

Lê Vũ Yến Nhi
Giới thiệu về bản thân



































Trong dòng chảy hối hả của đời sống hiện đại khi toàn cầu hóa và công nghệ số đang rất ngắn mọi khoảng cách, những giá trị văn hóa truyền thống đứng trước những thử thách to lớn. Việc gin giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là cần thiết để tạo sức sống bền vững cho dân tộc.
Trước hết, ta phải hiểu văn hóa truyền thống là gì? Văn hóa truyền thống là những giá trị vật chất và tinh thần được hình thành, giữ gìn và phát triển qua nhiều thế hệ; là hồn cốt, bản sắc của dân tộc; nó còn là sợi dây kết nối quá khứ với hiện tại và cả tương lai; hơn hết cả, văn hoá truyền thống là điểm tựa tinh thần, giúp con người vững vàng trước những biến động của thế giới.
Tuy nhiên, trứơc sự tấn công mạnh mẽ của văn hoá ngoại lai và lối sống hiện đại, vật chất hoá làm con người ít quan tâm tới giá trị tinh thần, truyền thống có thể nói tới như: một số giá trị văn hoá đang bị mai một, có thể nói đến như: giới trẻ hiện nay ít quan tâm tới cội nguồn, những ngành nghề thủ công truyền thống dần vắng bóng người kế thừa, hay nhiều lễ hội truyền thống bị biến tướng. Nếu không có những biện pháp chủ động và quyết liệt, chúng ta có thể đánh mất đi một phần bản sắc của chính bản thân mình.
Để gìn giữ và bảo vệ văn hoá truyền thống trong bối cảnh hiện đại ngày nay, cần sự chung tay của toàn dân tộc. Nhà nước cần ban hành những chính sách hỗ trợ, khuyến khích các hoạt động bảo tồn, phục dựng di sản. Đưa giáo dục văn hoá truyền thống vào chương trình học một cách thiết thực. Chúng ta vẫn phải tiếp thu, hội nhập quốc tế, nhưng không được đánh mất bản sắc dân tộc.
Gin giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không phải là đóng cửa với thế giới hay khước từ sự phát triển. Ngược lại, nửa là việc biết chọn lọc tiếp thu nhưng không đánh mất cái gốc, không đánh mất cội nguồn của bản thân. Văn hóa còn thì dân tộc còn, nếu mất đi bản sắc dân tộc, văn hoá truyền thống, chúng ta có thể sẽ phải đánh đổi bằng sương máu. Là một thế hệ trẻ, em phải tiếp thu, gìn giữ, tuyên truyền và phát triển những văn hoá truyền thống để chúng không bị mất đi giữa dòng chảy hối hả của thời gian.
Trong dòng chảy hối hả của đời sống hiện đại khi toàn cầu hóa và công nghệ số đang rất ngắn mọi khoảng cách, những giá trị văn hóa truyền thống đứng trước những thử thách to lớn. Việc gin giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống là cần thiết để tạo sức sống bền vững cho dân tộc.
Trước hết, ta phải hiểu văn hóa truyền thống là gì? Văn hóa truyền thống là những giá trị vật chất và tinh thần được hình thành, giữ gìn và phát triển qua nhiều thế hệ; là hồn cốt, bản sắc của dân tộc; nó còn là sợi dây kết nối quá khứ với hiện tại và cả tương lai; hơn hết cả, văn hoá truyền thống là điểm tựa tinh thần, giúp con người vững vàng trước những biến động của thế giới.
Tuy nhiên, trứơc sự tấn công mạnh mẽ của văn hoá ngoại lai và lối sống hiện đại, vật chất hoá làm con người ít quan tâm tới giá trị tinh thần, truyền thống có thể nói tới như: một số giá trị văn hoá đang bị mai một, có thể nói đến như: giới trẻ hiện nay ít quan tâm tới cội nguồn, những ngành nghề thủ công truyền thống dần vắng bóng người kế thừa, hay nhiều lễ hội truyền thống bị biến tướng. Nếu không có những biện pháp chủ động và quyết liệt, chúng ta có thể đánh mất đi một phần bản sắc của chính bản thân mình.
Để gìn giữ và bảo vệ văn hoá truyền thống trong bối cảnh hiện đại ngày nay, cần sự chung tay của toàn dân tộc. Nhà nước cần ban hành những chính sách hỗ trợ, khuyến khích các hoạt động bảo tồn, phục dựng di sản. Đưa giáo dục văn hoá truyền thống vào chương trình học một cách thiết thực. Chúng ta vẫn phải tiếp thu, hội nhập quốc tế, nhưng không được đánh mất bản sắc dân tộc.
