Nguyễn Bắc Hải

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Bắc Hải
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Ước mơ là ánh sáng dẫn lối, còn lao động là con đường để con người biến ước mơ thành hiện thực. Một ước mơ dù đẹp đến đâu cũng chỉ là viển vông nếu thiếu sự cố gắng, nỗ lực không ngừng nghỉ. Lao động giúp ta tích lũy tri thức, rèn luyện ý chí, phát triển kỹ năng và từng bước chinh phục mục tiêu. Nhiều người trẻ hiện nay có nhiều khát vọng nhưng lại dễ bỏ cuộc vì ngại khổ, thiếu kiên trì trong quá trình hiện thực hóa ước mơ. Thực tế cho thấy, không có thành công nào đến từ may mắn thuần túy mà đều là kết quả của quá trình lao động bên bỉ, nghiêm túc. Lao động còn mang lại giá trị cho cộng đồng, giúp ước mơ không chỉ là mong muốn cá nhân mà trở thành động lực để cống hiến và phát triển xã hội. Vì thế, nếu coi ước mơ là ngọn lửa, thì lao động chính là nhiên liệu nuôi dưỡng và giữ cho ngọn lửa ấy cháy mãi trong cuộc đời mỗi con người.

Câu 2

Bài thơ "Nhớ" của Nguyễn Đình Thi là một trong những thi phẩm tiêu biểu viết về tình yêu đôi lứa hòa quyện với tình yêu quê hương đất nước trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp. Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ được thể hiện qua những cảm xúc nhớ nhung da diết nhưng không yếu đuối, mà trái lại, rất sâu sắc, mạnh mẽ và đầy kiêu hãnh.

Ngay từ khổ thơ đầu tiên, hình ảnh ngôi sao và ngọn lửa được sử dụng như những biểu tượng cho nỗi nhớ:

"Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánh / Soi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mây/ Ngọn lửa nhớ ai mà hồng đêm lạnh / Sưởi ấm lòng chiến sĩ dưới ngàn cây".

Những hình ảnh thiên nhiên được nhân hóa trở nên gần gũi, đầy cảm xúc. Tình cảm cá nhân như hòa tan trong không gian núi rừng và khung cảnh kháng chiến. Nỗi nhớ không chỉ mang tính riêng tư mà còn là sức mạnh tinh thân giúp người lính vượt qua gian khổ, rét lạnh nơi chiến trường.

Sang khổ thơ thứ hai, tâm trạng nhân vật trữ tình được thể hiện trực tiếp và mãnh liệt qua lời khẳng định:

"Anh yêu em như anh yêu đất nước".

Câu thơ là một tuyên ngôn tình yêu đẹp đẽ, thiêng liêng, trong đó tình yêu đôi lứa gắn liền, song hành cùng tình yêu Tổ quốc. Nỗi nhớ người yêu trở thành động lực để người chiến sĩ tiếp tục bước đi trên những chặng đường kháng chiến gian nan:

"Anh nhớ em mỗi bước đường anh bước/ Mỗi tối anh nằm mỗi miếng anh ăn".

Tình yêu hiện diện trong từng khoảnh khắc đời thường, thấm đượm trong mọi sinh hoạt, là nguồn sống, là ngọn lửa âm thầm cháy trong trái tim người lính.

Khổ thơ cuối tiếp tục khẳng định sự thủy chung, son sắt trong tình yêu:

"Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt/ Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời".

Nỗi nhớ không làm yếu lòng mà ngược lại, giúp nhân vật trữ tình càng thêm kiên cường, bất khuất. Tình yêu được lý tưởng hóa, hòa quyện trong lý tưởng cách mạng, tạo nên một vẻ đẹp cao cả. Tình cảm riêng tư không tách rời mà hòa vào tình yêu lớn của dân tộc, của thời đại.

