

Vũ Phạm Ngọc Diệp
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Ngôi kể được sử dụng trong văn bản là ngôi thứ ba, người kể chuyện không xuất hiện trực tiếp mà thông qua nhân vật Thứ.
Câu 2:
Cuộc sống của người trí thức giai đoạn trước Cách mạng tháng Tám được thể hiện qua nhân vật Thứ, với cảm giác tù túng, chật hẹp và bần tiện khi chỉ loanh quanh với việc kiếm sống, không có không gian cho những ước mơ cao cả.
Câu 3:
Câu cảm thán "Hỡi ôi! Người ta đã phí bao nhiêu tâm huyết, bao nhiêu công lao để giải thoát, từ bỏ tất cả những phú quý vinh hoa của đời mình. Vô ích cả, chừng nào nhân loại chưa thoát khỏi những xiềng xích của cái đói và cái rét." thể hiện sự xót xa, tiếc nuối và bất lực của nhân vật Thứ trước thực trạng cuộc sống bị chi phối bởi cái đói và cái rét, khiến cho những nỗ lực giải thoát trở nên vô ích.
Câu 4:
Nội dung chính của văn bản là cảm nhận và suy tư của nhân vật Thứ về cuộc sống và giá trị của lí tưởng sống, nhấn mạnh sự tù túng và chật hẹp khi chỉ tập trung vào việc kiếm sống mà bỏ qua những ước mơ cao cả.
Câu 5:
Tác giả xây dựng nhân vật Thứ với tính cách nhút nhát, do dự nhưng cũng có những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và lí tưởng. Qua nhân vật này, tác giả thể hiện sự đồng cảm và tiếc nuối cho những số phận trí thức bị gò bó trong cuộc sống tầm thường.
Câu 6:
Sống là để theo đuổi những điều đẹp đẽ và cao quý, không chỉ dừng lại ở việc kiếm sống. Lí tưởng sống giúp chúng ta định hướng con đường mình muốn đi, tạo động lực để vượt qua khó khăn và đạt được mục tiêu. Mỗi người cần xác định lí tưởng sống của mình để sống có ý nghĩa và trọn vẹn hơn.
Câu 1:
Ngôi kể được sử dụng trong văn bản là ngôi thứ ba, người kể chuyện không xuất hiện trực tiếp mà thông qua nhân vật Thứ.
Câu 2:
Cuộc sống của người trí thức giai đoạn trước Cách mạng tháng Tám được thể hiện qua nhân vật Thứ, với cảm giác tù túng, chật hẹp và bần tiện khi chỉ loanh quanh với việc kiếm sống, không có không gian cho những ước mơ cao cả.
Câu 3:
Câu cảm thán "Hỡi ôi! Người ta đã phí bao nhiêu tâm huyết, bao nhiêu công lao để giải thoát, từ bỏ tất cả những phú quý vinh hoa của đời mình. Vô ích cả, chừng nào nhân loại chưa thoát khỏi những xiềng xích của cái đói và cái rét." thể hiện sự xót xa, tiếc nuối và bất lực của nhân vật Thứ trước thực trạng cuộc sống bị chi phối bởi cái đói và cái rét, khiến cho những nỗ lực giải thoát trở nên vô ích.
Câu 4:
Nội dung chính của văn bản là cảm nhận và suy tư của nhân vật Thứ về cuộc sống và giá trị của lí tưởng sống, nhấn mạnh sự tù túng và chật hẹp khi chỉ tập trung vào việc kiếm sống mà bỏ qua những ước mơ cao cả.
Câu 5:
Tác giả xây dựng nhân vật Thứ với tính cách nhút nhát, do dự nhưng cũng có những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống và lí tưởng. Qua nhân vật này, tác giả thể hiện sự đồng cảm và tiếc nuối cho những số phận trí thức bị gò bó trong cuộc sống tầm thường.
Câu 6:
Sống là để theo đuổi những điều đẹp đẽ và cao quý, không chỉ dừng lại ở việc kiếm sống. Lí tưởng sống giúp chúng ta định hướng con đường mình muốn đi, tạo động lực để vượt qua khó khăn và đạt được mục tiêu. Mỗi người cần xác định lí tưởng sống của mình để sống có ý nghĩa và trọn vẹn hơn.
Trong cuộc đời, có ai không một đôi lần mắc lỗi lầm nặng nhẹ? Nếu ta biết lỗi mà ăn năn xin người tha thứ để sửa chữa, thì liệu người có tha thứ không? Và nếu ta được xin lỗi, ta có rộng lòng tha thứ cho người không? Mở rộng lòng khoan dung, tha thứ là đức độ cao quý của con người. Điều đó sẽ có lợi cho cả ta và người. Vì vậy, Pierre Benoit mới nói: “Khoan dung là đức tính đem lợi về cả cho ta và người khác”.
Khoan dung chính là lòng rộng lượng của con người, tha thứ cho những sai phạm, lỗi lầm người khác gây ra. Không chỉ vậy, khoan dung còn là cách thể hiện sự cưu mang, giúp đỡ những người lầm đường lạc lối, giúp họ sống lành mạnh, hướng đến những giá trị tốt đẹp của cuộc sống. Khoan dung không chỉ với mọi người mà còn là khoan dung với chính bản thân mình, giúp cho bản thân cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái và thư thái trong tâm hồn.
Lògng khoan dung xuất phát từ sự cảm thông, sẻ chia, từ tấm lòng nhân ái của mỗi con người. Chúng ta không nên nghiệt ngã với những người làm ta đau khổ, vì bởi bên trong họ cũng có vô vàn những khổ đau. Phải thấu hiểu, cảm thông ta mới có thể khoan dung, yêu thương họ. Nhà văn Nam Cao cũng từng nói: " Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố mà tìm hiểu họ, ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi,...toàn những cớ cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương, không bao giờ ta thương... Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai khác nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất.Tuy nhiên, khoan dung không có nghĩa là thỏa hiệp với tất cả mọi lỗi lầm, sai trái, tội lỗi. Chúng ta cần suy nghĩ thấu đáo để không bị lợi dùng lòng thương, chấp nhận các sai lầm nghiêm trọng. Khoan dung cũng không có nghĩa là nhẫn nhục, chịu đựng những điều phi lý, vô đạo đức.
