Vũ Hà Trang

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Vũ Hà Trang
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

cậu 1

bài làm

Di tích lịch sủ là những dấu ấn quý giá, lưu giữ những câu chuyện , giá trị văn hóa truyền thống cuả dân tọc qua nhiều thế hệ . để bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử ,mỗi người dân cần có ý thức giữ giàn và tppn trọng những công trình này ,trước hết chúng ta không vẽ bậy , phá hoại hay xả rác bừa bãi khi đến thăm các di tích . Đông thời , tích cực tham gia hoạt động tuyên truyền , giáo dục cộng đồng về ý nghĩa và giá trị của di tích ,giúp mọi người nâng cao nhận thức giữ gìn di sản văn hóa . Nhà nước tu bổ , khôi phục những di tích bị xuống cấp và tổ chức các hoạt động văn hóa , du lịch hợp lí nhằm quảng bá di tích đến dôngđảo người dân trong và ngoài nước . Nếu mỗi người cùng chung tay bảo vệ ,cacsdi tích lịch sử sẽ mãi trường tồn , góp phần giữ gìn bản sắc dân tộc và giáo dục thế hệ trẻ về truyên thống yêu nước .

câu 2 ;

bài làm

Trong ký ức của mỗi người, quê hương luôn là một phần không thể thiếu, là nơi cất giữ những kỷ niệm ngọt ngào nhất của tuổi thơ. Đó có thể là tiếng gió thổi trên cánh đồng, ánh trăng rọi trên mặt sông, hay đơn giản chỉ là hương vị quen thuộc của một món ăn mẹ từng nấu. Với nhà thơ Vũ Tuấn, hình ảnh “mùi cơm cháy” không chỉ là một kỷ niệm, mà còn là biểu tượng thiêng liêng của tình quê, của những tháng ngày nghèo khó nhưng ấm áp yêu thương. Qua đoạn thơ trích từ bài Mùi cơm cháy, tác giả đã khơi dậy trong lòng người đọc những xúc cảm sâu sắc về tình mẫu tử, tình cha, và tình yêu quê hương giản dị mà thiêng liêng.

Vũ Tuấn là một nhà thơ đương đại, có phong cách sáng tác giản dị, giàu cảm xúc, thường viết về những điều thân thuộc trong cuộc sống như quê hương, tuổi thơ, gia đình. Bài thơ Mùi cơm cháy là một sáng tác giàu chất trữ tình, chứa đựng nhiều kỷ niệm sâu sắc của tác giả về một thời thơ bé ở quê nghèo. Qua hình ảnh mùi cơm cháy một thứ tưởng như rất giản đơn nhà thơ đã gợi nhắc về tình yêu quê hương, về những hi sinh thầm lặng của cha mẹ, đồng thời khơi dậy niềm trân trọng những giá trị mộc mạc trong tâm hồn mỗi người. Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ

Mùi cơm cháy, con vẫn ấn ngày trước

Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc

Chẳng nơi nào… có vị cơm năm xưa....

Ngay từ những câu thơ đầu, tác giả đã gợi mở một cảm xúc quen thuộc: nỗi nhớ quê hương, nhớ những kỷ niệm tuổi thơ. Dẫu cho thời gian có trôi qua, dù đôi chân người con đã đi khắp mọi miền đất nước, thì mùi vị cơm cháy — thứ tưởng như rất đơn sơ, mộc mạc — vẫn không thể phai mờ trong ký ức. Hình ảnh “mùi cơm cháy” không chỉ là hương vị của bữa cơm nhà, mà còn là biểu tượng cho tình cảm gia đình, cho quê hương sâu nặng.


“Cơm cháy quê nghèo… có nắng, có mưa

Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng

Có những hi sinh, nhọc thường thầm lặng

Con yêu nước mình… từ những câu ca…”

Ở khổ thơ tiếp theo, “cơm cháy” gắn liền với hình ảnh làng quê nghèo khó, nhưng chan chứa tình cảm yêu thương. Những câu thơ như mở ra không gian sống giản dị: có nắng, có mưa, có lời ru ấm áp nhưng cũng chứa đựng biết bao cay đắng của cuộc đời. Ẩn sau mùi vị quê nhà là những hy sinh âm thầm của mẹ cha, là bài học đầu đời nuôi dưỡng tình yêu quê hương, đất nước trong tâm hồn đứa trẻ.


