm nhìn trần thuật. Khi nhìn từ điểm nhìn của Bích, bé Em hiện lên là một cô bé nghèo, lam lũ nhưng hồn nhiên và giàu lòng tự trọng. Tình cảm của Bích dành cho Em ban đầu là sự thương cảm, dần chuyển thành sự đồng cảm và yêu quý chân thành. Ngược lại, từ điểm nhìn của Em, Bích là cô bạn “ở phố” có cuộc sống đầy đủ hơn, nhưng không hề xa cách mà rất quan tâm, thấu hiểu và luôn âm thầm giúp đỡ bạn. Việc luân chuyển điểm nhìn giúp người đọc cảm nhận rõ nét sự gắn bó giữa hai cô bé – một tình bạn trong sáng, vượt qua ranh giới giàu nghèo, nơi có sự sẻ chia, thấu hiểu và trân trọng nhau thật lòng. Qua đó, tác giả không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của tình bạn tuổi thơ, mà còn truyền đi thông điệp về lòng nhân ái, sự tử tế và giá trị tinh thần cao quý giữa những con người trong cuộc sống.
c2
Mahatma Gandhi từng nói: “Tài nguyên thiên nhiên không phải là di sản của tổ tiên chúng ta, mà là sự vay mượn từ các thế hệ tương lai.” Câu nói ngắn gọn nhưng giàu triết lý ấy không chỉ nhấn mạnh tầm quan trọng của tài nguyên thiên nhiên đối với cuộc sống con người mà còn cảnh báo chúng ta về trách nhiệm trong việc gìn giữ và bảo vệ môi trường sống cho các thế hệ mai sau.

Tài nguyên thiên nhiên là nền tảng của sự sống và phát triển. Đó là những gì thiên nhiên ban tặng như nước, không khí, đất đai, rừng, khoáng sản... Con người sống, làm việc và tồn tại nhờ vào những tài nguyên ấy. Lương thực được trồng từ đất, nước dùng để sinh hoạt, rừng điều hòa khí hậu, tài nguyên khoáng sản phục vụ cho công nghiệp và sản xuất. Không có tài nguyên, sự sống sẽ bị đe dọa. Nói cách khác, tài nguyên thiên nhiên không chỉ là “vật liệu” nuôi sống con người mà còn là “lá phổi” giúp duy trì sự cân bằng và ổn định của hệ sinh thái.

Tuy nhiên, trong quá trình phát triển, con người đã và đang khai thác tài nguyên một cách quá mức và thiếu ý thức. Hàng loạt cánh rừng bị tàn phá, nguồn nước bị ô nhiễm, tài nguyên khoáng sản dần cạn kiệt, môi trường sống bị huỷ hoại nghiêm trọng. Sự biến đổi khí hậu, nước biển dâng, thiên tai khắc nghiệt, dịch bệnh lây lan nhanh chóng là những hệ quả nhãn tiền của việc con người lạm dụng và đối xử thiếu trách nhiệm với thiên nhiên. Điều đáng lo ngại là nếu không có biện pháp ngăn chặn, thế hệ tương lai sẽ phải đối mặt với cuộc sống thiếu thốn, khắc nghiệt và không thể đảo ngược những hậu quả do hôm nay gây ra.

Ý thức được điều đó, con người cần thay đổi cách nhìn và hành động. Trước hết, phải xem việc bảo vệ tài nguyên là trách nhiệm chung của toàn xã hội, không của riêng ai. Mỗi cá nhân cần có ý thức tiết kiệm điện, nước, hạn chế sử dụng nhựa, phân loại rác thải, trồng cây gây rừng và bảo vệ môi trường xung quanh. Chính quyền các cấp cần ban hành và thực thi nghiêm các chính sách, luật bảo vệ môi trường, kiểm soát hoạt động khai thác tài nguyên. Các doanh nghiệp cần áp dụng công nghệ xanh, sản xuất bền vững, không vì lợi nhuận mà phá hoại môi trường. Ngoài ra, việc giáo dục ý thức bảo vệ tài nguyên cần được lồng ghép vào chương trình học để thế hệ trẻ sớm nhận thức được tầm quan trọng của vấn đề này.

