

Nguyễn Thùy Dương
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1.
Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận kết hợp với biểu cảm.
Câu 2.
Cảm xúc, thái độ của người viết ở phần (3): Là nỗi bâng khuâng, cô đơn, trống trải khi suy ngẫm về thân phận con người trong dòng đời. Người viết cảm thấy mình nhỏ bé, lạc lõng giữa dòng Tràng giang mênh mông.
Câu 3.
Nét khác biệt của “Tràng giang” so với thơ xưa khi tái tạo cái “tĩnh vắng mênh mông”:
Nếu thơ xưa cảm nhận sự thanh vắng bằng tâm thế an nhiên, yên bình, thì “Tràng giang” lại cảm nhận bằng nỗi cô đơn, trống trải và buồn bã.
Câu 4.
Tác giả phân tích những yếu tố ngôn ngữ nào:
- Các từ láy như: điệp điệp, song song, lớp lớp, dợn dợn
- Các cặp câu tương xứng, nối tiếp như: “Sóng gợn Tràng giang buồn điệp điệp/ Con thuyền xuôi mái nước song song”
- Những cụm từ nối tiếp, trùng điệp như: “hàng nối hàng”, “bờ xanh tiếp bãi vàng”
Tất cả gợi ra nhịp chảy đều đặn, triền miên của dòng sông và dòng đời.
Câu 5.
Đặc điểm em ấn tượng nhất của bài thơ:
Sự kết hợp giữa hình ảnh thiên nhiên rộng lớn và nỗi cô đơn sâu sắc của con người.
Vì qua đó, em cảm nhận được một tâm hồn nhạy cảm, biết yêu thiên nhiên nhưng cũng khắc khoải về kiếp người nhỏ bé, khiến bài thơ vừa đẹp vừa buồn.
Hình ảnh “Hoa chanh nở giữa vườn chanh” trong bài thơ Chân quê là một hình ảnh đẹp, mang ý nghĩa tượng trưng sâu sắc. Trong một vườn chanh bình dị, hoa chanh vẫn nở, toả hương thanh khiết. Tác giả dùng hình ảnh này để ví với vẻ đẹp của cô gái quê – mộc mạc, giản dị nhưng vẫn vô cùng duyên dáng và đáng yêu. Hoa chanh tuy nhỏ bé nhưng có mùi thơm đặc trưng, cũng giống như nét duyên thầm, chân thật của người con gái quê mà nhà thơ yêu mến. Qua đó, nhà thơ bày tỏ mong muốn người yêu hãy giữ lấy vẻ đẹp tự nhiên, chân quê của mình, đừng chạy theo cái hào nhoáng, kiểu cách nơi phố thị. Hình ảnh “hoa chanh” vì vậy trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp thuần khiết, bình dị nhưng đầy sức hút – cũng là quan niệm thẩm mỹ độc đáo của Nguyễn Bính về người con gái nông thôn.
Trong thời đại ngày nay, khi công nghệ và kinh tế phát triển mạnh mẽ, con người lại phải đối mặt với một thách thức vô cùng lớn – đó là biến đổi khí hậu. Cựu Tổng thống Mỹ Barack Obama đã từng khẳng định: “Biến đổi khí hậu là thách thức lớn nhất đối với tương lai của nhân loại.” Đây là một nhận định hoàn toàn đúng đắn và đáng suy ngẫm.
Biến đổi khí hậu đang gây ra những hậu quả nghiêm trọng trên toàn cầu: nhiệt độ tăng cao, băng tan ở hai cực, thiên tai như lũ lụt, hạn hán, cháy rừng diễn ra thường xuyên và dữ dội hơn. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến môi trường sống mà còn đe dọa đời sống kinh tế, xã hội và sức khỏe con người. Nhiều quốc gia đã phải chịu tổn thất nặng nề do thiên tai. Người dân mất nhà, mất đất sản xuất, nạn đói và bệnh tật cũng tăng theo.
