

Cao Uyên Như
Giới thiệu về bản thân



































Dân tộc Việt Nam từ bao đời nay luôn đề cao phẩm chất đạo đức, lòng tự trọng và cách sống đúng mực. Trong kho tàng tục ngữ của ông cha ta có câu: “Giấy rách phải giữ lấy lề” – một lời khuyên sâu sắc, nhắc nhở con người dù ở trong hoàn cảnh khó khăn, khốn khó đến đâu cũng phải giữ lấy nhân cách, phẩm giá của mình.
Câu tục ngữ sử dụng hình ảnh ẩn dụ: “giấy” tượng trưng cho con người, “rách” là biểu tượng của nghèo khổ, gian truân; còn “lề” chính là đạo lý, là quy tắc sống đúng đắn. Như vậy, “giấy rách phải giữ lấy lề” mang ý nghĩa rằng: dù cuộc sống có rơi vào
Câu 1:
Ngôi kể: Ngôi thứ ba.
Câu 2:
Cuộc sống của người trí thức trước Cách mạng tháng Tám được thể hiện là: tù túng, bế tắc, bị bóp nghẹt bởi cái đói, cái nghèo; họ không thể thực hiện được lý tưởng sống, dễ rơi vào nỗi buồn, sự bất lực và mất phương hướng trong cuộc đời.
Câu 3:
Tác dụng của câu cảm thán:
Thể hiện nỗi xót xa, đau đớn và bất lực trước hiện thực xã hội; làm nổi bật tâm trạng bi quan và thất vọng của nhân vật Thứ trước sự vô nghĩa của những cố gắng khi con người còn bị trói buộc bởi cái đói và cái rét.
Câu 4:
Nội dung chính của văn bản:
Tố cáo hiện thực xã hội tăm tối khiến người trí thức sống mòn mỏi, lý tưởng bị vùi dập; đồng thời thể hiện khát vọng sống cao đẹp và ý thức về giá trị chân chính của đời người.
Câu 5:
Nhận xét về nhân vật Thứ:
Nam Cao xây dựng nhân vật Thứ là hình tượng tiêu biểu cho người trí thức nghèo, có lý tưởng sống cao đẹp nhưng bị hiện thực tàn nhẫn đè nặng, dẫn đến mâu thuẫn nội tâm, sống dằn vặt, bất lực và đau khổ.
Câu 6:
Lý tưởng sống giống như ngọn đèn soi đường giúp mỗi người xác định phương hướng và mục tiêu trong cuộc đời. Người sống có lý tưởng sẽ không dễ dàng khuất phục trước khó khăn, thử thách, luôn nỗ lực vươn lên và đóng góp cho cộng đồng. Lý tưởng sống cao đẹp giúp cuộc đời có ý nghĩa hơn, không chỉ sống cho mình mà còn vì người khác và vì những điều tốt đẹp hơn.
One natural disaster that often happens in Viet Nam is flooding. Floods usually occur during the rainy season, especially from July to October. They are common in the central and southern regions of the country. Heavy rain and storms cause rivers to overflow, leading to serious damage to houses, crops, and roads. Many people lose their homes and face difficulties in daily life. The government and local communities often work together to provide support and supplies to the victims. Flooding is a serious problem that affects both the environment and the economy in Viet Nam.
Question 1:
He asked the villagers how often earthquakes occurred in that region.
Question 2:
They told me that I could find a wide range of beauty products in their store.
Question 1:
I think robots can’t replace the role of teachers in education.
Question 2:
People will still send letters to each other in 2050.
“Khoan dung là đức tính đem lợi cho cả ta và người khác.”
