Ngô Đàm Phú An

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Ngô Đàm Phú An
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

One natural disaster that often happens in Vietnam is flooding. Floods usually occur during the rainy season, especially in the central and southern regions of the country. Heavy rainfall causes rivers to overflow, leading to damage to homes, roads, and crops. Many people lose their property, and some are even forced to leave their homes. In rural areas, floods can destroy rice fields and affect farmers’ incomes. The government and rescue teams often help victims by providing food, water, and shelter. Flooding is a serious problem that affects the lives of many Vietnamese people every year.


Question 1: He asked the villagers how often earthquakes occurred in that region.

Question 2: They told me that I could find a wide range of beauty products in their store.

Sure! Here are the complete sentences:


1.I think robots can’t replace the role of teachersww in education. 2.People will still send letters to each other in 2050.


1.I think robots can’t replace the role of teachersww in education. 2.People will still send letters to each other in 2050.

“Khoan dung là đức tính đem lợi cho cả ta và người khác.”


Khoan dung là một trong những phẩm chất đạo đức cao quý nhất của con người. Pierre Benoit đã từng nói: “Khoan dung là đức tính đem lợi cho cả ta và người khác.” Câu nói ngắn gọn nhưng sâu sắc đã khẳng định vai trò quan trọng của lòng khoan dung trong cuộc sống. Nó không chỉ là biểu hiện của lòng nhân ái, vị tha mà còn là nền tảng giúp con người sống hòa hợp, xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp và phát triển nhân cách.


Trước hết, khoan dung là sẵn sàng tha thứ cho lỗi lầm của người khác, không cố chấp, không nuôi dưỡng sự hận thù. Trong cuộc sống, không ai là hoàn hảo, ai cũng có thể phạm sai lầm. Lòng khoan dung giúp ta bao dung với những thiếu sót đó, tạo điều kiện cho người khác sửa sai và tiến bộ. Khi tha thứ cho người khác, ta cũng đang giải thoát chính mình khỏi sự tức giận và oán hận, tâm hồn trở nên thanh thản và nhẹ nhõm hơn.


Không chỉ mang lại lợi ích cho bản thân, khoan dung còn giúp xây dựng một cộng đồng gắn bó và nhân văn. Một xã hội mà con người biết lắng nghe, thấu hiểu và tha thứ cho nhau sẽ là một xã hội tốt đẹp, nơi mọi người được sống trong sự yêu thương và tôn trọng. Ngược lại, sự thù hận, ích kỷ chỉ khiến các mối quan hệ bị rạn nứt, con người trở nên xa cách, thậm chí là xung đột, bạo lực.


Khoan dung còn là biểu hiện của trí tuệ và sự trưởng thành. Người có lòng khoan dung là người biết nhìn nhận vấn đề một cách toàn diện, biết đặt mình vào vị trí của người khác để thấu hiểu. Chính vì vậy, họ dễ cảm thông, dễ tha thứ và từ đó nhận được sự yêu quý, kính trọng từ mọi người.


Trong thực tế, có rất nhiều tấm gương về lòng khoan dung khiến chúng ta cảm phục. Như Bác Hồ – vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc – luôn thể hiện sự khoan dung với cả kẻ thù, sẵn sàng tha thứ và giáo dục họ trở thành người tốt. Hay trong cuộc sống thường ngày, một người bạn biết tha thứ khi bị hiểu lầm, một người thầy dịu dàng uốn nắn học sinh mắc lỗi – tất cả đều là những biểu hiện đẹp đẽ của lòng khoan dung.


Tuy nhiên, khoan dung không có nghĩa là nhu nhược hay dễ dãi với cái xấu. Chúng ta cần khoan dung với người biết nhận lỗi và có thiện chí sửa sai, chứ không nên dung túng cho những hành vi sai trái cố tình lặp lại. Khoan dung phải đi đôi với sự công bằng và đúng đắn.