Lòng khoan dung được biểu hiện khá rõ ràng qua những sẻ chia và sự quan tâm của một người đối với mọi người xung quanh. Phải có tấm lòng yêu thương, vị tha, ta mới có thể cảm thông, sẻ chia, từ đó khoan dung với mọi người.Người có lòng bao dung sẽ dễ dàng tha thứ cho người khác khi người ấy thực sự hối cải. Tha thứ cho người khác sẽ là động lực giúp họ vượt lên lỗi lầm, sửa chữa lỗi sai và sống tích cực hơn.
Những người có lòng bao dung và biết bỏ qua các lỗi lầm, cái sai của người khác sẽ giúp những người ấy vượt qua những trở ngại, khó khăn trong đời sống. Khoan dung sẽ không yêu cầu con người ta phải bỏ qua ngay lập tức các lỗi lầm của người khác một cách dễ dàng mà ngược lại họ sẽ có thái độ và hành động tinh tế.
Khả năng vượt qua những khó khăn, trắc trở của chính mình một cách đơn giản và nhẹ nhàng với tâm thế thoải mái, vui vẻ. Khoan dung không chỉ được biểu hiện qua ứng xử với người xung quanh mà còn là khoan dung với chính bản thân mình. Khoan dung với chính mình bắt đầu từ nhận thức về bản thân, hiểu rằng chúng ta không hoàn hảo, ai cũng có những khuyết điểm của riêng mình. Chỉ cần chúng ta cố gắng khắc phục khuyết điểm, phát huy ưu điểm, không khắt khe với bản thân, cuộc sống sẽ trở nên nhẹ nhàng, thanh thản hơn.
Truyền thống khoan dung, khoan hồng độ lượng đã có từ xa xưa trong lịch sử của ông cha ta. Dân tộc Việt dù trải qua chiến tranh đau thương mà mất mát, chúng ta vẫn dành một tấm lòng nhân đạo, nhân ái, tha thứ cho kẻ thù của mình. Trong "Tuyên ngôn độc lập" Bác đã khẳng định: "Tuy vậy, dân tộc Việt Nam trước sau vẫn giữ thái độ khoan hồng, nhân đạo với kẻ thù thất thế."Trong lịch sử dân tộc, lòng khoan dung là truyền thống văn hóa cao đẹp của người Việt ta. Khi giặc Minh thất bại, chúng ta không đuổi cùng giết tận mà mở cho họ con đường sống, Nguyễn Trãi đã từng viết trong “Bình Ngô đại cáo”:
“Mã Kỳ, Phương Chính cấp cho 500 chiếc thuyền
Vương Thông, Mã Anh cấp cho hàngnghìnn
Lòng khoan dung không chỉ là một đức tính tốt đẹp ở mỗi người mà còn có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với cuộc sống và những người xung quanh ta.Người có lòng khoan dung, vị tha luôn cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản, cuộc sống vui vẻ và tốt đẹp. Chính vì vậy, họ thường nhận được sự yêu mến, quý trọng của mọi người, nhận được sự tin yêu của người khác. Nhờ có sự khoan dung mà cuộc sống của con người trở nên lành mạnh và văn minh hơn. Bởi nhờ có khoa dung, các mối quan hệ giữa con người và con người ngày càng trở nên khăng khít, gắn bó hơn.
Tuy nhiên, lòng khoan dung không phải là sự yếu đuối hay dễ dãi. Khoan dung là sức mạnh, là khả năng kiềm chế cảm xúc tiêu cực, đồng thời thể hiện sự mạnh mẽ trong việc giữ gìn những giá trị tích cực trong cuộc sống. Nó đòi hỏi mỗi người phải có sự kiên nhẫn và cái nhìn rộng mở về người khác. Có thể trong một số tình huống, lòng khoan dung sẽ bị thử thách, nhưng chính nó lại là yếu tố giúp con người trưởng thành và hoàn thiện hơn.
Khoan dung là đức tính có trong mỗi người, tuy nhiên cuộc sống muôn màu muôn vẻ có thể mài mòn đức tính cao đẹp ấy. Chính vì vậy, chúng ta cần rèn luyện để nó không bị mai một và phát huy một cách trọn vẹn. Nếu chúng ta không vun đắp thì đức tính này sẽ dễ dàng bị phai mờ theo thời gian gian. Bước đầu tiên để khoan dung đó chính là đồng cảm, thử nhìn nhận sự vật, sự việc theo quan điểm của người khác. Hãy luôn cởi mở với mọi người xung quanh, duy trì các mối quan hệ gần gũi , thân tình. Cử xử một cách chân thành, không vụ lợi, dùng sự vị tha, rộng lượng để đối đáp với mọi người.Tôn trọng người khác, tôn trọng ý kiến cá nhân của mọi người. Học cachs đánh giá cao và coi trọng sự khác biệt.Có thái độ khoan hồng độ lượng với những người sai lầm, giúp họ nhận ra lỗi lầm và sửa chữa lỗi của họ. Khoan dung với chính bản thân mình, chấp nhận những khiếm khuyết của bản thân, cố gắng để phát triển và thay đổi nó thành những điều tốt hơn. Bồi dưỡng tâm hồn của chính mình để ta có thể mở lòng, yêu thương mọi người xung quanh.
Cuộc sống không có ai là hoàn hảo nhất. Để xã hội này tốt đẹp hơn và mối quan hệ giữa mỗi người cũng ngày càng bền chặt thì lòng khoan dung là điều cần thiết mà chúng ta cần phải rèn luyện hằng ngày. Tha thứ cho nhau, tha thứ cho bản thân mình sẽ giúp cuộc sống này tràn ngập tình yêu thương. Sẽ có nhiều lúc chúng ta cũng mắc phải lỗi lầm. Sai lầm to hay nhỏ, chỉ cần có ai đó đủ khoan dung và nói cho chúng ta biết cái sai của bản thân, dạy cho chúng ta biết cách ứng xử sao cho phù hợp thì sẽ tốt biết bao nhiêu. Sự khoan dung giống như một chiếc phao cứu sinh vậy. Một người có lòng khoan dung cũng sẽ là một người có trái tim nhân ái.