— Pierre Benoit
Câu nói của Pierre Benoit đã gợi mở cho chúng ta một cách nhìn sâu sắc về giá trị của lòng khoan dung trong cuộc sống. Trong một thế giới đầy biến động, nơi con người luôn phải đối diện với những va chạm, hiểu lầm và khác biệt, khoan dung không chỉ là một đức tính cần thiết để gìn giữ hòa khí, mà còn là món quà mà ta dành cho chính mình, để sống nhẹ nhàng, thanh thản hơn mỗi ngày.
Khoan dung là sự tha thứ, bao dung và rộng lượng với lỗi lầm của người khác. Nó không có nghĩa là dễ dãi, bỏ qua đúng sai, mà là cách ta học cách nhìn nhận một người với cả điểm tốt và điểm chưa hoàn thiện. Khoan dung đòi hỏi một trái tim độ lượng và một tâm hồn đủ lớn để hiểu rằng: ai trong đời cũng có lúc vấp ngã, cũng từng sai và cũng khao khát được trao cơ hội làm lại.
Lòng khoan dung trước hết đem lại lợi ích cho người được tha thứ. Khi mắc lỗi, con người thường bị giằng xé bởi cảm giác tội lỗi, lo sợ và cô đơn. Một lời tha thứ, một ánh nhìn bao dung có thể trở thành điểm tựa tinh thần, giúp họ thức tỉnh, hối cải và nỗ lực hoàn thiện bản thân. Khoan dung vì thế là hành động nuôi dưỡng niềm tin vào điều tốt đẹp, vào khả năng thay đổi của con người.
Tuy nhiên, như Pierre Benoit đã khẳng định, khoan dung còn đem lợi cho chính người cho đi. Khi ta biết tha thứ, lòng ta nhẹ nhõm hơn. Không còn bị nỗi giận dữ, oán hận hay hằn học chi phối, ta tìm lại được sự bình yên trong tâm hồn. Cố chấp giữ mãi một vết thương, một mối hận thù, chỉ khiến tâm hồn ta trở nên mỏi mệt và u tối. Nhưng chỉ cần khoan dung, là ta tự mở cửa cho ánh sáng dịu dàng của sự thanh thản tràn vào.
Trong cuộc sống thường nhật, lòng khoan dung thể hiện qua những điều rất nhỏ: tha thứ cho lỗi lầm của bạn bè, bỏ qua sự nóng nảy của người thân, bao dung với những va vấp của người xung quanh. Từ những hành động giản dị ấy, mối quan hệ giữa người với người được xây dựng trên nền tảng hiểu biết và yêu thương, thay vì định kiến và phán xét.
Khoan dung còn có giá trị rất lớn trong tập thể và xã hội. Một tập thể mà các thành viên biết nhường nhịn, cảm thông và tha thứ cho nhau sẽ vững mạnh và đoàn kết hơn. Một xã hội biết đặt lòng khoan dung lên trên hận thù sẽ dễ dàng hóa giải xung đột, tạo điều kiện cho sự hòa hợp và phát triển bền vững.
Tuy nhiên, khoan dung cũng cần đặt trong giới hạn. Không thể lấy khoan dung làm cớ để dung túng cho cái xấu, hay khiến bản thân trở thành nạn nhân của sự lợi dụng. Vì thế, khoan dung cần đi kèm với bản lĩnh, trí tuệ và sự tỉnh táo để phân biệt rõ điều gì nên tha thứ và điều gì cần nghiêm khắc sửa chữa.
Tóm lại, khoan dung là một vẻ đẹp cao quý trong tâm hồn con người. Nó không chỉ là cách giúp người khác được chữa lành, mà còn là cách để chính ta sống một cuộc đời hạnh phúc và sâu sắc hơn. Giữa dòng đời nhiều va đập, khoan dung là cây cầu bắc qua những hố sâu chia cắt, nối gần trái tim người với người. Chính vì vậy, hãy học cách khoan dung – không chỉ vì người khác, mà còn vì chính ta.
“Khoan dung là đức tính đem lợi cho cả ta và người khác.”