“Cơm cháy quê nghèo… mặn mồ hôi cha

Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt

Muối mặn gừng cay, có hè nắng gắt

Có ánh trăng vàng… chị múc bên sông…”


Khổ thơ cuối cùng là bức tranh quê hương rất gần gũi và đầy xúc động. Từng chi tiết nhỏ như “mồ hôi cha,” “vị thơm rơm,” “muối mặn gừng cay” hay “ánh trăng vàng” đều gắn liền với ký ức tuổi thơ, với những ngày tháng nghèo khó nhưng đong đầy tình cảm gia đình. Qua đó, tác giả muốn nhắc nhở rằng dù có lớn lên, có xa quê, tình cảm dành cho quê hương và những kỷ niệm ấy sẽ luôn ở lại, trở thành hành trang nuôi dưỡng tâm hồn con người.

Qua những câu thơ mộc mạc mà chan chứa tình cảm, Vũ Tuấn đã giúp người đọc nhận ra rằng: những điều tưởng chừng nhỏ bé, đơn sơ như “mùi cơm cháy” lại có sức mạnh giữ gìn và nuôi dưỡng ký ức, gắn bó con người với quê hương, với gia đình suốt cả cuộc đời. Đoạn thơ không chỉ đơn thuần là nỗi nhớ một món ăn, mà còn là sự trân quý những tháng ngày bình dị, là tình yêu quê hương sâu nặng và niềm biết ơn đối với những hi sinh thầm lặng của cha mẹ. Khi đọc xong những vần thơ ấy, ta chợt nhận ra: quê hương không chỉ hiện hữu qua những con đường, dòng sông hay cánh đồng, mà còn sống mãi trong từng hương vị, từng ký ức ngọt ngào, để rồi dù có đi xa đến đâu, lòng ta vẫn luôn hướng về nơi ấy.

cậu 1

bài làm

Di tích lịch sủ là những dấu ấn quý giá, lưu giữ những câu chuyện , giá trị văn hóa truyền thống cuả dân tọc qua nhiều thế hệ . để bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử ,mỗi người dân cần có ý thức giữ giàn và tppn trọng những công trình này ,trước hết chúng ta không vẽ bậy , phá hoại hay xả rác bừa bãi khi đến thăm các di tích . Đông thời , tích cực tham gia hoạt động tuyên truyền , giáo dục cộng đồng về ý nghĩa và giá trị của di tích ,giúp mọi người nâng cao nhận thức giữ gìn di sản văn hóa . Nhà nước tu bổ , khôi phục những di tích bị xuống cấp và tổ chức các hoạt động văn hóa , du lịch hợp lí nhằm quảng bá di tích đến dôngđảo người dân trong và ngoài nước . Nếu mỗi người cùng chung tay bảo vệ ,cacsdi tích lịch sử sẽ mãi trường tồn , góp phần giữ gìn bản sắc dân tộc và giáo dục thế hệ trẻ về truyên thống yêu nước .

câu 2 ;

bài làm

Trong ký ức của mỗi người, quê hương luôn là một phần không thể thiếu, là nơi cất giữ những kỷ niệm ngọt ngào nhất của tuổi thơ. Đó có thể là tiếng gió thổi trên cánh đồng, ánh trăng rọi trên mặt sông, hay đơn giản chỉ là hương vị quen thuộc của một món ăn mẹ từng nấu. Với nhà thơ Vũ Tuấn, hình ảnh “mùi cơm cháy” không chỉ là một kỷ niệm, mà còn là biểu tượng thiêng liêng của tình quê, của những tháng ngày nghèo khó nhưng ấm áp yêu thương. Qua đoạn thơ trích từ bài Mùi cơm cháy, tác giả đã khơi dậy trong lòng người đọc những xúc cảm sâu sắc về tình mẫu tử, tình cha, và tình yêu quê hương giản dị mà thiêng liêng.

