

Trịnh Hoàng Nam
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1 :
Nhân vật Thứ trong đoạn trích tiểu thuyết Sống mòn của Nam Cao hiện lên là hình ảnh tiêu biểu của người trí thức tiểu tư sản trong xã hội trước Cách mạng. Thứ từng mang trong mình những ước mơ lớn lao, khao khát vươn lên đổi đời, trở thành một người có ích, đem lại sự thay đổi cho đất nước. Tuy nhiên, cuộc sống khắc nghiệt với nghèo khó, bệnh tật và những ràng buộc xã hội đã dần làm hao mòn ý chí của y. Thứ trở nên cam chịu, chán nản và dần rơi vào cảnh “sống mòn” – sống mà không thực sự sống, không còn khát vọng, không có ý chí đấu tranh. Điều này thể hiện rõ qua những hình ảnh mốc meo, gỉ sét, mòn mục, cùng nỗi sợ bị khinh rẻ của xã hội và ngay cả bản thân. Thứ là một con người thực tế, yếu đuối, dễ bị hoàn cảnh chi phối nhưng vẫn giữ trong lòng một tia hy vọng nhỏ nhoi và sự giằng xé nội tâm sâu sắc. Qua đó, Nam Cao thể hiện một cách chân thực bi kịch của người trí thức nhỏ bé trước thực tại đầy bất công và bóp nghẹt, cũng là lời nhắn nhủ về sự cần thiết của ý chí và nghị lực trong cuộc sống.
Câu 2:
Tuổi trẻ là thời kỳ đẹp nhất, năng động nhất và đầy khát vọng trong cuộc đời mỗi con người. Gabriel Garcia Marquez từng nói: “Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ”. Câu nói này nhấn mạnh tầm quan trọng của ước mơ đối với sự trẻ trung và sức sống của con người. Ước mơ chính là nguồn động lực để tuổi trẻ không ngừng phấn đấu, khám phá và tạo nên những giá trị mới cho bản thân và xã hội.
Trước hết, ước mơ giúp tuổi trẻ có mục tiêu và định hướng rõ ràng trong cuộc sống. Khi có ước mơ, mỗi người sẽ biết mình cần phải làm gì, phải cố gắng như thế nào để vươn tới điều mình mong muốn. Ước mơ khiến cho cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn, không còn nhàm chán, mờ nhạt mà ngược lại tràn đầy năng lượng tích cực và hy vọng.
Thứ hai, ước mơ là động lực giúp con người vượt qua khó khăn, thử thách. Tuổi trẻ thường gặp nhiều gian nan, thất bại trong quá trình thực hiện mục tiêu. Nhưng nếu không có ước mơ, không có khát vọng, con người dễ dàng từ bỏ và bị cuốn vào vòng xoáy của sự tẻ nhạt, mòn mỏi. Ngược lại, ước mơ sẽ là “ngọn đèn” soi sáng, giúp người trẻ không chùn bước trước nghịch cảnh.
Ngoài ra, ước mơ còn là nhân tố quan trọng để con người duy trì sự trẻ trung về tinh thần. Một người dù tuổi đã cao nhưng vẫn nuôi dưỡng ước mơ, hoài bão sẽ luôn tràn đầy sức sống, tinh thần lạc quan, yêu đời. Ngược lại, người không còn ước mơ sẽ dễ rơi vào trạng thái chán nản, mất phương hướng và “già đi” về mặt tâm hồn.
Tuy nhiên, tuổi trẻ và ước mơ cũng cần được thực hiện trên nền tảng thực tế, có kế hoạch và nỗ lực bền bỉ. Ước mơ không phải là điều viển vông mà phải phù hợp với khả năng, điều kiện của bản thân và xã hội. Đồng thời, mỗi người cần biết cân bằng giữa ước mơ và thực tế để không bị vỡ mộng, chán nản.
Tóm lại, tuổi trẻ và ước mơ có mối quan hệ mật thiết và hỗ trợ nhau. Ước mơ là nguồn sức mạnh giúp tuổi trẻ vươn lên, sống trọn vẹn và ý nghĩa. Vì vậy, mỗi người cần giữ gìn và nuôi dưỡng ước mơ suốt cả cuộc đời để không bị “già đi” trong tâm hồn, dù cho tuổi tác có thể tăng lên. Tuổi trẻ không chỉ là sự khởi đầu của cuộc đời mà còn là thái độ sống, là sức sống bất diệt của mỗi con người khi họ luôn theo đuổi và thực hiện ước mơ của mình.
Câu 1. Xác định điểm nhìn của người kể chuyện trong văn bản.
Trả lời:
Điểm nhìn của người kể chuyện là người kể chuyện toàn tri (toàn biết). Người kể hiểu rõ tâm tư, suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật Thứ và cả bối cảnh xã hội xung quanh. Người kể không chỉ kể lại sự kiện mà còn phân tích, bình luận sâu sắc về nội tâm và số phận của nhân vật.
Câu 2. Ước mơ của nhân vật Thứ khi ngồi trên ghế nhà trường là gì?