Trong cuộc đời, có ai không một đôi lần mắc lỗi lầm nặng nhẹ? Nếu ta biết lỗi mà ăn năn xin người tha thứ để sửa chữa, thì liệu người có tha thứ không? Và nếu ta được xin lỗi, ta có rộng lòng tha thứ cho người không? Mở rộng lòng khoan dung, tha thứ là đức độ cao quý của con người. Điều đó sẽ có lợi cho cả ta và người. Vì vậy, Pierre Benoit mới nói: “Khoan dung là đức tính đem lợi về cả cho ta và người khác”.
Khoan dung chính là lòng rộng lượng của con người, tha thứ cho những sai phạm, lỗi lầm người khác gây ra. Không chỉ vậy, khoan dung còn là cách thể hiện sự cưu mang, giúp đỡ những người lầm đường lạc lối, giúp họ sống lành mạnh, hướng đến những giá trị tốt đẹp của cuộc sống. Khoan dung không chỉ với mọi người mà còn là khoan dung với chính bản thân mình, giúp cho bản thân cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái và thư thái trong tâm hồn.
Lògng khoan dung xuất phát từ sự cảm thông, sẻ chia, từ tấm lòng nhân ái của mỗi con người. Chúng ta không nên nghiệt ngã với những người làm ta đau khổ, vì bởi bên trong họ cũng có vô vàn những khổ đau. Phải thấu hiểu, cảm thông ta mới có thể khoan dung, yêu thương họ. Nhà văn Nam Cao cũng từng nói: " Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố mà tìm hiểu họ, ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi,...toàn những cớ cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương, không bao giờ ta thương... Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai khác nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất.Tuy nhiên, khoan dung không có nghĩa là thỏa hiệp với tất cả mọi lỗi lầm, sai trái, tội lỗi. Chúng ta cần suy nghĩ thấu đáo để không bị lợi dùng lòng thương, chấp nhận các sai lầm nghiêm trọng. Khoan dung cũng không có nghĩa là nhẫn nhục, chịu đựng những điều phi lý, vô đạo đức.
Lòng khoan dung được biểu hiện khá rõ ràng qua những sẻ chia và sự quan tâm của một người đối với mọi người xung quanh. Phải có tấm lòng yêu thương, vị tha, ta mới có thể cảm thông, sẻ chia, từ đó khoan dung với mọi người.Người có lòng bao dung sẽ dễ dàng tha thứ cho người khác khi người ấy thực sự hối cải. Tha thứ cho người khác sẽ là động lực giúp họ vượt lên lỗi lầm, sửa chữa lỗi sai và sống tích cực hơn.
Những người có lòng bao dung và biết bỏ qua các lỗi lầm, cái sai của người khác sẽ giúp những người ấy vượt qua những trở ngại, khó khăn trong đời sống. Khoan dung sẽ không yêu cầu con người ta phải bỏ qua ngay lập tức các lỗi lầm của người khác một cách dễ dàng mà ngược lại họ sẽ có thái độ và hành động tinh tế.
Khả năng vượt qua những khó khăn, trắc trở của chính mình một cách đơn giản và nhẹ nhàng với tâm thế thoải mái, vui vẻ. Khoan dung không chỉ được biểu hiện qua ứng xử với người xung quanh mà còn là khoan dung với chính bản thân mình. Khoan dung với chính mình bắt đầu từ nhận thức về bản thân, hiểu rằng chúng ta không hoàn hảo, ai cũng có những khuyết điểm của riêng mình. Chỉ cần chúng ta cố gắng khắc phục khuyết điểm, phát huy ưu điểm, không khắt khe với bản thân, cuộc sống sẽ trở nên nhẹ nhàng, thanh thản hơn.
Truyền thống khoan dung, khoan hồng độ lượng đã có từ xa xưa trong lịch sử của ông cha ta. Dân tộc Việt dù trải qua chiến tranh đau thương mà mất mát, chúng ta vẫn dành một tấm lòng nhân đạo, nhân ái, tha thứ cho kẻ thù của mình. Trong "Tuyên ngôn độc lập" Bác đã khẳng định: "Tuy vậy, dân tộc Việt Nam trước sau vẫn giữ thái độ khoan hồng, nhân đạo với kẻ thù thất thế."Trong lịch sử dân tộc, lòng khoan dung là truyền thống văn hóa cao đẹp của người Việt ta. Khi giặc Minh thất bại, chúng ta không đuổi cùng giết tận mà mở cho họ con đường sống, Nguyễn Trãi đã từng viết trong “Bình Ngô đại cáo”:
“Mã Kỳ, Phương Chính cấp cho 500 chiếc thuyền
Vương Thông, Mã Anh cấp cho hàngnghìnn
Lòng khoan dung không chỉ là một đức tính tốt đẹp ở mỗi người mà còn có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với cuộc sống và những người xung quanh ta.Người có lòng khoan dung, vị tha luôn cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản, cuộc sống vui vẻ và tốt đẹp. Chính vì vậy, họ thường nhận được sự yêu mến, quý trọng của mọi người, nhận được sự tin yêu của người khác. Nhờ có sự khoan dung mà cuộc sống của con người trở nên lành mạnh và văn minh hơn. Bởi nhờ có khoa dung, các mối quan hệ giữa con người và con người ngày càng trở nên khăng khít, gắn bó hơn.
Tuy nhiên, lòng khoan dung không phải là sự yếu đuối hay dễ dãi. Khoan dung là sức mạnh, là khả năng kiềm chế cảm xúc tiêu cực, đồng thời thể hiện sự mạnh mẽ trong việc giữ gìn những giá trị tích cực trong cuộc sống. Nó đòi hỏi mỗi người phải có sự kiên nhẫn và cái nhìn rộng mở về người khác. Có thể trong một số tình huống, lòng khoan dung sẽ bị thử thách, nhưng chính nó lại là yếu tố giúp con người trưởng thành và hoàn thiện hơn.