Gin giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không phải là đóng cửa với thế giới hay khước từ sự phát triển. Ngược lại, nửa là việc biết chọn lọc tiếp thu nhưng không đánh mất cái gốc, không đánh mất cội nguồn của bản thân. Văn hóa còn thì dân tộc còn, nếu mất đi bản sắc dân tộc, văn hoá truyền thống, chúng ta có thể sẽ phải đánh đổi bằng sương máu. Là một thế hệ trẻ, em phải tiếp thu, gìn giữ, tuyên truyền và phát triển những văn hoá truyền thống để chúng không bị mất đi giữa dòng chảy hối hả của thời gian.
Đọc bài thơ Chân quê của tác giả Nguyễn Bính, ta thấy được hình ảnh nhân vật ”em” được khắc hoạ như một biểu tượng sống động, chất chứa bao nỗi niềm hoài cổ và sự trăn trở của thi nhân. Bằng những ngôn từ giản dị, Nguyễn Bính đã xây dựng một nhân vật ”em” với vẻ đẹp truyền thống mộc mạc, để rồi sau đó đặt nhân vật “em” vào dòng chảy của sự thay đổi. Hình ảnh ”em” với những trang phục hiện đại của nơi phố thị phồn hoa khác hoàn toàn với hình ảnh em với những trang phục truyền thống đậm chất thôn quê giản dị, mộc mạc như “yếm lụa sồi“, “áo tứ thân”, “khăn mỏ quạ”, đại diện cho vẻ đẹp thuần khiết, chân chất của người Việt Nam xưa. Vẻ đẹp ấy không chỉ nằm ở hình thức mà còn gắn liền với “hương đồng gió nội” và nếp sống “chân quê”. Tuy nhiên, khi em đi tỉnh về đã tạo nên sự khác biệt, khiến ”em” không còn là cô gái “chân quê” thuần tuý của ngày xưa, ”em“ đã mang theo hơi thở của đô thị. Nhân vật ”em“ không chỉ là một cô gái mà còn là biểu tượng cho sự biến chuyển của cái đẹp truyền thống trước làn sóng hiện đại hoá. “Em” là sự khác biệt giữa cái cũ và cái mới.
Đọc bài thơ Chân quê của tác giả Nguyễn Bính, ta thấy được hình ảnh nhân vật ”em” được khắc hoạ như một biểu tượng sống động, chất chứa bao nỗi niềm hoài cổ và sự trăn trở của thi nhân. Bằng những ngôn từ giản dị, Nguyễn Bính đã xây dựng một nhân vật ”em” với vẻ đẹp truyền thống mộc mạc, để rồi sau đó đặt nhân vật “em” vào dòng chảy của sự thay đổi. Hình ảnh ”em” với những trang phục hiện đại của nơi phố thị phồn hoa khác hoàn toàn với hình ảnh em với những trang phục truyền thống đậm chất thôn quê giản dị, mộc mạc như “yếm lụa sồi“, “áo tứ thân”, “khăn mỏ quạ”, đại diện cho vẻ đẹp thuần khiết, chân chất của người Việt Nam xưa. Vẻ đẹp ấy không chỉ nằm ở hình thức mà còn gắn liền với “hương đồng gió nội” và nếp sống “chân quê”. Tuy nhiên, khi em đi tỉnh về đã tạo nên sự khác biệt, khiến ”em” không còn là cô gái “chân quê” thuần tuý của ngày xưa, ”em“ đã mang theo hơi thở của đô thị. Nhân vật ”em“ không chỉ là một cô gái mà còn là biểu tượng cho sự biến chuyển của cái đẹp truyền thống trước làn sóng hiện đại hoá. “Em” là sự khác biệt giữa cái cũ và cái mới.
Thông điệp: hãy giữ gìn nét đẹp văn hoá truyền thống của quê hương
Thông điệp: hãy giữ gìn nét đẹp văn hoá truyền thống của quê hương
Biện pháp tu từ: ẩn dụ
Tác dụng: tăng sức gợi hình, gợi cảm
Giúp tác giả bộc lộ được nỗi tiếc nuối trước sự thay đổi của cô gái
Cho câu thơ thêm sinh động, sáng tạo
Những loại trang phục trong bài thơ: khăm nhung, quần lĩnh, cái yếm lụa sồi, cái dây lưng đũi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen
Những trang phục ấy đại diện cho sự thay đổi của cô gái sau khi đi tỉnh về, những trang phục ấy là những trang phục thành thị, khác biệt với những trang phục thôn quê giản dị.
Nhan đề của Chaan quê gợi cho em liên tưởng về vẻ đẹp mộc mạc, bình dị của thôn quê. Sự chân chất, giản dị của những những người dân quê
Nhan đề của Chaan quê gợi cho em liên tưởng về vẻ đẹp mộc mạc, bình dị của thôn quê. Sự chân chất, giản dị của những những người dân quê