Trả lời:
Khi còn trên ghế nhà trường, Thứ ước mơ trở thành một người vĩ nhân, đem lại những sự thay đổi lớn lao cho đất nước. Y hy vọng sẽ đỗ thành chung, đỗ tú tài, vào đại học và sang Tây học tập, trở thành người có học thức, có chí hướng để làm thay đổi xã hội và cuộc sống.
Câu 3. Phân tích tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn trích sau:
“Nhưng nay mai, mới thật buồn. Y sẽ chẳng có việc gì làm, y sẽ ăn bám vợ! Đời y sẽ mốc lên, sẽ gỉ đi, sẽ mòn, sẽ mục ra ở một xó nhà quê. Người ta sẽ khinh y, vợ y sẽ khinh y, chính y sẽ khinh y. Rồi y sẽ chết mà chưa làm gì cả, chết mà chưa sống!…”
Trả lời:
Đoạn trích sử dụng biện pháp liệt kê, điệp từ và câu độc lập ngắn để nhấn mạnh sự bi quan, tuyệt vọng và cảnh báo số phận tầm thường, lụn bại của Thứ. Liệt kê liên tiếp các hành động tiêu cực (“mốc lên, gỉ đi, mòn, mục ra”) tạo cảm giác quá trình xuống dốc diễn ra từng bước, chậm nhưng chắc chắn. Điệp từ “khinh y” thể hiện sự tự ti, đánh mất lòng tự trọng. Câu kết “chết mà chưa sống” gây ấn tượng mạnh về sự thất bại đau đớn trong cuộc đời nhân vật.
Câu 4. Nhận xét về cuộc sống và con người của nhân vật Thứ được thể hiện trong đoạn trích.
Trả lời:
Cuộc sống của Thứ là chuỗi những thất bại và nỗi chán chường, ước mơ bị dập tắt, y trở nên nhỏ nhen, ti tiện và buông xuôi trước số phận. Y sống trong hoàn cảnh nghèo khó, bất lực trước sự đổi thay của cuộc đời. Tuy nhiên, Thứ vẫn còn chút ánh sáng của hy vọng và ý chí đi tìm tự do, nhưng cuối cùng lại chấp nhận đầu hàng số phận, sống theo thói quen và sợ thay đổi. Nhân vật Thứ hiện lên là một người trí thức tiểu tư sản bị xã hội đè nén, mất phương hướng, đau đớn trước thực tại và sự bế tắc trong đời.
Câu 5. Nêu suy nghĩ của anh/chị về một triết lí nhân sinh được rút ra từ văn bản?
Trả lời:
Văn bản gửi gắm triết lí rằng: “Sống tức là phải thay đổi, phải đấu tranh để thoát khỏi những ràng buộc, thói quen, nỗi sợ hãi nhằm hướng tới một cuộc đời tự do và ý nghĩa hơn.” Con người không thể mãi an phận, cam chịu “sống mòn” trong cảnh tù túng và lặp lại những khuôn mẫu cũ. Dù cuộc đời có nhiều khó khăn, thử thách, mỗi người cần có ý chí, nghị lực vượt qua số phận, không ngừng vươn lên để sống trọn vẹn và có giá trị. Nếu không, ta sẽ chết mà chưa thật sự sống, như nhân vật Thứ.
Nhà văn Nam Cao từng phát biểu trong truyện ngắn “Tư cách mõ”: “Lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết gì là tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện…”. Em hoàn toàn đồng tình với ý kiến này vì nó phản ánh sâu sắc một thực tế trong cuộc sống và có ý nghĩa nhân văn lớn.
Thứ nhất, cách người khác nhìn nhận và đối xử với mỗi người ảnh hưởng rất lớn đến nhận thức về giá trị bản thân của họ. Khi được tôn trọng, được trân trọng, con người sẽ có ý thức giữ gìn phẩm giá, phát triển nhân cách tốt đẹp. Ngược lại, nếu bị xem thường, bị làm nhục, bị kỳ thị, họ sẽ dễ rơi vào trạng thái tự ti, tuyệt vọng, thậm chí có thể dẫn đến những hành động sai trái để chống lại sự khinh miệt đó. Như nhân vật Lộ trong truyện, ban đầu là người hiền lành, chân chất nhưng vì xã hội khinh rẻ, xa lánh nên dần trở nên tham lam, đê tiện, tha hóa chính bản thân mình.
Thứ hai, việc làm nhục, khinh rẻ người khác không chỉ làm tổn thương người đó mà còn tạo ra vòng xoáy tiêu cực trong xã hội. Nó phá hủy sự hòa hợp, lòng tin và sự cảm thông giữa con người với nhau. Khi một cá nhân bị đánh giá thấp, cô lập thì anh ta có thể nổi loạn hoặc bỏ cuộc, làm cho xã hội thêm rối ren và bất công. Đây là lý do vì sao xã hội cần xây dựng nền tảng văn hóa tôn trọng và bình đẳng để mọi người có thể phát triển nhân cách tốt đẹp.
Cuối cùng, câu nói của Nam Cao cũng nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của lòng nhân ái, sự cảm thông và tôn trọng đối với người khác. Mỗi người hãy biết trân trọng và nâng đỡ nhau, tránh xa thói quen coi thường, làm nhục người khác vì điều đó sẽ làm hủy hoại không chỉ người bị tổn thương mà cả chính bản thân mình và cộng đồng.