Khoan dung là đức tính có trong mỗi người, tuy nhiên cuộc sống muôn màu muôn vẻ có thể mài mòn đức tính cao đẹp ấy. Chính vì vậy, chúng ta cần rèn luyện để nó không bị mai một và phát huy một cách trọn vẹn. Nếu chúng ta không vun đắp thì đức tính này sẽ dễ dàng bị phai mờ theo thời gian gian. Bước đầu tiên để khoan dung đó chính là đồng cảm, thử nhìn nhận sự vật, sự việc theo quan điểm của người khác. Hãy luôn cởi mở với mọi người xung quanh, duy trì các mối quan hệ gần gũi , thân tình. Cử xử một cách chân thành, không vụ lợi, dùng sự vị tha, rộng lượng để đối đáp với mọi người.Tôn trọng người khác, tôn trọng ý kiến cá nhân của mọi người. Học cachs đánh giá cao và coi trọng sự khác biệt.Có thái độ khoan hồng độ lượng với những người sai lầm, giúp họ nhận ra lỗi lầm và sửa chữa lỗi của họ. Khoan dung với chính bản thân mình, chấp nhận những khiếm khuyết của bản thân, cố gắng để phát triển và thay đổi nó thành những điều tốt hơn. Bồi dưỡng tâm hồn của chính mình để ta có thể mở lòng, yêu thương mọi người xung quanh.
Cuộc sống không có ai là hoàn hảo nhất. Để xã hội này tốt đẹp hơn và mối quan hệ giữa mỗi người cũng ngày càng bền chặt thì lòng khoan dung là điều cần thiết mà chúng ta cần phải rèn luyện hằng ngày. Tha thứ cho nhau, tha thứ cho bản thân mình sẽ giúp cuộc sống này tràn ngập tình yêu thương. Sẽ có nhiều lúc chúng ta cũng mắc phải lỗi lầm. Sai lầm to hay nhỏ, chỉ cần có ai đó đủ khoan dung và nói cho chúng ta biết cái sai của bản thân, dạy cho chúng ta biết cách ứng xử sao cho phù hợp thì sẽ tốt biết bao nhiêu. Sự khoan dung giống như một chiếc phao cứu sinh vậy. Một người có lòng khoan dung cũng sẽ là một người có trái tim nhân ái.
Trong cuộc đời, có ai không một đôi lần mắc lỗi lầm nặng nhẹ? Nếu ta biết lỗi mà ăn năn xin người tha thứ để sửa chữa, thì liệu người có tha thứ không? Và nếu ta được xin lỗi, ta có rộng lòng tha thứ cho người không? Mở rộng lòng khoan dung, tha thứ là đức độ cao quý của con người. Điều đó sẽ có lợi cho cả ta và người. Vì vậy, Pierre Benoit mới nói: “Khoan dung là đức tính đem lợi về cả cho ta và người khác”.
Khoan dung chính là lòng rộng lượng của con người, tha thứ cho những sai phạm, lỗi lầm người khác gây ra. Không chỉ vậy, khoan dung còn là cách thể hiện sự cưu mang, giúp đỡ những người lầm đường lạc lối, giúp họ sống lành mạnh, hướng đến những giá trị tốt đẹp của cuộc sống. Khoan dung không chỉ với mọi người mà còn là khoan dung với chính bản thân mình, giúp cho bản thân cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái và thư thái trong tâm hồn.
Lògng khoan dung xuất phát từ sự cảm thông, sẻ chia, từ tấm lòng nhân ái của mỗi con người. Chúng ta không nên nghiệt ngã với những người làm ta đau khổ, vì bởi bên trong họ cũng có vô vàn những khổ đau. Phải thấu hiểu, cảm thông ta mới có thể khoan dung, yêu thương họ. Nhà văn Nam Cao cũng từng nói: " Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố mà tìm hiểu họ, ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi,...toàn những cớ cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương, không bao giờ ta thương... Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai khác nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất.Tuy nhiên, khoan dung không có nghĩa là thỏa hiệp với tất cả mọi lỗi lầm, sai trái, tội lỗi. Chúng ta cần suy nghĩ thấu đáo để không bị lợi dùng lòng thương, chấp nhận các sai lầm nghiêm trọng. Khoan dung cũng không có nghĩa là nhẫn nhục, chịu đựng những điều phi lý, vô đạo đức.
Lòng khoan dung được biểu hiện khá rõ ràng qua những sẻ chia và sự quan tâm của một người đối với mọi người xung quanh. Phải có tấm lòng yêu thương, vị tha, ta mới có thể cảm thông, sẻ chia, từ đó khoan dung với mọi người.Người có lòng bao dung sẽ dễ dàng tha thứ cho người khác khi người ấy thực sự hối cải. Tha thứ cho người khác sẽ là động lực giúp họ vượt lên lỗi lầm, sửa chữa lỗi sai và sống tích cực hơn.
Những người có lòng bao dung và biết bỏ qua các lỗi lầm, cái sai của người khác sẽ giúp những người ấy vượt qua những trở ngại, khó khăn trong đời sống. Khoan dung sẽ không yêu cầu con người ta phải bỏ qua ngay lập tức các lỗi lầm của người khác một cách dễ dàng mà ngược lại họ sẽ có thái độ và hành động tinh tế.
Khả năng vượt qua những khó khăn, trắc trở của chính mình một cách đơn giản và nhẹ nhàng với tâm thế thoải mái, vui vẻ. Khoan dung không chỉ được biểu hiện qua ứng xử với người xung quanh mà còn là khoan dung với chính bản thân mình. Khoan dung với chính mình bắt đầu từ nhận thức về bản thân, hiểu rằng chúng ta không hoàn hảo, ai cũng có những khuyết điểm của riêng mình. Chỉ cần chúng ta cố gắng khắc phục khuyết điểm, phát huy ưu điểm, không khắt khe với bản thân, cuộc sống sẽ trở nên nhẹ nhàng, thanh thản hơn.