— Pierre Benoit
Câu nói của Pierre Benoit đã gợi mở cho chúng ta một cách nhìn sâu sắc về giá trị của lòng khoan dung trong cuộc sống. Trong một thế giới đầy biến động, nơi con người luôn phải đối diện với những va chạm, hiểu lầm và khác biệt, khoan dung không chỉ là một đức tính cần thiết để gìn giữ hòa khí, mà còn là món quà mà ta dành cho chính mình, để sống nhẹ nhàng, thanh thản hơn mỗi ngày.
Khoan dung là sự tha thứ, bao dung và rộng lượng với lỗi lầm của người khác. Nó không có nghĩa là dễ dãi, bỏ qua đúng sai, mà là cách ta học cách nhìn nhận một người với cả điểm tốt và điểm chưa hoàn thiện. Khoan dung đòi hỏi một trái tim độ lượng và một tâm hồn đủ lớn để hiểu rằng: ai trong đời cũng có lúc vấp ngã, cũng từng sai và cũng khao khát được trao cơ hội làm lại.
Lòng khoan dung trước hết đem lại lợi ích cho người được tha thứ. Khi mắc lỗi, con người thường bị giằng xé bởi cảm giác tội lỗi, lo sợ và cô đơn. Một lời tha thứ, một ánh nhìn bao dung có thể trở thành điểm tựa tinh thần, giúp họ thức tỉnh, hối cải và nỗ lực hoàn thiện bản thân. Khoan dung vì thế là hành động nuôi dưỡng niềm tin vào điều tốt đẹp, vào khả năng thay đổi của con người.
Tuy nhiên, như Pierre Benoit đã khẳng định, khoan dung còn đem lợi cho chính người cho đi. Khi ta biết tha thứ, lòng ta nhẹ nhõm hơn. Không còn bị nỗi giận dữ, oán hận hay hằn học chi phối, ta tìm lại được sự bình yên trong tâm hồn. Cố chấp giữ mãi một vết thương, một mối hận thù, chỉ khiến tâm hồn ta trở nên mỏi mệt và u tối. Nhưng chỉ cần khoan dung, là ta tự mở cửa cho ánh sáng dịu dàng của sự thanh thản tràn vào.
Trong cuộc sống thường nhật, lòng khoan dung thể hiện qua những điều rất nhỏ: tha thứ cho lỗi lầm của bạn bè, bỏ qua sự nóng nảy của người thân, bao dung với những va vấp của người xung quanh. Từ những hành động giản dị ấy, mối quan hệ giữa người với người được xây dựng trên nền tảng hiểu biết và yêu thương, thay vì định kiến và phán xét.
Khoan dung còn có giá trị rất lớn trong tập thể và xã hội. Một tập thể mà các thành viên biết nhường nhịn, cảm thông và tha thứ cho nhau sẽ vững mạnh và đoàn kết hơn. Một xã hội biết đặt lòng khoan dung lên trên hận thù sẽ dễ dàng hóa giải xung đột, tạo điều kiện cho sự hòa hợp và phát triển bền vững.
Tuy nhiên, khoan dung cũng cần đặt trong giới hạn. Không thể lấy khoan dung làm cớ để dung túng cho cái xấu, hay khiến bản thân trở thành nạn nhân của sự lợi dụng. Vì thế, khoan dung cần đi kèm với bản lĩnh, trí tuệ và sự tỉnh táo để phân biệt rõ điều gì nên tha thứ và điều gì cần nghiêm khắc sửa chữa.
Tóm lại, khoan dung là một vẻ đẹp cao quý trong tâm hồn con người. Nó không chỉ là cách giúp người khác được chữa lành, mà còn là cách để chính ta sống một cuộc đời hạnh phúc và sâu sắc hơn. Giữa dòng đời nhiều va đập, khoan dung là cây cầu bắc qua những hố sâu chia cắt, nối gần trái tim người với người. Chính vì vậy, hãy học cách khoan dung – không chỉ vì người khác, mà còn vì chính ta.