Tóm lại, câu nói của Pierre Benoit là một lời nhắc nhở đầy ý nghĩa. Hãy tập sống khoan dung, bởi đó không chỉ là cách để giúp người khác cảm nhận được lòng nhân ái mà còn là cách để ta sống hạnh phúc và thanh thản hơn trong cuộc đời. Khoan dung chính là chiếc cầu nối những trái tim, là ánh sáng soi đường cho một xã hội nhân văn

Câu 1.

Vấn đề trọng tâm:

Nỗi nhớ là cảm hứng trung tâm, chi phối toàn bộ kết cấu và cảm hứng sáng tạo của bài thơ “Tây Tiến”.


Câu 2.

Luận điểm của đoạn (1):

Việc bỏ chữ “nhớ” trong nhan đề không làm mất đi nỗi nhớ, mà làm cho bài thơ trở nên khái quát, kiêu hùng hơn, đồng thời khẳng định “Tây Tiến” là một thế giới nghệ thuật nguyên vẹn.


Câu 3.

a. Thành phần biệt lập: “dường như” → là thành phần tình thái.

b. Câu in đậm là câu cảm thán, thể hiện sự ngạc nhiên, cảm xúc thán phục trước ngôn ngữ thơ.


Câu 4.

Luận điểm: Nỗi nhớ trong “Tây Tiến” được thể hiện bằng những từ ngữ độc đáo, ám ảnh như “nhớ chơi vơi”, “nhớ ôi”.

Lí lẽ: Những từ ngữ ấy không chỉ lạ về mặt ngôn ngữ mà còn sâu sắc về biểu cảm.

Bằng chứng: Phân tích cụ thể các câu thơ: “Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi”, “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói…”.


→ Mối quan hệ rõ ràng, thuyết phục: luận điểm được làm sáng tỏ bằng lý lẽ chặt chẽbằng chứng cụ thể từ bài thơ.


Câu 5.

Tình cảm, thái độ của tác giả:

Tác giả thể hiện tình cảm trân trọng, ngưỡng mộ sâu sắc với nỗi nhớ trong bài thơ “Tây Tiến”, đồng thời có niềm say mê và thấu hiểu nghệ thuật ngôn ngữ của Quang Dũng.

6.Một trong những câu thơ khiến em xúc động về nỗi nhớ là câu thơ của Bàng Bá Lân: “Chiều nay nhớ lại chiều xưa / Gió thu hiu hắt lòng chưa hết buồn.” Câu thơ gợi lên một nỗi nhớ da diết, man mác buồn về quá khứ, về một thời đã xa. Nỗi nhớ không ồn ào mà nhẹ nhàng, sâu lắng, như một làn gió thu len lỏi trong tâm hồn. Qua đó, em cảm nhận được vẻ đẹp của thơ ca trong việc diễn tả cảm xúc tinh tế và sâu sắc.

Một trong những câu thơ khiến em xúc động về nỗi nhớ là câu thơ của Bàng Bá Lân: “Chiều nay nhớ lại chiều xưa / Gió thu hiu hắt lòng chưa hết buồn.” Câu thơ gợi lên một nỗi nhớ da diết, man mác buồn về quá khứ, về một thời đã xa. Nỗi nhớ không ồn ào mà nhẹ nhàng, sâu lắng, như một làn gió thu len lỏi trong tâm hồn. Qua đó, em cảm nhận được vẻ đẹp của thơ ca trong việc diễn tả cảm xúc tinh tế và sâu sắc.


Trong kho tàng tục ngữ Việt Nam, có nhiều câu nói ngắn gọn nhưng giàu giá trị đạo đức và bài học làm người. Một trong số đó là câu tục ngữ: “Giấy rách phải giữ lấy lề”. Đây không chỉ là một lời nhắn nhủ sâu sắc của cha ông ta mà còn là một bài học đạo lí có giá trị lâu dài trong cuộc sống.


Câu tục ngữ “Giấy rách phải giữ lấy lề” mượn hình ảnh tờ giấy đã rách nhưng vẫn cần giữ phần lề – phần quy tắc, khuôn thước – để nói đến con người khi rơi vào hoàn cảnh khó khăn, khốn cùng vẫn phải giữ gìn nhân cách, đạo đức, phẩm giá của mình. Không vì nghèo khổ, túng quẫn mà đánh mất bản thân, làm những điều sai trái, trái với lương tâm và đạo lý.