Truyền thống khoan dung, khoan hồng độ lượng đã có từ xa xưa trong lịch sử của ông cha ta. Dân tộc Việt dù trải qua chiến tranh đau thương mà mất mát, chúng ta vẫn dành một tấm lòng nhân đạo, nhân ái, tha thứ cho kẻ thù của mình. Trong "Tuyên ngôn độc lập" Bác đã khẳng định: "Tuy vậy, dân tộc Việt Nam trước sau vẫn giữ thái độ khoan hồng, nhân đạo với kẻ thù thất thế."Trong lịch sử dân tộc, lòng khoan dung là truyền thống văn hóa cao đẹp của người Việt ta. Khi giặc Minh thất bại, chúng ta không đuổi cùng giết tận mà mở cho họ con đường sống, Nguyễn Trãi đã từng viết trong “Bình Ngô đại cáo”:
“Mã Kỳ, Phương Chính cấp cho 500 chiếc thuyền
Vương Thông, Mã Anh cấp cho hàngnghìnn
Lòng khoan dung không chỉ là một đức tính tốt đẹp ở mỗi người mà còn có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với cuộc sống và những người xung quanh ta.Người có lòng khoan dung, vị tha luôn cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản, cuộc sống vui vẻ và tốt đẹp. Chính vì vậy, họ thường nhận được sự yêu mến, quý trọng của mọi người, nhận được sự tin yêu của người khác. Nhờ có sự khoan dung mà cuộc sống của con người trở nên lành mạnh và văn minh hơn. Bởi nhờ có khoa dung, các mối quan hệ giữa con người và con người ngày càng trở nên khăng khít, gắn bó hơn.
Tuy nhiên, lòng khoan dung không phải là sự yếu đuối hay dễ dãi. Khoan dung là sức mạnh, là khả năng kiềm chế cảm xúc tiêu cực, đồng thời thể hiện sự mạnh mẽ trong việc giữ gìn những giá trị tích cực trong cuộc sống. Nó đòi hỏi mỗi người phải có sự kiên nhẫn và cái nhìn rộng mở về người khác. Có thể trong một số tình huống, lòng khoan dung sẽ bị thử thách, nhưng chính nó lại là yếu tố giúp con người trưởng thành và hoàn thiện hơn.
Khoan dung là đức tính có trong mỗi người, tuy nhiên cuộc sống muôn màu muôn vẻ có thể mài mòn đức tính cao đẹp ấy. Chính vì vậy, chúng ta cần rèn luyện để nó không bị mai một và phát huy một cách trọn vẹn. Nếu chúng ta không vun đắp thì đức tính này sẽ dễ dàng bị phai mờ theo thời gian gian. Bước đầu tiên để khoan dung đó chính là đồng cảm, thử nhìn nhận sự vật, sự việc theo quan điểm của người khác. Hãy luôn cởi mở với mọi người xung quanh, duy trì các mối quan hệ gần gũi , thân tình. Cử xử một cách chân thành, không vụ lợi, dùng sự vị tha, rộng lượng để đối đáp với mọi người.Tôn trọng người khác, tôn trọng ý kiến cá nhân của mọi người. Học cachs đánh giá cao và coi trọng sự khác biệt.Có thái độ khoan hồng độ lượng với những người sai lầm, giúp họ nhận ra lỗi lầm và sửa chữa lỗi của họ. Khoan dung với chính bản thân mình, chấp nhận những khiếm khuyết của bản thân, cố gắng để phát triển và thay đổi nó thành những điều tốt hơn. Bồi dưỡng tâm hồn của chính mình để ta có thể mở lòng, yêu thương mọi người xung quanh.
Cuộc sống không có ai là hoàn hảo nhất. Để xã hội này tốt đẹp hơn và mối quan hệ giữa mỗi người cũng ngày càng bền chặt thì lòng khoan dung là điều cần thiết mà chúng ta cần phải rèn luyện hằng ngày. Tha thứ cho nhau, tha thứ cho bản thân mình sẽ giúp cuộc sống này tràn ngập tình yêu thương. Sẽ có nhiều lúc chúng ta cũng mắc phải lỗi lầm. Sai lầm to hay nhỏ, chỉ cần có ai đó đủ khoan dung và nói cho chúng ta biết cái sai của bản thân, dạy cho chúng ta biết cách ứng xử sao cho phù hợp thì sẽ tốt biết bao nhiêu. Sự khoan dung giống như một chiếc phao cứu sinh vậy. Một người có lòng khoan dung cũng sẽ là một người có trái tim nhân ái.
Trong cuộc đời, có ai không một đôi lần mắc lỗi lầm nặng nhẹ? Nếu ta biết lỗi mà ăn năn xin người tha thứ để sửa chữa, thì liệu người có tha thứ không? Và nếu ta được xin lỗi, ta có rộng lòng tha thứ cho người không? Mở rộng lòng khoan dung, tha thứ là đức độ cao quý của con người. Điều đó sẽ có lợi cho cả ta và người. Vì vậy, Pierre Benoit mới nói: “Khoan dung là đức tính đem lợi về cả cho ta và người khác”.
Khoan dung chính là lòng rộng lượng của con người, tha thứ cho những sai phạm, lỗi lầm người khác gây ra. Không chỉ vậy, khoan dung còn là cách thể hiện sự cưu mang, giúp đỡ những người lầm đường lạc lối, giúp họ sống lành mạnh, hướng đến những giá trị tốt đẹp của cuộc sống. Khoan dung không chỉ với mọi người mà còn là khoan dung với chính bản thân mình, giúp cho bản thân cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái và thư thái trong tâm hồn.
