

Phạm Hà Anh
Giới thiệu về bản thân



































Trong dòng chảy sôi động của thời đại toàn cầu hóa, con người ngày càng có nhiều cơ hội tiếp cận với những nền văn hóa mới mẻ, hiện đại. Song, bên cạnh những lợi ích to lớn, quá trình này cũng đặt ra không ít thách thức đối với việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống. Đây là vấn đề mang ý nghĩa quan trọng bởi văn hóa truyền thống chính là cội nguồn, là linh hồn của mỗi dân tộc.
Văn hóa truyền thống bao gồm toàn bộ những giá trị tinh thần và vật chất được hun đúc qua bao thế hệ như: tiếng nói, chữ viết, phong tục tập quán, tín ngưỡng, nghệ thuật, đạo đức, lối sống,… Những giá trị ấy không chỉ thể hiện bản sắc riêng của mỗi dân tộc mà còn là “sợi dây vô hình” kết nối quá khứ với hiện tại, hun đúc tinh thần yêu nước, lòng tự hào dân tộc và bồi dưỡng nhân cách cho mỗi con người. Trong đời sống hiện đại, khi các luồng văn hóa ngoại lai du nhập mạnh mẽ, nguy cơ mai một hoặc biến dạng các giá trị truyền thống là điều khó tránh khỏi. Đó là khi lớp trẻ mải chạy theo lối sống thực dụng, đề cao vật chất, xem nhẹ những giá trị đạo đức, phong tục tốt đẹp của cha ông.
Chính vì vậy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết. Trước hết, giữ gìn văn hóa truyền thống là cách để ta khẳng định bản sắc riêng giữa một thế giới ngày càng phẳng, tránh nguy cơ bị đồng hóa văn hóa. Một dân tộc chỉ có thể phát triển bền vững khi biết dựa trên nền tảng văn hóa của chính mình. Đồng thời, những giá trị ấy còn giúp mỗi cá nhân bồi dưỡng tâm hồn, sống có trách nhiệm với cộng đồng, biết trân trọng cội nguồn. Thử hỏi, nếu một người không biết đến tiếng nói, trang phục, ẩm thực hay lễ hội truyền thống của dân tộc mình, liệu họ có thể thực sự hiểu và tự hào về quê hương?
Để bảo vệ những giá trị ấy, cần có sự chung tay của cả cộng đồng. Nhà nước cần có chính sách bảo tồn các di sản văn hóa, tổ chức nhiều hoạt động giáo dục, quảng bá văn hóa truyền thống trong và ngoài nước. Gia đình và nhà trường đóng vai trò quan trọng trong việc giáo dục thế hệ trẻ về lịch sử, phong tục tập quán, lòng tự hào dân tộc. Bản thân mỗi người, nhất là giới trẻ, cần có ý thức tiếp nhận văn hóa mới một cách chọn lọc, không mù quáng chạy theo trào lưu mà đánh mất bản sắc. Việc tham gia các hoạt động truyền thống như lễ hội dân gian, mặc áo dài trong ngày lễ Tết, học và gìn giữ tiếng mẹ đẻ… là những hành động cụ thể mà mỗi người có thể thực hiện để góp phần giữ gìn văn hóa dân tộc.
Tóm lại, trong nhịp sống hiện đại hôm nay, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm tự hào của mỗi người dân Việt Nam. Đó chính là cách chúng ta tiếp nối quá khứ, làm giàu đẹp hiện tại và truyền lại cho thế hệ mai sau một nền văn hóa bền vững, giàu bản sắc.
Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, nhân vật “em” hiện lên với vẻ đẹp mộc mạc, thuần khiết và đậm chất thôn quê. Ban đầu, “em” là cô thôn nữ giản dị, hồn nhiên với yếm lụa sồi, áo cánh nâu, quần cụt trắng, nón mê, khăn mỏ quạ, tất cả đều toát lên vẻ đẹp chân quê đáng yêu. Tuy nhiên, dưới tác động của cuộc sống hiện đại, “em” dần thay đổi: tóc bới cao, thay nón mê bằng nón dấu, mặc áo cài khuy bấm. Sự thay đổi này không chỉ là vẻ bề ngoài mà còn phản ánh sự đổi thay trong tâm hồn và lối sống. Từ đó, Nguyễn Bính bày tỏ nỗi tiếc nuối cho vẻ đẹp giản dị đang phai nhạt, đồng thời gửi gắm lời nhắc nhở về việc giữ gìn những giá trị truyền thống. Qua hình ảnh “em”, nhà thơ khẳng định cái đẹp chân quê, tự nhiên mới là điều đáng trân trọng, và con người không nên chạy theo cái hào nhoáng, làm mất đi bản sắc của mình.
Bài thơ gửi gắm lời nhắc nhở con người hãy trân trọng và giữ gìn vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, những giá trị truyền thống của quê hương. Đừng vì chạy theo cái mới, cái hiện đại mà đánh mất bản sắc chân quê vốn rất đáng quý. Đồng thời, bài thơ thể hiện nỗi tiếc nuối và tình yêu sâu nặng với vẻ đẹp thuần khiết của làng quê Việt Nam.
-Bptt: ẩn dụ: bay đi ít nhiều
-Tác dụng:
+Gợi lên nỗi tiếc nuối trước sự thay đổi của con người khi cái đẹp chân quê bị mai một.
+Nhấn mạnh sự giá trị của vẻ đẹp tự nhiên, giản dị, đồng thời cảnh báo nhẹ nhàng về sự đánh mất bản sắc khi chạy theo cái hào nhoáng.
+Làm cho hình ảnh thơ thêm gợi cảm, sâu lắng, khơi gợi tình yêu quê hương và những giá trị truyền thống.
-Trong bài thơ có nhắc đến các loại trang phục:Yếm lụa sồi,áo cánh nâu,quần cụt trắng,nón mê,khăn mỏ quạ
-Theo em, những loại trang phục ấy đại diện cho:
+Vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của người phụ nữ nông thôn.
+Nếp sống truyền thống, đậm chất quê hương.
+Tâm hồn thuần khiết, gắn bó với cội nguồn và bản sắc văn hóa dân tộc.
Nhan đề Chân quê gợi liên tưởng đến vẻ đẹp mộc mạc, giản dị và thuần khiết của con người, cảnh vật nơi làng quê. Nó thể hiện tình yêu, sự trân trọng đối với những giá trị truyền thống, đồng thời nhắc nhở con người dù cuộc sống có đổi thay vẫn nên giữ gìn bản chất thật thà, bình dị gắn bó với cội nguồn.
Thể thơ tự do