Thực tế cuộc sống cho thấy, có rất nhiều người tuy sống trong cảnh nghèo đói, thiếu thốn nhưng vẫn luôn sống ngay thẳng, thật thà, giữ gìn lòng tự trọng và không đánh đổi phẩm giá để có được sự giàu sang, sung túc. Họ là những tấm gương sáng, cho thấy đạo đức không phụ thuộc vào hoàn cảnh vật chất. Trái lại, có những người vì tham lam mà bất chấp thủ đoạn, sẵn sàng làm điều xấu xa để đạt được lợi ích cá nhân. Những hành vi đó không chỉ đáng lên án mà còn khiến họ đánh mất giá trị con người.


Giữ “lề” cũng là giữ lấy cái nền tảng đạo đức, lòng tự trọng và nhân cách. Trong học tập, người học sinh dù học lực chưa tốt nhưng nếu cố gắng, trung thực và không gian dối thì vẫn đáng quý hơn nhiều so với những người học giỏi nhưng quay cóp, gian lận. Trong cuộc sống, giữ được phẩm hạnh khi nghèo khó là minh chứng rõ nhất cho một nhân cách vững vàng, đáng kính trọng.


Tuy nhiên, giữ lấy “lề” không có nghĩa là bảo thủ, không thay đổi. Mà đó là biết trân trọng và giữ gìn những giá trị tốt đẹp, đúng đắn của bản thân và xã hội. Đặc biệt trong thời đại ngày nay, khi các giá trị sống đang ngày càng bị thử thách bởi đồng tiền và sự thực dụng, thì bài học từ câu tục ngữ càng trở nên quý giá hơn bao giờ hết.


Tóm lại, “Giấy rách phải giữ lấy lề” là lời nhắc nhở mỗi chúng ta cần sống có phẩm chất, đạo đức, giữ gìn nhân cách trong mọi hoàn cảnh. Đó là cách sống đẹp, cao quý, đáng trân trọng và cần được lan tỏa trong xã hội ngày nay.



Trong kho tàng tục ngữ Việt Nam, có nhiều câu nói ngắn gọn nhưng giàu giá trị đạo đức và bài học làm người. Một trong số đó là câu tục ngữ: “Giấy rách phải giữ lấy lề”. Đây không chỉ là một lời nhắn nhủ sâu sắc của cha ông ta mà còn là một bài học đạo lí có giá trị lâu dài trong cuộc sống.


Câu tục ngữ “Giấy rách phải giữ lấy lề” mượn hình ảnh tờ giấy đã rách nhưng vẫn cần giữ phần lề – phần quy tắc, khuôn thước – để nói đến con người khi rơi vào hoàn cảnh khó khăn, khốn cùng vẫn phải giữ gìn nhân cách, đạo đức, phẩm giá của mình. Không vì nghèo khổ, túng quẫn mà đánh mất bản thân, làm những điều sai trái, trái với lương tâm và đạo lý.


Thực tế cuộc sống cho thấy, có rất nhiều người tuy sống trong cảnh nghèo đói, thiếu thốn nhưng vẫn luôn sống ngay thẳng, thật thà, giữ gìn lòng tự trọng và không đánh đổi phẩm giá để có được sự giàu sang, sung túc. Họ là những tấm gương sáng, cho thấy đạo đức không phụ thuộc vào hoàn cảnh vật chất. Trái lại, có những người vì tham lam mà bất chấp thủ đoạn, sẵn sàng làm điều xấu xa để đạt được lợi ích cá nhân. Những hành vi đó không chỉ đáng lên án mà còn khiến họ đánh mất giá trị con người.