Tóm lại, em hoàn toàn đồng tình với ý kiến của Nam Cao. Lòng khinh, trọng của xã hội tác động mạnh mẽ đến nhân cách mỗi con người. Vì thế, chúng ta cần xây dựng một xã hội biết trân trọng, tôn trọng và cảm thông, từ đó góp phần tạo nên một cộng đồng văn minh, nhân ái và công bằng.
Nhà văn Nam Cao từng phát biểu trong truyện ngắn “Tư cách mõ”: “Lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết gì là tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện…”. Em hoàn toàn đồng tình với ý kiến này vì nó phản ánh sâu sắc một thực tế trong cuộc sống và có ý nghĩa nhân văn lớn.
Thứ nhất, cách người khác nhìn nhận và đối xử với mỗi người ảnh hưởng rất lớn đến nhận thức về giá trị bản thân của họ. Khi được tôn trọng, được trân trọng, con người sẽ có ý thức giữ gìn phẩm giá, phát triển nhân cách tốt đẹp. Ngược lại, nếu bị xem thường, bị làm nhục, bị kỳ thị, họ sẽ dễ rơi vào trạng thái tự ti, tuyệt vọng, thậm chí có thể dẫn đến những hành động sai trái để chống lại sự khinh miệt đó. Như nhân vật Lộ trong truyện, ban đầu là người hiền lành, chân chất nhưng vì xã hội khinh rẻ, xa lánh nên dần trở nên tham lam, đê tiện, tha hóa chính bản thân mình.
Thứ hai, việc làm nhục, khinh rẻ người khác không chỉ làm tổn thương người đó mà còn tạo ra vòng xoáy tiêu cực trong xã hội. Nó phá hủy sự hòa hợp, lòng tin và sự cảm thông giữa con người với nhau. Khi một cá nhân bị đánh giá thấp, cô lập thì anh ta có thể nổi loạn hoặc bỏ cuộc, làm cho xã hội thêm rối ren và bất công. Đây là lý do vì sao xã hội cần xây dựng nền tảng văn hóa tôn trọng và bình đẳng để mọi người có thể phát triển nhân cách tốt đẹp.
Cuối cùng, câu nói của Nam Cao cũng nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của lòng nhân ái, sự cảm thông và tôn trọng đối với người khác. Mỗi người hãy biết trân trọng và nâng đỡ nhau, tránh xa thói quen coi thường, làm nhục người khác vì điều đó sẽ làm hủy hoại không chỉ người bị tổn thương mà cả chính bản thân mình và cộng đồng.
Tóm lại, em hoàn toàn đồng tình với ý kiến của Nam Cao. Lòng khinh, trọng của xã hội tác động mạnh mẽ đến nhân cách mỗi con người. Vì thế, chúng ta cần xây dựng một xã hội biết trân trọng, tôn trọng và cảm thông, từ đó góp phần tạo nên một cộng đồng văn minh, nhân ái và công bằng.
Nhà văn Nam Cao từng phát biểu trong truyện ngắn “Tư cách mõ”: “Lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết gì là tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện…”. Em hoàn toàn đồng tình với ý kiến này vì nó phản ánh sâu sắc một thực tế trong cuộc sống và có ý nghĩa nhân văn lớn.
Thứ nhất, cách người khác nhìn nhận và đối xử với mỗi người ảnh hưởng rất lớn đến nhận thức về giá trị bản thân của họ. Khi được tôn trọng, được trân trọng, con người sẽ có ý thức giữ gìn phẩm giá, phát triển nhân cách tốt đẹp. Ngược lại, nếu bị xem thường, bị làm nhục, bị kỳ thị, họ sẽ dễ rơi vào trạng thái tự ti, tuyệt vọng, thậm chí có thể dẫn đến những hành động sai trái để chống lại sự khinh miệt đó. Như nhân vật Lộ trong truyện, ban đầu là người hiền lành, chân chất nhưng vì xã hội khinh rẻ, xa lánh nên dần trở nên tham lam, đê tiện, tha hóa chính bản thân mình.
Thứ hai, việc làm nhục, khinh rẻ người khác không chỉ làm tổn thương người đó mà còn tạo ra vòng xoáy tiêu cực trong xã hội. Nó phá hủy sự hòa hợp, lòng tin và sự cảm thông giữa con người với nhau. Khi một cá nhân bị đánh giá thấp, cô lập thì anh ta có thể nổi loạn hoặc bỏ cuộc, làm cho xã hội thêm rối ren và bất công. Đây là lý do vì sao xã hội cần xây dựng nền tảng văn hóa tôn trọng và bình đẳng để mọi người có thể phát triển nhân cách tốt đẹp.
Cuối cùng, câu nói của Nam Cao cũng nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của lòng nhân ái, sự cảm thông và tôn trọng đối với người khác. Mỗi người hãy biết trân trọng và nâng đỡ nhau, tránh xa thói quen coi thường, làm nhục người khác vì điều đó sẽ làm hủy hoại không chỉ người bị tổn thương mà cả chính bản thân mình và cộng đồng.
