

Bùi Lan Chi
Giới thiệu về bản thân



































Trong truyện ngắn "Tư cách mõ", nhà văn Nam Cao đã khẳng định: "Lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết gì là tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất điệu để khiến người sinh đê tiện...". Đây là một quan điểm sâu sắc, phản ánh rõ tư tưởng nhân đạo của Nam Cao khi nhìn nhận mối quan hệ giữa nhân cách con người và cách đối xử của xã hội. Tôi hoàn toàn đồng tình với ý kiến này. Thứ nhất, trong xã hội, cách người khác nhìn nhận và đối xử có ảnh hưởng không nhỏ đến lòng tự trọng và phẩm chất của mỗi cá nhân. Nếu một người luôn bị coi thường, bị khinh miệt, dần dần họ sẽ mất đi động lực sống tích cực và hình thành tư tưởng tự ti, chán nản. Không ít người rơi vào con đường sai trái chỉ vì bị xã hội ruồng bỏ, coi thường. Thứ hai, khi chúng ta làm nhục người khác, điều đó không chỉ gây tổn thương tinh thần mà còn khiến người bị nhục mạ dễ sinh ra hành vi phản kháng tiêu cực. Lòng tự trọng bị chà đạp nhiều lần sẽ dần biến mất, khiến con người ta trở nên buông thả, bất cần và mất phương hướng. Như vậy, chính sự coi thường của xã hội đã góp phần hình thành nên những cá nhân đê tiện, sống không có mục tiêu và trách nhiệm. Từ quan điểm của Nam Cao, chúng ta cần nhìn nhận lại cách đối xử với những người xung quanh. Sự tôn trọng, đồng cảm và sẻ chia là yếu tố quan trọng giúp mỗi cá nhân giữ vững lòng tự trọng, hướng đến lối sống tốt đẹp hơn. Đừng vì sự vô tâm hay định kiến mà làm tổn thương nhân cách của bất kỳ ai. Qua đó, chúng ta hiểu rằng, xây dựng một xã hội tốt đẹp không chỉ cần sự nỗ lực cá nhân mà còn đòi hỏi mỗi người phải biết tôn trọng, đề cao giá trị nhân phẩm của người khác. Đó mới là nền tảng để hình thành một cộng đồng nhân ái và văn minh.
Trong truyện ngắn "Tư cách mõ", nhà văn Nam Cao đã khẳng định: "Lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết gì là tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất điệu để khiến người sinh đê tiện...". Đây là một quan điểm sâu sắc, phản ánh rõ tư tưởng nhân đạo của Nam Cao khi nhìn nhận mối quan hệ giữa nhân cách con người và cách đối xử của xã hội. Tôi hoàn toàn đồng tình với ý kiến này. Thứ nhất, trong xã hội, cách người khác nhìn nhận và đối xử có ảnh hưởng không nhỏ đến lòng tự trọng và phẩm chất của mỗi cá nhân. Nếu một người luôn bị coi thường, bị khinh miệt, dần dần họ sẽ mất đi động lực sống tích cực và hình thành tư tưởng tự ti, chán nản. Không ít người rơi vào con đường sai trái chỉ vì bị xã hội ruồng bỏ, coi thường. Thứ hai, khi chúng ta làm nhục người khác, điều đó không chỉ gây tổn thương tinh thần mà còn khiến người bị nhục mạ dễ sinh ra hành vi phản kháng tiêu cực. Lòng tự trọng bị chà đạp nhiều lần sẽ dần biến mất, khiến con người ta trở nên buông thả, bất cần và mất phương hướng. Như vậy, chính sự coi thường của xã hội đã góp phần hình thành nên những cá nhân đê tiện, sống không có mục tiêu và trách nhiệm. Từ quan điểm của Nam Cao, chúng ta cần nhìn nhận lại cách đối xử với những người xung quanh. Sự tôn trọng, đồng cảm và sẻ chia là yếu tố quan trọng giúp mỗi cá nhân giữ vững lòng tự trọng, hướng đến lối sống tốt đẹp hơn. Đừng vì sự vô tâm hay định kiến mà làm tổn thương nhân cách của bất kỳ ai. Qua đó, chúng ta hiểu rằng, xây dựng một xã hội tốt đẹp không chỉ cần sự nỗ lực cá nhân mà còn đòi hỏi mỗi người phải biết tôn trọng, đề cao giá trị nhân phẩm của người khác. Đó mới là nền tảng để hình thành một cộng đồng nhân ái và văn minh.
Nhân vật Thứ trong đoạn trích là hình ảnh tiêu biểu của người nông dân sau chiến tranh, mang trong mình những khát vọng đổi đời nhưng lại bị thực tại nghiệt ngã vùi dập. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, Thứ từng mơ ước về một cuộc sống tươi sáng, muốn thoát khỏi cảnh nghèo khó và đạt được thành công. Thế nhưng, sau khi ra trường, thực tế phũ phàng với những khó khăn, thất bại đã khiến anh dần trở nên bế tắc và tuyệt vọng. Thứ loay hoay trong vòng luẩn quẩn của cái nghèo, không tìm được lối thoát, mất dần niềm tin vào bản thân. Tâm trạng của Thứ được thể hiện rõ qua những dòng suy tư nặng nề, dồn nén, thể hiện sự tự ti và nỗi ám ảnh về một tương lai mờ mịt. Tuy nhiên, sâu thẳm trong Thứ vẫn còn một tia hy vọng, vẫn khao khát tìm lại chính mình và sống một cuộc đời có ý nghĩa. Nhân vật Thứ chính là hiện thân của những người lao động nghèo khổ, bị cuốn vào vòng xoáy cơm áo gạo tiền, nhưng vẫn khát khao vươn lên, tìm lại giá trị cuộc sống đích thực.
Nhân vật Thứ trong đoạn trích là hình ảnh tiêu biểu của người nông dân sau chiến tranh, mang trong mình những khát vọng đổi đời nhưng lại bị thực tại nghiệt ngã vùi dập. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, Thứ từng mơ ước về một cuộc sống tươi sáng, muốn thoát khỏi cảnh nghèo khó và đạt được thành công. Thế nhưng, sau khi ra trường, thực tế phũ phàng với những khó khăn, thất bại đã khiến anh dần trở nên bế tắc và tuyệt vọng. Thứ loay hoay trong vòng luẩn quẩn của cái nghèo, không tìm được lối thoát, mất dần niềm tin vào bản thân. Tâm trạng của Thứ được thể hiện rõ qua những dòng suy tư nặng nề, dồn nén, thể hiện sự tự ti và nỗi ám ảnh về một tương lai mờ mịt. Tuy nhiên, sâu thẳm trong Thứ vẫn còn một tia hy vọng, vẫn khao khát tìm lại chính mình và sống một cuộc đời có ý nghĩa. Nhân vật Thứ chính là hiện thân của những người lao động nghèo khổ, bị cuốn vào vòng xoáy cơm áo gạo tiền, nhưng vẫn khát khao vươn lên, tìm lại giá trị cuộc sống đích thực.