Giữ “lề” cũng là giữ lấy cái nền tảng đạo đức, lòng tự trọng và nhân cách. Trong học tập, người học sinh dù học lực chưa tốt nhưng nếu cố gắng, trung thực và không gian dối thì vẫn đáng quý hơn nhiều so với những người học giỏi nhưng quay cóp, gian lận. Trong cuộc sống, giữ được phẩm hạnh khi nghèo khó là minh chứng rõ nhất cho một nhân cách vững vàng, đáng kính trọng.


Tuy nhiên, giữ lấy “lề” không có nghĩa là bảo thủ, không thay đổi. Mà đó là biết trân trọng và giữ gìn những giá trị tốt đẹp, đúng đắn của bản thân và xã hội. Đặc biệt trong thời đại ngày nay, khi các giá trị sống đang ngày càng bị thử thách bởi đồng tiền và sự thực dụng, thì bài học từ câu tục ngữ càng trở nên quý giá hơn bao giờ hết.


Tóm lại, “Giấy rách phải giữ lấy lề” là lời nhắc nhở mỗi chúng ta cần sống có phẩm chất, đạo đức, giữ gìn nhân cách trong mọi hoàn cảnh. Đó là cách sống đẹp, cao quý, đáng trân trọng và cần được lan tỏa trong xã hội ngày nay.



Trong kho tàng tục ngữ Việt Nam, có nhiều câu nói ngắn gọn nhưng giàu giá trị đạo đức và bài học làm người. Một trong số đó là câu tục ngữ: “Giấy rách phải giữ lấy lề”. Đây không chỉ là một lời nhắn nhủ sâu sắc của cha ông ta mà còn là một bài học đạo lí có giá trị lâu dài trong cuộc sống.


Câu tục ngữ “Giấy rách phải giữ lấy lề” mượn hình ảnh tờ giấy đã rách nhưng vẫn cần giữ phần lề – phần quy tắc, khuôn thước – để nói đến con người khi rơi vào hoàn cảnh khó khăn, khốn cùng vẫn phải giữ gìn nhân cách, đạo đức, phẩm giá của mình. Không vì nghèo khổ, túng quẫn mà đánh mất bản thân, làm những điều sai trái, trái với lương tâm và đạo lý.


Thực tế cuộc sống cho thấy, có rất nhiều người tuy sống trong cảnh nghèo đói, thiếu thốn nhưng vẫn luôn sống ngay thẳng, thật thà, giữ gìn lòng tự trọng và không đánh đổi phẩm giá để có được sự giàu sang, sung túc. Họ là những tấm gương sáng, cho thấy đạo đức không phụ thuộc vào hoàn cảnh vật chất. Trái lại, có những người vì tham lam mà bất chấp thủ đoạn, sẵn sàng làm điều xấu xa để đạt được lợi ích cá nhân. Những hành vi đó không chỉ đáng lên án mà còn khiến họ đánh mất giá trị con người.


Giữ “lề” cũng là giữ lấy cái nền tảng đạo đức, lòng tự trọng và nhân cách. Trong học tập, người học sinh dù học lực chưa tốt nhưng nếu cố gắng, trung thực và không gian dối thì vẫn đáng quý hơn nhiều so với những người học giỏi nhưng quay cóp, gian lận. Trong cuộc sống, giữ được phẩm hạnh khi nghèo khó là minh chứng rõ nhất cho một nhân cách vững vàng, đáng kính trọng.


Tuy nhiên, giữ lấy “lề” không có nghĩa là bảo thủ, không thay đổi. Mà đó là biết trân trọng và giữ gìn những giá trị tốt đẹp, đúng đắn của bản thân và xã hội. Đặc biệt trong thời đại ngày nay, khi các giá trị sống đang ngày càng bị thử thách bởi đồng tiền và sự thực dụng, thì bài học từ câu tục ngữ càng trở nên quý giá hơn bao giờ hết.


Tóm lại, “Giấy rách phải giữ lấy lề” là lời nhắc nhở mỗi chúng ta cần sống có phẩm chất, đạo đức, giữ gìn nhân cách trong mọi hoàn cảnh. Đó là cách sống đẹp, cao quý, đáng trân trọng và cần được lan tỏa trong xã hội ngày nay.