Tóm lại, tâm trạng nhân vật trữ tình trong bài thơ "Nhớ" là sự kết hợp giữa nỗi nhớ sâu sắc và lòng yêu nước mãnh liệt. Nguyễn Đình Thi đã thể hiện tài tình tâm trạng ấy bằng hình ảnh đẹp, nhạc điệu sâu lắng và một giọng thơ vừa lãng mạn, vừa hào hùng. Bài thơ là minh chứng cho vẻ đẹp của tình yêu trong thời chiến - một tình yêu đầy tự hào, kiêu hãnh và bất diệt.

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính là nghị luận.

Câu 2. Văn bản bàn về vai trò, ý nghĩa và giá trị của lao động đối với cuộc sống của con người và xã hội.

Câu 3. Tác giả đã nêu ví dụ về chim yến, hỗ và sư tử: chim yến khi trưởng thành phải tự đi kiếm mồi; hổ và sư tử cũng phải săn mồi để tồn tại.

Nhận xét: Đây là những bằng chứng tiêu biểu, cụ thể và gần gũi, giúp người đọc dễ hình dung và thuyết phục hơn khi tác giả muốn khẳng định rằng lao động là bản năng sinh tồn của mọi sinh vật sống.

Câu 4. Câu nói gợi cho em suy nghĩ rằng: lao động không chỉ là phương tiện để mưu sinh mà còn là nguồn tạo ra niềm vui và ý nghĩa cuộc sống. Khi con người biết yêu công việc mình làm, họ sẽ sống tích cực, có mục tiêu và cảm thấy mỗi ngày đều có giá trị. Ngược lại, nếu chỉ lao động vì bắt buộc, không tìm thấy niềm vui, con người sẽ dễ mệt mỏi, chán, nản và cảm thấy cuộc đời vô nghĩa.

Câu 5. Trong thực tế, một số bạn trẻ ngày nay có tâm lý ngại lao động, thích hưởng thụ hơn là nỗ lực, chẳng hạn như mê chơi game, lười học, ỷ lại vào gia đình, không có chí tiến thủ. Họ coi lao động là sự bắt buộc, chứ không phải là cơ hội để trưởng thành và khẳng định bản thân. Điều đó thể hiện nhận thức chưa đúng đắn về giá trị thực sự của lao động.

Câu 1

Trong cuộc sống hiện đại, để thế hệ trẻ không chùn bước trước nghịch cảnh, cần có những giải pháp thiết thực và lâu dài. Trước hết, giáo dục gia đình và nhà trường cần chú trọng bồi dưỡng tinh thần nghị lực, rèn luyện bản lĩnh sống và tư duy tích cực cho học sinh ngay từ nhỏ. Bên cạnh đó, giới trẻ cần được trang bị kỹ năng sống, khả năng tự học và tự thích nghi với những thay đổi, giúp họ linh hoạt vượt qua thử thách. Mạng xã hội và truyền thông nên lan tỏa những tấm gương vượt khó, truyền cảm hứng tích cực thay vì chỉ hướng đến sự hào nhoáng, dễ khiến người trẻ tự ti. Đặc biệt, mỗi bạn trẻ cũng cần xác định mục tiêu sống rõ ràng, dám đương đầu và không ngại vấp ngã, vì thất bại cũng là một phần của thành công. Khi nhận ra giá trị của nghịch cảnh, họ sẽ mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn và tự tin bước đi trên con đường của riêng mình.

Câu 2

Bài thơ "Những dòng sông quê hương" của Bùi Minh Trí là một khúc trữ tình nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, thể hiện tình yêu quê hương tha thiết, đồng thời ngợi ca vé đẹp thiên nhiên và lịch sử dân tộc. Một trong những điểm nổi bật nhất của bài thơ chính là những nét đặc sắc về nghệ thuật được thể hiện qua hình ảnh, ngôn ngữ và giọng điệu thơ.