Lògng khoan dung xuất phát từ sự cảm thông, sẻ chia, từ tấm lòng nhân ái của mỗi con người. Chúng ta không nên nghiệt ngã với những người làm ta đau khổ, vì bởi bên trong họ cũng có vô vàn những khổ đau. Phải thấu hiểu, cảm thông ta mới có thể khoan dung, yêu thương họ. Nhà văn Nam Cao cũng từng nói: " Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố mà tìm hiểu họ, ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi,...toàn những cớ cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương, không bao giờ ta thương... Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai khác nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất.Tuy nhiên, khoan dung không có nghĩa là thỏa hiệp với tất cả mọi lỗi lầm, sai trái, tội lỗi. Chúng ta cần suy nghĩ thấu đáo để không bị lợi dùng lòng thương, chấp nhận các sai lầm nghiêm trọng. Khoan dung cũng không có nghĩa là nhẫn nhục, chịu đựng những điều phi lý, vô đạo đức.
Lòng khoan dung được biểu hiện khá rõ ràng qua những sẻ chia và sự quan tâm của một người đối với mọi người xung quanh. Phải có tấm lòng yêu thương, vị tha, ta mới có thể cảm thông, sẻ chia, từ đó khoan dung với mọi người.Người có lòng bao dung sẽ dễ dàng tha thứ cho người khác khi người ấy thực sự hối cải. Tha thứ cho người khác sẽ là động lực giúp họ vượt lên lỗi lầm, sửa chữa lỗi sai và sống tích cực hơn.
Những người có lòng bao dung và biết bỏ qua các lỗi lầm, cái sai của người khác sẽ giúp những người ấy vượt qua những trở ngại, khó khăn trong đời sống. Khoan dung sẽ không yêu cầu con người ta phải bỏ qua ngay lập tức các lỗi lầm của người khác một cách dễ dàng mà ngược lại họ sẽ có thái độ và hành động tinh tế.
Khả năng vượt qua những khó khăn, trắc trở của chính mình một cách đơn giản và nhẹ nhàng với tâm thế thoải mái, vui vẻ. Khoan dung không chỉ được biểu hiện qua ứng xử với người xung quanh mà còn là khoan dung với chính bản thân mình. Khoan dung với chính mình bắt đầu từ nhận thức về bản thân, hiểu rằng chúng ta không hoàn hảo, ai cũng có những khuyết điểm của riêng mình. Chỉ cần chúng ta cố gắng khắc phục khuyết điểm, phát huy ưu điểm, không khắt khe với bản thân, cuộc sống sẽ trở nên nhẹ nhàng, thanh thản hơn.
Truyền thống khoan dung, khoan hồng độ lượng đã có từ xa xưa trong lịch sử của ông cha ta. Dân tộc Việt dù trải qua chiến tranh đau thương mà mất mát, chúng ta vẫn dành một tấm lòng nhân đạo, nhân ái, tha thứ cho kẻ thù của mình. Trong "Tuyên ngôn độc lập" Bác đã khẳng định: "Tuy vậy, dân tộc Việt Nam trước sau vẫn giữ thái độ khoan hồng, nhân đạo với kẻ thù thất thế."Trong lịch sử dân tộc, lòng khoan dung là truyền thống văn hóa cao đẹp của người Việt ta. Khi giặc Minh thất bại, chúng ta không đuổi cùng giết tận mà mở cho họ con đường sống, Nguyễn Trãi đã từng viết trong “Bình Ngô đại cáo”:
“Mã Kỳ, Phương Chính cấp cho 500 chiếc thuyền
Vương Thông, Mã Anh cấp cho hàngnghìnn
Lòng khoan dung không chỉ là một đức tính tốt đẹp ở mỗi người mà còn có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với cuộc sống và những người xung quanh ta.Người có lòng khoan dung, vị tha luôn cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản, cuộc sống vui vẻ và tốt đẹp. Chính vì vậy, họ thường nhận được sự yêu mến, quý trọng của mọi người, nhận được sự tin yêu của người khác. Nhờ có sự khoan dung mà cuộc sống của con người trở nên lành mạnh và văn minh hơn. Bởi nhờ có khoa dung, các mối quan hệ giữa con người và con người ngày càng trở nên khăng khít, gắn bó hơn.
Tuy nhiên, lòng khoan dung không phải là sự yếu đuối hay dễ dãi. Khoan dung là sức mạnh, là khả năng kiềm chế cảm xúc tiêu cực, đồng thời thể hiện sự mạnh mẽ trong việc giữ gìn những giá trị tích cực trong cuộc sống. Nó đòi hỏi mỗi người phải có sự kiên nhẫn và cái nhìn rộng mở về người khác. Có thể trong một số tình huống, lòng khoan dung sẽ bị thử thách, nhưng chính nó lại là yếu tố giúp con người trưởng thành và hoàn thiện hơn.
Khoan dung là đức tính có trong mỗi người, tuy nhiên cuộc sống muôn màu muôn vẻ có thể mài mòn đức tính cao đẹp ấy. Chính vì vậy, chúng ta cần rèn luyện để nó không bị mai một và phát huy một cách trọn vẹn. Nếu chúng ta không vun đắp thì đức tính này sẽ dễ dàng bị phai mờ theo thời gian gian. Bước đầu tiên để khoan dung đó chính là đồng cảm, thử nhìn nhận sự vật, sự việc theo quan điểm của người khác. Hãy luôn cởi mở với mọi người xung quanh, duy trì các mối quan hệ gần gũi , thân tình. Cử xử một cách chân thành, không vụ lợi, dùng sự vị tha, rộng lượng để đối đáp với mọi người.Tôn trọng người khác, tôn trọng ý kiến cá nhân của mọi người. Học cachs đánh giá cao và coi trọng sự khác biệt.Có thái độ khoan hồng độ lượng với những người sai lầm, giúp họ nhận ra lỗi lầm và sửa chữa lỗi của họ. Khoan dung với chính bản thân mình, chấp nhận những khiếm khuyết của bản thân, cố gắng để phát triển và thay đổi nó thành những điều tốt hơn. Bồi dưỡng tâm hồn của chính mình để ta có thể mở lòng, yêu thương mọi người xung quanh.