Tóm lại, em hoàn toàn đồng tình với ý kiến của Nam Cao. Lòng khinh, trọng của xã hội tác động mạnh mẽ đến nhân cách mỗi con người. Vì thế, chúng ta cần xây dựng một xã hội biết trân trọng, tôn trọng và cảm thông, từ đó góp phần tạo nên một cộng đồng văn minh, nhân ái và công bằng.
Câu 1:
Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, hình ảnh “Hoa chanh nở giữa vườn chanh” là một biểu tượng nghệ thuật đặc sắc, thể hiện sâu sắc quan niệm về vẻ đẹp giản dị, mộc mạc nhưng rất đỗi tinh khiết, tự nhiên. “Hoa chanh” tuy nhỏ bé, không rực rỡ như những loài hoa khác, nhưng lại mang mùi hương thanh khiết, kín đáo. Việc “nở giữa vườn chanh” nhấn mạnh vẻ đẹp ấy chính là sự nổi bật, tỏa sáng ngay trong chính môi trường quen thuộc, gần gũi. Qua đó, nhà thơ muốn gửi gắm lời nhắn nhủ: vẻ đẹp đích thực không đến từ sự cầu kỳ, tô vẽ mà chính là sự hồn hậu, chân chất vốn có của người con gái quê mùa. Câu thơ là một cách nói hình ảnh và đầy tinh tế để chàng trai thể hiện tình cảm chân thành với người mình yêu, mong người con gái ấy đừng đánh mất chất quê mộc mạc mà trở nên lạ lẫm, xa cách. Như vậy, hình ảnh “hoa chanh” đã trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp thuần khiết, đậm chất truyền thống, góp phần làm nổi bật chủ đề yêu cái đẹp chân quê trong bài thơ.
Câu 2:
Biến đổi khí hậu là thách thức lớn nhất đối với tương lai của nhân loại – câu nói của cựu Tổng thống Mỹ Barack Obama đã chỉ ra một sự thật không thể phủ nhận trong thời đại ngày nay. Sự biến đổi khí hậu đang tác động mạnh mẽ tới mọi mặt của cuộc sống con người, đe dọa sự tồn vong của cả hành tinh nếu chúng ta không có những hành động kịp thời và quyết liệt.
Trước hết, biến đổi khí hậu gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho môi trường và xã hội. Nhiệt độ toàn cầu tăng cao khiến băng tan ở các cực, mực nước biển dâng làm ngập lụt các vùng đất thấp ven biển, khiến hàng triệu người mất nhà cửa, mất sinh kế. Thời tiết ngày càng cực đoan với những cơn bão lớn, hạn hán kéo dài, cháy rừng lan rộng không chỉ làm mất đi hệ sinh thái quý giá mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống con người, từ việc thiếu nước sạch, giảm năng suất nông nghiệp đến dịch bệnh bùng phát. Những tác động này không chỉ là nguy cơ cho từng quốc gia mà là thách thức chung mang tính toàn cầu, đòi hỏi sự hợp tác chặt chẽ giữa các quốc gia và cộng đồng quốc tế.
Thứ hai, biến đổi khí hậu không chỉ là vấn đề môi trường mà còn là bài toán kinh tế và an ninh toàn cầu. Các thảm họa thiên nhiên gia tăng gây tổn thất lớn về kinh tế, ảnh hưởng đến phát triển bền vững. Nhiều quốc gia nghèo khó càng trở nên dễ bị tổn thương hơn. Ngoài ra, sự biến đổi khí hậu còn có thể dẫn đến các cuộc di cư ồ ạt, xung đột về tài nguyên, gây bất ổn xã hội và làm tăng nguy cơ xung đột vũ trang. Vì vậy, giải quyết biến đổi khí hậu cũng chính là bảo đảm hòa bình, ổn định và phát triển bền vững cho thế giới.
Tuy nhiên, dù thách thức lớn đến đâu, con người không nên bi quan mà phải hành động tích cực. Việc giảm phát thải khí nhà kính, chuyển đổi sang năng lượng sạch, bảo vệ rừng và đa dạng sinh học, nâng cao nhận thức cộng đồng là những biện pháp then chốt để hạn chế tác động của biến đổi khí hậu. Các chính phủ cần xây dựng chính sách quyết liệt và cam kết thực hiện các mục tiêu quốc tế về biến đổi khí hậu. Cùng với đó, mỗi cá nhân cũng đóng vai trò quan trọng qua những hành động nhỏ hàng ngày như tiết kiệm năng lượng, giảm rác thải, sử dụng phương tiện giao thông thân thiện môi trường.
Tóm lại, biến đổi khí hậu đúng là thách thức lớn nhất đối với tương lai nhân loại vì nó ảnh hưởng trực tiếp đến sự sống còn của con người và hành tinh. Nhưng đồng thời, đây cũng là cơ hội để chúng ta thể hiện trách nhiệm, trí tuệ và sức mạnh tập thể trong việc bảo vệ môi trường sống. Chỉ khi nhận thức đúng, hành động quyết liệt và hợp tác toàn cầu, nhân loại mới có thể vượt qua thách thức này, tạo dựng một tương lai bền vững và xanh tươi cho các thế hệ mai sau.