Nguyên nhân chính của biến đổi khí hậu là do con người khai thác quá mức tài nguyên thiên nhiên, thải khí nhà kính, phá rừng và ô nhiễm môi trường. Nếu không hành động ngay hôm nay, hậu quả trong tương lai sẽ còn nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Vì vậy, để bảo vệ trái đất và tương lai, chúng ta cần có những biện pháp thiết thực. Mỗi người cần nâng cao ý thức, sống thân thiện với môi trường: tiết kiệm điện, nước, giảm sử dụng túi nylon, trồng cây, sử dụng năng lượng sạch,… Các quốc gia cần hợp tác để đưa ra chính sách phát triển bền vững, bảo vệ môi trường. Giáo dục về biến đổi khí hậu cũng cần được phổ biến rộng rãi để thế hệ trẻ hiểu và hành động.
Tóm lại, biến đổi khí hậu là thách thức rất lớn đối với toàn nhân loại. Chỉ có sự đồng lòng và hành động kịp thời của tất cả mọi người mới có thể ngăn chặn được những hậu quả nghiêm trọng mà nó gây ra. Bảo vệ môi trường chính là bảo vệ chính mình.
Trong khổ thơ cuối bài Tương tư, nhà thơ Nguyễn Bính dùng hình ảnh “giầu” và “cau” để nói về tình yêu thầm kín, mộc mạc của chàng trai. Giầu và cau là hình ảnh quen thuộc trong đời sống người Việt, thường đi đôi với nhau trong đám cưới. “Nhà em có một giàn giầu, nhà anh có một hàng cau” thể hiện sự gần gũi, thân quen giữa hai người. Nhưng câu thơ cuối “Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?” lại cho thấy nỗi buồn vì tình đơn phương, không biết người kia có thương mình hay không. Hình ảnh ấy làm cho bài thơ trở nên sâu sắc và buồn hơn. Qua đó, ta thấy được tình yêu quê mùa nhưng chân thật, tha thiết của người nông dân xưa.
Trái Đất là ngôi nhà chung của tất cả chúng ta. Như Leonardo DiCaprio nói: “Hành tinh của chúng ta là nơi duy nhất mà chúng ta có thể sống, chúng ta cần bảo vệ nó.” Câu nói này rất đúng và có ý nghĩa lớn.
Trái Đất cung cấp không khí để thở, nước để uống, cây cối, thức ăn và mọi điều kiện sống. Nhưng hiện nay, môi trường đang bị phá hủy nghiêm trọng: rừng bị chặt phá, sông hồ ô nhiễm, rác thải nhựa đầy biển, không khí ngày càng bẩn, khí hậu ngày càng nóng. Nếu con người không thay đổi, Trái Đất sẽ không còn là nơi an toàn để sống nữa.
Chúng ta cần hành động ngay từ những việc nhỏ: trồng cây, giảm dùng túi nilon, tiết kiệm nước, không xả rác bừa bãi, sử dụng năng lượng sạch. Chính quyền cần ra luật bảo vệ rừng, sông, biển và xử phạt những ai làm hại môi trường.
Bảo vệ Trái Đất chính là bảo vệ cuộc sống của chính mình và con cháu sau này. Hãy hành động từ hôm nay để Trái Đất mãi xanh, sạch, đẹp!
Câu 1: thể thơ lục bát
Câu 2:nói quá: nỗi nhớ da diết,chờ mong .nỗi nhớ sâu lặng,khó nguôi
Câu 3
Câu thơ sử dụng nhân hoá. Tác giả đã nhân hoá “thôn Đoài” như một con người đang “ngồi nhớ” thôn Đông, khiến cho nỗi nhớ tình yêu trở nên cụ thể, sinh động và gần gũi hơn. Đồng thời, hình ảnh nhân hoá này cũng làm tăng chiều sâu tình cảm, thể hiện tâm trạng nhớ nhung khắc khoải.
Câu 4:
Hai dòng thơ gợi cảm giác xa cách, mong chờ và khắc khoải. Hình ảnh “bến” và “đò” hay “hoa khuê các” và “bướm giang hồ” là ẩn dụ cho đôi trai gái thuộc hai thế giới khác nhau, khó có cơ hội gặp nhau. Câu hỏi tu từ thể hiện tâm trạng băn khoăn, lo lắng và hy vọng mong manh của người đang yêu mà chưa được đáp lại.