Cuộc sống không có ai là hoàn hảo nhất. Để xã hội này tốt đẹp hơn và mối quan hệ giữa mỗi người cũng ngày càng bền chặt thì lòng khoan dung là điều cần thiết mà chúng ta cần phải rèn luyện hằng ngày. Tha thứ cho nhau, tha thứ cho bản thân mình sẽ giúp cuộc sống này tràn ngập tình yêu thương. Sẽ có nhiều lúc chúng ta cũng mắc phải lỗi lầm. Sai lầm to hay nhỏ, chỉ cần có ai đó đủ khoan dung và nói cho chúng ta biết cái sai của bản thân, dạy cho chúng ta biết cách ứng xử sao cho phù hợp thì sẽ tốt biết bao nhiêu. Sự khoan dung giống như một chiếc phao cứu sinh vậy. Một người có lòng khoan dung cũng sẽ là một người có trái tim nhân ái.
Trong cuộc đời, có ai không một đôi lần mắc lỗi lầm nặng nhẹ? Nếu ta biết lỗi mà ăn năn xin người tha thứ để sửa chữa, thì liệu người có tha thứ không? Và nếu ta được xin lỗi, ta có rộng lòng tha thứ cho người không? Mở rộng lòng khoan dung, tha thứ là đức độ cao quý của con người. Điều đó sẽ có lợi cho cả ta và người. Vì vậy, Pierre Benoit mới nói: “Khoan dung là đức tính đem lợi về cả cho ta và người khác”.
Khoan dung chính là lòng rộng lượng của con người, tha thứ cho những sai phạm, lỗi lầm người khác gây ra. Không chỉ vậy, khoan dung còn là cách thể hiện sự cưu mang, giúp đỡ những người lầm đường lạc lối, giúp họ sống lành mạnh, hướng đến những giá trị tốt đẹp của cuộc sống. Khoan dung không chỉ với mọi người mà còn là khoan dung với chính bản thân mình, giúp cho bản thân cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái và thư thái trong tâm hồn.
Lògng khoan dung xuất phát từ sự cảm thông, sẻ chia, từ tấm lòng nhân ái của mỗi con người. Chúng ta không nên nghiệt ngã với những người làm ta đau khổ, vì bởi bên trong họ cũng có vô vàn những khổ đau. Phải thấu hiểu, cảm thông ta mới có thể khoan dung, yêu thương họ. Nhà văn Nam Cao cũng từng nói: " Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố mà tìm hiểu họ, ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi,...toàn những cớ cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương, không bao giờ ta thương... Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ gì đến ai khác nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất.Tuy nhiên, khoan dung không có nghĩa là thỏa hiệp với tất cả mọi lỗi lầm, sai trái, tội lỗi. Chúng ta cần suy nghĩ thấu đáo để không bị lợi dùng lòng thương, chấp nhận các sai lầm nghiêm trọng. Khoan dung cũng không có nghĩa là nhẫn nhục, chịu đựng những điều phi lý, vô đạo đức.
Lòng khoan dung được biểu hiện khá rõ ràng qua những sẻ chia và sự quan tâm của một người đối với mọi người xung quanh. Phải có tấm lòng yêu thương, vị tha, ta mới có thể cảm thông, sẻ chia, từ đó khoan dung với mọi người.Người có lòng bao dung sẽ dễ dàng tha thứ cho người khác khi người ấy thực sự hối cải. Tha thứ cho người khác sẽ là động lực giúp họ vượt lên lỗi lầm, sửa chữa lỗi sai và sống tích cực hơn.
Những người có lòng bao dung và biết bỏ qua các lỗi lầm, cái sai của người khác sẽ giúp những người ấy vượt qua những trở ngại, khó khăn trong đời sống. Khoan dung sẽ không yêu cầu con người ta phải bỏ qua ngay lập tức các lỗi lầm của người khác một cách dễ dàng mà ngược lại họ sẽ có thái độ và hành động tinh tế.
Khả năng vượt qua những khó khăn, trắc trở của chính mình một cách đơn giản và nhẹ nhàng với tâm thế thoải mái, vui vẻ. Khoan dung không chỉ được biểu hiện qua ứng xử với người xung quanh mà còn là khoan dung với chính bản thân mình. Khoan dung với chính mình bắt đầu từ nhận thức về bản thân, hiểu rằng chúng ta không hoàn hảo, ai cũng có những khuyết điểm của riêng mình. Chỉ cần chúng ta cố gắng khắc phục khuyết điểm, phát huy ưu điểm, không khắt khe với bản thân, cuộc sống sẽ trở nên nhẹ nhàng, thanh thản hơn.
Truyền thống khoan dung, khoan hồng độ lượng đã có từ xa xưa trong lịch sử của ông cha ta. Dân tộc Việt dù trải qua chiến tranh đau thương mà mất mát, chúng ta vẫn dành một tấm lòng nhân đạo, nhân ái, tha thứ cho kẻ thù của mình. Trong "Tuyên ngôn độc lập" Bác đã khẳng định: "Tuy vậy, dân tộc Việt Nam trước sau vẫn giữ thái độ khoan hồng, nhân đạo với kẻ thù thất thế."Trong lịch sử dân tộc, lòng khoan dung là truyền thống văn hóa cao đẹp của người Việt ta. Khi giặc Minh thất bại, chúng ta không đuổi cùng giết tận mà mở cho họ con đường sống, Nguyễn Trãi đã từng viết trong “Bình Ngô đại cáo”:
“Mã Kỳ, Phương Chính cấp cho 500 chiếc thuyền
Vương Thông, Mã Anh cấp cho hàngnghìnn
Lòng khoan dung không chỉ là một đức tính tốt đẹp ở mỗi người mà còn có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với cuộc sống và những người xung quanh ta.Người có lòng khoan dung, vị tha luôn cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản, cuộc sống vui vẻ và tốt đẹp. Chính vì vậy, họ thường nhận được sự yêu mến, quý trọng của mọi người, nhận được sự tin yêu của người khác. Nhờ có sự khoan dung mà cuộc sống của con người trở nên lành mạnh và văn minh hơn. Bởi nhờ có khoa dung, các mối quan hệ giữa con người và con người ngày càng trở nên khăng khít, gắn bó hơn.