Như Gandhi đã nói, tài nguyên không phải là món quà để thụ hưởng vô điều kiện, mà là sự vay mượn có trách nhiệm. Vay thì phải trả – và cái “trả” ở đây là phải trả lại cho thế hệ mai sau một hành tinh xanh, lành mạnh và tràn đầy sự sống. Mỗi hành động tích cực hôm nay, dù nhỏ, đều góp phần mang lại một tương lai bền vững. Đó chính là cách con người thể hiện lòng biết ơn với thiên nhiên và trách nhiệm với tương lai.

Câu 1. 

Thể loại: truyện ngắn.

Câu 2.

Đề tài: tình bạn.

Câu 3. 

- HS chỉ ra được đặc điểm của cốt truyện: các sự kiện diễn ra theo trình tự thời gian tuyến tính có tác dụng giúp cho người đọc dễ dàng nắm bắt được mạch truyện. Không những vậy, cốt truyện đơn giản còn góp phần làm nổi bật nội dung truyện và tình bạn hai nhân vật chính trong truyện.

Câu 4. 

- HS xác định được chi tiết tiêu biểu nhất trong văn bản và đưa ra lí giải hợp lí, logic.

- Chi tiết tiêu biểu nhất trong văn bản là chi tiết bé Em không mặc bộ đầm hồng khi tới thăm cô giáo với Bích vì em đồng cảm với hoàn cảnh của Bích, em không muốn bạn buồn bã, mặc cảm, tự ti vì không được bằng bạn bằng bè. Do đó, bé Em đã chọn một bộ trang phục giản dị hơn.

Câu 5. 

Nội dung: Truyện ngắn Áo tết đã khắc họa một tình bạn trong sáng, chân thành và rất đáng quý giữa bé Em và bé Bích. Đặc biệt, truyện ngợi ca những phẩm chất đáng quý ở hai cô bé: lòng đồng cảm và sự chân thành.

c1
Trong bài thơ Chân quê, hình ảnh “Hoa chanh nở giữa vườn chanh” là một hình ảnh giàu giá trị nghệ thuật và biểu cảm, thể hiện sâu sắc quan niệm thẩm mỹ cũng như tình cảm chân thành của người con trai dành cho cô gái quê. Hoa chanh là loài hoa mộc mạc, giản dị, nhỏ bé nhưng tỏa hương thơm dịu nhẹ, gần gũi. Khi “nở giữa vườn chanh”, hoa không bị lạc lõng mà càng nổi bật bởi vẻ đẹp tự nhiên, hài hòa với không gian xung quanh. Đây chính là ẩn dụ cho vẻ đẹp của cô gái khi còn mang nét chân chất, quê mùa. Cô đẹp nhất khi là chính mình, không cần tô vẽ hay học theo thị thành. Câu thơ thể hiện một quan niệm thẩm mỹ rất đáng trân trọng: cái đẹp không nằm ở sự hào nhoáng bên ngoài mà ở sự tự nhiên, chân thành và hòa hợp với môi trường sống. Đồng thời, nó cũng gợi lên nỗi lo âu, tiếc nuối của người con trai trước sự thay đổi của người mình yêu – khi “hương đồng gió nội” đã vơi đi ít nhiều. Qua đó, nhà thơ gửi gắm tình yêu tha thiết với vẻ đẹp chân quê, mộc mạc và thuần khiết của con người nông thôn Việt Nam.
c2
Trong bối cảnh toàn cầu hiện nay, cựu Tổng thống Mỹ Barack Obama từng nhận định: "Biến đổi khí hậu là thách thức lớn nhất đối với tương lai của nhân loại". Nhận định này không chỉ phản ánh thực trạng cấp bách của Trái Đất mà còn thức tỉnh chúng ta về mối đe dọa mang tính sống còn đối với sự tồn vong của nền văn minh nhân loại.