Câu 1:
Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, hình ảnh “Hoa chanh nở giữa vườn chanh” là một biểu tượng nghệ thuật đặc sắc, thể hiện sâu sắc quan niệm về vẻ đẹp giản dị, mộc mạc nhưng rất đỗi tinh khiết, tự nhiên. “Hoa chanh” tuy nhỏ bé, không rực rỡ như những loài hoa khác, nhưng lại mang mùi hương thanh khiết, kín đáo. Việc “nở giữa vườn chanh” nhấn mạnh vẻ đẹp ấy chính là sự nổi bật, tỏa sáng ngay trong chính môi trường quen thuộc, gần gũi. Qua đó, nhà thơ muốn gửi gắm lời nhắn nhủ: vẻ đẹp đích thực không đến từ sự cầu kỳ, tô vẽ mà chính là sự hồn hậu, chân chất vốn có của người con gái quê mùa. Câu thơ là một cách nói hình ảnh và đầy tinh tế để chàng trai thể hiện tình cảm chân thành với người mình yêu, mong người con gái ấy đừng đánh mất chất quê mộc mạc mà trở nên lạ lẫm, xa cách. Như vậy, hình ảnh “hoa chanh” đã trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp thuần khiết, đậm chất truyền thống, góp phần làm nổi bật chủ đề yêu cái đẹp chân quê trong bài thơ.
Câu 2:
Biến đổi khí hậu là thách thức lớn nhất đối với tương lai của nhân loại – câu nói của cựu Tổng thống Mỹ Barack Obama đã chỉ ra một sự thật không thể phủ nhận trong thời đại ngày nay. Sự biến đổi khí hậu đang tác động mạnh mẽ tới mọi mặt của cuộc sống con người, đe dọa sự tồn vong của cả hành tinh nếu chúng ta không có những hành động kịp thời và quyết liệt.
Trước hết, biến đổi khí hậu gây ra những hậu quả nghiêm trọng cho môi trường và xã hội. Nhiệt độ toàn cầu tăng cao khiến băng tan ở các cực, mực nước biển dâng làm ngập lụt các vùng đất thấp ven biển, khiến hàng triệu người mất nhà cửa, mất sinh kế. Thời tiết ngày càng cực đoan với những cơn bão lớn, hạn hán kéo dài, cháy rừng lan rộng không chỉ làm mất đi hệ sinh thái quý giá mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống con người, từ việc thiếu nước sạch, giảm năng suất nông nghiệp đến dịch bệnh bùng phát. Những tác động này không chỉ là nguy cơ cho từng quốc gia mà là thách thức chung mang tính toàn cầu, đòi hỏi sự hợp tác chặt chẽ giữa các quốc gia và cộng đồng quốc tế.
Thứ hai, biến đổi khí hậu không chỉ là vấn đề môi trường mà còn là bài toán kinh tế và an ninh toàn cầu. Các thảm họa thiên nhiên gia tăng gây tổn thất lớn về kinh tế, ảnh hưởng đến phát triển bền vững. Nhiều quốc gia nghèo khó càng trở nên dễ bị tổn thương hơn. Ngoài ra, sự biến đổi khí hậu còn có thể dẫn đến các cuộc di cư ồ ạt, xung đột về tài nguyên, gây bất ổn xã hội và làm tăng nguy cơ xung đột vũ trang. Vì vậy, giải quyết biến đổi khí hậu cũng chính là bảo đảm hòa bình, ổn định và phát triển bền vững cho thế giới.
Tuy nhiên, dù thách thức lớn đến đâu, con người không nên bi quan mà phải hành động tích cực. Việc giảm phát thải khí nhà kính, chuyển đổi sang năng lượng sạch, bảo vệ rừng và đa dạng sinh học, nâng cao nhận thức cộng đồng là những biện pháp then chốt để hạn chế tác động của biến đổi khí hậu. Các chính phủ cần xây dựng chính sách quyết liệt và cam kết thực hiện các mục tiêu quốc tế về biến đổi khí hậu. Cùng với đó, mỗi cá nhân cũng đóng vai trò quan trọng qua những hành động nhỏ hàng ngày như tiết kiệm năng lượng, giảm rác thải, sử dụng phương tiện giao thông thân thiện môi trường.
Tóm lại, biến đổi khí hậu đúng là thách thức lớn nhất đối với tương lai nhân loại vì nó ảnh hưởng trực tiếp đến sự sống còn của con người và hành tinh. Nhưng đồng thời, đây cũng là cơ hội để chúng ta thể hiện trách nhiệm, trí tuệ và sức mạnh tập thể trong việc bảo vệ môi trường sống. Chỉ khi nhận thức đúng, hành động quyết liệt và hợp tác toàn cầu, nhân loại mới có thể vượt qua thách thức này, tạo dựng một tương lai bền vững và xanh tươi cho các thế hệ mai sau.