Câu 5:
Bài thơ thể hiện tâm trạng tương tư – nỗi nhớ nhung, yêu thương da diết nhưng đơn phương, cách trở của chàng trai dành cho cô gái.
Tình bạn giữa Bích và bé Em trong văn bản Áo Tết hiện lên thật trong sáng, hồn nhiên và đầy cảm động. Thông qua sự đan xen điểm nhìn trần thuật giữa hai nhân vật, nhà văn đã khắc họa sâu sắc tâm lý và tình cảm của mỗi bạn nhỏ. Bé Em, tuy có điều kiện sống khá giả hơn, nhưng không hề tỏ ra kiêu căng. Ngược lại, em biết quan tâm đến cảm xúc của Bích, biết hy sinh niềm vui cá nhân để giữ gìn tình bạn. Điểm nhìn từ Bích lại giúp người đọc cảm nhận được sự chân thành, lòng biết ơn và sự quý trọng bạn bè của một cô bé sống trong hoàn cảnh khó khăn. Chính sự đan xen điểm nhìn đã làm nổi bật mối quan hệ bạn bè đầy yêu thương, đồng cảm giữa hai em nhỏ, qua đó cho thấy: tình bạn không phân biệt giàu nghèo, miễn là chân thành và luôn nghĩ cho nhau. Đây là một bài học giản dị mà sâu sắc về tình bạn trong sáng của tuổi học trò.
Mahatma Gandhi từng nói: “Tài nguyên thiên nhiên không phải là di sản của tổ tiên chúng ta, mà là sự vay mượn từ các thế hệ tương lai.” Câu nói ấy không chỉ là một lời nhắc nhở, mà còn là một lời cảnh tỉnh về trách nhiệm của con người hôm nay trong việc bảo vệ tài nguyên thiên nhiên – yếu tố sống còn đối với sự phát triển bền vững của thế giới.
Tài nguyên thiên nhiên gồm đất đai, rừng, nước, khoáng sản, sinh vật,… là nguồn sống thiết yếu cho con người. Nhờ có chúng, chúng ta có lương thực để ăn, nước để uống, năng lượng để sản xuất, và cả không khí để thở. Thiếu tài nguyên, cuộc sống con người sẽ không thể duy trì được. Không chỉ vậy, tài nguyên thiên nhiên còn giữ vai trò quan trọng trong cân bằng hệ sinh thái, điều hòa khí hậu, bảo vệ môi trường sống của muôn loài.
Tuy nhiên, trong những thập kỷ gần đây, tài nguyên thiên nhiên đang bị khai thác quá mức, sử dụng lãng phí và huỷ hoại nghiêm trọng. Nạn phá rừng, ô nhiễm nguồn nước, suy giảm đa dạng sinh học và biến đổi khí hậu là hệ quả rõ ràng của sự thờ ơ và thiếu ý thức từ con người. Nếu không có biện pháp bảo vệ kịp thời, con người không chỉ làm tổn hại đến thiên nhiên mà còn tước đoạt quyền được sống trong môi trường lành mạnh của chính thế hệ tương lai.
Vì vậy, việc bảo vệ tài nguyên thiên nhiên là trách nhiệm chung của toàn xã hội. Trước hết, mỗi người cần nâng cao nhận thức về vai trò của thiên nhiên, tiết kiệm nước, tái sử dụng đồ dùng, hạn chế rác thải nhựa, trồng cây gây rừng và sử dụng năng lượng tái tạo. Bên cạnh đó, các cơ quan nhà nước cần ban hành và thực thi nghiêm ngặt luật bảo vệ môi trường, xử lý nghiêm các hành vi khai thác trái phép tài nguyên. Đồng thời, tăng cường giáo dục môi trường trong học đường để hình thành ý thức bảo vệ thiên nhiên từ nhỏ.
Tóm lại, tài nguyên thiên nhiên là tài sản chung quý giá mà mỗi thế hệ đều phải gìn giữ. Hãy hành động ngay hôm nay, không phải vì quá khứ, mà vì tương lai của chính chúng ta và con cháu chúng ta mai sau.