Biến đổi khí hậu đang hiện hữu như một mối nguy toàn cầu với những hệ lụy khôn lường. Theo báo cáo của IPCC (Ủy ban Liên chính phủ về Biến đổi Khí hậu), nhiệt độ Trái Đất đã tăng 1.1°C so với thời kỳ tiền công nghiệp, kéo theo hàng loạt thảm họa thiên nhiên khủng khiếp. Năm 2020, cháy rừng ở Australia thiêu rụi hơn 18 triệu hecta đất, trong khi lũ lụt lịch sử tại Đức năm 2021 gây thiệt hại hơn 40 tỷ euro. Những hiện tượng thời tiết cực đoan này không còn là chuyện của tương lai xa mà đang diễn ra ngày càng dữ dội, đe dọa trực tiếp đến mạng sống hàng triệu người.

Tác động của biến đổi khí hậu đang đặt ra những thách thức chưa từng có đối với sự phát triển bền vững. Nước biển dâng đe dọa nhấn chìm nhiều thành phố ven biển, trong khi hạn hán kéo dài khiến 2 tỷ người đối mặt với tình trạng khan hiếm nước ngọt. Ngành nông nghiệp toàn cầu đang chịu tổn thất nặng nề do thay đổi mô hình mưa và nhiệt độ, đẩy 600 triệu người vào nguy cơ suy dinh dưỡng. Đặc biệt, Tổ chức Di cư Quốc tế dự báo sẽ có 200 triệu "người tị nạn khí hậu" vào năm 2050, tạo ra những làn sóng di cư ồ ạt và xung đột xã hội trên quy mô toàn cầu.

Đối mặt với thách thức này, nhân loại cần hành động quyết liệt và đồng bộ. Thỏa thuận Paris 2015 với sự tham gia của 195 quốc gia là bước tiến quan trọng trong nỗ lực giữ nhiệt độ toàn cầu tăng dưới 2°C. Các quốc gia phát triển như Đức đã cam kết chấm dứt sử dụng than đá vào năm 2038, trong khi Thụy Điển đặt mục tiêu trung hòa carbon vào năm 2045. Ở cấp độ cá nhân, phong trào "sống xanh" đang lan rộng với xu hướng tiêu dùng bền vững, sử dụng năng lượng tái tạo và giảm thiểu rác thải nhựa. Công nghệ cũng đóng vai trò then chốt khi các tập đoàn như Tesla phát triển xe điện, hay Microsoft đầu tư vào công nghệ thu giữ carbon.

Tuy nhiên, những nỗ lực hiện tại vẫn chưa đủ để đảo ngược xu hướng biến đổi khí hậu. Theo UNEP (Chương trình Môi trường Liên Hợp Quốc), lượng khí thải toàn cầu cần giảm 7.6% mỗi năm để đạt mục tiêu của Thỏa thuận Paris, nhưng thực tế vẫn tiếp tục tăng. Sự thiếu đồng thuận giữa các quốc gia, đặc biệt là những nền kinh tế phụ thuộc vào nhiên liệu hóa thạch, đang làm chậm trễ tiến trình chống biến đổi khí hậu.

Nhận định của Barack Obama hoàn toàn chính xác khi xác định biến đổi khí hậu là thách thức lớn nhất của nhân loại trong thế kỷ 21. Đây không còn là vấn đề của một quốc gia hay khu vực, mà là cuộc khủng hoảng chung đòi hỏi sự hợp tác toàn cầu. Như Tổng thư ký Liên Hợp Quốc António Guterres từng cảnh báo: "Chúng ta đang đứng trước lựa chọn: hành động ngay bây giờ hoặc hối hận sau này". Mỗi cá nhân, tổ chức và quốc gia cần chung tay hành động, bởi chỉ có sự đoàn kết toàn cầu mới có thể bảo vệ tương lai chung của nhân loại trước thảm họa khí hậu đang đến gần.

Câu 1. 

Thể thơ: lục bát.

Câu 2. 

Cụm từ "chín nhớ mười mong" diễn tả một nỗi nhớ thương khắc khoải, da diết và sâu sắc. 