Câu 1:
Trong khổ thơ cuối bài Tương tư, hình ảnh “giầu” và “cau” được Nguyễn Bính sử dụng không chỉ mang đậm màu sắc dân gian mà còn gửi gắm ý nghĩa biểu tượng sâu sắc về tình yêu đôi lứa. Câu thơ:
“Nhà em có một giàn giầu,
Nhà anh có một hàng cau liên phòng.”
gợi nhắc đến tục ăn trầu – hình ảnh quen thuộc trong đời sống và văn hóa cưới hỏi truyền thống của người Việt. “Cau” và “giầu” vốn đi đôi, tượng trưng cho sự gắn bó, hòa hợp trong tình duyên. Thế nhưng, ở đây, tuy gần gũi – “liên phòng” – nhưng cau và giầu vẫn chưa kết thành trầu, cũng như tình cảm đôi bên chưa đến được với nhau. Câu hỏi đầy chất thơ:
“Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?”
vừa hóm hỉnh, vừa ẩn chứa nỗi xót xa của một mối tình đơn phương, tha thiết mà không được hồi đáp. Hình ảnh cau – giầu không chỉ là một cách nói dân gian mộc mạc, mà còn thể hiện nỗi buồn sâu kín và sự thủy chung, chân thành trong tình yêu của chàng trai đang tương tư.
Câu 2:
“Hành tinh của chúng ta là nơi duy nhất mà chúng ta có thể sống, chúng ta cần bảo vệ nó.” – lời phát biểu giản dị nhưng giàu tính cảnh tỉnh của nam diễn viên kiêm nhà hoạt động môi trường Leonardo DiCaprio đã gióng lên một hồi chuông về ý thức bảo vệ Trái Đất. Trong bối cảnh hiện nay, khi biến đổi khí hậu, ô nhiễm môi trường và sự cạn kiệt tài nguyên đang diễn ra nghiêm trọng, thông điệp ấy không chỉ là một lời nhắc nhở mà còn là mệnh lệnh khẩn thiết đối với toàn nhân loại.
Trái Đất là hành tinh duy nhất trong vũ trụ này được biết đến là có sự sống. Con người cùng muôn loài sinh vật đều phụ thuộc hoàn toàn vào bầu không khí, nguồn nước, đất đai và hệ sinh thái nơi đây để tồn tại. Tuy nhiên, những gì đang diễn ra khiến chúng ta phải lo lắng: rừng bị tàn phá, băng tan ở hai cực, hạn hán kéo dài, nắng nóng cực đoan, các loài động vật tuyệt chủng, nguồn nước bị ô nhiễm… Tất cả đều là hậu quả của quá trình phát triển thiếu bền vững, từ việc khai thác tài nguyên cạn kiệt đến việc thải khí nhà kính, rác thải nhựa, và sử dụng năng lượng hóa thạch quá mức. Trái Đất đang lên tiếng và phản ứng mạnh mẽ. Nhưng điều đáng buồn là, trong khi hành tinh ngày càng kiệt sức thì phần lớn con người vẫn còn thờ ơ hoặc hành động chưa đủ nhanh để cứu lấy mái nhà chung.
Câu nói của Leonardo DiCaprio còn nhấn mạnh một sự thật không thể phủ nhận: Chúng ta không có hành tinh thứ hai để chuyển đến. Những sứ mệnh tìm kiếm sự sống trên sao Hỏa hay các hành tinh khác vẫn còn xa vời và chưa thể thay thế Trái Đất trong hàng thế kỷ tới. Do đó, mỗi hành động hủy hoại môi trường hiện nay chính là sự đánh đổi trực tiếp với tương lai của chính con cháu chúng ta. Nếu không hành động ngay từ bây giờ, cái giá phải trả sẽ vô cùng đắt đỏ, thậm chí không thể cứu vãn.
Vậy làm thế nào để bảo vệ hành tinh này? Trước hết, cần thay đổi nhận thức từ cá nhân đến cộng đồng: hiểu rõ rằng việc bảo vệ môi trường không phải là trách nhiệm của riêng ai mà là nghĩa vụ của tất cả chúng ta. Mỗi người cần bắt đầu từ những hành động nhỏ nhưng thiết thực như tiết kiệm nước, sử dụng túi vải thay túi nylon, trồng cây, phân loại rác, hạn chế xe cá nhân và tiêu dùng xanh. Đồng thời, các chính phủ và doanh nghiệp cần đặt vấn đề môi trường lên hàng đầu trong mọi quyết sách và hoạt động sản xuất, đầu tư mạnh vào công nghệ sạch, năng lượng tái tạo, đồng thời xử lý nghiêm các hành vi vi phạm môi trường.
Tóm lại, hành tinh xanh của chúng ta đang đứng trước nguy cơ suy kiệt nghiêm trọng. Không ai khác, chính con người phải là người chịu trách nhiệm và hành động kịp thời để cứu lấy Trái Đất. Hãy nhớ rằng, chúng ta không thừa một hành tinh nào khác để sống. Vì vậy, bảo vệ Trái Đất chính là bảo vệ chính sự sống của mình hôm nay và mai sau.