Tuy nhiên, lòng khoan dung không phải là sự yếu đuối hay dễ dãi. Khoan dung là sức mạnh, là khả năng kiềm chế cảm xúc tiêu cực, đồng thời thể hiện sự mạnh mẽ trong việc giữ gìn những giá trị tích cực trong cuộc sống. Nó đòi hỏi mỗi người phải có sự kiên nhẫn và cái nhìn rộng mở về người khác. Có thể trong một số tình huống, lòng khoan dung sẽ bị thử thách, nhưng chính nó lại là yếu tố giúp con người trưởng thành và hoàn thiện hơn.
Khoan dung là đức tính có trong mỗi người, tuy nhiên cuộc sống muôn màu muôn vẻ có thể mài mòn đức tính cao đẹp ấy. Chính vì vậy, chúng ta cần rèn luyện để nó không bị mai một và phát huy một cách trọn vẹn. Nếu chúng ta không vun đắp thì đức tính này sẽ dễ dàng bị phai mờ theo thời gian gian. Bước đầu tiên để khoan dung đó chính là đồng cảm, thử nhìn nhận sự vật, sự việc theo quan điểm của người khác. Hãy luôn cởi mở với mọi người xung quanh, duy trì các mối quan hệ gần gũi , thân tình. Cử xử một cách chân thành, không vụ lợi, dùng sự vị tha, rộng lượng để đối đáp với mọi người.Tôn trọng người khác, tôn trọng ý kiến cá nhân của mọi người. Học cachs đánh giá cao và coi trọng sự khác biệt.Có thái độ khoan hồng độ lượng với những người sai lầm, giúp họ nhận ra lỗi lầm và sửa chữa lỗi của họ. Khoan dung với chính bản thân mình, chấp nhận những khiếm khuyết của bản thân, cố gắng để phát triển và thay đổi nó thành những điều tốt hơn. Bồi dưỡng tâm hồn của chính mình để ta có thể mở lòng, yêu thương mọi người xung quanh.
Cuộc sống không có ai là hoàn hảo nhất. Để xã hội này tốt đẹp hơn và mối quan hệ giữa mỗi người cũng ngày càng bền chặt thì lòng khoan dung là điều cần thiết mà chúng ta cần phải rèn luyện hằng ngày. Tha thứ cho nhau, tha thứ cho bản thân mình sẽ giúp cuộc sống này tràn ngập tình yêu thương. Sẽ có nhiều lúc chúng ta cũng mắc phải lỗi lầm. Sai lầm to hay nhỏ, chỉ cần có ai đó đủ khoan dung và nói cho chúng ta biết cái sai của bản thân, dạy cho chúng ta biết cách ứng xử sao cho phù hợp thì sẽ tốt biết bao nhiêu. Sự khoan dung giống như một chiếc phao cứu sinh vậy. Một người có lòng khoan dung cũng sẽ là một người có trái tim nhân ái.
Caa 1:
Vấn đề trọng tâm: Nỗi nhớ là nguồn cảm hứng chủ đạo và là yếu tố tổ chức thi phẩm “Tây Tiến” của Quang Dũng.
Câu 2.
Luận điểm của đoạn (1): Việc lược bỏ từ “nhớ” trong nhan đề bài thơ không làm giảm giá trị biểu cảm mà còn tăng tính khái quát, hàm súc và kiêu hùng cho tác phẩm.
Câu 3.
a. Thành phần biệt lập trong câu: “dường như” – đây là thành phần tình thái, thể hiện sự phỏng đoán của người nói.
b. Câu in đậm thuộc kiểu câu cảm thán, thể hiện sự ngạc nhiên, xúc động trước sức biểu đạt sâu sắc của ngôn ngữ thơ.
Câu 4.
Luận điểm: Nỗi nhớ trong Tây Tiến được thể hiện bằng những từ ngữ rất riêng và ám ảnh.
Lí lẽ: Từ ngữ trong thơ không đơn thuần biểu đạt mà còn chất chứa cảm xúc sâu sắc, hướng nội.
Bằng chứng: Phân tích các từ như “nhớ chơi vơi”, “nhớ ôi” cùng cảm xúc gợi ra từ cách dùng từ ấy.
Câu 5.
Tình cảm, thái độ của tác giả: Trân trọng, tha thiết và đầy xúc động trước vẻ đẹp của nỗi nhớ, của nghệ thuật thơ Tây Tiến, đồng thời bày tỏ sự ngưỡng mộ với khả năng biểu cảm độc đáo của ngôn ngữ thơ.
Câu 6.
Trong bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh, nỗi nhớ được thể hiện qua câu: “Lòng em nhớ đến anh / Cả trong mơ còn thức.” Vẻ đẹp của nỗi nhớ ở đây không chỉ là cảm xúc thường trực mà còn là sự thao thức, day dứt khôn nguôi. Đó là nỗi nhớ vượt qua lý trí, hòa vào tiềm thức, thể hiện một tình yêu chân thành, sâu nặng và đậm chất nữ tính.
The flood is the most popular type of natural disasters in the world. One of the biggest floods in Vietnam is the flood occurring in Binh Dinh on November 30, 2016. There were 5 major floods with heavy rains. At first, it wasn’t raining much, but the rain only became heavier after that. That flood caused many serious effects on people life. There were 35 people dead and missing because of the flood. 8 houses were destroyed and over 97,000 houses damaged. More than 128 kilometers of road was destroyed. The flood caused a lot of damage to soil and winter- spring rice crops. Over 200,000 heads of cattle and poultry of resident here were dead and injured. Besides, flood brought many wastes and garbage from ditches, ponds, residentcal areas, waste disposal areas to domestic water source. The flood has caused many negative effects on people’s lives. So the government supported money to people in Binh Dinh to buy seeds. They send rescue workers to free people who were trapped in floods homes. When the heavy rain had stopped, they cleared up the debris and mud. Many people who left without homes were taken to a safe temporary accommodation. Besides, medical supplies, foods, rescue equipment,...were sent by government and many residents from many provinces.
1. i think that robots can’t replace role teachers in educatio.
2.people still send lett