Câu 3. 

- HS xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ: biện pháp tu từ hoán dụ khi dùng địa danh để chỉ người sống trên địa danh đó. 

- HS chỉ ra tác dụng của biện pháp hoán dụ: thể hiện cách biểu đạt tình cảm kín đáo, tế nhị của chàng trai dành cho cô gái. 

Câu 4. 

- HS diễn giải cảm nhận của mình về hai dòng thơ Bao giờ bến mới gặp đò? / Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau? sao cho phù hợp. Gợi ý: 

+ Trong văn học dân gian, hình ảnh bến, hoa biểu trưng cho người con gái; đò, bướm biểu trưng cho người con trai. Nguyễn Bính đã thổi vào những hình ảnh ấy chất lãng mạn của thời đại. 

+ Hai dòng thơ này diễn tả sự vô vọng của nhân vật trữ tình trước mộng tưởng xa xôi về tình yêu. 

Câu 5. 

Nội dung: Tương tư của Nguyễn Bính đã thể hiện rất đỗi sâu sắc tình yêu đơn phương trong sáng, da diết của một chàng trai thôn quê qua ngôn ngữ thơ, hình ảnh thơ bình dị, mộc mạc và đậm chất thôn quê. 

Nhà văn Nam Cao từng viết trong truyện ngắn Tư cách mõ: “Lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết gì là tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện...” – một nhận định sâu sắc và đầy tính nhân văn. Tôi hoàn toàn đồng tình với quan điểm này bởi nó không chỉ đúng trong bối cảnh xã hội xưa mà còn mang giá trị lâu dài đối với đời sống hiện đại.

Con người không tồn tại như những cá thể biệt lập. Nhân cách, phẩm giá và hành vi của mỗi người chịu ảnh hưởng sâu sắc từ cái nhìn, thái độ và cách đối xử của cộng đồng xung quanh. Khi được tôn trọng, con người có xu hướng ý thức hơn về giá trị bản thân, từ đó cố gắng sống tốt đẹp, giữ gìn phẩm giá. Ngược lại, nếu bị khinh miệt, xúc phạm hoặc coi thường, con người rất dễ rơi vào mặc cảm, tự ti, thậm chí buông bỏ nhân cách, sống trong sự tha hóa.

Lời nhận xét của Nam Cao là một cách phản ánh hiện thực xã hội cũ – nơi những con người thấp cổ bé họng như Mõ thường xuyên bị khinh rẻ, bị xúc phạm nhân phẩm. Nhưng sâu xa hơn, đó là tiếng nói phê phán cách đối xử thiếu nhân đạo khiến con người bị bào mòn về phẩm chất. Khi xã hội chỉ nhìn vào địa vị, tiền tài hay quyền lực để đánh giá một con người, thì những kẻ nghèo khổ, bất hạnh – nếu không được ai coi trọng – sẽ dễ bị đẩy vào con đường tha hóa, sống buông thả, đánh mất ý thức về phẩm giá.

Thực tế trong đời sống hiện đại cũng không thiếu những minh chứng cho thấy sự coi thường, kỳ thị có thể khiến con người tổn thương sâu sắc, mất đi động lực sống và dễ hành xử tiêu cực. Những vụ bắt nạt học đường, miệt thị ngoại hình hay phân biệt đối xử đã và đang để lại hậu quả nghiêm trọng đối với tâm lý, nhân cách của người bị hại. Ở chiều ngược lại, chỉ một hành động tử tế, một sự công nhận đúng lúc cũng có thể nâng đỡ và làm hồi sinh lòng tự trọng nơi một con người tưởng như đã gục ngã.

Tuy nhiên, cũng cần nhận thức rằng không phải mọi hành vi tha hóa đều xuất phát từ sự khinh rẻ của người khác. Có những người dù được yêu thương, tôn trọng vẫn có thể đánh mất nhân cách do lựa chọn sai lầm hay lòng tham. Do đó, sự tôn trọng từ người khác là điều kiện quan trọng nhưng không phải là yếu tố duy nhất quyết định phẩm giá một con người.