Câu 1 truyênh ngắn
Câu 2 tình banj của trẻ em
Câu 3 đơn gianr ,nhẹ nhàng,xoay quanh đón teets
Câu 4
Chi tiết “mình mà mặc bộ đầm hồng, thế nào cũng mất vui” là tiêu biểu nhất.
Vì chi tiết này thể hiện sự thấu hiểu và tấm lòng biết nghĩ cho bạn của bé Em, làm nổi bật tình bạn đẹp giữa hai cô bé
Câu 5 tình bạn đẹp giữa bé Em và Bích
Trong truyện ngắn “Tư cách mõ”, nhà văn Nam Cao viết: “Lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm… làm nhục người là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện.” Em đồng tình với ý kiến này.
Câu nói cho thấy con người thường thay đổi theo cách mà người khác đối xử với họ. Khi bị coi thường, bị khinh rẻ, bị làm nhục nhiều lần, người ta dễ mất lòng tự trọng và thay đổi theo hướng xấu đi. Giống như nhân vật Lộ trong truyện, ban đầu là người hiền lành, thật thà. Nhưng vì làm nghề mõ – một nghề bị coi thường – anh bị người làng xa lánh, cười chê. Dần dần, anh cũng trở nên tham ăn, vô liêm sỉ như cách người ta vẫn nói. Anh bị ép trở thành “mõ” đúng như miệng đời.
Qua đó, em hiểu rằng, mỗi người nên sống biết tôn trọng và yêu thương người khác, dù họ làm nghề gì hay ở địa vị nào. Vì chính cách ta đối xử sẽ ảnh hưởng đến nhân cách và cuộc sống của họ.
Trong tác phẩm, nhân vật Lộ ban đầu là một người hiền lành, chăm chỉ, sống có đạo đức, nhưng chỉ vì nhận làm một nghề bị coi là hèn hạ — nghề mõ, anh dần bị miệt thị, xa lánh và khinh rẻ. Những lời mỉa mai, hành động phân biệt, cái nhìn khinh bỉ của cộng đồng đã đẩy Lộ vào cảnh mất đi lòng tự trọng, và biến đổi dần thành một con người đúng như những gì người ta gán cho anh: đê tiện, tham lam, vô liêm sỉ.
Tác dungj:
Nhâns mạnh dcacjw điểm xấu xa của mõ
Tạo nhịp điệu châm bieems,mỉa mai
Góp phần thể hiện chủ đề vaf tư tưởng Tacs phẩm
Câu 1
Ngôi thứ 3
Câu 2
trở thành một ông phán, có học thức, làm việc tốt, có ích cho xã hội. Anh mong muốn đổi đời, góp phần mang lại thay đổi lớn lao cho quê hương mình.
câu 3
Đoạn trích sử dụng biện pháp lặp từ và điệp cấu trúc câu, giúp nhấn mạnh nỗi tuyệt vọng, bế tắc và cảm giác tự khinh bỉ bản thân của Thứ. Đồng thời, việc lặp lại liên tiếp “sẽ…”, “y sẽ…” thể hiện dòng suy nghĩ luẩn quẩn, bức bối, sự mất phương hướng trong cuộc sống của Thứ, làm nổi bật bi kịch tinh thần của anh.
Câu 4
Cuộc sống của Thứ đầy khổ cực, tù túng, khiến anh rơi vào trạng thái sống lay lắt, vô định. Dù từng có hoài bão lớn, nhưng hoàn cảnh khiến anh ngày càng trở nên nhỏ bé, mệt mỏi và bế tắc. Tuy vậy, Thứ vẫn có những lúc tỉnh táo, tự nhìn lại mình và khát khao sống có ý nghĩa, điều đó cho thấy anh là người có nội tâm sâu sắc và vẫn còn nhân phẩm.
Câu 5
Văn bản gợi ra một triết lí sâu sắc: “Sống tức là thay đổi”. Nếu con người sợ thay đổi, chấp nhận sống an phận, quen với tù túng và bế tắc thì sẽ “chết mòn” trong chính cuộc đời mình. Muốn sống thật sự, ta cần có dũng khí vượt ra khỏi giới hạn, dám thay đổi, dám hành động để theo đuổi điều tốt đẹp hơn.