Câu 1:
Trong khổ thơ cuối bài Tương tư, hình ảnh “giầu” và “cau” được Nguyễn Bính sử dụng không chỉ mang đậm màu sắc dân gian mà còn gửi gắm ý nghĩa biểu tượng sâu sắc về tình yêu đôi lứa. Câu thơ:
“Nhà em có một giàn giầu,
Nhà anh có một hàng cau liên phòng.”
gợi nhắc đến tục ăn trầu – hình ảnh quen thuộc trong đời sống và văn hóa cưới hỏi truyền thống của người Việt. “Cau” và “giầu” vốn đi đôi, tượng trưng cho sự gắn bó, hòa hợp trong tình duyên. Thế nhưng, ở đây, tuy gần gũi – “liên phòng” – nhưng cau và giầu vẫn chưa kết thành trầu, cũng như tình cảm đôi bên chưa đến được với nhau. Câu hỏi đầy chất thơ:
“Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?”
vừa hóm hỉnh, vừa ẩn chứa nỗi xót xa của một mối tình đơn phương, tha thiết mà không được hồi đáp. Hình ảnh cau – giầu không chỉ là một cách nói dân gian mộc mạc, mà còn thể hiện nỗi buồn sâu kín và sự thủy chung, chân thành trong tình yêu của chàng trai đang tương tư.
Câu 2:
“Hành tinh của chúng ta là nơi duy nhất mà chúng ta có thể sống, chúng ta cần bảo vệ nó.” – lời phát biểu giản dị nhưng giàu tính cảnh tỉnh của nam diễn viên kiêm nhà hoạt động môi trường Leonardo DiCaprio đã gióng lên một hồi chuông về ý thức bảo vệ Trái Đất. Trong bối cảnh hiện nay, khi biến đổi khí hậu, ô nhiễm môi trường và sự cạn kiệt tài nguyên đang diễn ra nghiêm trọng, thông điệp ấy không chỉ là một lời nhắc nhở mà còn là mệnh lệnh khẩn thiết đối với toàn nhân loại.
Trái Đất là hành tinh duy nhất trong vũ trụ này được biết đến là có sự sống. Con người cùng muôn loài sinh vật đều phụ thuộc hoàn toàn vào bầu không khí, nguồn nước, đất đai và hệ sinh thái nơi đây để tồn tại. Tuy nhiên, những gì đang diễn ra khiến chúng ta phải lo lắng: rừng bị tàn phá, băng tan ở hai cực, hạn hán kéo dài, nắng nóng cực đoan, các loài động vật tuyệt chủng, nguồn nước bị ô nhiễm… Tất cả đều là hậu quả của quá trình phát triển thiếu bền vững, từ việc khai thác tài nguyên cạn kiệt đến việc thải khí nhà kính, rác thải nhựa, và sử dụng năng lượng hóa thạch quá mức. Trái Đất đang lên tiếng và phản ứng mạnh mẽ. Nhưng điều đáng buồn là, trong khi hành tinh ngày càng kiệt sức thì phần lớn con người vẫn còn thờ ơ hoặc hành động chưa đủ nhanh để cứu lấy mái nhà chung.
Câu nói của Leonardo DiCaprio còn nhấn mạnh một sự thật không thể phủ nhận: Chúng ta không có hành tinh thứ hai để chuyển đến. Những sứ mệnh tìm kiếm sự sống trên sao Hỏa hay các hành tinh khác vẫn còn xa vời và chưa thể thay thế Trái Đất trong hàng thế kỷ tới. Do đó, mỗi hành động hủy hoại môi trường hiện nay chính là sự đánh đổi trực tiếp với tương lai của chính con cháu chúng ta. Nếu không hành động ngay từ bây giờ, cái giá phải trả sẽ vô cùng đắt đỏ, thậm chí không thể cứu vãn.
Vậy làm thế nào để bảo vệ hành tinh này? Trước hết, cần thay đổi nhận thức từ cá nhân đến cộng đồng: hiểu rõ rằng việc bảo vệ môi trường không phải là trách nhiệm của riêng ai mà là nghĩa vụ của tất cả chúng ta. Mỗi người cần bắt đầu từ những hành động nhỏ nhưng thiết thực như tiết kiệm nước, sử dụng túi vải thay túi nylon, trồng cây, phân loại rác, hạn chế xe cá nhân và tiêu dùng xanh. Đồng thời, các chính phủ và doanh nghiệp cần đặt vấn đề môi trường lên hàng đầu trong mọi quyết sách và hoạt động sản xuất, đầu tư mạnh vào công nghệ sạch, năng lượng tái tạo, đồng thời xử lý nghiêm các hành vi vi phạm môi trường.
Tóm lại, hành tinh xanh của chúng ta đang đứng trước nguy cơ suy kiệt nghiêm trọng. Không ai khác, chính con người phải là người chịu trách nhiệm và hành động kịp thời để cứu lấy Trái Đất. Hãy nhớ rằng, chúng ta không thừa một hành tinh nào khác để sống. Vì vậy, bảo vệ Trái Đất chính là bảo vệ chính sự sống của mình hôm nay và mai sau.