Trước hết, hình ảnh nghệ thuật trong bài thơ giàu tính biểu tượng và gợi cảm. Hình ảnh "những dòng sông" không chỉ mang vẻ đẹp tự nhiên mà còn là biểu tượng của sức sống, của lịch sử và tâm hồn dân tộc. Dòng sông chảy "muôn đời", "cuộn chảy", "lưu hương" gợi lên một hành trình bền bỉ, không ngừng nghỉ - như chính sức sống của con người Việt Nam qua bao thế hệ. Bên cạnh đó, các hình ảnh như "rừng xanh", "núi thắm", "tiếng đoàn quân rầm rập trở về", "chim bay theo dòng"... vừa cụ thể, gần gũi lại vừa giàu chất thơ, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được không gian sống động, chan chứa cảm xúc.

Thứ hai, ngôn ngữ thơ giản dị nhưng hàm chứa chiều sâu cảm xúc. Không cầu kỳ, bóng bẩy, ngôn từ của Bùi Minh Trí thấm đẫm hơi thở cuộc sống, đời thường mà vẫn đầy chất nhạc, chất họa. Những cụm từ như "nước mắt, mồ hôi, máu thấm ruộng đồng", "tiếng vọng ngàn xưa", "dân vạn chài cười vang trên sóng"... đã khéo léo gợi nhắc về những hy sinh thầm lặng, những chiến công lẫy lừng và cuộc sống thanh bình trên đất nước sau chiến tranh.

Thứ ba, giọng điệu thơ da diết, trầm lắng và thiết tha. Bài thơ không mang tính hùng biện mà lặng lẽ thủ thỉ như lời kể chuyện về quê hương - nơi lưu giữ ký ức, tình cảm và những dấu tích lịch sử. Giọng thơ biến chuyển theo cảm xúc: lúc thiết tha, lúc hào hùng, lúc lại nhẹ nhàng, lắng đọng. Điều đó khiến bài thơ không chỉ là sự ngợi ca dòng sông, mà còn là bản hòa ca về tâm hồn Việt, đất nước Việt.

Cuối cùng, bài thơ còn thành công ở kết cấu chặt chẽ, nhịp thơ linh hoạt, giàu nhạc tính. Mỗi khổ thơ là một cung bậc cảm xúc, dẫn dắt người đọc qua nhiều lớp ý nghĩa, từ thiên nhiên đến con người, từ hiện tại về quá khứ, từ chiến tranh đến hòa bình.

Tóm lại, với hình ảnh giàu biểu tượng, ngôn ngữ tinh tế và giọng điệu lắng sâu, bài thơ "Những dòng sông quê hương" không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên đất nước mà còn là tiếng lòng tri ân với những giá trị truyền thống. Bùi Minh Trí đã dùng thơ để khắc họa một dòng sông - cũng là dòng chảy bất tận của hồn quê và lịch sử Việt Nam.

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận.

Câu 2. Luận đề của văn bản: Nghịch cảnh có vai trò quan trọng trong sự thành công của con người.

Câu 3.

• Tác giả đã sử dụng nhiều bằng chứng cụ thể là các nhân vật lịch sử, văn hóa nối tiếng như: Edison, Proust, Beethoven, Milton, Darwin, Hellen Keller, Rousseau, các vua thép, vua dầu, vua xe hơi ở Au - Mỹ, Phan Bội Châu, Gandhi, Tư Mã Thiên...

• Nhận xét: Những dẫn chứng rất phong phú, tiêu biểu, đa dạng về lĩnh vực và thời đại; có tính thuyết phục cao, giúp làm sáng tỏ quan điểm và tạo sức nang cho lap luan.

Câu 4.

  • Mục đích: Thuyết phục người đọc, đặc biệt là giới trẻ, không nản lòng trước nghịch cảnh, mà phải biết rèn nghị lực, tận dụng nó như một cơ hội để vươn lên.
  • Nội dung: Văn bản khẳng định vai trò tích cực của nghịch cảnh trong việc hun đúc ý chí, rèn luyện bản lĩnh và góp phần vào thành công của con người.

Câu 5.