Tóm lại, phát biểu của Nam Cao là một lời nhắc nhở thấm thía về sức mạnh của sự tôn trọng trong việc hình thành và duy trì nhân cách con người. Sống trong xã hội, mỗi chúng ta cần biết quý trọng người khác, bởi cách ta nhìn nhận và đối xử với họ có thể góp phần vun đắp hoặc làm sụp đổ một nhân cách. Đó không chỉ là biểu hiện của lòng nhân ái, mà còn là trách nhiệm của những con người sống trong cộng đồng văn minh.

Câu 1:

Nhân vật Thứ trong đoạn trích cuối tiểu thuyết Sống mòn của Nam Cao hiện lên như một bi kịch của người trí thức tiểu tư sản nghèo trước Cách mạng. Từ một thanh niên đầy hoài bão, Thứ dần bị cuộc sống nghèo khổ, thất nghiệp và sự bế tắc của xã hội đương thời làm cho tha hóa. Trên chuyến tàu rời Hà Nội, y đau đớn nhận ra mình đang "sống mòn" – tồn tại vô nghĩa giữa những ước mơ tan vỡ. Hình ảnh Hà Nội "lùi dần" phản chiếu sự lụi tắt của khát vọng tuổi trẻ: y từng mơ thành "vĩ nhân" nhưng giờ chỉ lo "bát cơm, manh áo". Nam Cao tài tình khi miêu tả nỗi day dứt của Thứ qua dòng độc thoại nội tâm đầy giằng xé: y ý thức được sự "nhu nhược" của bản thân nhưng không đủ dũng khí thoát khỏi số phận. Đặc biệt, chi tiết Thứ so sánh mình và những người nông dân như "con trâu" bị trói buộc bởi thói quen và nỗi sợ đổi thay cho thấy tầm khái quát hiện thực sâu sắc của tác phẩm. Dù thoáng chút hy vọng về tương lai sau chiến tranh, Thứ vẫn tự nhận mình chưa xứng đáng được hưởng hạnh phúc. Qua nhân vật này, Nam Cao không chỉ phơi bày bi kịch cá nhân mà còn phản ánh thảm cảnh chung của cả một thế hệ trí thức bị xã hội thực dân phong kiến bóp nghẹt khát vọng.
Câu 2
Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ" - câu nói đầy triết lý của Gabriel Garcia Marquez đã chạm đến một chân lý sâu sắc về mối quan hệ giữa tuổi trẻ và khát vọng. Trong dòng chảy cuộc đời, tuổi trẻ chính là mùa xuân rực rỡ nhất để gieo mầm ước mơ và biến những khát khao thành hiện thực.

Ước mơ chính là linh hồn của tuổi trẻ. Những năm tháng thanh xuân là khoảng thời gian quý giá nhất để con người ta dám ước mơ, dám thử thách và dám thất bại. Như Thomas Edison đã dành cả tuổi trẻ với hàng ngàn lần thất bại để cho ra đời bóng đèn điện, hay như Bill Gates bỏ học Harvard để theo đuổi đam mê công nghệ. Họ đã chứng minh rằng tuổi trẻ không phải là những năm tháng vô định, mà là giai đoạn để đốt cháy lên ngọn lửa đam mê. Ước mơ chính là la bàn dẫn đường, là động lực giúp con người vượt qua mọi giới hạn của bản thân.

Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng bằng phẳng. Có những ước mơ bị vùi dập bởi hiện thực khắc nghiệt. Nhân vật Thứ trong "Sống mòn" của Nam Cao là minh chứng đau đớn cho điều này. Từ một thanh niên tràn đầy nhiệt huyết, anh dần trở nên "mòn mỏi" trong sự bế tắc của cuộc sống. Khi con người từ bỏ ước mơ, tâm hồn họ già cỗi đi, cuộc sống mất đi ý nghĩa. Như Marquez đã nói, chúng ta không già đi vì năm tháng, mà già đi vì đánh mất khát vọng. Tuổi trẻ thực sự được đo bằng nhiệt huyết chứ không phải bằng số năm tồn tại.