Vũ Tuấn là một nhà thơ đương đại, có phong cách sáng tác giản dị, giàu cảm xúc, thường viết về những điều thân thuộc trong cuộc sống như quê hương, tuổi thơ, gia đình. Bài thơ Mùi cơm cháy là một sáng tác giàu chất trữ tình, chứa đựng nhiều kỷ niệm sâu sắc của tác giả về một thời thơ bé ở quê nghèo. Qua hình ảnh mùi cơm cháy một thứ tưởng như rất giản đơn nhà thơ đã gợi nhắc về tình yêu quê hương, về những hi sinh thầm lặng của cha mẹ, đồng thời khơi dậy niềm trân trọng những giá trị mộc mạc trong tâm hồn mỗi người. Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ

Mùi cơm cháy, con vẫn ấn ngày trước

Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc

Chẳng nơi nào… có vị cơm năm xưa....

Ngay từ những câu thơ đầu, tác giả đã gợi mở một cảm xúc quen thuộc: nỗi nhớ quê hương, nhớ những kỷ niệm tuổi thơ. Dẫu cho thời gian có trôi qua, dù đôi chân người con đã đi khắp mọi miền đất nước, thì mùi vị cơm cháy — thứ tưởng như rất đơn sơ, mộc mạc — vẫn không thể phai mờ trong ký ức. Hình ảnh “mùi cơm cháy” không chỉ là hương vị của bữa cơm nhà, mà còn là biểu tượng cho tình cảm gia đình, cho quê hương sâu nặng.


“Cơm cháy quê nghèo… có nắng, có mưa

Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng

Có những hi sinh, nhọc thường thầm lặng

Con yêu nước mình… từ những câu ca…”

Ở khổ thơ tiếp theo, “cơm cháy” gắn liền với hình ảnh làng quê nghèo khó, nhưng chan chứa tình cảm yêu thương. Những câu thơ như mở ra không gian sống giản dị: có nắng, có mưa, có lời ru ấm áp nhưng cũng chứa đựng biết bao cay đắng của cuộc đời. Ẩn sau mùi vị quê nhà là những hy sinh âm thầm của mẹ cha, là bài học đầu đời nuôi dưỡng tình yêu quê hương, đất nước trong tâm hồn đứa trẻ.


“Cơm cháy quê nghèo… mặn mồ hôi cha

Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt

Muối mặn gừng cay, có hè nắng gắt

Có ánh trăng vàng… chị múc bên sông…”


Khổ thơ cuối cùng là bức tranh quê hương rất gần gũi và đầy xúc động. Từng chi tiết nhỏ như “mồ hôi cha,” “vị thơm rơm,” “muối mặn gừng cay” hay “ánh trăng vàng” đều gắn liền với ký ức tuổi thơ, với những ngày tháng nghèo khó nhưng đong đầy tình cảm gia đình. Qua đó, tác giả muốn nhắc nhở rằng dù có lớn lên, có xa quê, tình cảm dành cho quê hương và những kỷ niệm ấy sẽ luôn ở lại, trở thành hành trang nuôi dưỡng tâm hồn con người.

Qua những câu thơ mộc mạc mà chan chứa tình cảm, Vũ Tuấn đã giúp người đọc nhận ra rằng: những điều tưởng chừng nhỏ bé, đơn sơ như “mùi cơm cháy” lại có sức mạnh giữ gìn và nuôi dưỡng ký ức, gắn bó con người với quê hương, với gia đình suốt cả cuộc đời. Đoạn thơ không chỉ đơn thuần là nỗi nhớ một món ăn, mà còn là sự trân quý những tháng ngày bình dị, là tình yêu quê hương sâu nặng và niềm biết ơn đối với những hi sinh thầm lặng của cha mẹ. Khi đọc xong những vần thơ ấy, ta chợt nhận ra: quê hương không chỉ hiện hữu qua những con đường, dòng sông hay cánh đồng, mà còn sống mãi trong từng hương vị, từng ký ức ngọt ngào, để rồi dù có đi xa đến đâu, lòng ta vẫn luôn hướng về nơi ấy.