  • Tác giả lập luận chặt chẽ, mạch lạc, bắt đầu từ khái niệm nghịch cảnh, đến vai trò của nó, rồi đưa ra hàng loạt ví dụ cụ thể để chứng minh.
  • Cách viết gần gũi, chân thành, sử dụng ngôn ngữ giản dị, sinh động và nhiều câu cảm thán khích lệ tinh thần người đọc.
  • Tác giả còn kết hợp giữa lý lẽ và dẫn chứng, xen lẫn các câu nói nổi tiếng, ngạn ngữ, thành ngữ, tạo sức lôi cuốn và tăng tính thuyết phục cho bài viết.

Trong nhịp sống hiện đại, khi công nghệ và toàn cầu hóa phát triển mạnh mẽ, con người ngày càng có xu hướng tiếp nhận những giá trị mới mẻ, văn minh.

Tuy nhiên, chính trong dòng chảy đó, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống càng trở nên cần thiết và có ý nghĩa sâu sắc. Bởi văn hóa truyền thống không chỉ là cội nguồn của dân tộc, mà còn là bản sắc riêng làm nên linh hồn của một quốc gia.

Văn hóa truyền thống là tập hợp những giá trị vật thể và phi vật thể được hình thành qua hàng nghìn năm lịch sử, từ ngôn ngữ, trang phục, ẩm thực, phong tục tập quán đến lối sống, đạo lý ứng xử...

Đó là những giá trị được cha ông ta xây dựng, truyền lại và bồi đắp qua từng thế hệ. Trong đời sống hiện đại hôm nay, việc giữ gìn những giá trị ẩy không phải là cố chấp hay lạc hậu, mà là một cách để chúng ta khẳng định bản sắc, giữ vững gốc rễ và phát triển một cách bên vững.

Giá trị của văn hóa truyền thống thể hiện ở nhiều phương diện. Nó giáo dục con người lòng yêu nước, lòng hiếu thảo, tình nghĩa thủy chung. Nó góp phần hình thành nhân cách sống, hướng con người đến cái chân - thiện - mỹ. Trong bối cảnh xã hội ngày nay, khi lối sống thực dụng, cá nhân đang ngày càng phổ biến, thì những giá trị như "tôn sư trọng đạo", "kính trên nhường dưới", "uống nước nhớ nguồn" càng trở nên quý báu. Hơn nữa, văn hóa truyền thống còn là cầu nối giữa các thế hệ, là niềm tự hào dân tộc và là "bản sắc riêng" giúp đất nước ta nổi bật giữa thế giới đa văn hóa.

Tuy nhiên, thực tế cũng cho thấy nhiều giá trị truyền thống đang đứng trước nguy cơ mai một. Nhiều người trẻ dần xa rời tiếng mẹ đẻ, quên đi phong tục tập quán, xem nhẹ những di sản văn hóa. Một số còn chạy theo xu hướng ngoại lai, sính ngoại, coi những giá trị truyền thống là "quê mùa" và lỗi thời. Chính vì vậy, giữ gìn văn hóa truyền thống không chỉ là nhiệm vụ của Nhà nước mà còn là trách nhiệm của mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ.

Để làm được điều đó, chúng ta cần có ý thức học hỏi và trân trọng những giá trị văn hóa dân tộc. Hãy bắt đầu từ những điều giản dị như nói đúng tiếng Việt, ăn mặc phù hợp với thuần phong mỹ tục, tham gia các lễ hội truyền thống, học cách ứng xử văn hóa trong gia đình và xã hội. Đồng thời, cần biết kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, phát huy những giá trị văn hóa một cách sáng tạo để phù hợp với cuộc sống mới mà không làm mất đi tinh thần cốt lõi của nó.

Tóm lại, trong thời đại hội nhập, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống là hành động thiết thực để mỗi người gắn bó hơn với cội nguồn dân tộc. Bảo vệ văn hóa không có nghĩa là khép kín, mà là biết trân trọng cái đã có và từ đó tiếp thu cái mới một cách chọn lọc, thông minh. Văn hóa truyền thống chính là chiếc cầu nối quá khứ - hiện tại - tương lai, giúp chúng ta tự tin bước đi trên con đường phát triển, mà vẫn giữ được "cái tôi" dân tộc giữa muôn vàn sắc màu văn hóa thế giới.