Để biến ước mơ thành hiện thực, tuổi trẻ cần trang bị cho mình lòng kiên trì và dũng khí đối mặt thất bại. J.K. Rowling từng bị từ chối bản thảo Harry Potter 12 lần trước khi trở thành nhà văn nổi tiếng thế giới. Nick Vujicic - chàng trai không tay không chân - đã biến nghịch cảnh thành động lực truyền cảm hứng cho hàng triệu người. Họ đều là những minh chứng sống động cho sức mạnh của ý chí tuổi trẻ. Như nhà thơ Xuân Diệu từng viết: "Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối/ Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm". Tuổi trẻ chỉ thực sự ý nghĩa khi ta dám sống hết mình vì những điều mình tin tưởng.

Trong thời đại ngày nay, khi thế giới thay đổi từng ngày, tuổi trẻ càng cần nuôi dưỡng những ước mơ lớn lao. Những Mark Zuckerberg, Elon Musk của thế kỷ 21 đã chứng minh rằng không có ước mơ nào là quá xa vời nếu ta đủ quyết tâm theo đuổi. Nhưng đồng thời, cần phân biệt giữa ước mơ và ảo vọng - ước mơ phải xuất phát từ năng lực thực tế và được nuôi dưỡng bằng hành động cụ thể.

Ước mơ chính là thứ khiến tuổi trẻ trở nên khác biệt. Nó không chỉ là điểm đến mà còn là hành trình giúp con người khám phá bản thân và thế giới. Như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng viết: "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng". Phải chăng tấm lòng ấy chính là trái tim biết ước mơ và dám theo đuổi ước mơ đến cùng? Tuổi trẻ sẽ qua đi, nhưng những ước mơ được chắp cánh bằng nhiệt huyết và nỗ lực sẽ trở thành di sản quý giá nhất của một đời người. Hãy để tuổi trẻ không phải là những năm tháng sống hoài sống phí, mà là hành trình rực rỡ của những khát vọng được cháy hết mình.

Câu 1. 

Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận.

Câu 2. 

Cảm xúc, thái độ của người viết được thể hiện ở phần (1) của văn bản là nỗi cô đơn và nỗi nhớ nhà thường trực.

Câu 3.

Trong phần (1) của văn bản, tác giả đã chỉ ra nét khác biệt của Tràng giang so với thơ xưa khi cùng tái tạo cái "tĩnh vắng mênh mông" thông qua "cảm nhận bằng nỗi cô đơn, bơ vơ" của nhân vật trữ tình (Cái thanh vắng của thơ xưa được cảm nhận bằng sự an nhiên tự tạiCòn sự trống vắng của "Tràng giang" được cảm nhận bằng nỗi cô đơn, bơ vơ.). 

Câu 4. 

Trong phần (4) của văn bản, để làm sáng tỏ "nhịp chảy trôi miên viễn", tác giả đã phân tích những từ láy (điệp điệp, song song, lớp lớp, dợn dợn), những cặp câu tương xứng, các vế câu vừa cắt rời, vừa kết nối (Những cặp câu tương xứng như trùng lặp, nối tiếp, đuổi nhau không ngừng nghỉ: "Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp/ Con thuyền xuôi mái nước song song".).

-Triết lí nhân sinh được thể hiện rõ nhất qua lời người kể chuyện: lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết gì là tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện…
→ Thái độ đối xử của những người xung quanh có tác động rất lớn đến sự phát triển nhân cách của một con người; nếu chúng ta không tôn trọng một người, khinh bỉ, làm nhục họ thì rất có thể họ sẽ trở nên thiếu tự trọng, xấu xa, đê tiện, đáng khinh.

-biện pháp lặp cấu trúc trong câu: “cũng…” (cũng đê tiện, cũng lầy là, cũng tham ăn).
-Tác dụng nghệ thuật: nhấn mạnh sự tha hóa trong con người nhân vật Lộ; thể hiện thái độ, cảm xúc mỉa mai chua xót; tạo sự liên kết nội dung trong câu.