Câu 1:
Tình bạn của Bích và bé Em trong văn bản Áo Tết được thể hiện một cách chân thật, cảm động qua nghệ thuật đan xen điểm nhìn trần thuật đầy tinh tế. Từ góc nhìn của bé Em, người đọc cảm nhận được sự háo hức, tự hào khi có quần áo mới và mong muốn được chia sẻ với bạn thân. Nhưng khi đối diện với hoàn cảnh thiếu thốn của Bích, bé Em dần thay đổi suy nghĩ, trở nên thấu hiểu và biết nhường nhịn. Còn qua điểm nhìn của Bích, tình cảm chân thành lại càng hiện rõ: dù không có áo đẹp, Bích vẫn quý mến Em vì sự tử tế và tình cảm của bạn. Việc thay đổi điểm nhìn giúp người đọc thấy được cả hai phía của tình bạn – không chỉ là cảm xúc bên ngoài mà còn là những suy nghĩ sâu kín bên trong mỗi nhân vật. Điều này khiến cho mối quan hệ giữa hai cô bé trở nên sống động, giàu tính nhân văn và đầy cảm xúc. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp sâu sắc: tình bạn chân thành không phụ thuộc vào vật chất, mà được nuôi dưỡng bằng sự cảm thông và lòng yêu thương.
Mahatma Gandhi từng nói: “Tài nguyên thiên nhiên không phải là di sản của tổ tiên chúng ta, mà là sự vay mượn từ các thế hệ tương lai.” Câu nói ngắn gọn nhưng sâu sắc đã đánh thức trách nhiệm của mỗi người trong việc bảo vệ môi trường và sử dụng tài nguyên một cách bền vững. Thực tế cho thấy, tài nguyên thiên nhiên đóng vai trò cực kỳ quan trọng đối với sự sống và sự phát triển của con người. Việc khai thác, sử dụng hợp lý các nguồn tài nguyên không chỉ đảm bảo cuộc sống hiện tại mà còn là cách thể hiện trách nhiệm với các thế hệ mai sau.
Tài nguyên thiên nhiên là những gì con người có thể khai thác từ tự nhiên để phục vụ cuộc sống: rừng, đất, nước, khoáng sản, không khí… Chúng cung cấp thực phẩm, nước uống, năng lượng, nguyên vật liệu cho sản xuất và là nền tảng để phát triển kinh tế - xã hội. Nhờ tài nguyên mà con người xây dựng được nền văn minh hiện đại. Tuy nhiên, nếu tài nguyên được xem như “vô tận”, thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Trong nhiều năm qua, do sự phát triển quá nhanh, thiếu kiểm soát, con người đã khai thác cạn kiệt tài nguyên, gây ô nhiễm môi trường, suy giảm đa dạng sinh học và biến đổi khí hậu toàn cầu. Điều đó đe dọa trực tiếp đến sức khỏe, sinh kế và tương lai của nhân loại.
Câu nói của Gandhi nhấn mạnh: tài nguyên không phải là tài sản riêng để mặc sức sử dụng, mà là “khoản vay” từ thế hệ tương lai – những người chưa sinh ra nhưng sẽ chịu hậu quả từ hành động của chúng ta hôm nay. Vì thế, ý thức bảo vệ tài nguyên thiên nhiên cần được nâng cao trong từng cá nhân, từng cộng đồng và ở tầm quốc gia.
Để khắc phục tình trạng khai thác tài nguyên thiếu bền vững hiện nay, cần có những biện pháp cụ thể và hiệu quả:
Thứ nhất, cần tăng cường giáo dục và nâng cao nhận thức về bảo vệ tài nguyên thiên nhiên, nhất là trong học đường, để mỗi người ngay từ nhỏ đã hình thành ý thức sống xanh, sống tiết kiệm và thân thiện với môi trường.
Thứ hai, nhà nước và các tổ chức cần xây dựng chính sách quản lý, kiểm soát chặt chẽ việc khai thác tài nguyên. Đồng thời, thúc đẩy phát triển các nguồn năng lượng tái tạo như năng lượng mặt trời, gió, sinh khối… để thay thế dần nguồn tài nguyên không thể tái tạo như than đá, dầu mỏ.
Thứ ba, khuyến khích nghiên cứu và ứng dụng khoa học công nghệ để sử dụng tài nguyên một cách hiệu quả, hạn chế lãng phí. Cùng với đó, cần phục hồi những khu rừng bị tàn phá, bảo vệ các hệ sinh thái đang suy giảm và đẩy mạnh các phong trào “trồng cây gây rừng”.
Thứ tư, mỗi cá nhân cần sống có trách nhiệm hơn với môi trường: tiết kiệm điện nước, hạn chế dùng túi nylon, phân loại rác, tái chế và sử dụng những sản phẩm thân thiện với thiên nhiên.
Tài nguyên thiên nhiên chính là nền móng của cuộc sống con người. Bảo vệ tài nguyên không chỉ vì hiện tại, mà còn vì tương lai của chính chúng ta và con cháu mai sau. Hãy nhớ rằng, nếu chúng ta chỉ biết khai thác mà không biết giữ gìn, sẽ đến một ngày trái đất không còn đủ sức nuôi dưỡng sự sống. Và khi ấy, món nợ mà chúng ta vay từ thế hệ tương lai – sẽ trở thành gánh nặng mà họ không thể trả nổi.